- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 2 – ChÆ°Æ¡ng 8: Äám LÆ°u Bằng bị giữ rồi
Tác giả:
Khang Thuáºn Thanh và DÆ°Æ¡ng Thần Thanh nhanh chóng bà y thế, DÆ°Æ¡ng Thần Thà nh đứng ra thế mở đầu của tâm ý, gấu ra khá»i hang. Khang Thuáºn Phong vừa bà y thế, vây quanh DÆ°Æ¡ng Thần Thanh liá»n quay vòng lên.
Lần chuyển vòng đầu tiên Khang Thuáºn Phong chuyển cháºm giống nhÆ° má»™t con mãnh hổ tùy thá»i hà nh Ä‘á»™ng.
Äi má»™t vòng xong, Khang Thuáºn Phong Ä‘á»™t nhiên Ä‘á»™t nhiên ngược lại, bÆ°á»›c chân láºp tức nhanh hÆ¡n, nhÆ° má»™t con sói chạy vòng.
Lúc Khang Thuáºn Phong Ä‘á»™t nhiên chuyển hÆ°á»›ng và thay đổi tốc Ä‘á»™, DÆ°Æ¡ng Thần Thanh nhanh chóng đổi thế, đổi tả thức gấu ra khá»i hang thà nh hữu thức, hÆ¡n nữa cÆ¡ bắp sau cổ Ä‘á»™t nhiên dá»±ng thẳng lên.
Khang Thuáºn Phong biết đây là điá»m báo bá»™c phát, quyá»n phổ vân, tâm Ä‘á»™ng dị triệu sinh, chÃnh là ý nà y, cÆ¡ thể đối phÆ°Æ¡ng có dấu hiệu thay đổi, chÃnh là đối phÆ°Æ¡ng muốn báo trÆ°á»›c hà nh Ä‘á»™ng. Lúc nà y thÆ°á»ng không thể để đối phÆ°Æ¡ng ra tay trÆ°á»›c, nếu khẽ nhúc nhÃch, mình sẽ ra tay trÆ°á»›c, Ä‘oạn ý nghÄ© khác.
Khang Thuáºn Phong vốn vẫn muốn chạy thêm hai vòng quan sát chút nữa, nhÆ°ng lúc nà y đối phÆ°Æ¡ng lại muốn hà nh Ä‘á»™ng, cáºu lại không thể để đối phÆ°Æ¡ng ra tay trÆ°á»›c, vì má»™t khi đối phÆ°Æ¡ng bắt đầu trÆ°á»›c, chắc chắn là chiêu thức liên hoà n nhÆ° gió bão mÆ°a rà o, đối phó lại khá phiá»n phức.
Nói váºy thì lâu, nhÆ°ng lúc đó lại rất nhanh, cáºu Ä‘á»™t nhiên di chuyển nhanh rồi dừng lại, bÆ°á»›c lên trái, tay trái Ä‘Æ°a lên, thu hút ánh mắt đối phÆ°Æ¡ng, tiếp đó chân phải nhanh chóng lên trÆ°á»›c ná»a bÆ°á»›c, ngÆ°á»i khom xuống, nhÆ° má»™t cái Ä‘inh chủy nhắm tá»›i xÆ°Æ¡ng ống chân đùi phải DÆ°Æ¡ng Thần Thanh.
Äấu pháp nà y là ong và ng cháºp cánh, chÃnh là lúc đối phÆ°Æ¡ng phòng thủ nghiêm máºt, không thể ra tay, sẽ tấn công và o tứ chi đối phÆ°Æ¡ng, dÆ°á»›i đánh và o xÆ°Æ¡ng ống chân, trên thÆ°á»ng đánh và o mu tay hoặc cổ tay đối phÆ°Æ¡ng.
Chân phải DÆ°Æ¡ng Thần Thanh vốn chỉ đứng há», chắc chắn không thể đánh trúng, vì chân phải vừa thu vá» ngang vá»›i chân trái chÃnh là ná»a bÆ°á»›c pháp sở trÆ°á»ng của Tâm ý quyá»n.
NhÆ°ng ban nãy Khang Thuáºn Phong đã tÃnh toán kỹ, cáºu biết ngÆ°á»i của phái Tâm ý chắc chắn am hiểu ná»a bÆ°á»›c pháp, nên vốn có thể Ä‘i tá»›i khoảng cách nà y, cáºu đã Ä‘i hai bÆ°á»›c nhá», lúc nà y chân phải chÃnh là để há» phÃa trÆ°á»›c.
