- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 2 – ChÆ°Æ¡ng 7: Äiểm đến là dừng
Tác giả:
Ngà y mai là thứ bảy, Khang Thuáºn Phong dáºy từ sá»›m, rồi tá»›i công viên Hoà ng HÆ°ng, xem đám ngÆ°á»i kia luyện tâm ý quyá»n, sau đó tìm má»™t thá»±c quán ngoà i công viên, ăn sáng đã.
Lúc ăn cÆ¡m cáºu thấy trong quán có Ä‘iện thoại, liá»n lá»… phép há»i chủ quán Ä‘ang Ä‘á»c báo, có thể dùng Ä‘iện thoại không.
Ông chủ là ngÆ°á»i nhã nhặn, cÆ°á»i gáºt đầu, rồi lại cúi đầu Ä‘á»c báo.
Khang Thuáºn Phong cầm diện thoai, quay số, cáºu gá»i diện cho ông DÆ°Æ¡ng luyện tâm ý quyá»n hôm trÆ°á»›c, từ sau lần gặp trÆ°á»›c, mấy lần Khang Thuáºn Phong tá»›i công viên Ä‘á»u không gặp lại ông.
Äiện thoại nhanh chóng kết nối, trong Ä‘iện thoại vang lên giá»ng nữ.
“Là m phiá»n má»™t chút DÆ°Æ¡ng tiên sinh†Khang Thuáºn Phong nói.
Kết quả trong Ä‘iện thoại lại là tiếng cÆ°á»i: “Nhà tôi có ba DÆ°Æ¡ng tiên sinh, anh tìm DÆ°Æ¡ng tiên sinh nà o?â€
Nghe giá»ng là má»™t cô gái còn rất trẻ, giá»ng vừa má»m mại vừa êm dịu rất êm tai, Khang Thuáºn Phong cÅ©ng vui vẻ nói: “Tôi tìm ông DÆ°Æ¡ng….â€
“Anh tìm ông ngoại tôi?†Cô gái đó hình nhÆ° thấy rất kỳ lạ, sau đó liá»n nghe thấy cô gái gá»i: “Ông ngoại, Ä‘iện thoại….â€
Liá»n nghe thấy giá»ng già dặn mà vang vá»ng há»i: “Tìm ông, giá» nà y ai tìm ông nhỉ?â€
Cô gái nói: “Cháu không biết, nghe giá»ng là ngÆ°á»i rất trẻâ€.
Sau đó liá»n nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân từ xa tá»›i gần, tiếp đó ống nghe vang lên, Ä‘iện thoại được Ä‘Æ°a tá»›i: “Alo, ai tìm tôi váºy?†Giá»ng nói lá»›n khiến Khang Thuáºn Phong Ä‘au cả tai.
Khang Thuáºn Phong thấy giá»ng nói nà y không giống ông DÆ°Æ¡ng lắm, trong giá»ng nói đặc sệt ngÆ°á»i nÆ¡i khác, liá»n há»i dò: “Ông DÆ°Æ¡ng, cháu là Tiểu Khang, là ngÆ°á»i lần trÆ°á»›c nói chuyện võ thuáºt vá»›i ông ở công viên Hoà ng HÆ°ng, là Tiểu Khang luyện Hồng quyá»nâ€.
Trong Ä‘iện thoại vang lên tiếng cÆ°á»i sảng khoái nói: “Cáºu tìm Chấn Lâm hả, đợi chút….TÄ©nh TÄ©nh, tìm ông ná»™i cháu, Ä‘i gá»i ông Ä‘i, ông đã bảo giá» nà y ai tìm ông già nà y mà ….†Nghe ông lão nói váºy, tiếp đó tiếng lạch cạch, giống nhÆ° Ä‘iện thoại được đặt trên bà n,
Trong Ä‘iện thoại lại truyá»n tá»›i tiếng cÆ°á»i hì hì của con gái, tiếp đó là tiếng bÆ°á»›c chân ra ngoà i.
