- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 2 – ChÆ°Æ¡ng 14: Gia nháºp Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng (tt)
Tác giả:
Khang Thuáºn Phong cùng Tam Tá» và o phòng há»p, cÅ©ng không phải phòng há»p chÃnh quy gì, thá»±c ra chỉ là má»™t phòng rá»™ng rãi hÆ¡n, bên trong có bà y mấy bá»™ bà n ghế.
Thịnh ThÆ° ngồi trÆ°á»›c má»™t cái bà n, bảy tám ngÆ°á»i khác ngồi tản mạn, tháºm chà có má»™t ngÆ°á»i ngồi trên cái bà n không có ghế.
Khang Thuáºn Phong Ä‘i và o, nhìn lÆ°á»›t má»™t vòng, liá»n biết tÃnh cả Thịnh ThÆ° là có tất cả chÃn ngÆ°á»i, nếu tÃnh cả hắn và Tam Tá» thì trong phòng có tất cả mÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i. Äây là thói quen của hắn, Hồ Tà Tá» có má»™t thá»i gian luôn dạy hắn thế nà y, nếu hắn bÆ°á»›c và o má»™t nÆ¡i nà o đó, thì mắt phải nhìn má»™t lượt, nháºn ra trong phòng bà y trà cái gì, bà y thế nà o, ngÆ°á»i há»c võ nhãn quan lục lá»™, nhÄ© thÃnh bát phÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u do những thói quen sinh hoạt hà ng ngà y rèn luyện nên.
Thịnh ThÆ° thấy hắn đến cùng Tam Tá» thì liá»n đứng dáºy.
Lúc nà y, bảy tám ngÆ°á»i kia Ä‘ang không để tâm liá»n trợn tròn mắt.
Thịnh ThÆ° là ai, lão đại của Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng! Giá» lại đứng lên chà o há»i má»™t thằng nhóc.
Trong ánh mắt mấy ngÆ°á»i nà y có và i phần hiếu kì, và i phần thắc mắc, và nhiá»u là sá»± bất phục.
Khang Thuáºn Phong đã quyết định gia nháºp Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng, ắt phải biết thân pháºn, thấy Thịnh ThÆ° đứng lên thì vá»™i tiến lên nói: “Thịnh ThÆ°!†Rồi đứng quy củ ở đó.
Thịnh Thư rất vui mừng, vui vì hẳn hiểu quy củ, cũng là vì hiếu kì,tại sao hắn lại hiểu được quy củ nà y trong võ đạo.
Quy tắc trong võ đạo, ngÆ°á»i má»›i nháºp bang, khi lão đại đứng dáºy đón, đó là thể hiện sá»± quý trá»ng hiá»n tà i, nhÆ°ng ngÆ°á»i má»›i cÅ©ng phải có bổn pháºn của ngÆ°á»i má»›i, phải khiến ngÆ°á»i khác thấy được sá»± quý trá»ng vá»›i lão đại của mình.
Lúc nà y, Tam Tá» liá»n đá chân má»™t tên ngồi cạnh cái bà n của Thịnh ThÆ°, tên đó liá»n ngoan ngoãn đứng dáºy.
Tam Tá» Ä‘Æ°a ghế ra chá»— Khang Thuáºn Phong, Khang Thuáºn Phong vừa ngồi xuống vừa cÆ°á»i xin lá»—i tên kia, hắn biết lúc nà y không thể khách khÃ, đây là cách lão đại tạo uy phong cho ngÆ°á»i má»›i. NgÆ°á»i má»›i lúc nà y không thể khách khÃ, má»™t khi khách khà lại là m hà nh Ä‘á»™ng của lão đại không đúng, thấy ngÆ°á»i ta Ä‘á»u kÃnh mình, lão đại không thể lá»™t thể diện của huynh đệ cho ngÆ°á»i má»›i được.
Mình không khách khÃ,chÃnh là thể hiện mình tin tà i năng của mình, dám ngồi và o vị trà nà y.
Thịnh ThÆ° thấy Khang Thuáºn Phong hiểu chuyện,cô mừng lắm trong lòng thầm khen.