Trong đấu pháp có má»™t câu nói gá»i là bÆ°á»›c hỠđánh mai phục. Công dụng đấu pháp chủ yếu của bÆ°á»›c há» là đối phÆ°Æ¡ng không chịu được cảm giác khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i, đó chỉ là thoáng dừng lại trong cả Ä‘á»™ng tác hoà n chỉnh, có thể ngắn hoặc dà i.
BÆ°á»›c lùi sau của DÆ°Æ¡ng Thần Thanh đã kéo dà i khoảng cách, Khang Thuáºn Phong vừa vặn Ä‘Æ°a chân phải lên trÆ°á»›c, chiếm lại khoảng cách, cÆ¡ thể đứng lên, hai tay láºt ra.
DÆ°Æ¡ng Thần Thanh má»™t tay Ä‘Æ°a lên má»™t tay cắm xuống, chÃnh là hoà nh quyá»n bắt đầu của phái Tâm ý, gác hai tay Khang Thuáºn Phong ở ngoà i.
NhÆ° bình thÆ°á»ng, DÆ°Æ¡ng Thần Thanh sá» dụng ná»a bÆ°á»›c pháp, lúc chân phải thu vá» không hạ xuống đất mà bÆ°á»›c ra, hÆ¡n nữa hai tay lại chiếm phÃa trong, chỉ cần bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c, hai tay có thể chém mạnh nhÆ° đầu chùy, hoặc hai tay bốc lên cÅ©ng được. NhÆ°ng chân phải Khang Thuáºn Phong lại Ä‘ang dẫm chân chá»— chân trái ông đứng ban nãy, chá»— nà y là chá»— DÆ°Æ¡ng Thần Thanh thuáºn chân nhất, cÅ©ng chÃnh là chá»— lá»±c toà n thân thuáºn nhất, bây giá» lại bị Khang Thuáºn Phong chiếm mất, hÆ¡n nữa chân phải còn chen và o chân phải ông, nếu lúc nà y đá ra, không thể phát ra lá»±c, nên Ä‘Ã nh phải di chuyển hÆ°á»›ng khác.
Trong đấu pháp nhÆ° váºy gá»i là chiếm khoảng cách, tất nhiên đó là chỉ kỹ xảo nhá», không mang tÃnh chất quyết định.
Quả nhiên, chân phải DÆ°Æ¡ng Thần Thanh khẽ nghiêng rồi ká» sát bÆ°á»›c và o trong chân phải Khang Thuáºn Phong, lúc đầu gối đá và o Khang Thuáºn Phong, run lên, mÆ°u đồ phá trá»ng tâm của cáºu, có Ä‘iá»u vì Khang Thuáºn Phong chụm đầu gối, ở khoảng cách quá gần, ông không thể bÆ°á»›c chân lên, thấy bÆ°á»›c tiến dÆ°á»›i chân bị chặn lại, hai tay DÆ°Æ¡ng Thần Thanh hợp lại, che kÃn lồng ngá»±c, hoà nh quyá»n biến thà nh chém, mang theo gió đánh tá»›i ngá»±c.
NhÆ°ng lúc Khang Thuáºn Phong bị ông giữ chặt song phong quán nhÄ©, hai tay theo bản năng xen và o, má»™t thế trầm chủy ép xuống, Thức trầm chủy cÅ©ng là má»™t trong những đấu pháp tinh diệu của Hồng quyá»n, chÃnh là má»™t khi tấn công bị đánh lại, không được thu tay vá», đánh công kÃch trÆ°á»›c sau, mà kẹp cánh tay đối phÆ°Æ¡ng, thuáºn thế ấn xuống, vá»›i sức mạnh của cÆ¡ thể, phá thế tấn công của đối phÆ°Æ¡ng, đồng thá»i tạo thế tiến công cho mình, tất nhiên lúc nà y chỉ có thể từ trên đánh xuống.
Hiện nay có nhiá»u ngÆ°á»i luyện truyá»n thống vẫn chú trá»ng công kÃch trÆ°á»›c sau, tháºt ra cách đánh trên dÆ°á»›i dùng rất nhiá»u trong đấu pháp võ thuáºt truyá»n thống.
Khang Thuáºn Phong vừa là m thế trầm chủy vừa vặn tránh được quyá»n chém xuống của DÆ°Æ¡ng Thần Thanh, đồng thá»i theo lá»±c, phá vỡ quyá»n của ông.