Lát sau, lại có ngÆ°á»i cầm Ä‘iện thoại: “Alo, ai váºy?â€
Khang Thuáºn Phong lại nói lại những lá»i ban nãy, bên đó liá»n báºt cÆ°á»i: “Sao bây giá» má»›i gá»i Ä‘iện cho ông, rảnh rá»—i tá»›i đây chÆ¡i Ä‘iâ€.
Khang Thuáºn Phong liá»n nói: “Cháu muốn tìm ông nói chuyện mà , bây giá» cháu tá»›i có tiện không ạ?â€
“Tiện, tiện, hôm nay ông cÅ©ng không có việc gì….â€
Khang Thuáºn Phong lại nói và i câu rồi cúp máy, cÆ°á»i cÆ°á»i áy náy vá»›i chủ quán. Thá»i gian gá»i Ä‘iện hÆ¡i lâu, cáºu áy náy há»i ông chủ tỠý muốn trả tiá»n, ông chủ liá»n xua tay, chỉ nháºn tiá»n cÆ¡m.
Khang Thuáºn Phong lại Ä‘em tá» giấy mình ghi ra, há»i ông chủ Ä‘i thế nà o tá»›i địa chỉ bên trên.
Ông chủ xem địa chỉ trên giấy của cáºu, liá»n chỉ hÆ°á»›ng, cÅ©ng không nói rõ, chỉ nói: “Tá»›i tòa nhà mà u trắng phÃa trÆ°á»›c, rồi tìm ngÆ°á»i há»i tiếp nhéâ€.
Bên cạnh quán cÆ¡m là má»™t quầy bán hoa quả, Khang Thuáºn Phong cảm Æ¡n, rồi mua Ãt hoa quả rẻ ở quầy hoa quả, rồi Ä‘i theo hÆ°á»›ng ông chủ chỉ.
Kết quả, tá»›i tòa nhà mà u trắng ông chủ nói, vừa há»i lại nghe thấy ngÆ°á»i ngoà i nói: “Tìm DÆ°Æ¡ng tiên sinh hả, tôi dẫn cáºu Ä‘iâ€. Khang Thuáºn Phong ngẩng đầu nhìn, là má»™t thanh niên tóc ngắn, trên cánh tay trái rồng, phải hổ, có chút sát khÃ.
Trong lòng cáºu nghÄ© thầm, xem ra ông DÆ°Æ¡ng không Ä‘Æ¡n giản, chà ng trai nà y có chút giống Hà Hồ Tá» từng nói, là du tá» các nhà già u hoặc đại ca xã há»™i Ä‘en ngà y xÆ°a bố trà bên ngoà i.
Liá»n khách sáo cảm Æ¡n, rồi Ä‘i theo ngÆ°á»i thanh niên đó. NgÆ°á»i thanh niên đó vừa Ä‘i vừa gá»i Ä‘iện, nói những gì Khang Thuáºn Phong nghe không hiểu, lúc sau ngÆ°á»i đó liá»n cúp Ä‘iện thoại. Khang Thuáºn Phong rõ rà ng cảm thấy, ngÆ°á»i mình luôn căng lên cÅ©ng đã buông lá»ng.
Rẽ ngoặt qua mấy con phố, cÅ©ng tá»›i má»™t khu nhà nhìn có chút cổ xÆ°a, ngÆ°á»i thanh niên chỉ cổng nói: “DÆ°Æ¡ng tiên sinh cáºu tìm sống ở đây…. Cáºu tá»± Ä‘i Ä‘i…â€
Khang Thuáºn Phong lại cảm Æ¡n, trong lòng cà ng thấy tò mò vỠông DÆ°Æ¡ng. Cáºu nghÄ© ngợi, thấy mình hình nhÆ° không có gì để ông DÆ°Æ¡ng phải mÆ°u đồ cả, liá»n yên tâm tá»›i gõ cá»a.
