- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 2 – ChÆ°Æ¡ng 13: Gia nháºp Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng
Tác giả:
Nói xong chuyện của Thang Văn Sinh, hai ngÆ°á»i lại bắt đầu nói chuyện Há»™i tá» quyá»n pháp.
Khang Thuáºn Phong liá»n dùng Diêu Thiểm quyá»n cùng Truy Phong Hãn Nguyệt quyá»n trong Tâm à quyá»n thỉnh giáo DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm má»™t chút.
Khang Thuáºn Phong tá»± cảm thấy hai quyá»n nà y vừa vặn má»™t đá lên, má»™t đá xuống, hÆ¡n nữa lúc tiến thân, Ä‘á»™ng tác hình tiến bà ng thân rồng ba khúc cùng Ä‘á»™ng tác xuống tấn của Hồng quyá»n tuy khác biệt nhÆ°ng có cùng công dụng.
Hai ngÆ°á»i nếu nhÆ° hoán quyá»n, lại kết thà nh vong niên chi giao, hÆ¡n nữa nà y hai chiêu nà y trong Tâm à quyá»n cÅ©ng nhiá»u ngÆ°á»i biết, DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm bèn giải thÃch cho hắn nghe: "Nghe nói Diêu Thiểm quyá»n cái tên nà y, tiếp tục kết hợp Ä‘á»™ng tác, tâm lý cáºu khẳng định có chút cảm giác. Tên trong võ thuáºt truyá»n thống, lúc cáºu giải thÃch quyá»n pháp đấu pháp sẽ rất hữu dụng. NhÆ° thế nà o diêu, nhÆ° thế nà o thiểm? NhÆ°ng cáºu biết không? Diêu Thiểm quyá»n còn có cái tên, gá»i là Diêu Phiến quyá»n hoặc Diêu Thân quyá»n! Cái nà y khẳng định cà ng hồ đồ hÆ¡n nữa."
Khang Thuáºn Phong không khá»i gáºt đầu.
DÆ°Æ¡ng lão đầu lại Ä‘i trở lại má»™t chiêu Diêu Thiểm quyá»n, cho Khang Thuáºn Phong xem.
Äi xong hết rồi há»i: "Cáºu xem chiêu pháp nà y của ta cùng những gì cáºu thấy ngÆ°á»i ta luyện tại công viên có gì bất đồng không?".
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói: "VỠđại hình cÆ¡ bản không khác mấy, bất quá lúc bá»n há» là m, biên Ä‘á»™ hoạt Ä‘á»™ng của khuá»·u tay phÃa trÆ°á»›c hình nhÆ° lá»›n hÆ¡n so vá»›i tiên sinh...."
DÆ°Æ¡ng lão đầu gáºt đầu tán thà nh: "Nhãn quang khá lắm! Bá»n há» Ä‘á»™ng, ta không thể nói bá»n há» sai, nhÆ°ng ta bất Ä‘á»™ng là có cái lý của ta, cáºu biết không?"
Khang Thuáºn Phong nói ra bốn chữ: "Then sắt khóa cá»a!"
DÆ°Æ¡ng lão đầu trong mắt lóe lên tia sáng, nói: "SÆ° phụ cáºu tháºt sá»± là minh sÆ°! Quyá»n ngạn có nói, hai tay không rá»i bụng. Ta không biết hai tay đó đã chuyển xuống dÆ°á»›i ngÆ°á»i, bá»n há» Ä‘Æ°a ngá»±c ra trống trải nhÆ° váºy là m gì? Trong quyá»n pháp Ä‘á»u có “lan†quyết tá»±, ở trong chiến tranh, lan chÃnh là phong tá»a chiến, ta đợi ở chá»— nà y, cáºu tá»›i, ta ngăn trở cáºu, cáºu không đến, ta cÅ©ng không Ä‘i tìm cáºu."
Khang Thuáºn Phong không nhịn được liá»n tiếp lá»i: "Trong hồng quyá»n của chúng ta, cÅ©ng có “triá»n lan niêm khoá†tứ quyết. Chữ “lan†nà y, cÅ©ng chÃnh là ý tứ phải chỠđợi."
DÆ°Æ¡ng lão đầu gáºt đầu nói:" ChÃnh là ý nhÆ° váºy!"
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: "Bá»n há» hai tay luân hạ, cÅ©ng có thể là vì để lấy lá»±c kéo cho tốt! Dù sao đánh ngÆ°á»i phải gáºp ngÆ°á»i xuống má»›i có thể phát lá»±c, có nhất định khoảng cách má»›i có thể phát được lá»±c."
DÆ°Æ¡ng lão đầu cÆ°á»i lắc đầu, nói: "Trong sách có câu nói “nâng khuá»·u tay nhÆ° cầm súng†cáºu giải thÃch nhÆ° thế nà o?"
Khang Thuáºn Phong lắc đầu, tá» vẻ không biết.
DÆ°Æ¡ng lão đầu lấy khuá»·u tay phải húc và o vai phải hắn, nhân tiện đè xuống, nói: "Bây giá» ta muốn dùng khuá»·u tay đánh cáºu, có cần phải thu hồi hay không?"
Khang Thuáºn Phong nhìn khuá»·u tay ông đã đặt chắc trên ngÆ°á»i mình, hÆ¡n nữa trá»ng tâm thân thể đã có chút chuyển vá» phÃa trÆ°á»›c, mặc dù vẫn là lá»±c dồi dà o, nhÆ°ng nếu muốn tiếp tục phát lá»±c Ä‘i phÃa trÆ°á»›c, hiển nhiên phải thu hồi má»›i có thể phát ra, liá»n gáºt đầu.
NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng lão đầu lại lắc đầu, nói: "Xem đủ rồi!" Vừa nói, cÅ©ng không quay khuá»·u tay vá», mà cùi chá» ngay ngắn, trá»±c tiếp chân sau sải vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c.
Má»™t cá»— lá»±c mạnh áp lên trên vai phải của Khang Thuáºn, Khang Thuáºn Phong đã bị khuá»·u tay của ông ép xuống, liá»n theo bản năng nghiêng ngÆ°á»i đổi vai, khá»›p vai thiếu lá»±c, nhÆ°ng khuá»·u tay ngắn hÆ¡n nhiá»u, hắn má»™t lần nữa đổi lại vai, mặc dù lÆ°á»›t qua khuá»·u tay DÆ°Æ¡ng lão đầu, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng lão đầu đã áp khuá»·u tay lên trên ngá»±c hắn.
Nếu may mắn nghiêng ngÆ°á»i đổi vai vốn có ý đổi vai phải đè ép vá» bên trái, Khang Thuáºn Phong ná»™i kháo đối thượng DÆ°Æ¡ng lão đầu ngoại kháo, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên lá»±c ná»™i kháo không bằng ngoại kháo, nên phải chịu chút thiệt thòi, bị ép phải lui vá» từng bÆ°á»›c.
Khang Thuáºn Phong lui má»™t bÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng lão đầu ngừng lại, nói: "Thế nà o?"
Khang Thuáºn Phong trên mặt mang chút kÃch Ä‘á»™ng, nói: "Cháu hiểu rõ rồi, hèn gì trong sách có câu “ra tay không trở vá», liên tiếp Ä‘uổi theo,†nguyên lai bên trong có tầng ý tứ nà y."
DÆ°Æ¡ng lão đầu cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: "Äúng váºy, chỉ cần bÆ°á»›c chân gà giẫm đủ nhanh đủ mãnh, cÅ©ng có thể hình thà nh tốc Ä‘á»™! Tốc Ä‘á»™ nhÆ° váºy mặc dù nói đánh ngÆ°á»i vẫn ngại không đủ, nhÆ°ng cản ngÆ°á»i nhÆ° váºy là đủ rồi."
Nói đến nà y, dừng lại má»™t chút, nói tiếp: "HÆ¡n nữa trong lúc cản ngÆ°á»i, ná»™i có căn tiết súc, ngoại có tiêu tiết truy, đúng là điểm bất bại, cho nên trong sách đấu pháp má»›i có: hạ công phu má»™t thÆ°á»›c sau tay. Mặc kệ là đánh ngÆ°á»i, hay là phòng ngÆ°á»i, Ä‘á»u cần phải sau cánh tay má»™t thÆ°á»›c tìm Ä‘iểm then chốt.â€
Khang Thuáºn Phong liá»n ứng hợp gáºt đầu: "Äúng rồi, khuá»·u tay cản ngÆ°á»i, đối phÆ°Æ¡ng tiến và o, ta có thể ngã ngÆ°á»i nghênh đón hắn, đối phÆ°Æ¡ng thối lui, ta có tay có thể váºt hắn từ trên xuống dÆ°á»›i! Chúng ta Hồng Quyá»n môn có má»™t loại đả pháp, gá»i là Tam Tá» VÆ°Æ¡ng Loạn Äiểm Binh, chÃnh là bà n thủ tiến và o khuá»·u tay, liên phiên lục thủ, quyết viết: thượng đánh yết hầu hạ đánh âm, trung bà n lưỡng lặc đái Ä‘iểm tâm, trÆ°á»›c khi Ä‘i trở tay để đánh, Ä‘iểm và o vai để giảm sức mạnh của địch. Và o tá»›i ngá»±c địch đánh liên hoà n, đánh cho thần tiên phải nháºp xuống đất âm."
Äiá»u nà y khiến cho DÆ°Æ¡ng lão đầu hứng thú, vá»™i há»i là đấu pháp gì.
Khang Thuáºn Phong liá»n Ä‘em Nháºp Thang Háºu Thủ Pháp cẩn tháºn giải thÃch cho ông nghe, nhÆ° thế nà o bà n thủ nháºp thang, xoay mình đấm sÆ°á»n, nhÆ° thế nà o phiên thủ Ä‘iểm tâm, nhÆ° thế nà o tiến trá»u bà n thân, nhÆ° thế nà o đánh yết hầu, nhÆ° thế nà o đánh âm, nhÆ° thế nà o phiên thủ Ä‘iểm hõm vai, cuối cùng đánh liên hoà n nhÆ° thế nà o, nhất nhất giải thÃch rõ rà ng. DÆ°Æ¡ng lão đầu rất vui, vừa luyện, vừa nói, hảo đấu pháp! Hảo đấu pháp! Äấu pháp nà y hóa trÆ°á»ng vi Ä‘oản, từ trong ngá»±c Ä‘iá»u khiến thủ pháp, quả tháºt mau lẹ!
