- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 2 – ChÆ°Æ¡ng 18: Quá cÆ°á»ng đại!
Tác giả:
Khang Thuáºn Phong táºp quân sá»± đã năm ngà y, hắn cảm thấy mình có thể thÃch ứng được vá»›i cuá»™c sống nà y. Buổi sáng rá»i khá»i giÆ°á»ng ngay khi trá»i còn chÆ°a sáng. TrÆ°á»›c tiên chạy bá»™ ba km sau đó ăn sáng rồi bắt đầu luyện táºp Ä‘á»™i hình Ä‘á»™i ngÅ©.
Sau khi ăn trÆ°a xong thì luyện táºp Quân Thể Quyá»n, chạy vượt chÆ°á»›ng ngại váºt quân sá»±. Sau khi ăn tối lúc năm giá» chiá»u, tá»± do hoạt Ä‘á»™ng.
Trong lúc nghỉ ngÆ¡i ngà y đầu tiên Khang Thuáºn Phong tìm được má»™t rừng cây ở bên cạnh, trong rừng có má»™t khu đất trống hình vuông, dù đầy cá» dại nhÆ°ng vẫn không ảnh hưởng tá»›i việc luyện công của hắn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể mang tá»›i nhÆ°ng bao cát nhÆ°ng vì trong rừng có nhiá»u cây cổ thụ, việc luyện chưởng, luyện cánh tay, luyện đầu rất sảng khoái.
Việc duy nhất khiến Khang Thuáºn Phong không thoải mái trong sinh hoạt ở táºp quân sá»± chÃnh là mỹ nữ có cái mÅ©i nhá» nhÆ° tiểu hồ ly, ngay từ ngà y đầu tiên táºp quân sá»±, cô nà ng đã quấn lấy hắn, muốn hắn dạy công phu.
Việc Ä‘au đầu nhất của Khang Thuáºn Phong lúc nà y là sau bữa ăn tối má»—i ngà y là thoát khá»i sá»± Ä‘eo bám phiá»n phức của ngÆ°á»i đẹp để Ä‘i luyện công.
Mặc dù gÆ°Æ¡ng mặt Trang Phỉ vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ°ng trong lòng thầm mắng là “Äồ heo chết! Äầu heo!†vân vân. Cô đã theo Ä‘uôi “hotboy nhà quê†nà y suốt ba ngà y, chẳng lẽ cô xấu xÃ, chẳng lẽ cô không chân thà nh, chẳng lẽ cô có nhân cách xấu xa? NgÆ°á»i ta nà o có chá»— nà o kém cá»i? Phì phì. NgÆ°á»i ta nà o có nhân phẩm kém? Tuy trong bụng Ä‘ang oán trách nhÆ°ng bá» ngoà i vẫn phải nói: “Bạn há»c tốt, ngÆ°á»i anh em tốt. Anh chà ng đẹp trai. SÆ° phụ tốt†suốt cả má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng.
Má»™t mặt Khang Thuáºn Phong nghÄ© cách ứng phó, má»™t mặt còn phải nghÄ© cách thoát thân.
Lúc nà y Trang Nghiên, trang mỹ nhân cÅ©ng có cÆ¡n Ä‘au đầu nhÆ° của Khang Thuáºn Phong. Äiá»u kkhacs biệt duy nhất là Trang Phỉ không bị má»™t nữ sinh viên quấn lấy mà cô bị má»™t đám nam sinh viên Ä‘eo dÃnh nhÆ° nhá»±a.
Lúc nà y khi Khang Thuáºn Phong thấy khốn cảnh của Trang Phỉ, láºp tức hắn nảy sinh má»™t ý định.
Hắn nói vá»›i Trang Phỉ: “Tôi không cần. Quả nhiên không hổ là hoa háºu giảng Ä‘Æ°á»ng của thà nh phố S, có rất nhiá»u nam sinh viên vây quanhâ€.
Vì đối phó vá»›i Trang Phỉ mấy ngà y nay nên trong lúc vô tình Khang Thuáºn Phong phát hiện: hình nhÆ° Trang Phỉ nà y có oán thù vá»›i Trang Nghiên kia. Khang Thuáºn Phong chỉ cần là m nhÆ° vô tình nói tốt vá» Trang Nghiên má»™t cách chủ ý, ngÆ°á»i đẹp nà y láºp tức nổi cÆ¡n lôi đình.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không thể nói là nói báºy cố ý. Lần trÆ°á»›c trong lúc vô tình Khang Thuáºn Phong hắn bị Trang Phỉ cuốn lấy là m phiá»n, vì muốn lấy lòng Trang Phỉ, hắn nói xấu Trang Nghiên má»™t tiếng, kết quả khiến cÆ¡n giáºn cà ng dữ dá»™i hÆ¡n, hÆ¡n nữa lá»a giáºn còn phát tiết toà n bá»™ lên ngÆ°á»i hắn.