Mở cá»a là má»™t ngÆ°á»i trung tuổi, thoạt nhìn khóe miệng mỉm cÆ°á»i, vẫn là tóc ngắn, trên cánh tay cÅ©ng trái rồng, phải hổ.
Khang Thuáºn Phong khẽ rùng mình, xem ra ông DÆ°Æ¡ng nà y đúng là không Ä‘Æ¡n giản. Vẻ mặt cáºu vẫn ung dung thản nhiên, nói rõ ý tá»›i, trong lá»ng lại bắt đầu cảnh giác, nâng cao tinh thần.
NgÆ°á»i trung niên đó nghe cáºu nói vẫn là nụ cÆ°á»i nhà n nhạt, nói: “Theo tôi†rồi quay ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Khang Thuáºn Phong liá»n Ä‘i theo, Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, cáºu lại để ý thấy bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i trung niên đó rất nhẹ nhà ng, nhÆ°ng lại có cảm giác giÆ¡ nặng mà nhẹ, giống nhÆ° má»™t con voi lá»›n Ä‘i nhÆ° bÆ°á»›c chân mèo váºy.
Cáºu không khá»i suy nghÄ©, biết võ của ngÆ°á»i nà y không Ä‘Æ¡n giản.
Äi qua bức bình phong, xuyên qua sân liá»n tá»›i gian nhà giữa. Ông DÆ°Æ¡ng đã ngồi chỠở đó, thấy Khang Thuáºn Phong Ä‘i và o, liá»n cÆ°á»i đứng dáºy tá» vẻ tiếp khách.
Sau đó lại ngồi và o chá»—, bảo Khang Thuáºn Phong ngồi và o chá»— của khách.
Khang Thuáºn Phong không ngồi xuống vá»™i là đưa túi hoa quả tá»›i, nói: “Cháu tá»›i không mang theo cái gì….†Ông DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không từ chối, nháºn lấy, ngÆ°á»i trung niên đó liá»n tá»›i lại cầm túi hoa quả từ tay ông, Ä‘i ra sau nhà .
Khang Thuáºn Phong thuáºn thế ngồi xuống ghế cách chá»— ông DÆ°Æ¡ng chỉ khá gần.
Trong võ thuáºt, đây chÃnh là ý nháºn lá»… của háºu bối.
Ông DÆ°Æ¡ng liá»n nói: “Cháu khách sáo quá….†Hai ngÆ°á»i liá»n hà n huyên và i câu rồi dần nói tá»›i quyá»n pháp.
Vì sao Khang Thuáºn Phong lại tá»›i thăm ông DÆ°Æ¡ng, nói toạc ra vẫn là vì muốn há»c há»i tâm ý quyá»n. Năm đó Hồ Tà Tá» từng nói, võ thuáºt thiên hạ, phần lá»›n các môn phái Ä‘á»u là hoa pháp, có luyện pháp, đấu pháp, duy chỉ có tâm ý và thoát thai thuá»™c hình ý tâm ý, là quyá»n đấu pháp, cÅ©ng chÃnh môn phái Tâm ý nà y má»›i lược bá» hoa pháp, luyện pháp, chỉ duy trì đấu pháp trong pháp quyá»n, táºp pháp thà nh quyá»n, vì váºy quyá»n pháp Ä‘Æ¡n giản, chất phác tá»± nhiên, nếu biểu diá»…n bên ngoà i, chắc chắn không ai bá» tiá»n ra xem. NhÆ°ng má»™t khi và o thá»±c tế chiến đấu, giá»›i võ thuáºt lÆ°u truyá»n rằng: Ä‘á»™c nhất chỉ có Tâm ý quyá»n.
Thá»i kỳ đầu của Tâm ý quyá»n, phần lá»›n đầu là các nhà già u có, nhà phú quý không lo cÆ¡m áo gạo tiá»n má»›i luyện. Những ngÆ°á»i nà y có gia tà i bạc triệu, không phải lo lắng áo cÆ¡m, nên sở cầu không ngoà i phòng thân và trÆ°á»ng thá», vì váºy những hoa pháp và luyện pháp nà y không có Ãch gì cho há», há» cÅ©ng không cần dá»±a và o mấy cái nà y.