Há»c được đấu pháp nà y, DÆ°Æ¡ng lão đầu trong lúc thÃch thú lại mang theo xấu hổ, nói thế nà o thì hắn cÅ©ng là tiá»n bối, khẳng định không thể chiếm tiện nghi của tiểu bối, nên lại nói: "Diêu Thiểm quyá»n kỳ tháºt cÅ©ng không thần bÃ, kê bá»™ long thân hùng bà ng hổ bão đầu mấy thứ nà y thì không nói nữa, kỳ tháºt diêu thiểm bả hoặc là bất cứ quyá»n gì trong Tâm à quyá»n không chỉ là đấu pháp căn bản, mà còn vì quyá»n tiếp theo mà tạo nên tác dụng xu thế. Má»—i má»™t quyá»n cuối cùng khi dừng lại, Ä‘á»u có rất nhiá»u biến hóa có thể phát ra, mấy thứ nà y má»›i là trá»ng yếu. Không cầu má»™t quyá»n đánh thắng ngÆ°á»i, quyá»n cÆ°á»›c liên hoà n má»›i nháºp thần! Äịnh thức cuối cùng của má»—i má»™t quyá»n, cÅ©ng Ä‘á»u ẩn hà m xu thế thất quyá»n, mà thất quyá»n nà y trong đó cÅ©ng đã có mấy quyá»n.
Trong đầu Khang Thuáºn Phong, mÆ¡ hồ đã có sở ngá»™.
Dương lão đầu không nói chuyện nữa, chỠhắn tự suy tư.
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ© má»™t chút, liá»n Ä‘á»™ng thủ, hắn dùng Diêu Thiểm quyá»n mà o đầu, thá»±c hiện liên tiếp và i quyá»n khác, gáºt đầu, rồi lại lắc đầu.
DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm nhìn bá»™ dáng của hắn, thầm nghÄ©: "Khang Thuáºn Phong gặp được sÆ° phụ hắn, cố nhiên là má»™t loại phúc khÃ! SÆ° phụ Khang Thuáºn Phong có thể được má»™t đệ tá» nhÆ° váºy, không phải đã nếm qua má»™t loại phúc khà sao?" Truyá»n thống võ thuáºt không chỉ cần nghị lá»±c gia tăng ngá»™ tÃnh, còn phải cần nại tịch mịch, thủ được Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, ngẫm lại xem, võ thuáºt mấy Ä‘á»™ng tác nhÆ° váºy, nhÆ°ng lại cần mÆ°á»i năm công phu má»›i có thể thà nh tá»±u, không nghị lá»±c kiên nhẫn là m sao thà nh! Có nghị lá»±c cùng kiên nhẫn, còn phải có ngá»™ tÃnh, mấy thứ nà y, ngÆ°Æ¡i má»—i luyện đến má»™t tầng cảnh giá»›i, phải hiểu được tất cả má»i thứ rồi má»™t lần nữa tiến hà nh tổng kết, có và i thứ tháºm chà còn cần phải thấu hiểu thâm sau hÆ¡n thế nữa.
Tình cảm mến tà i nổi lên, DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm không nhịn được mở miệng nói: "Cáºu xem quyá»n Diêu Thiểm nà y đến cuối cùng, lấy tay đánh, trở tay có thể kéo ngã; dùng đầu đánh, má»™t chiêu mèo rá»a mặt hoặc Ä‘Æ¡n giản ôm đầu tiến và o; dùng vai đánh, vai trái cáºu có thể hùng bà ng tiến nhÆ° váºy, vai phải cáºu có thể hợp vai tiến nhÆ° váºy; dùng khuá»·u tay đánh, có thể dùng tiá»n trá»u bá»™ nhất thôi, sau khi khuá»·u tay đỉnh pháp nhÆ° váºy, còn có thể tiếp bổ; dùng chân đánh, tiá»n thối có thể nhÆ° váºy, háºu thối cáºu có thể nhÆ° váºy, nếu đánh khố, cáºu bá»™ tiến trung thang, ná»™i khố chuyển nhÆ° váºy, ngoại khố kéo ra nhÆ° váºy. Bá»™ tiến ngoại sÆ°á»n, cÅ©ng chỉ có thể sá» dụng ná»™i khố!"
Vừa nói, vừa biểu thị những kỹ năng võ thuáºt.
Khang Thuáºn Phong vẻ mặt hÆ°ng phấn, biết nà y đó Ä‘á»u là ngón nghá» tháºt. HÆ¡n nữa, không chỉ có chút ngón nghá» cụ thể nà y, mà những lá»i nà y của DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm đã vạch trần bà máºt Tâm à Thà nh quyá»n! Quả nhiên đúng nhÆ° lá»i Hồ Tà Tá», đây là má»™t bá»™ đả pháp quyá»n.
Nhìn bá»™ dáng hÆ°ng phấn của Khang Thuáºn Phong, DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm lại không nhịn được nói: "Má»—i má»™t quyá»n Ä‘á»u phải suy nghÄ© đến những Ä‘iá»u nhÆ° váºy má»›i hiểu được!"
Khang Thuáºn Phong vui vô cùng, cúi ngÆ°á»i tháºt sâu xuống.
DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm nghiêng ngÆ°á»i, nói: "Chúng ta là vong niên chi giao, đảm Ä‘Æ°Æ¡ng không nổi lá»… nà y của cáºu!"
Khang Thuáºn Phong liá»n nhẹ giá»ng nói: "Có thể vong niên, không thể loạn bối!"
DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm liá»n cÆ°á»i nói:" SÆ° phụ cáºu thá»±c sá»± nói hết má»i võ hà nh quy củ vá»›i cáºu rồi!"
Nói đến đây, hai ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên nhìn nhau cÆ°á»i, rõ rà ng hôm nay chỉ có thể đến nà y. Nói đến đây còn dÆ° vị chừa lại, đợi chá» những ẩn ý, váºy má»›i là nhân sinh khoái sá»±.
Lúc nà y cÅ©ng đã tá»›i giỠăn cÆ¡m, DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° tá»›i háºu viện gá»i bá»n há» Ä‘i dùng cÆ¡m.
Khang Thuáºn Phong tá»›i phÃa trÆ°á»›c rồi, nhìn thấy ngồi kế bên DÆ°Æ¡ng Thần Thanh là má»™t thiếu phụ xinh đẹp, mÆ¡ hồ có chút giống vá»›i DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ°, liá»n biết rằng đây là mẹ của cô.
Khang Thuáºn Phong đầu tiên chà o há»i DÆ°Æ¡ng lão thái, lại cùng DÆ°Æ¡ng Thần Thanh gáºt đầu tỠý, lúc nà y má»›i gá»i mẹ của DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° má»™t tiếng “Dì!â€
Mẹ của DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° liá»n cÆ°á»i ha ha lên, rồi mỉm cÆ°á»i nhìn hắn.
Khang Thuáºn Phong sau khi chà o há»i, vẫn là kiên quyết từ chối lá»i má»i ở lại dùng cÆ¡m của DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm, mẹ DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° hình nhÆ° cÅ©ng không thÆ°á»ng xuyên vá» nhà , rốt cục là cả nhà đoà n tụ, hắn là ngoại nhân ở chá»— nà y, luôn là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy không thoải mái.
Vì có lễ có tiết, có lễ mạo mới có tiết chế, mới có thể lui tới được lâu dà i.
Nhìn hắn kiên trì, DÆ°Æ¡ng lão đầu sẽ không cố ép, muốn tiá»…n hắn ra cá»a. Khang Thuáºn Phong cÅ©ng kiên trì không cho, sau cùng vẫn là DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° nói: "Chúng con là đồng há»c, để con tiá»…n cho." Vì váºy DÆ°Æ¡ng tiểu mỹ nữ má»›i Ä‘Æ°a Khang Thuáºn Phong ra tá»›i cá»a, trên Ä‘Æ°á»ng còn vừa Ä‘i vừa oán giáºn hắn, tại sao không lÆ°u lại cùng nhau ăn cÆ¡m, là m quen vá»›i mẹ cô má»™t chút, sau đó há»i Khang Thuáºn Phong, cảm thấy mẹ cô có xinh đẹp không.
Khang Thuáºn Phong mỉm cÆ°á»i không nói, nghe cô nói thấy thú vị, liá»n nói: "Kỳ tháºt không gặp mẹ cáºu cÅ©ng biết bà rất xinh đẹp.".
DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° cÆ°á»i há» há» há»i tại sao.
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i nói: "Có thể sinh ra cô con gái xinh đẹp nhÆ° váºy, là m sao có thể không xinh đẹp chứ?"
DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° lại ha ha cÆ°á»i rá»™ lên, nói: "Nhìn cáºu thà nh tháºt nhÆ° váºy, hóa ra miệng lưỡi cÅ©ng trÆ¡n tru quá!"
Äang nói chuyện, hai ngÆ°á»i tá»›i cá»a, Khang Thuáºn Phong lên tiếng chà o tạm biệt, rồi rá»i khá»i DÆ°Æ¡ng gia. Äang Ä‘i, nhÆ°ng lại nghÄ© tá»›i DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° tiểu nha đầu nà y, cùng ở bên nà ng tháºt đúng là cảm giác dá»… dà ng. à niệm trong đầu vừa chuyển, Ä‘á»™t nhiên có má»™t mỹ mang khuôn mặt cá»±c Ä‘iểm xông và o trong óc hắn, gây cho hắn áp lá»±c không có lý do.
Khang Thuáºn Phong vá»™i lắc đầu, trong lòng muốn hô to: Tá»™i lá»—i! tá»™i lá»—i! Muốn xua Ä‘uổi dung nhan có thể há»a quốc hại dân kia Ä‘i, nhÆ°ng là m thế nà o cÅ©ng không Ä‘uổi Ä‘i được, không thể là m gì khác hÆ¡n là tá»± giá»…u cÆ°á»i, trong lòng Ä‘á»™t nhiên hiện ra má»™t câu: Nếu trong lòng đã muốn quên cô ấy Ä‘i, chi bằng mượn ná»—i nhá»› ấy để tu sá»a bản thân mình.