Quả nhiên Trang Phỉ nhìn thấy có nhiá»u ngÆ°á»i vây xung quanh Trang Nghiên tức thì nổi cÆ¡n tam bà nh.
Trang Phỉ tức giáºn nói: “Chỉ là trêu hoa ghẹo nguyệt, đúng là không biết xấu hổ†Nói rồi Trang Phỉ đùng đùng nổi giáºn bÆ°á»›c Ä‘i, chuẩn bị thu tháºp đám sinh viên kia.
Lúc gần Ä‘i Trang Phỉ nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Bạn hay chá» tôi, không cho phép Ä‘i†Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng gáºt đầu, Trang Phỉ vẫn không tin, cô nói: “Bạn phải cam Ä‘oan là không Ä‘i, không được gạt tôiâ€.
Khang Thuáºn Phong lại gáºt đầu.
Ãnh mắt cô gái nhÆ° lưỡng lá»±, rồi Trang Phỉ nói: “Khi tôi nói chuyện vá»›i bạn, bạn không nên gáºt đầu. Lần trÆ°á»›c bạn cÅ©ng gáºt đầu nhÆ°ng không giữ lá»i, bá» chạy, lại còn ngụy biện là bạn không gáºt đầu. Khi đó mắt bị bụi bay và o, khiến hai mắt khó chịu …â€.
Khang Thuáºn Phong Ä‘ang chần chừ, Trang Phỉ đã nói: “Nói mau, không được phép nghÄ© cách nói dối. Nhanh lên nà o ..†Trang Phỉ vừa nói vừa quan sát hÆ°á»›ng Ä‘i của Trang Nghiên, giống nhÆ° cô sợ Trang Nghiên bị thiệt thòi gì đó.
Khang Thuáºn Phong liá»n nói to: “Tôi cam Ä‘oan sẽ không … Ä‘i†Phần đầu âm thanh rất to nhÆ°ng phần sau âm thanh rất nhá» nhÆ° lý nhÃ. Khang Thuáºn Phong vừa nói vừa chỉ và o Ä‘á»™i ngÅ© quân cáºn vệ của Trang Nghiên.
Trang Phỉ quay nhìn, Trang Nghiên Ä‘ang bị bao vây xung quanh. Lúc nà y cô lại nghe thấy câu cam kết của Khang Thuáºn Phong nên vá»™i và ng Ä‘i giải vây cho Trang Nghiên.
Khang Thuáºn Phong chỉ muốn nhân cÆ¡ há»™i chuồn.
Sau má»™t lúc, sau khi đã xua Ä‘uổi hết đám ong bÆ°á»›m xung quanh Trang Nghiên Ä‘i, Trang Phỉ kép tay chị há» của mình Ä‘i tá»›i chá»— mà Khang Thuáºn Phong đã nói sẽ chá» cô nhÆ°ng lúc nà y nÆ¡i đó không còn ai.
“Khang Thuáºn Phong. Äồ đầu heo. Äồ heo chết. Äồ đần†Tiếng gầm giống nhÆ° sÆ° tá» hống của pháºt môn.
“Nà y, bạn sinh viên, phải chú ý giữ gìn hình tượng con gái chứ. Sao có thể mắng chá»i ngÆ°á»i ta loạn báºy hả?†Giá»ng nói của má»™t ngÆ°á»i ở bên cạnh xen ngang.
“Ai cần anh lo là m gì. Biến Ä‘i, bà côn Ä‘ang phiá»n chết Ä‘i được†Trang Phỉ vừa nói vừa quay đầu, định bụng lên tiếng mắng má» cái ngÆ°á»i rá»—i hÆ¡i.
Trang Nghiên ở bên sợ hãi kéo tay Trang Phỉ nói: “Phỉ Phỉ, là tổng huấn luyện viênâ€.
Trang Phỉ giáºt mình, lúc nà y cô má»›i nhìn rõ, ngÆ°á»i Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trong lần đầu tiên Ä‘i há»c đã khen ngợi nà ng, lần nà y chÃnh là tổng huấn luyện viên.
Trang Phỉ sợ hãi vội và ng nói: “Tổng huấn luyện viên, tôi …’.
Sắc mặt tổng huấn luyện viên xanh lét, nhÆ°ng không nói, anh ta chỉ tay và o thao trÆ°á»ng nói: “Äi, hãy chạy ba km. Quay vá» suy nghÄ© cẩn tháºnâ€.