Còn võ sÆ° bình thÆ°á»ng, ngoà i há»c đấu pháp ra, Ä‘á»u phải luyện những hoa pháp nà y, chủ yếu là để kiếm cÆ¡m ăn. Vì đấu pháp qua qua lại lại chỉ có mấy chục Ä‘á»™ng tác, cho dù là đánh kỹ năng hay dạy đồ đệ cÅ©ng không đủ dùng. Tất nhiên, nếu để giết ngÆ°á»i đánh nhau thì lại có thừa. Có những ngÆ°á»i cả Ä‘á»i ngay cả đấu pháp cÅ©ng chẳng muốn há»c, chỉ há»c má»™t và i chiêu thức, dốc sức luyện, luyện tá»›i cảnh giá»›i pháo Ä‘inh giải ngÆ°u, cho dù ngÆ°Æ¡i ngà n pháp vạn biến, ta chỉ có má»™t thanh Ä‘ao má»ng. Giống nhÆ° đầu chùy, thà nh TrÆ°á»ng An vốn dÄ© có má»™t ngÆ°á»i há» Chu già u có, chỉ luyện má»™t chiêu đầu chùy, qua bao gian khó luyện táºp, lại dùng nó để cả Ä‘á»i đánh ngÆ°á»i.
Những ngÆ°á»i chỉ luyện má»™t chiêu thế nà y, đầu tiên phải có tổ chất cÆ¡ bản nhất trong võ thuáºt, chÃnh là chịu được yên lặng, chịu sá»± Ä‘Æ¡n Ä‘iệu. Há» thÆ°á»ng luyện sống má»™t chiêu, mặc dù ta chỉ có đầu chùy đánh ngÆ°á»i, nhÆ°ng há» Ä‘á»u thay đổi phÆ°Æ¡ng thức tấn công đối thủ, sau đó, liá»n nghÄ©, ngÆ°Æ¡i đến nhÆ° váºy, ta dùng đầu chùy (đầu gáºy) là m sao đánh được, ngÆ°Æ¡i tá»›i nhÆ° váºy, ta là m sao dùng đầu chùy nà y đánh lại, luôn luyện đầu chùy có thể thiên biến bạn hóa, đây chÃnh là luyện sống.
Sau luyện sống, còn phải luyện linh, luyện liên tục ba bÆ°á»›c đỡ, tiến, đánh, kiến Ä‘á»™ng chÃnh là má»™t hai ba, tháºt sá»± luyện thà nh bản lÄ©nh của mình. Lúc nà y sẽ luyện linh, kiến thủ hưởng, trụ tiến xông, đỡ đòn chÃnh là má»™t hai ba. Tất nhiên, bại chiêu sau thất thủ Ä‘á»u có thể tăng thêm.
Thá»i kỳ đầu hình ý quyá»n cÅ©ng chỉ có đấu pháp, không có hoa pháp. NhÆ°ng vì quyá»n được dạy và há»c rá»™ng khắp, cùng vá»›i số lượng ngÆ°á»i há»c tăng lên, ngÆ°á»i kiếm ăn từ việc nà y cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n, vì váºy thá»i kỳ sau cÅ©ng có ngÆ°á»i hiểu chuyện biên ra hoa pháp, để cho những ngÆ°á»i biểu diá»…n kiếm cÆ¡m.
Còn Tâm ý quyá»n luôn duy trì hình thức chỉ truyá»n trong các nhà già u, mãi cho tá»›i Ä‘á»i con cháu sau nà y không hăng hái tranh già nh, gia đạo suy tà n, quyá»n pháp nà y má»›i lÆ°u truyá»n ra ngoà i giang hồ.