NghÄ© tá»›i đây, không khá»i cảm thấy chÃnh mình có phải Ä‘ang là m bá»™ hay không, cuối cùng cho ra kết luáºn, quả tháºt là là m bá»™!
Mà và o lúc nà y, ngÆ°á»i được Khang Thuáºn Phong nhá»› tá»›i, cÅ©ng Ä‘ang mang vẻ mặt buồn bá»±c ngồi trên giÆ°á»ng của mình.
Bên cạnh là khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của má»™t tên hippie, đầu mÅ©i nhăn nhúm giống mÅ©i hồ ly, Ä‘ang trợn mắt nhìn mỹ nữ cÆ°á»i ha ha, trên mặt hiện rõ 4 chữ “hạnh tai lạc há»a.â€
"Vẫn là “thổ sản soái ca†đây sÆ° phụ đạo hạnh thâm, trấn giữa được hồ ly tinh %...... % dê............" NgÆ°á»i nói chuyện đúng là cô muá»™i muá»™i mắt to đã khÆ¡i mà o chiến tranh và o buổi tiệc tối nghênh tân đó.
"Phỉ phỉ!" Trang Nghiên tức giáºn trừng mắt.
NhÆ°ng mà , má»™t bên là Trang Phi cÆ°á»i đến đắc ý hết má»±c, cÅ©ng là biểu muá»™i của Trang Nghiên, nhÆ°ng không có trái tim, tá»±a hồ nhìn Trang Nghiên cà ng tức giáºn cô lại cà ng vui vẻ.
Trang Nghiên cùng Trang Phi hơi giống nhau, hai cô là biểu tỷ muội.
Mẹ của hai ngÆ°á»i là má»™t đôi song bà o thai tá»· muá»™i, cÆ¡ hồ nhÆ° mang thai cùng thá»i gian.
Nếu nhÆ° nói đây là má»™t chuyện trùng hợp, thì cà ng trùng hợp hÆ¡n là , phụ thân hai ngÆ°á»i cÅ©ng là má»™t đôi huynh đệ, phụ thân Trang Phi là ca ca, phụ thân Trang Nghiên là đệ đệ.
Lại nói tiếp là mẹ Trang Phi mang thai sá»›m hÆ¡n ná»a tháng, sau đó, trong lúc sản xuất, mẹ Trang Nghiên xảy ra chút chuyện ngoà i ý muốn, sinh sá»›m và i ngà y. Không biết có không phải là Thượng Äế an bà i hay không, mẹ Trang Phi lại sinh muá»™n hÆ¡n mÆ°á»i ngà y.
NhÆ° váºy Trang Phi vốn là tá»· tá»· lại từ tá»· tá»· thà nh muá»™i muá»™i, không tá»± trách mình ở mãi trong bà o thai của mẹ, liá»n oán Trang Nghiên sinh ra sá»›m để Ä‘oạt danh pháºn tá»· tá»· của cô.
HÆ¡n nữa, phụ thân Trang Nghiên rất đẹp trai, còn phụ thân Trang Phi mặc dù không xấu, nhÆ°ng không thể gá»i là đẹp trai.
Mẹ của hai ngÆ°á»i lá»›n lên giống nhau nhÆ° đúc, cho nên Trang Phi mặc dù cÅ©ng là má»™t mỹ nữ, nhÆ°ng so vá»›i Trang Nghiên vẫn kém hÆ¡n má»™t chút.
Trang Phi không thể oán giáºn phụ thân xấu, cà ng không dám nói mẹ mình không có mắt nhìn ngÆ°á»i…mẹ cô dù sao cùng vá»›i dì Văn Tịnh bất đồng, từ nhá» vốn là yêu tinh gây chuyện trá»i giáºn ngÆ°á»i oán, năm đó là tiểu đông tà vang danh giang hồ, sở trÆ°á»ng nhất là gây chuyện ác. Ở cùng con gái cÅ©ng không lá»›n không nhá», Trang Phi từ nhỠđã há»c được không Ãt ngón nghá» của mẹ.
NhÆ°ng lá»›n lên dÆ°á»›i sá»± "rèn luyện" của mẹ, Trang Phi cÅ©ng không phải là ngá»n đèn thiếu dầu, mặc dù chỉnh nhân đạo hà nh không thâm bằng mẹ mình, nhÆ°ng cÅ©ng thuá»™c vỠ“tà phái cao thủ" tân thá»i đại. Trang Nghiên cÆ°á»›p danh pháºn tá»· tá»·, hÆ¡n nữa còn xinh đẹp hÆ¡n cô, là phạm và o Ä‘iá»u tối kỵ của phụ nữ, cho nên từ nhỠđã nhằm và o vị tá»· tá»· nà y là m ra đủ các loại thủ Ä‘oạn.
Khi còn bé, và o những lúc không có ai thÆ°á»ng ép Nghiên Nghiên vốn nhát gan hÆ¡n gá»i cô là tá»· tá»·, lúc trưởng thà nh, Trang Nghiên cÅ©ng có đạo hạnh rồi, không còn phải kêu cô là tá»· tá»·, cho nên phải nhịn, nhÆ°ng không quen nhịn! Cô cà ng không buông tha má»—i khi có cÆ¡ há»™i có thể đả kÃch tiểu biểu tá»· của mình. Sau khi trở lại túc xá, nghe các đồng há»c khác nói chuyện đấu pháp mỠám giữa Trang Nghiên cùng Khang Thuáºn Phong, không khá»i cảm thấy sÆ° phụ mặc định của mình tháºt sá»± rất cÆ°á»ng đại.
Vì váºy thêm việc nà y khiến cô cà ng lúc cà ng giáºn vá»›i Trang Nghiên, dần dần Trang mỹ nữ hết sức tức giáºn, trong lòng cà ng lại háºn Khang đầu heo kia. Há»™i võ thuáºt rất giá»i à , ta còn há»™i Triệt Quyá»n Äạo!
Trong lòng nghÄ© váºy, nhÆ°ng lại không há» lo lắng, chÃnh mình má»›i là hồng hắc Ä‘ai, Khang đầu heo kia sẽ dá»… dà ng đối phó được vá»›i má»™t ngÆ°á»i hắc Ä‘ai, hÆ¡n nữa cầm chắc danh hiệu nam sinh toà n quốc lần nà y.
Kỳ tháºt Trang Nghiên cùng Trang Phi Ä‘á»u luyện Triệt Quyá»n Äạo từ nhá», bất quá Trang Phi vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y thiên phú giảo cÆ°á»ng, đã là hắc Ä‘ai rồi, Trang Nghiên vẫn là hồng hắc Ä‘ai. Bất quá Trang Nghiên há»c táºp so vá»›i Trang Phi tốt hÆ¡n má»™t chút, thà nh tÃch thi cá» của Trang Phi, vốn thiếu Ä‘iểm để và o Tà i Äại, bất quá bởi vì sở trÆ°á»ng đặc biệt Triệt Quyá»n Äạo, hÆ¡n nữa trong nhà cÅ©ng giở chút thủ Ä‘oạn, cho nên má»›i cùng Trang Nghiên thi Ä‘áºu và o Tà i Äại.
Hai ngÆ°á»i mặc dù từ nhá» tranh đấu nhiá»u, nhÆ°ng từ lúc há»c mẫu giáo, vẫn là há»c chung trÆ°á»ng chung lá»›p, mãi cho tá»›i há»c đại há»c, má»›i không há»c chung má»™t lá»›p, nhÆ°ng lại ở cùng má»™t ký túc xá.
Trang Phi ngà y đó chỉ muốn ve vãn Khang Thuáºn Phong, cÅ©ng là bởi vì hắn từng nói bản thân hết sức thÃch Triệt Quyá»n Äạo, rất đắc ý, vì đây là điểm mạnh hÆ¡n so vá»›i Trang Nghiên.
Khang Thuáºn Phong không há» biết đến ná»—i phiá»n não của muá»™i muá»™i Trang Nghiên, hắn ra Ä‘Æ°á»ng ăn chút gì đó, rồi lại và o công viên Hoà ng Quang Ä‘i dạo, tìm đến má»™t chá»— yên tÄ©nh, vừa là để giết thá»i gian, vừa là nhá»› lại những gì hôm nay DÆ°Æ¡ng lão đầu đã dạy má»™t lần nữa. Vừa nghÄ© vừa luyện, Ä‘ang luyện cÅ©ng phải suy nghÄ©, đến khi bản thân cảm thấy không sai biệt lắm, má»›i ra khá»i công viên.
Khi ra khá»i công viên, cố ý tìm ngÆ°á»i canh cá»a, kiểm tra thá»i gian má»™t chút, đã hÆ¡n 2 giá» rồi. Hắn bèn lên Ä‘Æ°á»ng, quảng trÆ°á»ng vui chÆ¡i Äế Äô, hôm nay cần phải Ä‘i gặp Thịnh ThÆ° để trả lá»i.
Khi đến Äế Äô, do vì ban ngà y, cÅ©ng không có buôn bán. Hắn nhá»› tá»›i ngà y đó mấy tầng trên dÆ°á»›i Ä‘á»u là phòng táºp thể hình san sát, liá»n quẹo và o má»™t góc, từ phòng táºp thể hình Ä‘i lên.
Khi tá»›i lầu ba, trông cá»a vẫn là hai ngÆ°á»i hôm ná», bất quá lần nà y thấy Khang Thuáºn Phong, cản hắn lại, nhÆ°ng lại không có hung hãn nhÆ° ngà y đó, trong khách khà còn mang theo chút bất an.
Bây giá» má»i ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u biết Bân ca đã bị tiểu tá» nà y đánh cho tà n phế, mặc dù trải qua Ä‘iá»u trị tỉ mỉ của VÆ°Æ¡ng Hắc Y, nhÆ°ng đến nay vẫn nằm ở trên giÆ°á»ng, nghe nói sau nà y khá»e rồi, cÅ©ng sẽ lÆ°u lại chứng hen suyá»…n, căn bản không thể cá» Ä‘á»™ng mạnh nữa.