Uy tÃn của cô trong Bân Thịnh ÄÆ°á»ng rất cao, ngÆ°á»i bên dÆ°á»›i chắc chắn sẽ không ngăn cản, vì váºy cô má»›i dám coi trá»ng Khang Thuáºn Phong nhÆ° váºy. NhÆ°ng Khang Thuáºn Phong hiểu chuyện nhÆ° váºy, có thể khiến cô không mất thể diện, trong lòng cô Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cà ng thoải mái hÆ¡n.
Thịnh ThÆ° cÆ°á»i vá»›i Khang Thuáºn Phong,rồi giá»›i thiệu hắn vá»›i má»i ngÆ°á»i, chú trá»ng giải thÃch chuyện giữa hắn là Bân Ca, đồng thá»i thể hiện chuyện nà y từ nay cho qua, không ai được nhắc lại nữa.
Mấy tên đó vốn không phục, nghe Thịnh ThÆ° nói váºy, tuy không thân cáºn Khang Thuáºn Phong, nhÆ°ng sắc mặt diu hÆ¡n nhiá»u. Bân Ca chÃnh là ngÆ°á»i đánh được nhất Bân Thịnh ÄÆ°á»ng, má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy lại bị tên tiểu tỠđó thách thức, những ngÆ°á»i khác cÅ©ng có thể cảm thấy trá»ng lượng của Khang Thuáºn Phong.
Thịnh ThÆ° giá»›i thiệu Khang Thuáºn Phong xong, đám ngÆ°á»i liá»n thảo luáºn chuyện Hà Nam bang, Nam Kinh bang, Phong Nha Ä‘Æ°á»ng, Thanh Trúc bang và Phố Giang bang liên hợp lại đối phó vá»›i sá»± Ä‘Ã n áp của Bân Thịnh ÄÆ°á»ng, đối diện vá»›i nhiá»u bang phái nhÆ° váºy, Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng rất vất vả, nhÆ°ng không có cách nà o khác, liên hệ mấy bang phái, hoặc là điá»u kiện rất hà khắc, hoặc là ngÆ°á»i ta không muốn tiếp.
Cuối cùng nói đến đối phÆ°Æ¡ng gần đây Ä‘i tìm Ä‘Æ°á»ng khẩu của mình khắp nÆ¡i, má»i ngÆ°á»i cà ng phẫn ná»™ hÆ¡n, có ý kiến đòi Ä‘i khuấy sà o huyệt của đối phÆ°Æ¡ng, có ngÆ°á»i lại muốn săn hÆ°Æ¡u phải bắt con đầu Ä‘Ã n trÆ°á»›c, xá» lão đại của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘i; còn có ngÆ°á»i kiện nghị giết gà dá»a khỉ, diệt má»™t hai tiểu bang, nhÆ° Thanh Trúc bang má»›i có và i ngÆ°á»i mà dám đối đầu Bân Thịnh ÄÆ°á»ng.
Lúc nà y, có nhân đạo của lão thà nh, hiện tuy đối phÆ°Æ¡ng từng bÆ°á»›c lấn tá»›i, nhÆ°ng vẫn chÆ°a hoà n toà n láºt mặt, nếu Bân Thịnh ÄÆ°á»ng chủ Ä‘á»™ng xuất kÃch thì liệu có khiến đối phÆ°Æ¡ng cà ng liên kết lại chặt hÆ¡n để báo thù không!
Giá» thì không ai nói gì nữa, biết nếu đúng là mình chủ Ä‘á»™ng xuất kÃch thì sẽ gây nên thù háºn sâu sắc hÆ¡n. Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng không thể đối phó má»™t lúc vá»›i nhiá»u bang phái được.
Cuối cùng Thịnh ThÆ° thấy má»i ngÆ°á»i tranh luáºn không ngừng, Ä‘oán hôm nay cÅ©ng không có thêm ý kiến gì hay, liá»n nói: “Tà i Ca, Thà nh Ca, Tam Tá» và A Bình ở lại, những ngÆ°á»i khác vá» trÆ°á»›c Ä‘i, cho các huynh đệ tỉnh táo hÆ¡n. Mấy cái sòng ngoại vi, tăng cÆ°á»ng nhân thủ và o, mấy cái sòng nhá» không bao được thì bá» Ä‘i!â€
Äợi má»i ngÆ°á»i Ä‘i hết rò, Thịnh ThÆ° giá»›i thiệu hai ngÆ°á»i còn lại má»›i Khang Thuáºn Phong.