NhÆ°ng thá»i gian lÆ°u truyá»n trong giang hồ không lâu, hÆ¡n nữa bản thân nó khá gần vá»›i hình ý quyá»n, vì thế mà ngÆ°á»i há»c không nhiá»u, lÆ°u truyá»n không rá»™ng, nên thà nh ra Ãt hữu dụng, hoa pháp khá Ãt. Có Ä‘iá»u mấy năm gần đây, cùng vá»›i danh tiếng lan rá»™ng, ngÆ°á»i luyện tăng lên, đã dần xuất hiện các hoa pháp lẻ tẻ.
Hai ngÆ°á»i ngồi nói chuyện, má»™t lát đã nói tá»›i quyá»n pháp.
Cao hứng lên, ông DÆ°Æ¡ng liá»n nói: “PhÃa sau phòng nà y có má»™t sân nhá», chung ta ra sân Ä‘iâ€.
Má»™t già má»™t trẻ liá»n ra sân sau, lần nà y Khang Thuáºn Phong luyện cá»u thủ bà i tá». Nếu ông DÆ°Æ¡ng có lòng mình cÅ©ng không cần phải giấu nữa, liá»n luyện đấu pháp trong Hồng quyá»n.
Những chuyện hoán quyá»n thế nà y, luôn phải có ngÆ°á»i thể hiện trÆ°á»›c.
Ông DÆ°Æ¡ng xem cá»u thủ bà i tá» xong, không nói tốt hay không tốt nhÆ° lần trÆ°á»›c, mà ngồi đỠđẫn ở đó, giống nhÆ° Ä‘i và o cõi thân tiên.
Khang Thuáºn Phong biết ông chắc chắn có cảm giác, nên cÅ©ng không là m phiá»n, lúc nà y ngÆ°á»i trung niên Ä‘Æ°a trà tá»›i,cáºu liá»n ngồi uống trà bên cạnh ông DÆ°Æ¡ng.
Ông Dương ngây ra một lúc rồi đứng lên khoa chân múa tay.
Tháºt ra quyá»n pháp chÃnh là nhÆ° váºy, quyá»n pháp các phái phải kiểm chứng lẫn nhau. Vì quyá»n pháp là thứ có tÃnh biến hóa vô cùng lá»›n, má»™t bá»™ quyá»n, cả trăm ngÆ°á»i luyện, không chừng là cả má»™t trăm phong cách. Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có đặc Ä‘iểm cÆ¡ thể riêng, ngÆ°á»i có Ä‘á»™ng tác linh hoạt nhanh nhẹn, luyện quyá»n gì cÅ©ng Ä‘á»u có lá»±c, thoải mái; ngÆ°á»i thân cao lá»±c lá»›n, luyện quyá»n gì cÅ©ng có cảm giác nhÆ° vá»±c sâu núi cao, mà má»—i ngÆ°á»i luyện thà nh quyá»n pháp Ä‘á»u phát huy sở trÆ°á»ng của mình tá»›i cá»±c hạn, và bù đắp khuyết Ä‘iểm tá»›i má»™t mức nhất định.
Tám đại đồ tá» của Lý Lạc Năng-Hình ý quyá»n, chÃnh là tám phái Hình quyá»n truyá»n lại, chÃnh là má»—i ngÆ°á»i có thiên phú và sá»± lÄ©nh há»™i khác nhau.
Má»™t ngÆ°á»i há»c võ trong Xa gia, nói không chừng tÆ° chất thiên phú của ngÆ°á»i nà y thÃch hợp vá»›i Quách gia hÆ¡n. NhÆ°ng hắn có thể lÄ©nh há»™i được những Ä‘iá»u cÆ¡ bản của Hình ý ở Xa gia, sau đó nếu có má»™t ngà y há» giao lÆ°u vá»›i đệ tá» của Quách gia, sẽ phát hiện thì ra hắn nghÄ© mãi không thông, hoặc luôn không thông suốt gì đó, Quách tiên sinh sá»›m đã giải quyết rồi, võ thuáºt của hắn sẽ tăng nhanh. NhÆ°ng đó là chuyện Xa gia không thể giải quyết cho hắn, vì khà chất thiên phú của Xa nhị tiên sinh không hÆ¡n hắn là bao, tháºm chà còn có thể ngược lại.