Khang Thuáºn Phong nói: "Tôi tá»›i gặp Thịnh ThÆ°!"
Bảo an đó má»i hắn chá», dùng bá»™ Ä‘Ã m liên lạc cùng cấp trên. Sau chốc lát, cấp trên truyá»n lá»i xuống, nói cho hắn dẫn ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i.
Lúc Khang Thuáºn Phong theo bảo vệ lên trên lầu, Tam Tá» Ä‘ang đợi hắn.
"Thịnh Thư đang bà n công chuyện, tôi đưa anh đến phòng là m việc của cô ấy chỠmột chút."
Tam Tá» biểu hiện rất khách khÃ, má»™t là hắn biết Thịnh ThÆ° đối Khang Thuáºn Phong rất xem trá»ng, hai là , hai ngà y nà y bá»n côn đồ chèn ép bá»n há» quá chặt. Bây giá» nếu Khang Thuáºn Phong thá»±c sá»± không đồng ý và o bang, bá»n há» cÅ©ng không có biện pháp trả thù, căn bản tìm không ra nhân thủ.
Thịnh ThÆ° Ä‘ang trong giá» há»p, cÅ©ng là bởi vì đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang ép buá»™c. Vốn muốn má»i phụ thân Thang Văn Sinh có thể hoà hoãn má»™t chút, nhÆ°ng cuối cùng không biết Thang Văn Sinh có nói hay không, dù sao băng nhóm côn đó đó mấy ngà y nay Ä‘á»™t nhiên hà nh Ä‘á»™ng cà ng chặt chẽ hÆ¡n. Äã có và i địa bà n bị chá»n, mặc dù cuối cùng Ä‘á»u đã cÆ°á»›p vỠđược, nhÆ°ng tổn thất rất lá»›n.
Dù sao đối phÆ°Æ¡ng là mấy Ä‘Æ°á»ng khẩu liên hợp lại, hÆ¡n nữa tên ăn cháo đá bát có nói, ngÆ°á»i nà o cÆ°á»›p của ngÆ°á»i nà o, hắn là minh chủ tuyệt không can thiệp. Nhổ cá» táºn gốc, ngÆ°á»i nà o không có năng lá»±c, mấy Ä‘Æ°á»ng khẩu mặc kệ lá»›n nhá», cứ việc thể hiện hết sức lá»±c, Ä‘á»u phải gặm cho ra được thịt thà trên ngÆ°á»i Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng mấy năm nà y mặc dù không mở rá»™ng thế lá»±c, nhÆ°ng má»i chà o má»™t nhóm thanh niên có thể xông đến đánh ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa Thịnh ThÆ° là ngÆ°á»i nghÄ©a khÃ, những hà i tá» nà y cÅ©ng nguyện ý vì cô đánh nhau, cho nên nhất thá»i tổn thất tuy lá»›n, nhÆ°ng còn không lá»™ vẻ yếu thế.
NhÆ°ng Thịnh ThÆ° cùng Tam Tá» mấy lão giang hồ bá»n há» cÅ©ng hiểu rõ, loại yếu thế nà y không dám để duy trì liên tục lâu, nếu quá lâu, má»™t mặt đè nén nhuệ khÃ, mặt khác cÅ©ng chịu không được tổn thất nhân viên.
Mặc dù Ä‘ang ở há»p, nhÆ°ng cô cÅ©ng không phải là không thể láºp tức gặp Khang Thuáºn Phong, chỉ là lần cuối cùng gặp nhau cô nói chuyện cứng rắn, nhÆ°ng lần nà y nếu Khang Thuáºn Phong thá»±c sá»± không đáp ứng, cô khẳng định đối vá»›i hắn không có biện pháp, nhÆ°ng hắc đạo thượng há»—n còn tÃnh đến tÃn nghÄ©a, nếu nhÆ° tá»± chìa mặt ra, chÃnh mình lại chẳng ra gì, rất mất mặt. HÆ¡n nữa, hai ngà y nay cô đã phái ngÆ°á»i đến trÆ°á»ng há»c Ä‘iá»u tra Khang Thuáºn Phong, biết hắn quả tháºt là từ nông thôn Thiểm Tây lên đây há»c, cùng S thị không có gì dÃnh dáng.
Cô tháºt hy vá»ng hắn có thể đến giúp mình, nếu lấy thân thủ của hắn đến giúp chÃnh mình, trợ lá»±c đó tÆ°Æ¡ng đối lá»›n. ChÃnh là câu thối nhất vạn tiến, không thể tá»›i giúp chÃnh mình, cô cÅ©ng không hy vá»ng thà nh cừu địch, dù sao bây giá» Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng quả tháºt tìm không ra nhân lá»±c đến đối phó hắn.
Cho nên đầu tiên cô cho Tam TỠđến dò xét, sau đó má»›i ứng đối, chÃnh là vì không thể má»i chà o Khang Thuáºn Phong, cÅ©ng không thể quên Ä‘i sá»± tình lần trÆ°á»›c. Cô đã cùng Bân Tá» nói chuyện qua, Bân Tá» tháºt ra đáp ứng rất thống khoái, không tÃnh toán chuyện nà y nữa. ChÃnh hắn cÅ©ng biết, lúc ấy nếu Ä‘ao đó thá»±c sá»± kết thúc Khang Thuáºn Phong, Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng khó trèo xuống khá»i lÆ°ng hổ, chỉ còn tá» lá»™.
Tam Tá» Ä‘Æ°a Khang Thuáºn Phong và o phòng là m việc của Thịnh ThÆ°, rót cho hắn má»™t chén nÆ°á»›c, vừa Ä‘Æ°a cho hắn, vừa nói: "Thế nà o, nguyện ý đến giúp Thịnh ThÆ° chứ?".
Khang Thuáºn Phong tiếp nháºn chén nÆ°á»›c, nhÆ°ng không uống, đặt ở trên bà n, nói: "Tôi đã nghÄ© qua, cảm thấy Thịnh ThÆ° nói đúng. Loại ngÆ°á»i táºp võ ngÆ°á»i giống nhÆ° tôi, có thể cÅ©ng chỉ có ở tại hắc đạo có chút tác dụng. Bất quá, tôi có Ä‘iá»u hạn chế, bất cứ chuyện ức hiếp ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện, thÆ°Æ¡ng thiên hại lý tôi sẽ không là m! Các anh cÅ©ng không thể là m trÆ°á»›c mặt ta!"
Tam Tá» vừa nghe xong, trong lòng mừng rỡ, nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, anh ra Ä‘Æ°á»ng há»i thăm Ä‘i, Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng có lúc nà o là m chuyện không nói đạo nghÄ©a chÆ°a! Mại dâm, cá» bạc, ma túy, ma túy căn bản không dÃnh đến! Äánh bạc thì dá»±a theo lão môn quy củ, trÆ°á»›c giá» luôn lÆ°u lại cho ngÆ°á»i má»™t Ä‘Æ°á»ng sinh cÆ¡; vá» phần mại dâm, mặc dù khó tránh khá»i muốn giáo huấn má»™t và i tiểu thÆ°, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» bức con gái nhà là nh là m gái!" Nói tá»›i đây, rồi lại xấu hổ nói: "Nà y, quên mất anh không phải há»—n hắc đạo, cÅ©ng không có chá»— há»i thăm, nhÆ°ng việc nà y anh sau nà y khẳng định sẽ biết, chúng tôi không lừa cáºu đâu."
Khang Thuáºn Phong từ chá»— DÆ°Æ¡ng lão đầu đã biết tác phong là m việc của Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng, cho nên mỉm cÆ°á»i, không nói gì.
Tam Tá» cầm lấy Ä‘iện thoại trên bà n, gá»i qua cho bên Thịnh ThÆ°, Ä‘iện thoại vừa thông, hắn liá»n vá»™i và ng nói: "Hắn nguyện ý gia nháºp Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng chúng ta." Khang Thuáºn Phong nghe thấy ngữ khà của hắn không nhịn được có chút vui vẻ, biết DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm nói không sai, Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng khẳng định bị Hà Nam bang bức bách lắm rồi.
Tam Tá» nói vừa xong, bên kia Thịnh ThÆ° cÅ©ng rất vui vẻ, Thịnh ThÆ° là má»™t phụ nữ đại khÃ, thầm nghÄ© nếu đã dùng ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa đã Ä‘iá»u tra qua, nên cho ngÆ°á»i ta cảm giác tÃn nhiệm, trá»±c tiếp nói vá»›i Tam Tá»: "Cáºu Ä‘Æ°a Tiểu Khang đến phòng há»™i nghị, để tôi giá»›i thiệu vá»›i má»i ngÆ°á»i."
Tam Tá» chần chá» má»™t chút, mặc dù cảm giác cứ nhÆ° váºy Ä‘Æ°a Khang Thuáºn Phong đến phòng há»™i nghị, có phải có chút không ổn hay không, nhÆ°ng hắn biết Thịnh ThÆ° là ngÆ°á»i là m việc rất lão đạo, quá khứ thì có rất nhiá»u chuyện, bản thân bắt đầu không nghÄ© ra, cuối cùng cÅ©ng phát hiện Thịnh ThÆ° quyết định đúng. Bởi váºy, cÅ©ng không suy nghÄ© thêm nhiá»u, liá»n nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: "Thịnh ThÆ° bây giá» vẫn chÆ°a há»p xong, nhÆ°ng bảo ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến phòng há»™i nghị."
Khang Thuáºn Phong hiểu rõ, Thịnh ThÆ° Ä‘ang hÆ°á»›ng hắn biểu thị dùng ngÆ°á»i thì không được nghi ngá».
NhÆ°ng hắn vẫn há»i má»™t câu: "Ta má»›i gia nháºp, Ä‘i nhÆ° váºy có thÃch hợp không?"
Tam Tá» cÆ°á»i nói: "Chuyện Bân thịnh Ä‘Æ°á»ng, Thịnh ThÆ° nói, sẽ không có gì không thÃch hợp."
Nói xong, hai ngÆ°á»i cùng cÆ°á»i.