DÆ°Æ¡ng Thần Thanh là ngÆ°á»i có kinh nghiệm, đối phÆ°Æ¡ng lấy lá»±c toà n thân áp xuống, nếu mình dùng hai tay nâng cáºu ta lên rõ rà ng là không thể, thế là hai tay phân ra, hóa giải thế trầm chủy của Khang Thuáºn Phong mà mất Ä‘i trá»ng tâm, thuáºn thế vá»n quanh, hai cánh tay đánh lại, đánh cho cáºu má»™t song phong quán nhÄ©
Trong chiêu số võ thuáºt, song phong quán nhÄ© là quyá»n, cÆ¡ bản không có tiếng gió, song phong quán nhÄ© là tiếng vá»— tay lá»›n, tiếng gió rất lá»›n.
NhÆ°ng lúc Khang Thuáºn Phong phá vỡ phách quyá»n của ông, cÅ©ng không dừng lại ở đó, mà khom ngÆ°á»i xuống, co ngÆ°á»i lại, tay phải đâm tá»›i, đánh thẳng lên chân phải ở trÆ°á»›c của ông, đồng thá»i chân trái cÅ©ng khẽ bÆ°á»›c lên ná»a bÆ°á»›c, chÃnh là ná»a bÆ°á»›c pháp đắc ý nhất của Tâm ý quyá»n.
Vì Khang Thuáºn Phong khom ngÆ°á»i vô cùng thấp, vừa vặn tránh được hai chưởng lá»›n cuả DÆ°Æ¡ng Thần Thanh.
Chân tê rần, DÆ°Æ¡ng Thần Thanh biết không ổn rồi, vá»™i lùi sau tránh đợt tấn công tiếp theo của Khang Thuáºn Phong, đồng thá»i hai tay buông từ trên xuống dÆ°á»›i.
NhÆ°ng Khang Thuáºn Phong lấy nhanh đánh nhanh, đã nhanh hÆ¡n ông ná»a phần, đã lên trÆ°á»›c ná»a bÆ°á»›c, tay phải hóa chưởng, quệt qua đùi DÆ°Æ¡ng Thần Thanh, thuáºn theo bụng, ngá»±c lên trên.
NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thần Thanh đã hạ hai tay xuống, nên tay hai ngÆ°á»i đụng nhau ở phần bụng ông.
Lúc nà y, chân trái Khang Thuáºn Phong đã giẫm thá»±c, đạp má»™t cái, khà tức toà n bá»™ dá»±a và o chân sau, chân phải sải bÆ°á»›c lá»›n, tay trái đẩy trÆ°á»›c bụng, chÃnh là chiêu thức thÆ°á»ng thấy nhất, thôi song vá»ng nguyệt (mở cá»a sổ ngắm trăng)
DÆ°Æ¡ng Thần Thanh không thể tránh thoát chưởng nà y, cứng Ä‘á» chống lại, có Ä‘iá»u Khang Thuáºn Phong không dùng lá»±c đánh, mà dùng lá»±c đẩy, DÆ°Æ¡ng Thần Thanh liá»n bị chưởng nà y đẩy ra.
“Chiêu hay, khiến ngÆ°á»i khác sảng khoái, đánh ngÆ°á»i nhÆ° xua gióâ€. DÆ°Æ¡ng lão thái gia, chÃnh là cha ông DÆ°Æ¡ng Ä‘áºp bà n, hoan hô, không có chút gì là vì cháu mình thất bại mà không vui.
“Äa tạ†Khang Thuáºn Phong chiếm thế thượng phong, liá»n dừng lại chắp tay là m lá»….
DÆ°Æ¡ng Thần Thanh cÅ©ng chắp tay đáp lá»…, chá»— bị Khang Thuáºn Phong vuốt qua trên đùi, Ä‘au nhức nóng ran. Ông biết trong tay đối phÆ°Æ¡ng có công phụ thuá»™c loại Thiết sa chưởng gì đó. Äây là giao lÆ°u, nếu Ä‘á»™ng thủ tháºt, lúc đó đối phÆ°Æ¡ng đánh và o háng, chưởng phÃa sau dùng thêm lá»±c đánh tá»›i, ông cÆ¡ bản đã không chỉ bị nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng lão thái gia vẫy tay nói: “Cháu, lại đây ngồi Ä‘iâ€.
Khang Thuáºn Phong lá»… phép ngồi xuống bên cạnh ông.
DÆ°Æ¡ng lão thái gia nói: “HÆ¡n năm mÆ°Æ¡i năm rồi, không nhìn thấy đấu pháp nhÆ° váºy, cháu đã tìm được má»™t sÆ° phụ giá»i đó, xem cháu đánh nhÆ° váºy, là được sÆ° phụ nuôi dạyâ€.