Cho nên ngÆ°á»i luyện quyá»n nhất định phải quan hệ rá»—ng rãi, có những Ä‘iá»u có thể cả Ä‘á»i bạn không thể lÄ©nh ngá»™, có thể trong má»™t lần giao lÆ°u, ngÆ°á»i khác chỉ mất và i phút lại khiến bạn hiểu rõ táºn tÆ°á»ng.
Ông DÆ°Æ¡ng khoa chân múa tay mấy cái, liá»n đặt và i câu há»i cho Khang Thuáºn Phong. Khang Thuáºn Phong lần lượt trả lá»i, thỉnh thoảng lại là m tÆ° thế, dẫn chứng là m mẫu để ông DÆ°Æ¡ng hiểu.
Ông DÆ°Æ¡ng đôi lúc lại đăm chiêu, lúc lại mặt giãn ra cÆ°á»i vui vẻ, thần thái nhÆ° má»™t đứa trẻ, con ngÆ°á»i ta trong lúc lÆ¡ đãng hoặc lúc đắc ý thÆ°á»ng thể hiện ra chủ tâm của mình.
Sau đó ông DÆ°Æ¡ng bắt đầu luyện tâm ý quyá»n.
Khang Thuáºn Phong xem vô cùng chăm chú, không để ý thấy trong sân có thêm má»™t ông lão còn lá»›n tuổi hÆ¡n và má»™t ngÆ°á»i trung niên, còn có má»™t cô gái Ä‘ang tò mò quan sát cáºu.
Ông DÆ°Æ¡ng luyện tứ bả trong Tâm ý quyá»n tá»›i năm lần má»›i dừng lại.
Lần nà y ngược lại là Khang Thuáºn Phong đứng đỠđẫn ở đó.
Ông lão phát hiện ba ngÆ°á»i trong sân liá»n cÆ°á»i Ä‘i tá»›i, cÆ°ng chiá»u xoa đầu cô bé, lại nhá» tiếng nói gì vá»›i ông già bên cạnh, ông đó vừa nghe vừa gáºt đầu.
Bốn ngÆ°á»i không nói gì, yên lặng nhìn Khang Thuáºn Phong còn Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i ở đó.
Khang Thuáºn Phong đỠđẫn má»™t lúc, Ä‘á»™t nhiên Ä‘á»™ng Ä‘áºy, cáºu vẫn luyện cá»u thủ bà i tá», nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác khác vá»›i lúc trÆ°á»›c.
Ông DÆ°Æ¡ng nhìn cứ gáºt đầu mãi, lại ghé tai nói gì đố vá»›i ông lão bên cạnh, ông lão đó nghe rồi nheo mắt lại.
Khang Thuáºn Phong luyện xong, nhìn ông DÆ°Æ¡ng Ä‘ang định nói gì đó thì nhìn thấy có thêm mấy ngÆ°á»i trong sân, vá»™i ngại ngùng chà o há»i.
Ông DÆ°Æ¡ng liá»n giá»›i thiệu, ông già bên cạnh là cha ông, ngÆ°á»i trung niên là con trai ông, cô bé đó là cháu gái ông.
Lúc nà y Ä‘á»™t nhiên cô bé lại nói: “Mình biết cáºu?â€
Khang Thuáºn Phong khó hiểu, ông DÆ°Æ¡ng cÅ©ng ù ù cạc cạc, cuối cùng nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó lại thông suốt.
Cô gái liá»n nói: “Cáºu là sinh viên há»c viện tà i chÃnh phải không? Trong dạ há»™i chà o đón tân sinh cáºu đã đánh thắng Ä‘á»™i trưởng Ä‘á»™i teakwondo?â€
Khang Thuáºn Phong liá»n xoay ngÆ°á»i sang nói: “Cáºu cÅ©ng là sinh viên há»c viện tà i chÃnh?â€
Cô gái liá»n cÆ°á»i khanh khách, nói chuyện đánh nhau giữa Khang Thuáºn Phong và Lý Kế Tiên cho cha và ông.