Nói xong chuyện của Thang Văn Sinh, hai ngÆ°á»i lại bắt đầu nói chuyện Há»™i tá» quyá»n pháp.
Khang Thuáºn Phong liá»n dùng Diêu Thiểm quyá»n cùng Truy Phong Hãn Nguyệt quyá»n trong Tâm à quyá»n thỉnh giáo DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm má»™t chút.
Khang Thuáºn Phong tá»± cảm thấy hai quyá»n nà y vừa vặn má»™t đá lên, má»™t đá xuống, hÆ¡n nữa lúc tiến thân, Ä‘á»™ng tác hình tiến bà ng thân rồng ba khúc cùng Ä‘á»™ng tác xuống tấn của Hồng quyá»n tuy khác biệt nhÆ°ng có cùng công dụng.
Hai ngÆ°á»i nếu nhÆ° hoán quyá»n, lại kết thà nh vong niên chi giao, hÆ¡n nữa nà y hai chiêu nà y trong Tâm à quyá»n cÅ©ng nhiá»u ngÆ°á»i biết, DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm bèn giải thÃch cho hắn nghe: "Nghe nói Diêu Thiểm quyá»n cái tên nà y, tiếp tục kết hợp Ä‘á»™ng tác, tâm lý cáºu khẳng định có chút cảm giác. Tên trong võ thuáºt truyá»n thống, lúc cáºu giải thÃch quyá»n pháp đấu pháp sẽ rất hữu dụng. NhÆ° thế nà o diêu, nhÆ° thế nà o thiểm? NhÆ°ng cáºu biết không? Diêu Thiểm quyá»n còn có cái tên, gá»i là Diêu Phiến quyá»n hoặc Diêu Thân quyá»n! Cái nà y khẳng định cà ng hồ đồ hÆ¡n nữa."
Khang Thuáºn Phong không khá»i gáºt đầu.
DÆ°Æ¡ng lão đầu lại Ä‘i trở lại má»™t chiêu Diêu Thiểm quyá»n, cho Khang Thuáºn Phong xem.
Äi xong hết rồi há»i: "Cáºu xem chiêu pháp nà y của ta cùng những gì cáºu thấy ngÆ°á»i ta luyện tại công viên có gì bất đồng không?".
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói: "VỠđại hình cÆ¡ bản không khác mấy, bất quá lúc bá»n há» là m, biên Ä‘á»™ hoạt Ä‘á»™ng của khuá»·u tay phÃa trÆ°á»›c hình nhÆ° lá»›n hÆ¡n so vá»›i tiên sinh...."
DÆ°Æ¡ng lão đầu gáºt đầu tán thà nh: "Nhãn quang khá lắm! Bá»n há» Ä‘á»™ng, ta không thể nói bá»n há» sai, nhÆ°ng ta bất Ä‘á»™ng là có cái lý của ta, cáºu biết không?"
Khang Thuáºn Phong nói ra bốn chữ: "Then sắt khóa cá»a!"
DÆ°Æ¡ng lão đầu trong mắt lóe lên tia sáng, nói: "SÆ° phụ cáºu tháºt sá»± là minh sÆ°! Quyá»n ngạn có nói, hai tay không rá»i bụng. Ta không biết hai tay đó đã chuyển xuống dÆ°á»›i ngÆ°á»i, bá»n há» Ä‘Æ°a ngá»±c ra trống trải nhÆ° váºy là m gì? Trong quyá»n pháp Ä‘á»u có “lan†quyết tá»±, ở trong chiến tranh, lan chÃnh là phong tá»a chiến, ta đợi ở chá»— nà y, cáºu tá»›i, ta ngăn trở cáºu, cáºu không đến, ta cÅ©ng không Ä‘i tìm cáºu."
Khang Thuáºn Phong không nhịn được liá»n tiếp lá»i: "Trong hồng quyá»n của chúng ta, cÅ©ng có “triá»n lan niêm khoá†tứ quyết. Chữ “lan†nà y, cÅ©ng chÃnh là ý tứ phải chỠđợi."
DÆ°Æ¡ng lão đầu gáºt đầu nói:" ChÃnh là ý nhÆ° váºy!"
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: "Bá»n há» hai tay luân hạ, cÅ©ng có thể là vì để lấy lá»±c kéo cho tốt! Dù sao đánh ngÆ°á»i phải gáºp ngÆ°á»i xuống má»›i có thể phát lá»±c, có nhất định khoảng cách má»›i có thể phát được lá»±c."
DÆ°Æ¡ng lão đầu cÆ°á»i lắc đầu, nói: "Trong sách có câu nói “nâng khuá»·u tay nhÆ° cầm súng†cáºu giải thÃch nhÆ° thế nà o?"
Khang Thuáºn Phong lắc đầu, tá» vẻ không biết.
DÆ°Æ¡ng lão đầu lấy khuá»·u tay phải húc và o vai phải hắn, nhân tiện đè xuống, nói: "Bây giá» ta muốn dùng khuá»·u tay đánh cáºu, có cần phải thu hồi hay không?"
Khang Thuáºn Phong nhìn khuá»·u tay ông đã đặt chắc trên ngÆ°á»i mình, hÆ¡n nữa trá»ng tâm thân thể đã có chút chuyển vá» phÃa trÆ°á»›c, mặc dù vẫn là lá»±c dồi dà o, nhÆ°ng nếu muốn tiếp tục phát lá»±c Ä‘i phÃa trÆ°á»›c, hiển nhiên phải thu hồi má»›i có thể phát ra, liá»n gáºt đầu.
NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng lão đầu lại lắc đầu, nói: "Xem đủ rồi!" Vừa nói, cÅ©ng không quay khuá»·u tay vá», mà cùi chá» ngay ngắn, trá»±c tiếp chân sau sải vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c.
Má»™t cá»— lá»±c mạnh áp lên trên vai phải của Khang Thuáºn, Khang Thuáºn Phong đã bị khuá»·u tay của ông ép xuống, liá»n theo bản năng nghiêng ngÆ°á»i đổi vai, khá»›p vai thiếu lá»±c, nhÆ°ng khuá»·u tay ngắn hÆ¡n nhiá»u, hắn má»™t lần nữa đổi lại vai, mặc dù lÆ°á»›t qua khuá»·u tay DÆ°Æ¡ng lão đầu, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng lão đầu đã áp khuá»·u tay lên trên ngá»±c hắn.
Nếu may mắn nghiêng ngÆ°á»i đổi vai vốn có ý đổi vai phải đè ép vá» bên trái, Khang Thuáºn Phong ná»™i kháo đối thượng DÆ°Æ¡ng lão đầu ngoại kháo, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên lá»±c ná»™i kháo không bằng ngoại kháo, nên phải chịu chút thiệt thòi, bị ép phải lui vá» từng bÆ°á»›c.
Khang Thuáºn Phong lui má»™t bÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng lão đầu ngừng lại, nói: "Thế nà o?"
Khang Thuáºn Phong trên mặt mang chút kÃch Ä‘á»™ng, nói: "Cháu hiểu rõ rồi, hèn gì trong sách có câu “ra tay không trở vá», liên tiếp Ä‘uổi theo,†nguyên lai bên trong có tầng ý tứ nà y."
DÆ°Æ¡ng lão đầu cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: "Äúng váºy, chỉ cần bÆ°á»›c chân gà giẫm đủ nhanh đủ mãnh, cÅ©ng có thể hình thà nh tốc Ä‘á»™! Tốc Ä‘á»™ nhÆ° váºy mặc dù nói đánh ngÆ°á»i vẫn ngại không đủ, nhÆ°ng cản ngÆ°á»i nhÆ° váºy là đủ rồi."
Nói đến nà y, dừng lại má»™t chút, nói tiếp: "HÆ¡n nữa trong lúc cản ngÆ°á»i, ná»™i có căn tiết súc, ngoại có tiêu tiết truy, đúng là điểm bất bại, cho nên trong sách đấu pháp má»›i có: hạ công phu má»™t thÆ°á»›c sau tay. Mặc kệ là đánh ngÆ°á»i, hay là phòng ngÆ°á»i, Ä‘á»u cần phải sau cánh tay má»™t thÆ°á»›c tìm Ä‘iểm then chốt.â€
Khang Thuáºn Phong liá»n ứng hợp gáºt đầu: "Äúng rồi, khuá»·u tay cản ngÆ°á»i, đối phÆ°Æ¡ng tiến và o, ta có thể ngã ngÆ°á»i nghênh đón hắn, đối phÆ°Æ¡ng thối lui, ta có tay có thể váºt hắn từ trên xuống dÆ°á»›i! Chúng ta Hồng Quyá»n môn có má»™t loại đả pháp, gá»i là Tam Tá» VÆ°Æ¡ng Loạn Äiểm Binh, chÃnh là bà n thủ tiến và o khuá»·u tay, liên phiên lục thủ, quyết viết: thượng đánh yết hầu hạ đánh âm, trung bà n lưỡng lặc đái Ä‘iểm tâm, trÆ°á»›c khi Ä‘i trở tay để đánh, Ä‘iểm và o vai để giảm sức mạnh của địch. Và o tá»›i ngá»±c địch đánh liên hoà n, đánh cho thần tiên phải nháºp xuống đất âm."
Äiá»u nà y khiến cho DÆ°Æ¡ng lão đầu hứng thú, vá»™i há»i là đấu pháp gì.
Khang Thuáºn Phong liá»n Ä‘em Nháºp Thang Háºu Thủ Pháp cẩn tháºn giải thÃch cho ông nghe, nhÆ° thế nà o bà n thủ nháºp thang, xoay mình đấm sÆ°á»n, nhÆ° thế nà o phiên thủ Ä‘iểm tâm, nhÆ° thế nà o tiến trá»u bà n thân, nhÆ° thế nà o đánh yết hầu, nhÆ° thế nà o đánh âm, nhÆ° thế nà o phiên thủ Ä‘iểm hõm vai, cuối cùng đánh liên hoà n nhÆ° thế nà o, nhất nhất giải thÃch rõ rà ng. DÆ°Æ¡ng lão đầu rất vui, vừa luyện, vừa nói, hảo đấu pháp! Hảo đấu pháp! Äấu pháp nà y hóa trÆ°á»ng vi Ä‘oản, từ trong ngá»±c Ä‘iá»u khiến thủ pháp, quả tháºt mau lẹ!