Khang Thuáºn Phong bá»—ng nhá»› tá»›i ông lão cả ngà y nheo mắt Ä‘á»c sách ở trại sÆ°á»n núi, lúc chÆ°a Ä‘i xa vẫn không thấy gì, Ä‘i xa rồi lại cảm thấy tình cảm ông cháu sâu sắc.
Cáºu hiểu ý của DÆ°Æ¡ng lão thái gia.
Quyá»n chiêu có thể há»c, quyá»n thế có thể phá, đấu pháp có thể giảng, nhÆ°ng lâm địch có được trạng thái trÆ°á»›c địch, phát huy kinh nghiệm khi lâm tráºn, phải nhá» thầy dạy thá»i gian dà i má»›i có thể hình thà nh.
Võ thuáºt trÆ°á»›c đây có câu nà y: “Äồ đệ là do sÆ° phụ đánh ra, chÃnh là nói sÆ° phụ phải dạy đệ tá» thá»i gian dà i.
Cái gá»i là dạy dá»— chÃnh là sÆ° phụ dá»±a và o kinh nghiệm thá»±c chiến phong phú của mình, dẫn dắt khả năng thá»±c chiến của đồ đệ, giúp đồ đệ bổ sung khiếm khuyết trong thá»±c chiến, bồi dÆ°á»ng ánh mắt và ý thức trong thá»±c chiến cho đồ đệ.
Cho nên DÆ°Æ¡ng lão thái gia nói nuôi dạy liá»n khiến Khang Thuáºn Phong nhá»› tá»›i Hồ Tà Tá», vô số lần giúp mình luyện quyá»n, nhá»› tá»›i khuôn mặt già dặn hiá»n là nh lại có vẻ nghiêm khắc đó.
DÆ°Æ¡ng lão thái gia nói: “Bây giá» ngÆ°á»i hiểu đấu pháp nhÆ° sÆ° phục cháu, nhÆ° cháu không nhiá»uâ€.
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: “SÆ° phụ cháu cÅ©ng hÆ¡n tám mÆ°Æ¡i tuổiâ€.
Mắt DÆ°Æ¡ng lão thái gia sáng lên, tiếp đó lại ảm đạm, nói: “Chẳng trách, là ngÆ°á»i cùng thá»i vá»›i ta, ở tuổi của ta, còn có thể nắm bắt được chút Ä‘uôi võ thuáºt, trẻ hÆ¡n nữa, ngay cả cái Ä‘uôi nà y cÅ©ng không bắt đượcâ€.
Ông lão thở dà i lại nói: “Võ thuáºt không giết ngÆ°á»i, sẽ mất Ä‘i hà o quang, khi võ thuáºt không đánh ngÆ°á»i, sẽ không còn ý nghÄ©a tồn tại….Bây giá» những thứ thế nà y đúng là vô dụng, đồ vô dụng, không xa nữa sẽ biến mất thôi….â€
Khang Thuáºn Phong khẽ gáºt đầu, ra vẻ đăm chiêu.
Lúc nà y, ông DÆ°Æ¡ng bên cạnh phá vỡ bầu không khà im lặng, nói: “Tháºt hy vá»ng có thể gặp sÆ° phụ cháuâ€.
Khang Thuáºn Phong tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, cáºu lại nhá»› tá»›i khuôn mặt Hồ Tà Tá», nói: “Cháu cÅ©ng nhá»› ôngâ€.
DÆ°Æ¡ng lão thái gia nói: “Có duyên ắt sẽ tÆ°Æ¡ng kiến….Không nói nữa, TÄ©nh TÄ©nh, bảo nhà bếp hôm nay chuẩn bị chút rượu, hôm nay cụ muốn uống và i ly…â€
Ông DÆ°Æ¡ng liá»n nói: “Huyết áp cha….â€
DÆ°Æ¡ng lão thái gia nói: “Không sao, không uống chút, là hại tá»›i thân….†Sau đó quay đầu nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Thần Thanh có chút phiá»n muá»™n bên cạnh: “Thần Thanh, cháu cÅ©ng đừng nản lòng, bản lÄ©nh của Tiểu Khang là do sÆ° phụ nuôi dạy, công lá»±c của cháu không yếu hÆ¡n cáºu ấy, mà yếu là vá» kinh nghiệm đánh, cháu và cáºu ta sau nà y giao đánh nhiá»u hÆ¡n, tất nhiên sẽ Ä‘uổi kịp thôi….Lúc nhỠông dạy cháu, cháu lại chê ông đánh Ä‘au, bây giá» biết rồi chứ, bị ngÆ°á»i ta đánh còn Ä‘au hÆ¡n, cÅ©ng phải đánh trả ngÆ°á»i ta má»›i đượcâ€.