Trang Phỉ không nói gì cô chỉ nhìn Trang Nghiên bên cạnh Ä‘ang nhìn mình vá»›i ánh mắt đồng tình, nháºn thấy sá»± vui vẻ ngáºp trà n trong ánh mắt đồng tình đó.
“Khang đầu heo. Äồ lợn chết. Äồ đầu heo. Äồ heo ngu ngốc†đây chÃnh là tam tá»± kinh của ngÆ°á»i đẹp trong khi Ä‘ang chạy bá»™.
Ngoà i ra oán khà rất nặng, nhÆ° khói trắng báo Ä‘á»™ng bay thẳng lên trá»i.
Tằng Cần Sinh cảm thấy rất phiá»n phức. Sau khi anh ta xá» phạt Trang Phỉ lại không cảm thấy có gì vui vẻ.
Nói má»™t cách chÃnh xác, chÃnh bản thân anh ta hoà n toà n không muốn là m chức tổng huấn luyện viên đợt táºp huấn quân sá»± nà y.
CÅ©ng không phải anh ta chán ghét gì đó mà thá»i gian nà y Ä‘ang ở và o má»™t thá»i kỳ nhạy cảm.
Trung Ä‘oà n VÅ© Cảnh ở chá»— Tằng Cần Sinh lần nà y có má»™t Ä‘á»™i cán bá»™ được chuyển nghá», vị trà còn trống, đối vá»›i những sÄ© quan trong quân thì đây chÃnh là má»™t cÆ¡ há»™i.
Từ sÄ© quan chỉ huy lên tá»›i Ä‘oà n chÃnh là má»™t bÆ°á»›c tiến. Äã bÆ°á»›c lên bÆ°á»›c đó, rất có thể còn tiến thêm nữa.
Gây khó dá»… váºy thì cà ng xa rá»i vị trà đó.
Tằng Cần Sinh là má»™t ngÆ°á»i chÃnh nghÄ©a, có trình Ä‘á»™ nghiệp vụ vững và ng, vốn là ngÆ°á»i có hy vá»ng nhất thế nhÆ°ng và o thá»i Ä‘iểm quan trá»ng nhất anh ta lại bị phái ra ngoà i là m việc, sao bảo anh ta không bá»±c tức?
HÆ¡n nữa Tằng Cần Sinh là má»™t thanh niên nông thôn tòng quân. Nhiá»u năm nay chỉ dá»±a và o sá»± gian khó mà cố gắng, Ä‘i lên từng bÆ°á»›c má»™t. Má»—i bÆ°á»›c Ä‘i của anh ta so vá»›i ngÆ°á»i khác cà ng khó khăn hÆ¡n. Trình Ä‘á»™ văn hóa của anh ta không cao, chỉ dá»±a và o má»—i sá»± gian khổ của mình.
Tằng Cần Sinh từng tranh ngôi quán quân võ thuáºt trong cuá»™c luáºn võ toà n quân võ cảnh.
TrÆ°á»›c khi gia nháºp quân Ä‘á»™i Tằng Cần Sinh không có bất kỳ ná»n tảng nà o. Có thể đạt được Ä‘iá»u đó chứng tá» anh ta đã đổ rất nhiá»u mồ hôi, công sức.
Vì tuổi tác đã lá»›n, gân cốt không mạnh Tằng Cần Sinh nghiến răng để cho những đồng chà mạnh hÆ¡n áp chế, suýt chút nữa bị thÆ°Æ¡ng chân. Äể luyện sức mạnh, hà ng ngà y Tằng Cần Sinh luyện nhiá»u hÆ¡n ngÆ°á»i khác bốn tiếng đồng hồ. Má»—i ngà y anh ta phải luyện quyá»n tá»›i hà ng vạn cái. Hà ng ngà y khi nghỉ ngÆ¡i, xÆ°Æ¡ng cốt, thắt lÆ°ng Ä‘au nhức, nằm xuống giÆ°á»ng là ngủ ngay.
Vì Ä‘á» cao kỹ thuáºt nên cứ tá»›i ngà y nghỉ Tằng Cần Sinh lại tìm sÆ° há»c nghệ nâng cao khả năng trong vùng xung quanh nÆ¡i đóng quân.
Ở vòng bán kết, dù kỹ thuáºt Tằng Cần Sinh không bằng đối thủ nhÆ°ng anh ta đã thắng đối thủ chỉ dá»±a và o nghị lá»±c của mình.
NhÆ°ng khi và o chung kết, anh ta thua kém hÆ¡n rất nhiá»u.