Há»c được đấu pháp nà y, DÆ°Æ¡ng lão đầu trong lúc thÃch thú lại mang theo xấu hổ, nói thế nà o thì hắn cÅ©ng là tiá»n bối, khẳng định không thể chiếm tiện nghi của tiểu bối, nên lại nói: "Diêu Thiểm quyá»n kỳ tháºt cÅ©ng không thần bÃ, kê bá»™ long thân hùng bà ng hổ bão đầu mấy thứ nà y thì không nói nữa, kỳ tháºt diêu thiểm bả hoặc là bất cứ quyá»n gì trong Tâm à quyá»n không chỉ là đấu pháp căn bản, mà còn vì quyá»n tiếp theo mà tạo nên tác dụng xu thế. Má»—i má»™t quyá»n cuối cùng khi dừng lại, Ä‘á»u có rất nhiá»u biến hóa có thể phát ra, mấy thứ nà y má»›i là trá»ng yếu. Không cầu má»™t quyá»n đánh thắng ngÆ°á»i, quyá»n cÆ°á»›c liên hoà n má»›i nháºp thần! Äịnh thức cuối cùng của má»—i má»™t quyá»n, cÅ©ng Ä‘á»u ẩn hà m xu thế thất quyá»n, mà thất quyá»n nà y trong đó cÅ©ng đã có mấy quyá»n.
Trong đầu Khang Thuáºn Phong, mÆ¡ hồ đã có sở ngá»™.
Dương lão đầu không nói chuyện nữa, chỠhắn tự suy tư.
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ© má»™t chút, liá»n Ä‘á»™ng thủ, hắn dùng Diêu Thiểm quyá»n mà o đầu, thá»±c hiện liên tiếp và i quyá»n khác, gáºt đầu, rồi lại lắc đầu.
DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm nhìn bá»™ dáng của hắn, thầm nghÄ©: "Khang Thuáºn Phong gặp được sÆ° phụ hắn, cố nhiên là má»™t loại phúc khÃ! SÆ° phụ Khang Thuáºn Phong có thể được má»™t đệ tá» nhÆ° váºy, không phải đã nếm qua má»™t loại phúc khà sao?" Truyá»n thống võ thuáºt không chỉ cần nghị lá»±c gia tăng ngá»™ tÃnh, còn phải cần nại tịch mịch, thủ được Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, ngẫm lại xem, võ thuáºt mấy Ä‘á»™ng tác nhÆ° váºy, nhÆ°ng lại cần mÆ°á»i năm công phu má»›i có thể thà nh tá»±u, không nghị lá»±c kiên nhẫn là m sao thà nh! Có nghị lá»±c cùng kiên nhẫn, còn phải có ngá»™ tÃnh, mấy thứ nà y, ngÆ°Æ¡i má»—i luyện đến má»™t tầng cảnh giá»›i, phải hiểu được tất cả má»i thứ rồi má»™t lần nữa tiến hà nh tổng kết, có và i thứ tháºm chà còn cần phải thấu hiểu thâm sau hÆ¡n thế nữa.
Tình cảm mến tà i nổi lên, DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm không nhịn được mở miệng nói: "Cáºu xem quyá»n Diêu Thiểm nà y đến cuối cùng, lấy tay đánh, trở tay có thể kéo ngã; dùng đầu đánh, má»™t chiêu mèo rá»a mặt hoặc Ä‘Æ¡n giản ôm đầu tiến và o; dùng vai đánh, vai trái cáºu có thể hùng bà ng tiến nhÆ° váºy, vai phải cáºu có thể hợp vai tiến nhÆ° váºy; dùng khuá»·u tay đánh, có thể dùng tiá»n trá»u bá»™ nhất thôi, sau khi khuá»·u tay đỉnh pháp nhÆ° váºy, còn có thể tiếp bổ; dùng chân đánh, tiá»n thối có thể nhÆ° váºy, háºu thối cáºu có thể nhÆ° váºy, nếu đánh khố, cáºu bá»™ tiến trung thang, ná»™i khố chuyển nhÆ° váºy, ngoại khố kéo ra nhÆ° váºy. Bá»™ tiến ngoại sÆ°á»n, cÅ©ng chỉ có thể sá» dụng ná»™i khố!"
Vừa nói, vừa biểu thị những kỹ năng võ thuáºt.
Khang Thuáºn Phong vẻ mặt hÆ°ng phấn, biết nà y đó Ä‘á»u là ngón nghá» tháºt. HÆ¡n nữa, không chỉ có chút ngón nghá» cụ thể nà y, mà những lá»i nà y của DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm đã vạch trần bà máºt Tâm à Thà nh quyá»n! Quả nhiên đúng nhÆ° lá»i Hồ Tà Tá», đây là má»™t bá»™ đả pháp quyá»n.
Nhìn bá»™ dáng hÆ°ng phấn của Khang Thuáºn Phong, DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm lại không nhịn được nói: "Má»—i má»™t quyá»n Ä‘á»u phải suy nghÄ© đến những Ä‘iá»u nhÆ° váºy má»›i hiểu được!"
Khang Thuáºn Phong vui vô cùng, cúi ngÆ°á»i tháºt sâu xuống.
DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm nghiêng ngÆ°á»i, nói: "Chúng ta là vong niên chi giao, đảm Ä‘Æ°Æ¡ng không nổi lá»… nà y của cáºu!"
Khang Thuáºn Phong liá»n nhẹ giá»ng nói: "Có thể vong niên, không thể loạn bối!"
DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm liá»n cÆ°á»i nói:" SÆ° phụ cáºu thá»±c sá»± nói hết má»i võ hà nh quy củ vá»›i cáºu rồi!"
Nói đến đây, hai ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên nhìn nhau cÆ°á»i, rõ rà ng hôm nay chỉ có thể đến nà y. Nói đến đây còn dÆ° vị chừa lại, đợi chá» những ẩn ý, váºy má»›i là nhân sinh khoái sá»±.
Lúc nà y cÅ©ng đã tá»›i giỠăn cÆ¡m, DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° tá»›i háºu viện gá»i bá»n há» Ä‘i dùng cÆ¡m.
Khang Thuáºn Phong tá»›i phÃa trÆ°á»›c rồi, nhìn thấy ngồi kế bên DÆ°Æ¡ng Thần Thanh là má»™t thiếu phụ xinh đẹp, mÆ¡ hồ có chút giống vá»›i DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ°, liá»n biết rằng đây là mẹ của cô.
Khang Thuáºn Phong đầu tiên chà o há»i DÆ°Æ¡ng lão thái, lại cùng DÆ°Æ¡ng Thần Thanh gáºt đầu tỠý, lúc nà y má»›i gá»i mẹ của DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° má»™t tiếng “Dì!â€
Mẹ của DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° liá»n cÆ°á»i ha ha lên, rồi mỉm cÆ°á»i nhìn hắn.
Khang Thuáºn Phong sau khi chà o há»i, vẫn là kiên quyết từ chối lá»i má»i ở lại dùng cÆ¡m của DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm, mẹ DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° hình nhÆ° cÅ©ng không thÆ°á»ng xuyên vá» nhà , rốt cục là cả nhà đoà n tụ, hắn là ngoại nhân ở chá»— nà y, luôn là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy không thoải mái.
Vì có lễ có tiết, có lễ mạo mới có tiết chế, mới có thể lui tới được lâu dà i.
Nhìn hắn kiên trì, DÆ°Æ¡ng lão đầu sẽ không cố ép, muốn tiá»…n hắn ra cá»a. Khang Thuáºn Phong cÅ©ng kiên trì không cho, sau cùng vẫn là DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° nói: "Chúng con là đồng há»c, để con tiá»…n cho." Vì váºy DÆ°Æ¡ng tiểu mỹ nữ má»›i Ä‘Æ°a Khang Thuáºn Phong ra tá»›i cá»a, trên Ä‘Æ°á»ng còn vừa Ä‘i vừa oán giáºn hắn, tại sao không lÆ°u lại cùng nhau ăn cÆ¡m, là m quen vá»›i mẹ cô má»™t chút, sau đó há»i Khang Thuáºn Phong, cảm thấy mẹ cô có xinh đẹp không.
Khang Thuáºn Phong mỉm cÆ°á»i không nói, nghe cô nói thấy thú vị, liá»n nói: "Kỳ tháºt không gặp mẹ cáºu cÅ©ng biết bà rất xinh đẹp.".
DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° cÆ°á»i há» há» há»i tại sao.
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i nói: "Có thể sinh ra cô con gái xinh đẹp nhÆ° váºy, là m sao có thể không xinh đẹp chứ?"
DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° lại ha ha cÆ°á»i rá»™ lên, nói: "Nhìn cáºu thà nh tháºt nhÆ° váºy, hóa ra miệng lưỡi cÅ©ng trÆ¡n tru quá!"
Äang nói chuyện, hai ngÆ°á»i tá»›i cá»a, Khang Thuáºn Phong lên tiếng chà o tạm biệt, rồi rá»i khá»i DÆ°Æ¡ng gia. Äang Ä‘i, nhÆ°ng lại nghÄ© tá»›i DÆ°Æ¡ng Tịnh DÆ° tiểu nha đầu nà y, cùng ở bên nà ng tháºt đúng là cảm giác dá»… dà ng. à niệm trong đầu vừa chuyển, Ä‘á»™t nhiên có má»™t mỹ mang khuôn mặt cá»±c Ä‘iểm xông và o trong óc hắn, gây cho hắn áp lá»±c không có lý do.
Khang Thuáºn Phong vá»™i lắc đầu, trong lòng muốn hô to: Tá»™i lá»—i! tá»™i lá»—i! Muốn xua Ä‘uổi dung nhan có thể há»a quốc hại dân kia Ä‘i, nhÆ°ng là m thế nà o cÅ©ng không Ä‘uổi Ä‘i được, không thể là m gì khác hÆ¡n là tá»± giá»…u cÆ°á»i, trong lòng Ä‘á»™t nhiên hiện ra má»™t câu: Nếu trong lòng đã muốn quên cô ấy Ä‘i, chi bằng mượn ná»—i nhá»› ấy để tu sá»a bản thân mình.