Tam Tá» và A Bình Ä‘á»u sá»›m quen biết Khang Thuáºn Phong rồi.
Mấy ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là hạt nhân của Bân Thịnh ÄÆ°á»ng, Thịnh ThÆ° trịnh trá»ng giá»›i thiệu há» vá»›i Khang Thuáºn Phong, ắt hiện Ä‘ang cần ngÆ°á»i có thể là m việc.
Khang Thuáºn Phong thấy há» tranh cãi, dần dần nghe tá» sÆ° tình, cuối cùng lên tiếng nói: “Thịnh ThÆ°, em có lá»i muốn nói, được không?â€
Thịnh ThÆ° liá»n nhìn hắn nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hiện cáºu đã là ngÆ°á»i của Bân Thịnh ÄÆ°á»ng rồi, ở đây toà n các huynh đệ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể nói!â€
Khang Thuáºn Phong nhìn mấy ngÆ°á»i kia trÆ°á»›c nói: “Em là ngÆ°á»i má»›i, nói chuyện có thể có chút không tôn trá»ng, bốn ngÆ°á»i há» chắc đáng tin chứ?â€
Bốn ngÆ°á»i kia nhìn nhau, nhÆ°ng không có ý trách cứ, chỉ cÆ°á»i nhìn Khang Thuáºn Phong.
Khang Thuáºn Phong ngần ngại Ä‘á» á»ng mặt, là má»™t ngÆ°á»i má»i và o Ä‘Æ°á»ng khẩu, há»i ngÆ°á»i cÅ© nhÆ° váºy đúng là không tôn trá»ng nhau chút nà o.
Thịnh ThÆ° lại không tức giáºn, chỉ nhẹ nhà ng nói: “Äừng ngại, mấy ngÆ°á»i đó Ä‘á»u theo từ hồi Bân Ca, bao năm nay Ä‘á»u nhÆ° váºy, há» mà có chuyện gì thì Bân Thịnh ÄÆ°á»ng nà y chỉ đánh đóng cá»a thôi …â€
Khang Thuáºn Phong liá»n cháºm rãi nói: “Xin lá»—i, vì là há»p kÃn, ắt phải là ngÆ°á»i rất rất tin tưởng má»›i có thể nóiâ€
Mấy ngÆ°á»i kia không hỠđể ý, Tam Tá» cÆ°á»i nói: “Cáºu cẩn tháºn nhÆ° váºy, há» chỉ có vui mừng mà thôi!â€
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: “Trong mấy bang phái đó, thế lá»±c của ai mạnh nhất?â€
Thịnh ThÆ° nói: “Hà Nam bang, chuyện lần nà y do chúng cầm đầu, những bang khác Ä‘á»u theo chúng, đổ thêm dầu và o lá»a mà thôi. Äá»u trách khi má»›i bắt đầu, chúng ta có chút nhún nhÆ°á»ng, kết quả ai cÅ©ng tưởng chúng ta dá»… bắt nạt. Äợi giá» chúng thà nh má»™t phe rồi, chúng ta cưỡi hổ khó xuống rồi. Lúc nà y, đấu cÅ©ng dở, mà không đấu cÅ©ng dở! Hiện Hà Nam bang lại tuyên bố, nÆ¡i ai đến thì quy vá» ngÆ°á»i đấy, những ngÆ°á»i nà y cà ng ngông cuồng, gần đây chèn ép chúng ta rất ghê gá»›m, chúng ta đã bị thÆ°Æ¡ng không Ãt huynh đệ rồi!â€
Khang Thuáºn Phong lại nói: “Em lại có chủ ý nà y …â€
Mấy ngÆ°á»i bá»—ng nhìn hắn chằm chằm, tuy không biết chủ ý của hắn có Ãch hay không, nhÆ°ng đã là lúc có bệnh vái tứ phÆ°Æ¡ng rồi.
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: “Nếu là bang phái khác đến cÆ°á»›p địa bà n, khiến ngÆ°á»i chúng ta nhất định phải đánh, nếu là ngÆ°á»i của Hà Nam bang đến cÆ°á»›p thì đánh tượng trÆ°ng má»™t lúc, rồi cho chúng cÆ°á»›p địa bà n Ä‘i …â€
“Äây là cái chủ ý gì váºy!†Tà i Ca kia mặt đầy sẹo, hung hãn nói: “Các huynh đệ Ä‘á»u háºn Hà Nam bang đến xÆ°Æ¡ng tủy, dâng địa bà n cho chúng, ta thà liá»u cái mạng nà y!â€
Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng nhìn Khang Thuáºn Phong không hiểu.