Cha ông DÆ°Æ¡ng nghe xong, không khá»i thở dà i: “Giao đấu phải lấn át tinh thần trÆ°á»›c, xem ra bên hỠđúng là truyá»n lại không Ãt đấu phápâ€.
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i ngượng ngùng.
Ông lão lại nói vá»›i cha cô gái: “Thần Thanh, con luyện và i chiêu vá»›i ngÆ°á»i bạn nhá» nà y để ta xem công phu của con thế nà o?â€
Cha cô gái liá»n đứng lên, Ä‘i và o giữa sân, chắp hai tay, nói: “Má»iâ€.
Khang Thuáºn Phong nhìn ông đứng ở đó nhÆ° vá»±c sâu núi cao vô cùng trầm lặng, liá»n biết đấu pháp của ngÆ°á»i nà y đã tá»›i cảnh giá»›i xem nhẹ sống chết rồi, trong lòng thoáng dao Ä‘á»™ng, má»™t khối lá»±c khà từ lÆ°ng xông thẳng lên tiểu não, toà n thân run lên giống nhÆ° rùng mình.
Trong đấu pháp nhÆ° thế gá»i là tinh thần hÆ°ng phấn.
Con ngÆ°á»i luyện võ đánh nhau, quá»· kế trăm trÃ, Ä‘á»u ở đại não, nhÆ°ng phản ứng khi lâm tráºn lại Ä‘á»u ở tiểu não.
Quyá»n ná»™i gia nhÆ° tâm ý, hình ý Ä‘á»u lấy ý rèn tiểu não và cá»™t sống, chÃnh là để tiểu não và cá»™t sống trở nên nhanh nhạy, từ đó hà i hòa toà n thân, phản ứng cà ng nhanh nhạy hÆ¡n.
Trong Hồng quyá»n cÅ©ng có phÆ°Æ¡ng pháp luyện tiểu não và cá»™t sống, có Ä‘iá»u không dá»±a và o luyện công những các quyá»n ná»™i gia, mà là dá»±a và o bát đại Ä‘iếu thủ, chÃnh là dá»±a và o tám thủ pháp nhỉ để thông cá»™t sống, linh tiểu não.
Bát đại Ä‘iếu thủ cÅ©ng phân tán trong các bá»™ võ của Hồng quyá»n, thÆ°á»ng là đệ tá» bái sÆ° nháºp môn, thầy giáo má»›i dạy cho há»c sinh, để luyện táºp mạnh hÆ¡n.
Tinh thần hÆ°ng phấn là má»™t cách để nâng cao tinh thần trÆ°á»›c tráºn đấu.
Äây cÅ©ng là cách dùng máu đổi lấy của rất nhiá»u tiá»n bối.
Và dá»± nhÆ° tối hôm trÆ°á»›c ngủ má»™n, kết quả hôm sau có ngÆ°á»i tá»›i tìm tá»· thÃ, nhÆ° váºy vì cÆ¡ thể không nghỉ ngÆ¡i đủ, xác suất thất thủ là vô cùng lá»›n. Lúc nà y thÆ°á»ng có rất nhiá»u cao thủ sẽ ngầm láºt thuyá»n trong mÆ°Æ¡ng, bị ngÆ°á»i không giá»i bằng mình lấy mạng.
Võ thuáºt truyá»n thống không giống các lại váºt lá»™n hiện đại, có các biện pháp bảo vệ hÆ¡n nữa không đánh và o chá»— hiểm, niên đấu lá»™n hiện đại là váºn Ä‘á»™ng mạnh, và dụ nhÆ° tố chất tổng hợp, ngÆ°á»i thắng là ngÆ°á»i có tố chất cÆ¡ thể tốt, chứ không phải cao thủ võ lâm.