CÅ©ng từ sau lần đó Tằng Cần Sinh không bao giá» tin võ thuáºt nữa. Những sÆ° phụ công viên truyá»n thụ chiêu thức cho Tằng Cần Sinh, anh ta cảm thấy rất thần kỳ nhÆ°ng trong tráºn đấu, những chiêu thức đó căn bản không phát huy được. Không những không dùng được mà còn khiến anh ta rÆ¡i và o thế hạ phong.
Cuối cùng Ä‘au Ä‘á»›n nhất chÃnh là mất ngôi vị quán quân quý báu.
Sau bao lần suy nghÄ©, Tằng Cần Sinh vốn không nên lãng phà nhiá»u công sức ở những võ thuáºt không thá»±c tế, có lẽ anh ta sẽ tiến bá»™ nhanh hÆ¡n. Từ đó vá» sau má»—i lần tá»›i công viên, Tằng Cần Sinh không thỉnh giáo chiêu thức của những sÆ° phụ công viên nữa mà anh ta tìm bá»n há» Ä‘á»™ng thủ. Ngay khi má»›i Ä‘á»™ng thủ, Tằng Cần Sinh nháºn ra những ngÆ°á»i nà y căn bản chỉ là bao cá». Từ đó Tằng Cần Sinh có má»™t cái nhìn khác vá»›i võ thuáºt truyá»n thống.
Tráºn đấu đó chÃnh là má»™t bÆ°á»›c ngoặc vá»›i anh ta. Anh ta cố gắng duy trì nhÆ°ng lại không thể nà o là m được.
Tằng Cần Sinh muốn đi chắp nối quan hệ nhưng muốn mà được sao?
ChÃnh trị viên đã từng cÆ°á»i nhạt nói: Và o thá»i Ä‘iểm quan trá»ng, Ä‘i vệ sinh chÃnh là má»™t sai lầm. Nói là ủng há»™ nhÆ°ng tháºt ra mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u có dùng lá»±c, trong đó ngÆ°á»i có hy vá»ng nhất thì lại không chịu được, đứng dáºy Ä‘i nhà vệ sinh. Kết quả khi quay vá», ngÆ°á»i ta đã biểu quyết xong rồi. Anh ta bị loại.
Huống chi bây giá» anh ta đã ở nÆ¡i chán ngắt nà y ba ngà y. Sau khi trở vá» có lẽ má»i thứ đã nguá»™i lạnh rồi.
Vì trong lòng buồn bá»±c Tằng Cần Sinh chỉ muốn phát tiết tất cả. Khi nhìn thấy bên cạnh sÆ°á»n núi cao có má»™t rừng cây nhá» liá»n Ä‘i vá» phÃa đó.
Chuẩn bị và o trong rừng váºn Ä‘á»™ng chân tay, phát tiết ná»—i buồn bá»±c.
Con Ä‘Æ°á»ng quả tháºt không dá»… Ä‘i, khắp nÆ¡i là những bụi gai, cá» dại. Tằng Cần Sinh nghÄ©: Cần phải cho ngÆ°á»i dá»n dẹp nÆ¡i nà y.
Khi leo lên tá»›i đỉnh núi, Tằng Cần Sinh quay đầu nhìn. Những sinh viên Ä‘ang chÆ¡i ở thao trÆ°á»ng.
Chán tháºt! Tằng Cần Sinh nghÄ© thầm, cÆ°á»i gượng gạo: chÃnh chức huấn luyện viên cho đám phế váºt cả Ä‘á»i cÅ©ng không ra chiến trÆ°á»ng nà y khiến anh ta mất Ä‘i cÆ¡ há»™i tiến bá»™ trong Ä‘á»i. Tháºt đúng là buồn cÆ°á»i.
Äúng lúc đó tiếng Ä‘á»™ng lá»t và o lá»— tai Tằng Cần Sinh, anh ta nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng trong rừng cây.
Bên trong có ngÆ°á»i. Ai váºy?
Láºp tức Tằng Cần Sinh cảnh giác. Những sinh viên đó rât Ä‘Æ¡n thuần, trong đó có khá nhiá»u nữ sinh viên xinh đẹp khiến ngÆ°á»i ta phải Ä‘á»™ng tâm. Không được để kẻ xấu nhân cÆ¡ há»™i lợi dụng.
NghÄ© váºy láºp tức Tằng Cần Sinh tháºn trá»ng nhÆ° má»™t con mèo, rón rén Ä‘i trong rừng cây.