“Ồ†Thịnh ThÆ° nheo mắt, trong lòng hình nhÆ° có Ä‘oán ra gì đó: “Các cáºu đừng cãi nhau, để Tiểu Khang nói hết đãâ€
Khang Thuáºn Phong nhẹ nhà ng nói vá»›i Thịnh ThÆ°: “Không sợ tiá»n tà i không có, chỉ sợ không chia Ä‘á»uâ€
Thịnh ThÆ° ngồi thẳng dáºy: “à hay lắm!â€
Mấy ngÆ°á»i còn lại vẫn mÆ¡ hồ, Thịnh ThÆ° liá»n nói: “Thà nh Ca, cáºu dặn dò phÃa dÆ°á»›i Ä‘i, là m theo lá»i Tiểu Khang, nhÆ°ng bang phái khác chắc chắn không ngồi yên, không thể để chúng cÆ°á»›p má»™t tấc địa bà n của chúng ta. Nếu là Hà Nam bang thì bảo toà n thá»±c lá»±c, dâng địa bà n cho chúngâ€
Cái ngÆ°á»i tên Thà nh Ca đó tuy không hiểu, nhÆ°ng lại tin lá»i Thịnh ThÆ° nói, chỉ gáºt đầu rồi Ä‘i ra trÆ°á»›c.
Lúc nà y Tam Tá» má»›i tỉnh ra: “Äúng là ý hay!†Rồi A Bình cÅ©ng gáºt đầu lia lịa.
Tà i Ca thì vẫn chÆ°a hiểu, lẩm bẩm: “Chủ ý hay ho gì chứ, Thịnh ThÆ°, không phải là chị bị tên mặt trắng nà y là m cho mÆ¡ hồ rồi chứ!â€
Còn chÆ°a đợi Thịnh ThÆ° phản ứng, Tam Tá» liá»n dẫm mạnh chân: “Nói cái quái gì váºy, cáºu má»›i ngốc, không hiểu lại còn nói bừa bãi!â€
Tà i Ca đó bị dẫm và o chân, không phục nói: “Cáºu má»›i ngốc! Cái chủ ý nhÆ° váºy mà cÅ©ng hay, đúng là không biết trong đầu các cáºu là cái gì nữaâ€
Thịnh ThÆ° gÆ°Æ¡ng mặt vốn lạnh băng, nghe Tà i Ca nói thú vị, liá»n báºt cÆ°á»i, nói vá»›i Tam Tá»: “Äừng kì kèo nữa, Ä‘i tìm nÆ¡i nói cho cáºu ấy hiểu Ä‘i. Nếu không tên tiểu tá» nà y không hiểu, lại là m nhỡ kế hoạchâ€
Tam Tá» cÅ©ng cÆ°á»i, nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Cáºu đừng để ý, Tà i Ca từ nhỠđã váºy,nhÆ°ng lại thà nh thá»±c đối nhân! Thân rồi sẽ móc cả tim phổi ra vì cáºu, là ngÆ°á»i thá»±c sá»± có thể vì bạn mà ăn Ä‘ao đấyâ€
Tà i Ca đó không phục nói: “Cáºu biết là tốt, đâu nhÆ° cáºu, không có chuyện gì ăn cho bạn hai Ä‘ao! Cáºy Thịnh ThÆ° mà dám dẫm chân lão tá» Ã !â€
Thịnh ThÆ° bị hắn chá»c tức cho Ä‘á» mặt nói: “Tam Tá», cáºu mà không Ä‘Æ°a hắn Ä‘i thì tôi sẽ cho cáºu hai Ä‘ao đấy!â€
Tam Tá» vá»™i nhảy lên, tóm lấy Tà i Ca, lôi xá»nh xệch ra khá»i phòng, vừa Ä‘i vừa ca cẩm.
A Bình đứng cạnh Ä‘á» lá»±ng mặt mà không dám cÆ°á»i.