DÆ°Æ¡ng Thần Thanh nghe ông nói xong, liá»n bá» bá»™ mặt phiá»n muá»™n, có chút xấu hổ, nói: “Ông ná»™i, cháu biết rồiâ€.
Ông lão liá»n nói: “Các cháu nói chuyện tiếp Ä‘i, ông Ä‘i nghỉ chút, tuổi tác không tha ai mà â€.
Má»i ngÆ°á»i liá»n đứng dáºy, Ä‘Æ°a ông lão và o nghỉ ngÆ¡i.
Ông lão liá»n xua tay, ý bảo không cần.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông mở cá»a đó liá»n Ä‘i tá»›i, đỡ ông Ä‘i và o.
Lúc nà y, ông DÆ°Æ¡ng liá»n ngồi xuống nói: “TÄ©nh TÄ©nh, bÆ°ng ấm trà lại đâyâ€.
Cô gái luôn đứng bên xem liá»n đáp má»™t tiếng, rồi chạy ra ngoà i.
Ông DÆ°Æ¡ng đợi cô Ä‘i rồi, liá»n nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Tiểu Khang, chắc lúc tá»›i cháu cÅ©ng có thể nhìn ra chút manh mối, nhà chúng ta không phải nhà bình thÆ°á»ng, cÅ©ng không phải chÃnh đạo….â€
Khang Thuáºn Phong há to miệng, không biết nên nói gì.
“Äây cÅ©ng là chuyện bất đắc dÄ©, nhà ta vốn mở tiêu cục, trong nhà truyá»n võ nghệ cho ngÆ°á»i nhà , không muốn để mất….NhÆ°ng cháu cÅ©ng biết đấy, xã há»™i bây giá», võ thuáºt có thể kiếm cÆ¡m không nhiá»u, nếu không muốn suốt ngà y trà trá»™n trong đám đông, múa quyá»n nhÆ° khỉ cho ngÆ°á»i ta xem, cÆ¡ bản không có kế sinh nhai, chỉ có xã há»™i Ä‘en má»›i có chuyện đánh đánh giết giết, nên cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh sống trong xã há»™i Ä‘en…â€Vừa nói, lại ngẩng đầu nhìn Khang Thuáºn Phong nói: “Cháu sẽ không vì thế mà coi thÆ°á»ng DÆ°Æ¡ng gia ta chứ?â€
Khang Thuáºn Phong trầm ngâm hồi lâu, cân nhắc rồi nói: “Không đâu ạ, sống trong xã há»™i Ä‘en, tâm chÆ°a chắc đã xấu, sống trong xã há»™i bình thÆ°á»ng chÆ°a chắc đã trong sạch, váºt Ä‘ua trá»i lá»±a, nếu thế đạo nà y chỉ để lại con Ä‘Æ°á»ng nà y cho ngÆ°á»i há»c võ, sẽ có cái lý của nó. Không Ä‘en không có nghÄ©a là trắng, cháu hiểu đạo lý nà y, chỉ cần là m theo lÆ°Æ¡ng tâm, sống trong xã há»™i Ä‘en cÅ©ng không có gì xấu. NgÆ°á»i có tiá»n có thế dá»±a và o tiá»n và quyá»n để cÆ°á»›p Ä‘oạt của cải của ngÆ°á»i khác vá» tay mình, chúng ta không quyá»n không tiá»n, chỉ dá»±a và o nắm đấm, có Ä‘iá»u cách thức của há» khá văn mình, được xã há»™i thừa nháºn mà thôi, nhÆ°ng thá»±c chất chẳng có gì khác cả,….â€
Ông DÆ°Æ¡ng vá»— tay cÆ°á»i: “Hay, nói rất rõ rà ng. Nếu cháu không chê, không ngại là m bạn ông, rảnh rá»—i tá»›i nói chuyện, tâm sá»±, cụ cÅ©ng rất thÃch cháu. Mặc dù cụ không nói, nhÆ°ng ông có thể thấy được, cháu cÅ©ng tá»›i chÆ¡i vá»›i cụ, cụ đã gần hết Ä‘á»i ngÆ°á»i rồi, cụ cÅ©ng không có ai nói chuyện. NgÆ°á»i bạn cuối cùng ở thà nh phố S của cụ má»›i qua Ä‘á»i hai năm trÆ°á»›c, sức khá»e cụ bây giá» từng ngà y bất ổn, vô cùng cô Ä‘Æ¡n….Cháu có thể là m cụ vui vẻ, công đức vô lượng, DÆ°Æ¡ng gia tất nhiên sẽ nợ cháu ân tình nà y…â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i nói: “Cháu không dám, chỉ cần cụ và ông không chê, cháu không sợ tá»›i là m phiá»n ông….â€
DÆ°Æ¡ng Thần Thanh ngồi bên cạnh nói: “Không sao, cháu tá»›i, nếu ông và cụ không có nhà , cÅ©ng có thể luyện quyá»n vá»›i bácâ€.