Khang Thuáºn Phong Ä‘ang luyện công, Ä‘á»™t nhiên hắn nghe thấy những tiếng Ä‘á»™ng nhá». Mặc dù âm thanh nà y không lá»›n nhÆ°ng ngay từ nhá» Hồ Tà TỠđã luyện cho hắn công phu: Nhãn quan lục lá»™, nhÄ© thÃnh bát phÆ°Æ¡ng. Ông muốn hắn phải chú ý tá»›i từng cá» Ä‘á»™ng dù là nhá» nhất.
Lúc đó Khang Thuáºn Phong từng oán háºn nói: Ông ngoại à , luyện nhiá»u là m gì cho mệt!
Hồ Tà Tá» chỉ vuốt đầu Khang Thuáºn Phong nói: “Quen sẽ không mệt. Trên Ä‘á»i nà y cho dù là chuyện gì Ä‘i nữa, quen rồi sẽ không bao giòe mệt. Hà ng ngà y Ä‘á»u phÆ¡i nắng sẽ không ngại chói nắng. Äi Ä‘Æ°á»ng hà ng ngà y sẽ không sợ Ä‘au chân!
Khang Thuáºn Phong đã từng được chỉ dạy nhÆ° thế.
Chình vì váºy vừa nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng trong rừng, lá»— tai hắn theo bản năng, láºp tức cảnh giác: có Ä‘á»™ng váºt Ä‘ang tiến gần.
Tằng Cần Sinh vốn muốn đánh cho đối phÆ°Æ¡ng không kịp ứng phó nên hà nh Ä‘á»™ng cá»±c kỳ bà máºt, cháºm rãi tiến gần, khi cảm thấy khoảng cách không còn xa lắm, anh ta láºp tức xông ra.
Sau đó anh ta đứng khá»±ng ngÆ°á»i, má»™t thanh niên vá»›i đôi cánh tay trần Ä‘ang yên lặng nhìn anh ta.
Hai ngÆ°á»i vẫn đứng yên tại chá»—.
Khi Khang Thuáºn Phong nhìn thấy Tằng Cần Sonh, hắn thoáng buông lá»ng ngÆ°á»i nhÆ°ng vẫn lên tiếng chà o: “Tằng huấn luyện viênâ€.
Tằng Cần Sinh không có nhiá»u ấn tượng vá»›i Khang Thuáºn Phong. Dù sao anh ta cÅ©ng là tổng huấn luyện viên, chuyện huấn luyện cụ thể có ngÆ°á»i bên dÆ°á»›i thá»±c hiện.
“Cáºu là sinh viên táºp quân sá»±?†Tằng Cần Sinh nghi ngá» há»i.
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu.
“Cáºu Ä‘ang là m gì ở đây?†Tằng Cần Sinh há»i, giá»ng nói không khá»i nghiêm khắc. Căn cứ theo quy định, trong táºp huấn quân sá»±, không ai được rá»i khá»i doanh trại.
“Rèn luyện thân thể …†Khang Thuáºn Phong nói. Trong lòng hắn cÅ©ng khá lo lắng nhÆ°ng hắn có cảm giác mình cÅ©ng không thể tÃnh là rá»i khá»i doanh trại. NÆ¡i nà y vẫn là bên cạnh doanh trại nên không thể tÃnh là rá»i khá»i.
“Rèn luyện thân thể?†Thao trÆ°á»ng rá»™ng nhÆ° váºy, còn chÆ°a đủ cho cáºu luyện sao?†Tằng Cẩn Sinh nghi ngá» há»i cho dù anh ta đã nhìn thấy mồ hôi khắp ngÆ°á»i Khang Thuáºn Phong nên tin rằng hắn Ä‘ang rèn luyện thân thể.
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ© má»™t chút rồi giải thÃch: “Tôi Ä‘ang rèn luyện má»™t thứ mà sÆ° phụ nói không được để ngÆ°á»i khác thấyâ€.
Láºp tức Tằng Cần Sinh hiểu rõ nhÆ°ng anh ta vẫn há»i lại má»™t câu để xác định: “Cáºu Ä‘ang luyện võ?’
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu, coi nhÆ° là thừa nháºn.
Tằng Cần Sinh cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i mang theo sá»± khinh thÆ°á»ng: “Võ thuáºt truyá»n thống giả quá»· giả thần hả? Cáºu còn nhá» tuổi, tại sao không rà nh thá»i gian và o chÃnh đạo mà tốn thá»i gian và o những thứ giả thần giả quá»· nà y là m gì?â€
Khang Thuáºn Phong chỉ cảm thấy máu nóng bốc lên đầu mình, lá»a giáºn bắt đầu khÆ¡i dáºy trong lòng.