Thịnh ThÆ° liá»n tức giáºn nói: “Muốn cÆ°á»i thì cÆ°á»i Ä‘i, cẩn tháºn nhìn chết đó!â€
A Bình liá»n Ä‘á» mặt nói: “Em Ä‘i vệ sinh …†Nói rồi xông ra khá»i phòng, kết quả ngÆ°á»i vừa ra khá»i hà nh lang để phá lên cÆ°á»i.
Thịnh ThÆ° nhất thá»i cà ng Ä‘á» mặt hÆ¡n, ngần ngại nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Khiến cáºu chê cÆ°á»i rồi, Ä‘á»u là những huynh đệ lâu năm, không có ngÆ°á»i dÆ°á»›i liá»n không coi tôi ra gì†Nói rồi, nghÄ© đến mấy lá»i há»—n của Tà i Ca lại nói: “Tà i Ca là ngÆ°á»i lâu rồi, đừng để ý đến lá»i vừa nãy …â€
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i nói: “Không sao, thấy má»i ngÆ°á»i cùng nhau nhÆ° váºy, em cÅ©ng nhá»› đến mấy tên kia! Còn hot boy của em nữa, đến bao nhiêu ngà y rồi, nhá»› há» quáâ€
Thịnh ThÆ° liá»n ồ lên má»™t tiếng: “Cáºu còn có sÆ° huynh, so vá»›i công phu của cáºu thì thế nà o?â€
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: “Vá» công phu, những ngÆ°á»i nhÆ° bá»n em, chịu khó, lại gặp được minh sÆ°, luyện hÆ¡n chục năm, cÆ¡ bản Ä‘á»u không kém. Nếu chục năm công phu mà không luyện được, là m trong nghá» nà y không có thà nh tÃch gì cả. NhÆ°ng đả pháp của sÆ° huynh em có kinh nghiệm nhÆ° em, Ä‘á»™ng thủ thì lá»n hại hÆ¡n!â€
Thịnh ThÆ° liá»n nói: “Có thể bảo sÆ° huynh cáºu đến bang ta được không?â€
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ©, nghÄ© đén chuyện và o hắc đạo, hÆ¡n nữa cách Thịnh ThÆ° đối nhân, mình tuy nghe nói rồi, nhÆ°ng thá»±c sá»± nhÆ° thế nà o thì chÆ°a xác nháºn. hắn không hi vá»ng HÆ°á»›ng SÆ¡n đến, gặp chuyện gì không hay, liá»n nói: “Cái nà y vá» sau nói Ä‘i, trÆ°á»›c mắt, ngà y mai em phải Ä‘i táºp quân sá»± rồi, chị cÅ©ng biết, em và o chá»— chị, việc há»c vẫn phải há»câ€
Thịnh ThÆ° nói: “Chắc chắn rồi, cái nà y cáºu yên tâm, không phải đến lúc bắt buá»™c cáºu ra tay thì sẽ không là m phiá»n cáºuâ€
Khang Thuáºn Phong nghÄ© ngợi rồi nói: “Em vẫn chÆ°a hiểu Bân Thịnh ÄÆ°á»ng lắm, hÆ¡n nữa giá» cÅ©ng không có thá»i gian tìm hiểu, tình hình trÆ°á»›c mắt, em cÅ©ng tạm thá»i không giúp được gì, em có cách nà y …†Nói rồi hắn liá»n nhìn Thịnh ThÆ°.
Lúc nà y, Thịnh ThÆ° Ä‘ang hứng thú nhìn hắn, bị hắn nhìn liá»n bất giác Ä‘á» mặt, ánh mắt cÅ©ng không tránh được.
Thịnh ThÆ° vốn đã đẹp, Ä‘á» mặt thế nà y, lại khiến vẻ đẹp trưởng thà nh toát lên vẻ thuần khiết, khiến Khang Thuáºn Phong bất giác ngẩn ra.
Thịnh ThÆ° tránh ánh mắt của Khang Thuáºn Phong, sau đó nói: “Tôi là m sao? Äứa trẻ nà y, lại có thể khiến mình Ä‘á» mặt tim Ä‘áºp nhanh váºy sao? Äá»u tại tên A Tà i, nói năng lung tung, trong lòng tìm lý do cho mình, lại quay đầu lại, nhìn Khang Thuáºn Phong, thì thấy bá»™ dạng của Khang Thuáºn Phong, trong lòng xúc Ä‘á»™ng vô cá»›.