Khang Thuáºn Phong liá»n gáºt đầu.
Ông DÆ°Æ¡ng lại nói: “Äừng nói những chuyện nà y cho TÄ©nh TÄ©nh, cháu gái ông nó quá Ä‘Æ¡n giảnâ€.
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu nói: “Không ngá» cháu và cô ấy há»c cùng trÆ°á»ngâ€.
Ông DÆ°Æ¡ng liá»n nói: “Năm nay nó má»›i thi Ä‘á»— há»c viện tà i chÃnh, Ä‘i há»c gần nhà là ý của cụ, cụ không nỡ xa nó, TÄ©nh TÄ©nh cÅ©ng nhá»› cụ nên không nỡ Ä‘i xa….â€
Khang Thuáºn Phong ồ má»™t tiếng, nói: “Cháu và bạn ấy cùng khóa, năm nay cháu cÅ©ng má»›i thi Ä‘á»—â€.
Ông DÆ°Æ¡ng liá»n gáºt đầu nói: “Không ngá» cháu còn nhá» tuổi nhÆ° váºy, mà chiêu pháp lại thà nh thục, không biết những huynh đệ mà cháu nói còn mạnh tá»›i mức nà o?â€
Khang Thuáºn Phong thấy ông dẫn chuyện tá»›i quyá»n pháp, biết ông không muốn nói chuyện gia tá»™c nữa, vừa vặn ban nãy xem ông luyện quyá»n, có cảm giác mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, lúc nà y thỉnh giáo ông, liá»n đứng lên, há»i mấy tÆ° thế nhìn thấy ban nãy.
Ông DÆ°Æ¡ng liá»n giải thÃch, vô cùng cao hứng, còn kéo cả con trai cùng đấu và i chiêu, để Khang Thuáºn Phong nhìn rõ.
Nói chuyện nà y ná» rồi cÅ©ng tá»›i giá» cÆ¡m chiá»u, Khang Thuáºn Phong định chà o Ä‘i vá», ông DÆ°Æ¡ng sống chết không cho Ä‘i, thế là ở lại ăn bữa cÆ¡m.
Lúc ăn cÆ¡m, Khang Thuáºn Phong biết được cháu gái ông DÆ°Æ¡ng tên là DÆ°Æ¡ng TÄ©nh DÆ°, há»c khoa luáºt.
DÆ°Æ¡ng TÄ©nh DÆ° là má»™t tiểu nha đầu hoạt bát, rất thÃch nói chuyện, cả bữa rÆ¡m chỉ có mình cô lÃu rÃu nói chuyện, có Ä‘iá»u giá»ng cô tháºt êm tai, khiến ngÆ°á»i nghe vui vẻ.
Ông cụ cÆ°á»i nghe cháu gái nói chuyện, thỉnh thoảng lại há»i Khang Thuáºn Phong và i câu.
Lúc Khang Thuáºn Phong nói chuyện, DÆ°Æ¡ng TÄ©nh NhÆ° nhìn cáºu chăm chú, lúc nghe cáºu nói chuyện vá»›i từ ngữ rất quê mùa, thỉnh thoảng sẽ báºt cÆ°á»i ra tiếng.
Má»—i lần Khang Thuáºn Phong bị cô cÆ°á»i, lại thấy xấu hổ, không biết mình nói có gì không thÃch hợp. Ông cụ liá»n nói: “Cháu đừng để ý, tiểu nha đầu nà y tá» nhỠđã váºy rồi, là quả vui vẻ của nhà ta đó….â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i nói không đâu rồi lại nói tiếp.
Ä‚m cÆ¡m xong trá»i đã bắt đầu tối, cÅ©ng tá»›i lúc Khang Thuáºn Phong luyện công buổi tối. Khang Thuáºn Phong liá»n chà o từ biệt nhà ông DÆ°Æ¡ng, quay vá» trÆ°á»ng, mang túi từ ký túc Ä‘i luyện công.