NgÆ°á»i luyện võ có thể đánh, có thể mắng nhÆ°ng tuyệt đối không thể để ngÆ°á»i khác sỉ nhục. Vì văn không đệ nhất, võ không đệ nhị. NgÆ°á»i luyện võ cho dù chết cÅ©ng không thể bị nhục.
Láºp tức Khang Thuáºn Phong nghiêm giá»ng há»i: “Vì sao Tằng huấn luyện viên lại nói nhÆ° váºy?â€
Vì sá»± tiến bá»™ của mình mà Tằng Cần Sinh không thoải mái. Tối nay, trÆ°á»›c đó đã gặp chuyện Trang Phỉ, bị cô mắng má»™t tráºn. Bây giá» lại bị Khang Thuáºn Phong chất vấn nên lá»a giáºn không còn dồn nén được nữa.
Cho dù Tằng Cần Sinh vẫn nhắc nhở mình: nhẫn nhịn! Nhẫn nhịn! Thế nhÆ°ng đây chỉ là má»™t sinh viên, má»™t sinh viên không biết trá»i cao đất dầy. Má»™t sÄ© quan nhÆ° mình không nên so Ä‘o vá»›i hắn.
NhÆ°ng cuối cùng Tằng Cần Sinh vẫn không nÃn nhịn được, anh ta tức giáºn nói: “Thế nà o? Cáºu tá»± tiện rá»i khá»i doanh trại trong khi táºp quân sá»±, lại có thái Ä‘á»™ nhÆ° chỉ dạy đối vá»›i huấn luyện viên. Tôi muốn há»i cáºu má»™t câu. Cáºu giải thÃch thế nà o đây?†Giá»ng nói Tằng Cần Sinh rất căng thẳng.
Khang Thuáºn Phong nghe xong, cố đè nén cục tức của mình, nói: “Tôi chỉ tìm má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh để rèn luyện, sao có thể nói là rá»i khá»i quân doanh? HÆ¡n nữa anh có thể giáo huấn tôi nhÆ°ng vì sao lại sỉ nhục võ thuáºt tôi Ä‘ang luyện táºp?’
“Tôi sỉ nhục võ thuáºt của cáºu ..†Tằng Cần Sinh cÆ°á»i nhạt nói. Má»™t khi con ngÆ°á»i đã tức giáºn, rất khó có thể đè nén nó xuống: “Võ thuáºt truyá»n thống vốn chỉ là giả thần giả quá»·, khua chân múa tay, dùng để gạt ngÆ°á»i khác. Chẳng lẽ tôi nói gì sai sao?â€
Hai mắt Khang Thuáºn Phong thoáng co rúm lại, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm và o Tằng Cần Sinh nói: “Huấn luyện viên, anh không thÃch võ thuáºt truyá»n thống, anh có thể coi thÆ°á»ng nhÆ°ng anh biết rõ tôi Ä‘ang luyện táºp cái gì mà vẫn tiếp tục coi thÆ°á»ng trÆ°á»›c mặt tôi, anh Ä‘ang khiêu khÃch tôi sao?â€
TrÆ°á»›c tiên Tằng Cần Sinh ngây ngÆ°á»i rồi nổi giáºn. Nổi giáºn thá»±c sá»±!
Tháºt ra chức vụ tổng huấn luyện viên lần nà y đã được định cho ngÆ°á»i khác, hÆ¡n nữa đã sá»›m quyết định rồi.
Thế nhÆ°ng vì Tằng Cần Sinh trÆ°á»›c nay vẫn không quan tâm tá»›i võ thuáºt truyá»n thống mà nghe nói tham mÆ°u trưởng trung Ä‘oà n lại là ngÆ°á»i luyện võ thuáºt truyá»n thống, hình nhÆ° là Tâm à quyá»n gì đó.
Tằng Cần Sinh hiểu vá» quyá»n nhÆ°ng chỉ là má»™t Ãt quyá»n anh ta há»c được ở công viên.
Từ khi Tằng Cần Sinh không tin và o võ thuáºt truyá»n thống, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không còn cảm tình. Má»—i lần nhìn thấy tham mÆ°u trưởng luyện quyá»n, trong lòng Tằng Cần Sinh luôn khinh thÆ°á»ng, tháºm chà trong má»™t và i trÆ°á»ng hợp không thÃch hợp, anh ta còn phê bình võ thuáºt truyá»n thống, nhân tiện châm chá»c Tâm à quyá»n gì đó khiến vị tham mÆ°u trưởng kia cá»±c kỳ mất hứng.