Dù gì Thịnh ThÆ° cÅ©ng là kỳ nữ, tuy trong lòng sao Ä‘á»™ng nhÆ°ng vẻ mặt lại không thay đổi, chỉ nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Cáºu nói Ä‘i …â€
Khang Thuáºn Phong giá» mởi tỉnh ra, liá»n nói: “Chuyện giữa bang phái thế nà y, quan trá»ng nhất chÃnh là đả thủ. Em táºp quân sá»± phải mất hai tuần, lúc nà y không giúp được gì, hÆ¡n nữa, Hà Nam bang cùng mấy bang phái kia, muốn là m loạn cÅ©ng phải đợi má»™t thá»i gian. Äến lúc đó cần nhiá»u các huynh đệ có năng lá»±c, em thấy chị có thể rút cho em khoảng hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i để táºp luyện, không chừng lại có Ãch. Những ngÆ°á»i nhÆ° em, má»™t chá»i má»™t Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể, nhÆ°ng chuyện cÆ°á»›p địa bà n thì má»™t ngÆ°á»i không có tác dụng gì.â€
Thịnh ThÆ° nghe váºy, láºp tức gáºt đầu: “Cáºu nói đúng, cáºu cần ai, để tôi rút choâ€
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: “Những ngÆ°á»i nà y thông minh, chỉ cần có thể chịu khổ, trung thà nh vá»›i Ä‘Æ°á»ng khẩu là được. Tuổi tác cÅ©ng không cần lá»›n quá, tầm mÆ°á»i tám đôi mÆ°Æ¡i là đượcâ€
Thịnh ThÆ° nghe váºy liá»n nhấc Ä‘iện thoại lên, gá»i A Bình tá»›i.
A Bình mặt đỠlự chạy tới, hiển nhiên là rất xấu hổ với hà nh vi của mình vừa nãy.
Thịnh ThÆ° nói vá»›i A Bình: “Chá»n ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i có thể chịu khổ dám xung phong …†Nói đến đây liá»n quay lại nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Cáºu chắc ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i đủ chứ?â€
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ© rồi nói: “Chá»n bốn mÆ°Æ¡i Ä‘i, chắc vá» sau còn Ä‘Ã o thải mấy ngÆ°á»i nữaâ€
Thịnh ThÆ° gáºt đầu nói: “Váºy chá»n bốn mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, A Bình, bây giá» Ä‘i Ä‘i, bảo hỠ…†Thịnh ThÆ° nhìn đồng hồ: “Giá» là bốn giá», bảo há» sáu giỠđến táºp trung dÆ°á»›i lầuâ€
A Bình vá»™i gáºt đầu rồi Ä‘i ra.
Thấy A Bình Ä‘i ra, Thịnh ThÆ° thấy nhẹ cả ngÆ°á»i, rút má»™t bao thuốc từ trong ngăn bà n ra, Ä‘Æ°a cho Khang Thuáºn Phong má»™t Ä‘iếu. Khang Thuáºn Phong lắc đầu không hút, cô liá»n vứt lên bà n, rồi lại lấy gói thuốc già nh cho nữ ra, châm má»™t Ä‘iếu, chuyện gần đây khiến cô mệt má»i, hiện có chủ ý của Khang Thuáºn Phong, chỉ cần không có Ä‘á»™t xuất thì chắc chắn thà nh công.
Cô hÃt má»™t hÆ¡i sâu, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© ra gì đó nói: “Cáºu có di Ä‘á»™ng không? Bình thÆ°á»ng tôi liên lạc vá»›i cáºu thế nà o?â€
Khang Thuáºn Phong liá»n ngần ngại cÆ°á»i nói: “Không có, để vá» em mua má»™t cáiâ€
Thịnh ThÆ° cÆ°á»i, cầm Ä‘iện thoại trên bà n lên, quay má»™t số máy, đợi rồi nói: “A Bình, ra ngoà i mua má»™t cái di Ä‘á»™ng vỠđây, bao nhiêu tiá»n cáºu tá»± liệu, cho Tiểu Khang dùng, mua sim luônâ€
Dặn dò xong liá»n cúp máy, đứng dáºy nói: “Äám tiểu tỠđó phải má»™t lúc má»›i tá»›i, bên dÆ°á»›i đã chuẩn bị rồi, chúng ta xuống là m hai cốc, đợi má»™t bữa cÆ¡m, mấy ngà y nay chuyện nà y là m tôi mệt quá, hôm qua cuối cùng cÅ©ng được thoải mái rồiâ€
Khang Thuáºn Phong liá»n gáºt đầu, Ä‘i cùng cô ra ngoà i.