Lúc luyện công xong vá» tá»›i ký túc, lại phát hiện đám LÆ°u Bằng vẫn chÆ°a vá», trong phòng chỉ có mình Lý Giang Giang Ä‘ang Ä‘á»c sách. Lý Giang Giang và cáºu không hợp nhau, cáºu cÅ©ng chẳng muốn chà o há»i, tâm trạng cÅ©ng có chút buồn bá»±c, thầm nghÄ©: “LÆ°u súc sinh chÆ¡i vá»›i mỹ nữ, còn không vá» mình sẽ đóng cá»a tắt đèn, trong lòng nghÄ© váºy, chuẩn bị và o phòng tắm.
Äúng lúc nà y, cá»a phòng bị đạp ra, LÆ°u Nguyên liá»n xông và o, thấy Khang Thuáºn Phong, liá»n túm cáºu lại nói: “Thuáºn Phong, xảy ra chuyện rồi, bá»n LÆ°u Bằng bị bảo vệ Äế Äô giữ lại rồi, bắt mình mang mÆ°á»i nghìn đồng (khoảng ba mÆ°Æ¡i triệu tiá»n việt nam) tá»›i chuá»™c ngÆ°á»i….â€
Khang Thuáºn Phong lắp bắp kinh hãi: “Có chuyện gì, cáºu thở Ä‘i, từ từ nói, sau há» lại đòi tiá»n, chắc không là m thÆ°Æ¡ng há» chứ…â€
LÆ°u Nguyên ngồi xuống, kể toà n bá»™ quá trình sá»± việc cho Khang Thuáºn Phong.
Äám LÆ°u Bằng chÆ¡i rất vui ở sà n nhảy Äế Äô, đặc biệt là Thạch Thanh Hạm còn dẫn theo mấy mỹ nữ rất xinh đẹp, chÆ¡i rất vui vẻ, mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u hà o hứng tá»›i quên tất cả, uống không Ãt rượu, ngay cả VÆ°Æ¡ng Phà m ngoan là thế cÅ©ng hÆ°ng phấn hô lá»›n, ghép đôi vá»›i VÆ°Æ¡ng Phà m là má»™t cô gái nhá» nhắn, rất hoạt bát, sôi nổi, khiến cáºu ta rất vui.
Kết quả lúc khiêu vÅ© ở sà n nhảy, có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông sà m sỡ cô gái.
Tháºt ra má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, khiêu vÅ© trong sà n nhảy phải chuẩn bị sẵn sà ng để bị sà m sỡ, nên ban đầu cô gái đó không để ý, nhÆ°ng hắn lại được Ä‘Ã lấn tá»›i, thủ Ä‘oạn quá mức.
Kết quả, cô gái đó liá»n đẩy hắn ra.
Tên đó liá»n tát cô bé má»™t cái.
VÆ°Æ¡ng Phà m uống rượu và o hÆ¡i nóng nảy liá»n xông tá»›i đòi đánh hắn, kết quả bị hắn đạp má»™t phát ngã lăn ra.
Mặc dù LÆ°u Bằng hiểu rõ chuyện xảy ra, nhÆ°ng thấy hai ngÆ°á»i bạn mình lần lượt bị đánh, cÅ©ng xông tá»›i đánh.
Hắn cÅ©ng không chỉ có má»™t, lúc đó liá»n có ba bốn ngÆ°á»i xông ra.
VÆ°Æ¡ng Vinh và LÆ°u Nguyên cÅ©ng gia nháºp chiến Ä‘oà n.
LÆ°u ChÃnh VÄ© ở bên cạnh bảo vệ mấy bạn gái.
Cuối cùng, bảo vệ Äế Äô xông lên, LÆ°u Bằng mải đánh ,không nhìn rõ có phải bảo vệ không, liá»n đá ngã ngÆ°á»i trên cùng, kết quả đám bảo vệ xông tá»›i đánh cho cáºu má»™t tráºn nhừ tá», sau đó Ä‘Æ°a má»i ngÆ°á»i lên tầng.
Lên tầng, những ngÆ°á»i khác chỉ bị giáo huấn má»™t tráºn rồi được thả, nhÆ°ng vì LÆ°u Bằng đá bảo vệ, nên há» bị giữ lại, chỉ thả LÆ°u Nguyên vá» lấy tiá»n.
Khang Thuáºn Phong nghe xong, trong lòng có Ä‘iá»u nghi vấn, nếu Äế Äô mở cá»a là m ăn nghá» nà y, chuyện đánh nhau là điá»u khó tránh khá»i. Lúc há»—n loạn, LÆ°u Bằng chỉ đá bảo vệ má»™t cái, bị giáo huấn má»™t tráºn rồi thôi, chuyện bắt chẹt ngang nhiên thế nà y, tháºt là quá đáng. Vì thế liá»n há»i: “Lúc các cáºu chÆ¡i, có dây và o ngÆ°á»i nà o không nên dây khôngâ€.