Chức vụ tổng huấn luyện viên đợt táºp quân sá»± nà y cứ thế mà đột nhiên rÆ¡i và o tay anh ta.
Còn cái ngÆ°á»i vốn nháºn nhiệm vụ nà y lại được Ä‘iá»u Ä‘á»™ng Ä‘i công tác.
Có ngÆ°á»i nói là chÃnh viên tham mÆ°u trưởng kia đã chỉ mặt đặt tên anh ta, nói trình Ä‘á»™ nghiệp vụ của ạn ta đã vượt qua thá» thách, má»™t cán bá»™ có thể tin được. Tằng Cần Sinh không muốn tin và o khả năng nà y nhÆ°ng dù không muốn tin cÅ©ng không có nghÄ© là không tức giáºn trong lòng.
Bây giá» chỉ má»™t tiểu tá» luyện võ thuáºt truyá»n thống váºy mà dám nói thẳng thừng chá»c giáºn tiểu Ä‘oà n trưởng của chúng ta.
“Khiêu khÃch cáºu hả? Cáºu xứng sao? Cáºu hãy tá»›i trung Ä‘oà n võ cảnh há»i xem Tằng Cần Sinh tôi là ai? Lão tá» trong đại há»™i luáºn võ toà n quân đã từng là quán quân, á quân. Ãt nhiá»u đã từng được khen thưởng. Khiêu khÃch má»™t thằng nhóc luyện quyá»n khoa chân múa tay, cáºu Ä‘ang tá»± Ä‘á» cao thân pháºn của mình hay là hạ thấp thân pháºn của tôi váºy?
Tiểu đoà n trưởng gầm lên.
Lúc nà y Khang Thuáºn Phong thoáng mỉm cÆ°á»i nhÆ°ng ánh mắt của hắn cá»±c kỳ lạnh lùng.
“Cho dù anh có Ä‘oạt quán quân má»™t ngà n lần cÅ©ng không thể uy hiếp được tôi. Cho nên anh không cần khoe khoang những thứ đó. Tằng huấn luyện viên, có hứng thú so bản lÄ©nh không? Ở chá»— nà y, trá»i biết đất biết ngÆ°á»i biết ta biết, anh thất bại cÅ©ng không khiến ai kinh hãi†giá»ng nói Khang Thuáºn Phong ngáºp trà n sá»± khó chịu. Khang Thuáºn Phong đã nháºn ra tay huấn luyện viên nà y rất dá»… nổi giáºn nên đã dùng phép khÃch tÆ°á»›ng trong binh pháp.
Tằng Cần Sinh tức giáºn cÆ°á»i phá lên. Trá»i biết, đất biết, ngÆ°á»i biết, ta biết. Tao thèm. Mà y cà ng không muốn cho ngÆ°á»i khác biết thì tao cà ng muốn cho ngÆ°á»i khác biết.
Láºp tức Tằng Cần Sinh nén giáºn, bình tÄ©nh nói: “Khẩu khà lá»›n tháºt. Nếu nhÆ° muốn đánh nhau, đánh ở nÆ¡i nà y chẳng có ý nghÄ©a gì hết, hãy tá»›i thao trÆ°á»ng đánh nhau. NÆ¡i đó rá»™ng rãi, đánh má»›i thoải mái. Äánh thắng sẽ giúp cho cáºu nổi tiếng†NhÆ°ng trong lòng Tằng Cần Sinh Ä‘ang nghÄ© tá»›i cảnh khốn khổ của Khang Thuáºn Phong khi bị anh ta đánh ngã.
Khác vá»›i vẻ bình tÄ©nh trong áp lá»±c của Tằng Cần Sinh, lúc nà y thái Ä‘á»™ Khang Thuáºn Phong lãnh đạm nhÆ° mây gió, hắn chỉ cÆ°á»i nhẹ nói: “Tôi đã quên huấn luyện viên đánh tán thủ, cần phải có sân bãi lá»›n. Äược, chúng ta tá»›i thao trÆ°á»ng, hãy cho tôi lãnh giáo công phu của quán quân võ cảnh đại há»™i luáºn võ toà n quânâ€.
Khi nhìn thấy việc nà y không thể khác được, Khang Thuáºn Phong cÅ©ng không cần khách khÃ. Là m ngÆ°á»i không được để ngÆ°á»i khác chèn ép mình tá»›i đáy. Không thể để đối phÆ°Æ¡ng bình tÄ©nh.
Tằng Cần Sinh bị Khang Thuáºn Phong chá»c giáºn tá»›i mức gÆ°Æ¡ng mặt cá»±c cau có. Anh ta quay ngÆ°á»i, Ä‘i trÆ°á»›c, nói: “Äi thôiâ€.