Äi thang máy xuống, các tiểu đệ tuổi muá»™i trong sà n nhảy đã bắt đầu thu dá»n rồi, thấy Thịnh ThÆ° đến, má»™t thanh niên đẹp trai khoảng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i chạy lại chà o há»i: “Thịnh Thư†Äồng thá»i gáºt đầu thị ý vá»›i Khang Thuáºn Phong.
Thịnh ThÆ° gáºt đầu: “Cá»n má»™t bà n ở chá»— yên tÄ©nh chút, mang rượu tá»›i đâyâ€
Cáºu thanh niên đó dạ má»™t tiếng lại nói: “Bên Mã Ca và Tà i Ca …†Nói rồi lấy tay chỉ chỉ. Khang Thuáºn Phong nhìn vá» hÆ°á»›ng đó, thấy Tam Tá» và Tà Ca đó Ä‘ang uống rượu, hai ngÆ°á»i uống có vẻ rất vui, xem ra Tà i Ca có vẻ hiểu rồi.
Thịnh ThÆ° liá»n nói: “Váºy không cần dá»n dẹp nữa, chúng ta cùng tá»›i đó ngồiâ€
Rồi dẫn Khang Thuáºn Phong cùng ra chá»— bên đó, hai ngÆ°á»i kia thấy Thịnh ThÆ° tá»›i thì vá»™i đứng dáºy. Tà i Ca đó vừa chà o Thịnh ThÆ°, vừa cáºt lá»±c vá»— cai Khang Thuáºn Phong: “Tiểu tá», cái đầu cáºu nhạy thất đấy, cáºu là m Tà i Ca nà y phục rồi!â€
Khang Thuáºn Phong thấy hắn giÆ¡ tay ra thì trùng vai xuống tránh Ä‘i.
Tà i Ca không Ä‘áºp trúng, mặt có chút châm chÃch hắn, là m thì lại cảm thấy chuyện bé xé ra to, không là m thì lại không có thể diện.
Khang Thuáºn Phong nhẹ nhà ng giải thÃch: “Xin lá»—i Tà i Ca, là thói quen do táºp võ mà thà nh rồiâ€
Tà i Ca đó chợt tỉnh ngá»™, vá»™i nói: “Xin lá»—i, quyá»n sÆ° thân quý nhÆ° kim, là tôi lá»— mãng rồi!â€
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i nói: “Không có gì, tôi biết Tà i Ca là ngÆ°á»i thá»±c thà , nhÆ° nghá» có quy tắc của nghá», hãy hiểu cho!â€
Quy tắc trong võ đạo, gặp võ sÆ° khác, là m lá»… từ xa là được, không được chạm và o ngÆ°á»i, cÅ©ng không được để ngÆ°á»i khác chạm và o mình. Nếu chạm và o ngÆ°á»i khác mà chÆ°a được đồng ý thì đánh chết miá»…n bà n.
Äây là vì võ đạo trÆ°á»›c kia và thể dục hiện nay khác nhau, Ä‘á»™ng thủ không thÆ°Æ¡ng thì tà n. Do đó, tay ngÆ°á»i luyện võ có dÃnh máu là chuyện thÆ°á»ng thấy. TÆ°Æ¡ng tá»±, cách báo thù cÅ©ng trăm ngà n hình thức. Câu đầu tiên của quyá»n pháp quyết là : Trá ý khi tâm, quyá»n đả bất phòng nhÆ° phá trúc. CÅ©ng tức là câu quan trá»ng nhất của quyá»n pháp, không liên quan gì đến quyá»n pháp và công phu, mà là dùng các loại tâm kế, phá phòng ngá»± của đối phÆ°Æ¡ng, tấn công bất ngá» khi đối phÆ°Æ¡ng không Ä‘á» phòng.
Vì váºy võ đạo má»›i hình thà nh quy tắc nà y, không được sá»± đồng ý của quyá»n sÆ°, không thể Ä‘á»™ng tá»›i cÆ¡ thể của đối phÆ°Æ¡ng. Nếu không, hắn sẽ cÆ°á»i nhẹ nhà ng Ä‘áºp lại, không phải là bằng hữu thì rất có thể sẽ trở tay lấy cái mạng của hắn.