LÆ°u Nguyên ngẫm nghÄ© rồi nói: “Không, chỉ đánh tên sà m sỡ đó thôiâ€.
Thấy Khang Thuáºn Phong trầm ngâm, LÆ°u Nguyên liá»n nói: “Có cần báo cho thầy giáo trÆ°á»›c không, nhÆ°ng há» nói, nếu thông báo cho nhà trÆ°á»ng và báo cảnh sát, sẽ chặt đứt chân của bá»n LÆ°u Bằngâ€.
Khang Thuáºn Phong nghe váºy, thầm chá»i: “Chúng còn biết bá»n LÆ°u Bằng là sinh viên, hÆ¡n nữa uy hiếp nhÆ° váºy, vừa nghe là biết chỉ hù dá»a sinh viên chÆ°a trải Ä‘á»i thôiâ€. NhÆ°ng lại nhá»› tá»›i, xem phÆ°Æ¡ng thức hà nh sá»± của chúng, chắc chắn có xã há»™i Ä‘en đứng sau, hÆ¡n nữa còn biết rõ ngá»n ngà nh đám LÆ°u Bằng, lần nà y nhà trÆ°á»ng ra mặt có thể giải quyết, nhÆ°ng nói không chừng lại bị xã há»™i Ä‘en báo thù.
Khang Thuáºn Phong Ä‘oán không sai, tháºt ra lúc bá»n LÆ°u Bằng chÆ¡i, có cặp mắt luôn ở trong góc quan sát cáºu.
NgÆ°á»i nà y chÃnh là Thang Văn Sinh cùng phòng ký túc vá»›i há».
Thang Văn Sinh thấy LÆ°u Bằng và Thạch Thanh Hạm chÆ¡i vui vẻ, trong lòng cà ng lúc cà ng nổi giáºn, nếu không phải LÆ°u Bằng phá ngang,
Cà ng nghÄ© cà ng tức, liá»n gá»i Ä‘iện thoại.
Thế là xảy ra chuyện trong sà n nhảy.
ChÃnh lúc LÆ°u Nguyên kể chuyện xảy ra ở Äế Äô cho Khang Thuáºn Phong, Thang Văn Sinh Ä‘ang đứng ở chá»— tối trên lầu Äế Äô nhìn đám ngÆ°á»i bị giữ lại, nói vá»›i ngÆ°á»i đứng bên: “Chị Thịnh, cảm Æ¡n chị đã giúp em hạ cÆ¡n tức nà yâ€.
Äứng bên cạnh Thang Văn Sinh là má»™t mỹ nữ ngoà i hai mÆ°Æ¡i chÆ°a tá»›i ba mÆ°Æ¡i, mặc bá»™ sÆ°á»n xám, tay kẹp má»™t Ä‘iếu thuốc nhá» dà i nói: “Thang thiếu gia, chút chuyện nà y, chị Thịnh tất nhiên phải giải quyết thá»a đáng cho cáºu rồi, váºy bên Bạch Nhã Lang…â€
Thang Văn Sinh nói: “Chị yên tâm, em sẽ bảo bố đánh tiếng bên hắnâ€.
Cô gái kia liá»n nói: “Váºy cảm Æ¡n Thang thiếu giaâ€.
Thang Văn Sinh nhìn đồng hồ, liá»n nói: “Em phải vá» trÆ°á»ng, nếu không trÆ°á»ng sẽ đóng cá»a mấtâ€.
Chị Thịnh đó liá»n gáºt đầu, vẫy vẫy tay, má»™t ngÆ°á»i đầu bằng liá»n ra khá»i chá»— tối.
“Tam Tá», cáºu Ä‘Æ°a Thang thiếu gia vá»â€.
NgÆ°á»i đó gáºt đầu, là m thế tay má»i Thang Văn Sinh.
Thang Văn Sinh liá»n được dẫn xuống dÆ°á»›i.
Thấy Thang Văn Sinh Ä‘i rồi, cô gái liá»n thở dà i, nói vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác chá»— tối: “Bình nà y, cáºu xuống dÆ°á»›i bảo đám Mã Giang đừng là m khó mấy sinh viên đó quá, lấy tiá»n rồi thả ngÆ°á»iâ€.
NgÆ°á»i đó đáp má»™t tiếng, rồi xuống chuyển lá»i.