Còn trong võ thuáºt truyá»n thống, từng chiêu từng thức Ä‘á»u ra sức đánh và o chổ hiểm, ba chá»— hiểm truyá»n thống là che mắt, đá Ä‘Å©ng quần, đâm cổ há»ng, biết trong võ thuáºt truyá»n thống đánh và o chổ hiểm quan trá»ng nhÆ° thế, không ai dám thất thủ, lỡ má»™t đòn, mình có thể mất mạng.
Con ngÆ°á»i dù có rắn rá»i thể nà o những chá»— đó Ä‘á»u không chịu được má»™t đòn.
Cho nên đấu võ truyá»n thống, tinh khà thần vô cùng quan trá»ng, lúc tinh thần không đủ, tuyệt đối không được kÃch Ä‘á»™ng, đấu võ vá»›i ngÆ°á»i khác. Tinh thần hÆ°ng phấn chÃnh là lúc bạn vô cùng buồn ngủ, cố gắng tỉnh táo lại, để tinh khà thần trà n khắp cÆ¡ thể trong mấy phút đó. Vì đấu võ trong võ thuáºt truyá»n thống, khả năng tá» thÆ°Æ¡ng cÅ©ng chỉ trong thá»i gian và i giây.
Giá»›i Hồng quyá»n Thiểm Tây từng có hai cao nhân tiá»n bối, Ä‘á»u cả Ä‘á»i táºp võ, luyện công trên năm sáu mÆ°Æ¡i năm, quan hệ giữa hai ngÆ°á»i vốn khá tốt, kết quả có má»™t hôm lúc uống rượu không biết tại sao lại bất hòa rồi Ä‘á»™ng thủ. Kết quả, vì vô cùng quen thuốc, thÆ°á»ng luyện quyá»n giúp đỡ lẫn nhau, không cần chạy Ä‘i đâu cả, hai ngÆ°á»i Ä‘áºp và o nhau má»™t hai ba, má»™t ngÆ°á»i liá»n ngã ra. Kết quả thì sao, má»™t ngÆ°á»i chết, má»™t ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i ngã ra bị thÆ°Æ¡ng nặng, ngÆ°á»i không ngã há»™c máu tại chá»—, chÆ°a Ä‘Æ°a tá»›i bệnh viện đã mất rồi.
Äá»u là danh gia có vô số đệ tá».
Không bao lâu sau ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng đó cÅ©ng qua Ä‘á»i, có ngÆ°á»i nói tổn thÆ°Æ¡ng nguyên khÃ, cÅ©ng có ngÆ°á»i nói có thể trong khắc cuối cùng ngÆ°á»i chết đó đã nÆ°Æ¡ng tay, chỉ đẩy ngã ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng đó, không hạ tỠđòn, nên trong lòng ngÆ°á»i sống rất khó chịu, thấy có lá»—i vá»›i bạn, nên sầu não mà chết.
Khang Thuáºn Phong tinh thần phấn khá»i, cÅ©ng đứng trong sân nói: “Äiểm đến là dừngâ€.
Ông DÆ°Æ¡ng cÅ©ng nói: “Äiểm đến là dừngâ€.
Äây cÅ©ng là quy tắc đấu võ, nếu không nói câu nà y, ngÆ°á»i khác có thể hạ Ä‘á»™c thủ, có câu nói thế nà y, vô sá»± chá»› Ä‘á»™ng thủ, Ä‘á»™ng thủ không buông tha. Äó là quy tắc trong võ thuáºt, không nói Ä‘iểm đến là dùng, có hạ Ä‘á»™c thủ cÅ©ng không coi là mất võ đức.
Nên nếu là bạn bè tá»· thÃ, nhất định phải nói, hÆ¡n nữa phải nói lá»›n, để ngÆ°á»i bên cạnh nghe thấy.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên nếu là bạn bè quen biết thÆ°á»ng xuyên giao hữu thì không cần lần nà o cÅ©ng phải nói.
Hai ngÆ°á»i đứng vững, ánh mắt đụng nhau, rồi liá»n bà y thế.