Thịnh ThÆ° sau khi ngồi xuống thì cáºu thanh niên đó liá»n mang má»™t chai rượu vang tá»›i.
Tam Tá» vui vẻ nói: “Tiểu Khang, hôm nay là nhá» phúc của cáºu mà má»›i có thể uống được rượu ngon của chị cả!†Tà i Ca ngồi cạnh nghe váºy liá»n nói: “Rượu ngon gì chứ, nhạt thà nh nÆ°á»›c rồi, tôi không uống và o!†Nói rồi quay sang bảo cáºu thanh niên kia: “Tiểu TÆ°á»ng Tá», mang má»™t binh rượu trắng ra đây, loại Lão Mao TỠấyâ€
Cáºu thanh niên đó gáºt đầu nói: “Водка chứ?â€
“Äúng, đúng, chÃnh là loại Ford đó!†Tà i Ca vừa nói, vừa Ä‘áºp đầu mình: “Mãi không nhá»› được tênâ€
Thịnh ThÆ° liá»n cÆ°á»i nói: “Äừng cho cáºu ấy, mang má»™t cái ly thủy tinh ra là được†Cáºu thanh niên đó dạ má»™t câu rồi Ä‘i ra là m việc, Thịnh ThÆ° giá» má»›i há»i Tà i Ca nói: “Thá»i kỳ quan trá»ng, đừng có mà uống say! Hãy nhá»› bà i há»c của Bân Ca và CÆ°á»ng Tá»â€
Tà i Ca liá»n gáºt đầu nói: “Chị cả, yên tâm, tôi biết chị đối vá»›i tôi tốt, lá»i CÆ°á»ng Tá» trÆ°á»›c khi chết tôi vẫn còn nhá»›!â€
Nghe Thịnh ThÆ° và Tà i Ca nhắc đến CÆ°á»ng Tá», Tam Tá» vá»™i nói: “Hôm nay Tiểu Khang gian nháºp, đừng nhắc chuyện cÅ© nữa!â€
Thịnh ThÆ° liá»n nói: “Tam Tá», cáºu không nhắc, tôi không nhắc, má»i ngÆ°á»i không nhắc, chẳng nhẽ muốn quên há» tháºt sao?â€
Tam TÆ°t Ä‘á» hoe mắt nói: “Chúng tôi không sao, chỉ sợ chị thÆ°Æ¡ng tâm thôi! Nói má»™t lần chị khóc má»™t lần, sau má»™t lần chúng tôi …â€
Ãnh mắt Thịnh ThÆ° liá»n nheo lại, nhẹ nhà ng nói: “Không sao, bao năm rồi, chuyện A Bân có nói hay không cÅ©ng không quan hệ gì, trÆ°á»›c kia há»… nhắc đến là thÆ°Æ¡ng tâm, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không dám nói, giá» nhắc đến tuy có Ä‘au lòng, nhÆ°ng tôi không muốn má»i ngÆ°á»i quên há»! Tôi không hi vá»ng cả Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng biết A Thịnh, mà quên mất A Bân!â€
Tà i Ca liá»n nói: “Không có đâu, má»i ngÆ°á»i không nói, nhÆ°ng không quên được CÆ°Æ¡ng Tá», A Quý, Hoa Tá» và Bân Ca!â€
Thịnh ThÆ° nói: “Năm đó A Bân mang mÆ°á»i bốn anh em đến Thượng Hải váºt lá»™n, lần đó đã bị thÆ°Æ¡ng Bân Tá», giá» còn lại đúng má»™t ná»a, vì váºy các cáºu cẩn tháºn, tôi thà mất Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng, chứ không muốn mất thêm anh em nữa … vì váºy thá»i gian gần đây khá căng thẳng, nhất định phải cẩn tháºn, phải trông chừng lẫn nhauâ€
Khang Thuáºn Phong nghe há» nói váºy, ngồi cạnh vân vê chai rượu của Thịnh ThÆ° nghe đâu đáng giá mấy vạn đồng.
Vị của rượu trong cảm giác của hắn không được ngon nhÆ° nÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng, chua nhÆ° dấm váºy.