NghÄ© tá»›i đây, không khá»i cảm thấy chÃnh mình có phải Ä‘ang là m bá»™ hay không, cuối cùng cho ra kết luáºn, quả tháºt là là m bá»™!
Mà và o lúc nà y, ngÆ°á»i được Khang Thuáºn Phong nhá»› tá»›i, cÅ©ng Ä‘ang mang vẻ mặt buồn bá»±c ngồi trên giÆ°á»ng của mình.
Bên cạnh là khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của má»™t tên hippie, đầu mÅ©i nhăn nhúm giống mÅ©i hồ ly, Ä‘ang trợn mắt nhìn mỹ nữ cÆ°á»i ha ha, trên mặt hiện rõ 4 chữ “hạnh tai lạc há»a.â€
"Vẫn là “thổ sản soái ca†đây sÆ° phụ đạo hạnh thâm, trấn giữa được hồ ly tinh %...... % dê............" NgÆ°á»i nói chuyện đúng là cô muá»™i muá»™i mắt to đã khÆ¡i mà o chiến tranh và o buổi tiệc tối nghênh tân đó.
"Phỉ phỉ!" Trang Nghiên tức giáºn trừng mắt.
NhÆ°ng mà , má»™t bên là Trang Phi cÆ°á»i đến đắc ý hết má»±c, cÅ©ng là biểu muá»™i của Trang Nghiên, nhÆ°ng không có trái tim, tá»±a hồ nhìn Trang Nghiên cà ng tức giáºn cô lại cà ng vui vẻ.
Trang Nghiên cùng Trang Phi hơi giống nhau, hai cô là biểu tỷ muội.
Mẹ của hai ngÆ°á»i là má»™t đôi song bà o thai tá»· muá»™i, cÆ¡ hồ nhÆ° mang thai cùng thá»i gian.
Nếu nhÆ° nói đây là má»™t chuyện trùng hợp, thì cà ng trùng hợp hÆ¡n là , phụ thân hai ngÆ°á»i cÅ©ng là má»™t đôi huynh đệ, phụ thân Trang Phi là ca ca, phụ thân Trang Nghiên là đệ đệ.
Lại nói tiếp là mẹ Trang Phi mang thai sá»›m hÆ¡n ná»a tháng, sau đó, trong lúc sản xuất, mẹ Trang Nghiên xảy ra chút chuyện ngoà i ý muốn, sinh sá»›m và i ngà y. Không biết có không phải là Thượng Äế an bà i hay không, mẹ Trang Phi lại sinh muá»™n hÆ¡n mÆ°á»i ngà y.
NhÆ° váºy Trang Phi vốn là tá»· tá»· lại từ tá»· tá»· thà nh muá»™i muá»™i, không tá»± trách mình ở mãi trong bà o thai của mẹ, liá»n oán Trang Nghiên sinh ra sá»›m để Ä‘oạt danh pháºn tá»· tá»· của cô.
HÆ¡n nữa, phụ thân Trang Nghiên rất đẹp trai, còn phụ thân Trang Phi mặc dù không xấu, nhÆ°ng không thể gá»i là đẹp trai.
Mẹ của hai ngÆ°á»i lá»›n lên giống nhau nhÆ° đúc, cho nên Trang Phi mặc dù cÅ©ng là má»™t mỹ nữ, nhÆ°ng so vá»›i Trang Nghiên vẫn kém hÆ¡n má»™t chút.
Trang Phi không thể oán giáºn phụ thân xấu, cà ng không dám nói mẹ mình không có mắt nhìn ngÆ°á»i…mẹ cô dù sao cùng vá»›i dì Văn Tịnh bất đồng, từ nhá» vốn là yêu tinh gây chuyện trá»i giáºn ngÆ°á»i oán, năm đó là tiểu đông tà vang danh giang hồ, sở trÆ°á»ng nhất là gây chuyện ác. Ở cùng con gái cÅ©ng không lá»›n không nhá», Trang Phi từ nhỠđã há»c được không Ãt ngón nghá» của mẹ.
NhÆ°ng lá»›n lên dÆ°á»›i sá»± "rèn luyện" của mẹ, Trang Phi cÅ©ng không phải là ngá»n đèn thiếu dầu, mặc dù chỉnh nhân đạo hà nh không thâm bằng mẹ mình, nhÆ°ng cÅ©ng thuá»™c vỠ“tà phái cao thủ" tân thá»i đại. Trang Nghiên cÆ°á»›p danh pháºn tá»· tá»·, hÆ¡n nữa còn xinh đẹp hÆ¡n cô, là phạm và o Ä‘iá»u tối kỵ của phụ nữ, cho nên từ nhỠđã nhằm và o vị tá»· tá»· nà y là m ra đủ các loại thủ Ä‘oạn.
Khi còn bé, và o những lúc không có ai thÆ°á»ng ép Nghiên Nghiên vốn nhát gan hÆ¡n gá»i cô là tá»· tá»·, lúc trưởng thà nh, Trang Nghiên cÅ©ng có đạo hạnh rồi, không còn phải kêu cô là tá»· tá»·, cho nên phải nhịn, nhÆ°ng không quen nhịn! Cô cà ng không buông tha má»—i khi có cÆ¡ há»™i có thể đả kÃch tiểu biểu tá»· của mình. Sau khi trở lại túc xá, nghe các đồng há»c khác nói chuyện đấu pháp mỠám giữa Trang Nghiên cùng Khang Thuáºn Phong, không khá»i cảm thấy sÆ° phụ mặc định của mình tháºt sá»± rất cÆ°á»ng đại.
Vì váºy thêm việc nà y khiến cô cà ng lúc cà ng giáºn vá»›i Trang Nghiên, dần dần Trang mỹ nữ hết sức tức giáºn, trong lòng cà ng lại háºn Khang đầu heo kia. Há»™i võ thuáºt rất giá»i à , ta còn há»™i Triệt Quyá»n Äạo!
Trong lòng nghÄ© váºy, nhÆ°ng lại không há» lo lắng, chÃnh mình má»›i là hồng hắc Ä‘ai, Khang đầu heo kia sẽ dá»… dà ng đối phó được vá»›i má»™t ngÆ°á»i hắc Ä‘ai, hÆ¡n nữa cầm chắc danh hiệu nam sinh toà n quốc lần nà y.
Kỳ tháºt Trang Nghiên cùng Trang Phi Ä‘á»u luyện Triệt Quyá»n Äạo từ nhá», bất quá Trang Phi vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y thiên phú giảo cÆ°á»ng, đã là hắc Ä‘ai rồi, Trang Nghiên vẫn là hồng hắc Ä‘ai. Bất quá Trang Nghiên há»c táºp so vá»›i Trang Phi tốt hÆ¡n má»™t chút, thà nh tÃch thi cá» của Trang Phi, vốn thiếu Ä‘iểm để và o Tà i Äại, bất quá bởi vì sở trÆ°á»ng đặc biệt Triệt Quyá»n Äạo, hÆ¡n nữa trong nhà cÅ©ng giở chút thủ Ä‘oạn, cho nên má»›i cùng Trang Nghiên thi Ä‘áºu và o Tà i Äại.
Hai ngÆ°á»i mặc dù từ nhá» tranh đấu nhiá»u, nhÆ°ng từ lúc há»c mẫu giáo, vẫn là há»c chung trÆ°á»ng chung lá»›p, mãi cho tá»›i há»c đại há»c, má»›i không há»c chung má»™t lá»›p, nhÆ°ng lại ở cùng má»™t ký túc xá.
Trang Phi ngà y đó chỉ muốn ve vãn Khang Thuáºn Phong, cÅ©ng là bởi vì hắn từng nói bản thân hết sức thÃch Triệt Quyá»n Äạo, rất đắc ý, vì đây là điểm mạnh hÆ¡n so vá»›i Trang Nghiên.
Khang Thuáºn Phong không há» biết đến ná»—i phiá»n não của muá»™i muá»™i Trang Nghiên, hắn ra Ä‘Æ°á»ng ăn chút gì đó, rồi lại và o công viên Hoà ng Quang Ä‘i dạo, tìm đến má»™t chá»— yên tÄ©nh, vừa là để giết thá»i gian, vừa là nhá»› lại những gì hôm nay DÆ°Æ¡ng lão đầu đã dạy má»™t lần nữa. Vừa nghÄ© vừa luyện, Ä‘ang luyện cÅ©ng phải suy nghÄ©, đến khi bản thân cảm thấy không sai biệt lắm, má»›i ra khá»i công viên.
Khi ra khá»i công viên, cố ý tìm ngÆ°á»i canh cá»a, kiểm tra thá»i gian má»™t chút, đã hÆ¡n 2 giá» rồi. Hắn bèn lên Ä‘Æ°á»ng, quảng trÆ°á»ng vui chÆ¡i Äế Äô, hôm nay cần phải Ä‘i gặp Thịnh ThÆ° để trả lá»i.
Khi đến Äế Äô, do vì ban ngà y, cÅ©ng không có buôn bán. Hắn nhá»› tá»›i ngà y đó mấy tầng trên dÆ°á»›i Ä‘á»u là phòng táºp thể hình san sát, liá»n quẹo và o má»™t góc, từ phòng táºp thể hình Ä‘i lên.
Khi tá»›i lầu ba, trông cá»a vẫn là hai ngÆ°á»i hôm ná», bất quá lần nà y thấy Khang Thuáºn Phong, cản hắn lại, nhÆ°ng lại không có hung hãn nhÆ° ngà y đó, trong khách khà còn mang theo chút bất an.
Bây giá» má»i ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u biết Bân ca đã bị tiểu tá» nà y đánh cho tà n phế, mặc dù trải qua Ä‘iá»u trị tỉ mỉ của VÆ°Æ¡ng Hắc Y, nhÆ°ng đến nay vẫn nằm ở trên giÆ°á»ng, nghe nói sau nà y khá»e rồi, cÅ©ng sẽ lÆ°u lại chứng hen suyá»…n, căn bản không thể cá» Ä‘á»™ng mạnh nữa.