Khang Thuáºn Phong cầm quần áo của mình, nhanh chóng mặc và o, Ä‘i ra khá»i khu rừng. Tằng Cần Sinh trong tâm trạng đùng đùng nổi giáºn chỠở bên ngoà i. Khi thấy Khang Thuáºn Phong Ä‘i ra, không nói không rằng, quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
Trên thao trÆ°á»ng, Trang Phỉ vừa chạy ba nghìn mét, không còn sức lá»±c, ngồi phệt trên mặt đất thở hổn hển. Trang Nghiên đứng ở bên cạnh cÅ©ng không đỡ Trang Phỉ đứng dáºy. Lúc nà y Trang Nghiên nhìn thấy tổng huấn luyện viên Ä‘i tá»›i, vá»™i và ng nói: “Huấn luyện viên tá»›i rồiâ€.
NhÆ°ng Trang Phỉ nói mà không ngá»ng đầu lên: “Lại gạt em. Lúc nãy đã gạt mấy lần rồiâ€.
Lúc nà y bên cạnh có ngÆ°á»i nói to: “Cô đã chạy xong ba nghìn mét chÆ°a? Sao lại có bá»™ dáng đó ngồi trên mặt đất váºy? Có còn là má»™t quân nhân nữa không?â€
Láºp tức Trang Phỉ nhÆ° con thá» kinh hãi báºt dáºy, đứng thẳng ngÆ°á»i. Trang Phỉ vừa đứng nghiêm, vừa trách móc Trang Nghiên: “Hay cho Nghiên Nghiên thối, chị còn dám chÆ¡i tôi cái chiêu hÆ° mà thá»±c, thá»±c mà hÆ° nà y. Hãy chỠđóâ€.
Trang Nghiên dở khóc dở cÆ°á»i nhìn Trang Phỉ.
Trang Phỉ vá»™i và ng ngẩng đầu, ưỡn ngá»±c, lá»›n tiếng nói: “Báo cáo tổng huấn luyện viên, tôi đã chạy xong, Ä‘ang ngồi nghỉ ngÆ¡iâ€.
Trang Phỉ Ä‘ang nói thì nhìn thấy Khang Thuáºn Phong ở sau lÆ°ng huấn luyện viên. Ná»—i oan ức bùng phát trong lòng, nÆ°á»›c mắt Trang Phỉ suýt chút nữa rá»›t xuống, cô giÆ¡ tay chỉ và o Khang Thuáºn Phong nói: “Cáºu … cáºu… “Tức giáºn tá»›i mức không nói nên lá»i.
Tằng huấn luyện viên nhìn thấy cô gái nà y Ä‘á»™t nhiên rÆ¡i lệ, cánh tay chỉ và o mình, dáng vẻ nhÆ° có thâm thù đại háºn, không khá»i ngÆ¡ ngác má»™t chút nhÆ°ng rồi anh ta cố gắng trấn tÄ©nh. Hừ, lão tá» chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kiên cÆ°á»ng, sao có thể bị nÆ°á»›c mắt phụ nữ quáºt ngã. Tằng Cần Sinh nghiến răng, giáo huấn: “Tôi thì sao nà o? Chẳng lẽ tôi không thể phạt cô sao?â€
Trang Phỉ vá»™i và ng đứng thẳng ngÆ°á»i, không biết giải thÃch thế nà o.
Khang Thuáºn Phong nhìn dáng vẻ nÆ°á»›c mắt vòng quanh, oan ức của Trang Phỉ, trong lòng bất chợt Ä‘au nhói vô cá»›. Mặc dù hắn không thÃch Trang Phỉ suốt ngà y chỉ quấn lấy hắn nhÆ°ng tiểu hồ ly mặt mÅ©i nhá» nhắn nà y vẫn là má»™t cô gái đáng yêu.
NghÄ© váºy Khang Thuáºn Phong lên tiếng giải vây cho Trang Phỉ, hắn nói: “Tằng huấn luyện viên, anh bảo tôi tá»›i đây, không phải là cho tôi xem anh thể hiện uy phong bắt nạt má»™t cô bé đó chứ?â€
Lúc nà y xung quanh đã có một đám nam sinh viên vây quanh xem cảnh mỹ nữ bị khinh bỉ.
Lúc nà y câu nói của Khang Thuáºn Phong truyá»n và o lá»— tai má»i ngÆ°á»i, láºp tức tất cả ngây ngÆ°á»i! Trá»i, quả thá»±c cÆ°á»ng đại, cố chấp tá»›i mức Ä‘á»™ nà y sao?