Khang Thuáºn Phong nói: "Tôi tá»›i gặp Thịnh ThÆ°!"
Bảo an đó má»i hắn chá», dùng bá»™ Ä‘Ã m liên lạc cùng cấp trên. Sau chốc lát, cấp trên truyá»n lá»i xuống, nói cho hắn dẫn ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i.
Lúc Khang Thuáºn Phong theo bảo vệ lên trên lầu, Tam Tá» Ä‘ang đợi hắn.
"Thịnh Thư đang bà n công chuyện, tôi đưa anh đến phòng là m việc của cô ấy chỠmột chút."
Tam Tá» biểu hiện rất khách khÃ, má»™t là hắn biết Thịnh ThÆ° đối Khang Thuáºn Phong rất xem trá»ng, hai là , hai ngà y nà y bá»n côn đồ chèn ép bá»n há» quá chặt. Bây giá» nếu Khang Thuáºn Phong thá»±c sá»± không đồng ý và o bang, bá»n há» cÅ©ng không có biện pháp trả thù, căn bản tìm không ra nhân thủ.
Thịnh ThÆ° Ä‘ang trong giá» há»p, cÅ©ng là bởi vì đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang ép buá»™c. Vốn muốn má»i phụ thân Thang Văn Sinh có thể hoà hoãn má»™t chút, nhÆ°ng cuối cùng không biết Thang Văn Sinh có nói hay không, dù sao băng nhóm côn đó đó mấy ngà y nay Ä‘á»™t nhiên hà nh Ä‘á»™ng cà ng chặt chẽ hÆ¡n. Äã có và i địa bà n bị chá»n, mặc dù cuối cùng Ä‘á»u đã cÆ°á»›p vỠđược, nhÆ°ng tổn thất rất lá»›n.
Dù sao đối phÆ°Æ¡ng là mấy Ä‘Æ°á»ng khẩu liên hợp lại, hÆ¡n nữa tên ăn cháo đá bát có nói, ngÆ°á»i nà o cÆ°á»›p của ngÆ°á»i nà o, hắn là minh chủ tuyệt không can thiệp. Nhổ cá» táºn gốc, ngÆ°á»i nà o không có năng lá»±c, mấy Ä‘Æ°á»ng khẩu mặc kệ lá»›n nhá», cứ việc thể hiện hết sức lá»±c, Ä‘á»u phải gặm cho ra được thịt thà trên ngÆ°á»i Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng mấy năm nà y mặc dù không mở rá»™ng thế lá»±c, nhÆ°ng má»i chà o má»™t nhóm thanh niên có thể xông đến đánh ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa Thịnh ThÆ° là ngÆ°á»i nghÄ©a khÃ, những hà i tá» nà y cÅ©ng nguyện ý vì cô đánh nhau, cho nên nhất thá»i tổn thất tuy lá»›n, nhÆ°ng còn không lá»™ vẻ yếu thế.
NhÆ°ng Thịnh ThÆ° cùng Tam Tá» mấy lão giang hồ bá»n há» cÅ©ng hiểu rõ, loại yếu thế nà y không dám để duy trì liên tục lâu, nếu quá lâu, má»™t mặt đè nén nhuệ khÃ, mặt khác cÅ©ng chịu không được tổn thất nhân viên.
Mặc dù Ä‘ang ở há»p, nhÆ°ng cô cÅ©ng không phải là không thể láºp tức gặp Khang Thuáºn Phong, chỉ là lần cuối cùng gặp nhau cô nói chuyện cứng rắn, nhÆ°ng lần nà y nếu Khang Thuáºn Phong thá»±c sá»± không đáp ứng, cô khẳng định đối vá»›i hắn không có biện pháp, nhÆ°ng hắc đạo thượng há»—n còn tÃnh đến tÃn nghÄ©a, nếu nhÆ° tá»± chìa mặt ra, chÃnh mình lại chẳng ra gì, rất mất mặt. HÆ¡n nữa, hai ngà y nay cô đã phái ngÆ°á»i đến trÆ°á»ng há»c Ä‘iá»u tra Khang Thuáºn Phong, biết hắn quả tháºt là từ nông thôn Thiểm Tây lên đây há»c, cùng S thị không có gì dÃnh dáng.
Cô tháºt hy vá»ng hắn có thể đến giúp mình, nếu lấy thân thủ của hắn đến giúp chÃnh mình, trợ lá»±c đó tÆ°Æ¡ng đối lá»›n. ChÃnh là câu thối nhất vạn tiến, không thể tá»›i giúp chÃnh mình, cô cÅ©ng không hy vá»ng thà nh cừu địch, dù sao bây giá» Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng quả tháºt tìm không ra nhân lá»±c đến đối phó hắn.
Cho nên đầu tiên cô cho Tam TỠđến dò xét, sau đó má»›i ứng đối, chÃnh là vì không thể má»i chà o Khang Thuáºn Phong, cÅ©ng không thể quên Ä‘i sá»± tình lần trÆ°á»›c. Cô đã cùng Bân Tá» nói chuyện qua, Bân Tá» tháºt ra đáp ứng rất thống khoái, không tÃnh toán chuyện nà y nữa. ChÃnh hắn cÅ©ng biết, lúc ấy nếu Ä‘ao đó thá»±c sá»± kết thúc Khang Thuáºn Phong, Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng khó trèo xuống khá»i lÆ°ng hổ, chỉ còn tá» lá»™.
Tam Tá» Ä‘Æ°a Khang Thuáºn Phong và o phòng là m việc của Thịnh ThÆ°, rót cho hắn má»™t chén nÆ°á»›c, vừa Ä‘Æ°a cho hắn, vừa nói: "Thế nà o, nguyện ý đến giúp Thịnh ThÆ° chứ?".
Khang Thuáºn Phong tiếp nháºn chén nÆ°á»›c, nhÆ°ng không uống, đặt ở trên bà n, nói: "Tôi đã nghÄ© qua, cảm thấy Thịnh ThÆ° nói đúng. Loại ngÆ°á»i táºp võ ngÆ°á»i giống nhÆ° tôi, có thể cÅ©ng chỉ có ở tại hắc đạo có chút tác dụng. Bất quá, tôi có Ä‘iá»u hạn chế, bất cứ chuyện ức hiếp ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện, thÆ°Æ¡ng thiên hại lý tôi sẽ không là m! Các anh cÅ©ng không thể là m trÆ°á»›c mặt ta!"
Tam Tá» vừa nghe xong, trong lòng mừng rỡ, nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, anh ra Ä‘Æ°á»ng há»i thăm Ä‘i, Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng có lúc nà o là m chuyện không nói đạo nghÄ©a chÆ°a! Mại dâm, cá» bạc, ma túy, ma túy căn bản không dÃnh đến! Äánh bạc thì dá»±a theo lão môn quy củ, trÆ°á»›c giá» luôn lÆ°u lại cho ngÆ°á»i má»™t Ä‘Æ°á»ng sinh cÆ¡; vá» phần mại dâm, mặc dù khó tránh khá»i muốn giáo huấn má»™t và i tiểu thÆ°, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» bức con gái nhà là nh là m gái!" Nói tá»›i đây, rồi lại xấu hổ nói: "Nà y, quên mất anh không phải há»—n hắc đạo, cÅ©ng không có chá»— há»i thăm, nhÆ°ng việc nà y anh sau nà y khẳng định sẽ biết, chúng tôi không lừa cáºu đâu."
Khang Thuáºn Phong từ chá»— DÆ°Æ¡ng lão đầu đã biết tác phong là m việc của Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng, cho nên mỉm cÆ°á»i, không nói gì.
Tam Tá» cầm lấy Ä‘iện thoại trên bà n, gá»i qua cho bên Thịnh ThÆ°, Ä‘iện thoại vừa thông, hắn liá»n vá»™i và ng nói: "Hắn nguyện ý gia nháºp Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng chúng ta." Khang Thuáºn Phong nghe thấy ngữ khà của hắn không nhịn được có chút vui vẻ, biết DÆ°Æ¡ng Chấn Lâm nói không sai, Bân Thịnh Ä‘Æ°á»ng khẳng định bị Hà Nam bang bức bách lắm rồi.
Tam Tá» nói vừa xong, bên kia Thịnh ThÆ° cÅ©ng rất vui vẻ, Thịnh ThÆ° là má»™t phụ nữ đại khÃ, thầm nghÄ© nếu đã dùng ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa đã Ä‘iá»u tra qua, nên cho ngÆ°á»i ta cảm giác tÃn nhiệm, trá»±c tiếp nói vá»›i Tam Tá»: "Cáºu Ä‘Æ°a Tiểu Khang đến phòng há»™i nghị, để tôi giá»›i thiệu vá»›i má»i ngÆ°á»i."
Tam Tá» chần chá» má»™t chút, mặc dù cảm giác cứ nhÆ° váºy Ä‘Æ°a Khang Thuáºn Phong đến phòng há»™i nghị, có phải có chút không ổn hay không, nhÆ°ng hắn biết Thịnh ThÆ° là ngÆ°á»i là m việc rất lão đạo, quá khứ thì có rất nhiá»u chuyện, bản thân bắt đầu không nghÄ© ra, cuối cùng cÅ©ng phát hiện Thịnh ThÆ° quyết định đúng. Bởi váºy, cÅ©ng không suy nghÄ© thêm nhiá»u, liá»n nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: "Thịnh ThÆ° bây giá» vẫn chÆ°a há»p xong, nhÆ°ng bảo ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến phòng há»™i nghị."
Khang Thuáºn Phong hiểu rõ, Thịnh ThÆ° Ä‘ang hÆ°á»›ng hắn biểu thị dùng ngÆ°á»i thì không được nghi ngá».
NhÆ°ng hắn vẫn há»i má»™t câu: "Ta má»›i gia nháºp, Ä‘i nhÆ° váºy có thÃch hợp không?"
Tam Tá» cÆ°á»i nói: "Chuyện Bân thịnh Ä‘Æ°á»ng, Thịnh ThÆ° nói, sẽ không có gì không thÃch hợp."
Nói xong, hai ngÆ°á»i cùng cÆ°á»i.