- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 1 – ChÆ°Æ¡ng 4: HÆ°á»›ng SÆ¡n tá»›i
Tác giả:
Khang Thuáºn Phong nhanh chóng mặc quần áo, ra khá»i phòng.
Ngoà i cá»a là TrÆ°Æ¡ng Minh Lợi Ä‘ang đứng cùng vá»›i má»™t ngÆ°á»i trung niên mà hắn không quen biết, còn có hai chiếc xe máy chÆ°a tắt máy Ä‘ang đợi sẵn.
Thấy hắn Ä‘i ra cÅ©ng không ai nói gì, TrÆ°Æ¡ng Minh Lợi tiến đến má»™t chiếc xe, ngÆ°á»i trung niên gáºt đầu vá»›i hắn rồi cÅ©ng lên chiếc xe còn lại, Khang Thuáºn Phong cÅ©ng lên theo.
Hai chiếc xe nổ máy, má»™t trÆ°á»›c má»™t sau Ä‘i ra, thanh âm vang vá»ng truyá»n Ä‘i rất xa trong đêm.
Xe máy không có dừng lại chá»— nà o mà phóng thẳng ra ngoà i trấn, khoảng mÆ°á»i phút sau thì Ä‘i tá»›i má»™t thôn trấn phụ cáºn. Tuy sắc trá»i tối Ä‘en nhÆ°ng Khang Thuáºn Phong cÅ©ng biết mình Ä‘i tá»›i phÃa tây, tá»›i trấn Bình Háºu. Hồ Tà Tá» có má»™t đồ đệ há» Cao trong thôn nà y.,. thôn Äông Äầu, lần trÆ°á»›c Khang Thuáºn Phong đã theo lão gia tá» là m khách tại đây.
Xe máy quả nhiên dừng lại trÆ°á»›c thôn Äông Äầu, vừa má»›i dừng lại đã thấy cánh cá»a mở ra, ngÆ°á»i Ä‘i ra đúng là Cao lão đầu.
“ Äến đây “ lão đầu nhà n nhạt nói:†Và o Ä‘i, lão gia tỠở phÃa trong nhà chÃnh.â€
Trung niên nhân kia dẫn bá»n há» tiến và o bên trong.
Khang Thuáºn Phong lúc nà y má»›i nhá»› ra, ngÆ°á»i trung niên nà y chÃnh là hà i tá» của Cao lão đầu, lần trÆ°á»›c cùng Hồ Tà TỠđến đây, Cao lão đầu xin Hồ Tà Tá» cho hắn Ä‘i cùng.
Äi qua cá»a quả nhiên thấy Hồ Tà Tá» ngồi trên giÆ°á»ng trong nhà chÃnh, ngoà i ra còn hai ngÆ°á»i có chút lá»›n tuổi, đại khái khoảng năm sáu chục tuổi ngồi cùng vá»›i hắn, trong phòng bà n ghế lá»™n xá»™n, có bà y, tám ngÆ°á»i tuổi còn trẻ Ä‘ang ngồi. Thấy hắn tiến đến, những ngÆ°á»i nà y đứng lên hÆ°á»›ng hắn có ý chà o.
Hồ Tà TỠvỗ vỗ và o chỗ trống bên trái mình, ý bảo hắn đi tới ngồi và o đó.
Khang Thuáºn Phong biết lúc nà y không thể khách khÃ, những vị trà nà y sắp xếp Ä‘á»u có chủ ý, lão nhân ngồi bên phải không cần phải nói chÃnh là Cao lão đầu. Bên trái không ai ngồi, nói rõ hai lão đầu trên giÆ°á»ng kia không là đồ đệ ký danh thì cÅ©ng là đồ tôn.
Vá» phần những ngÆ°á»i trẻ tuổi phÃa dÆ°á»›i, chÃnh là những đồ tôn có vai trò trá»ng yếu.
Quả nhiên, Cao lão đầu không đợi lão nhân má»i đến mà trá»±c tiếp đến ngồi bên phải Hồ Tà Tá», Khang Thuáºn Phong cÅ©ng Ä‘i đến bên cạnh lão ngồi xuống. Trên bà n đã bà y má»™t Ãt chén Ä‘Ä©a cùng vá»›i và i bầu rượu.
Trương Minh Lợi không đi và o mà trực tiếp tiến và o căn phòng bên trái, nới nà y cũng không có chỗ cho hắn.
“ Äây là hai ngÆ°á»i mà Cao sÆ° ca kết bái…†Chá» Khang Thuáºn Phong ngồi xuống, Hồ Tà Tá» chỉ và o hai ngÆ°á»i kia mà giá»›i thiệu.
Hai ngÆ°á»i kia hÆ°á»›ng Khang Thuáºn Phong gáºt đầu, ngÆ°á»i ngồi bên phải Cao lão đầu đã nói:†Hồ sÆ° năm đó chỉ Ä‘iểm hai huynh đệ ta, cÅ©ng không phải ngoại nhân.â€
Khang Thuáºn Phong biết đây là hai đệ tá» ký danh, cÅ©ng gáºt đầu chà o.
Sau đó, Cao lão đầu má»i má»i ngÆ°á»i dùng bữa, uống rượu.
Bầu rượu luân phiên đổi qua tay năm ngÆ°á»i, má»—i ngÆ°á»i rót má»™t chén rồi uống. Sau khi hết má»™t vòng, bầu rượu đến trong tay Cao lão đầu, lão rót cho Hồ Tà Tá» má»™t chén, rồi chÃnh mình má»›i uống má»™t chén. Bầu rượu lại đến tay Khang Thuáºn Phong, hắn rót cho Hồ Tà Tá» má»™t chén, cho Cao lão đầu má»™t chén sau đó cÅ©ng uống má»™t chén. Kế tiếp, hắn không Ä‘Æ°a bầu rượu cho Cao lão đầu mà giao cho ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i Cao lão đầu, ngÆ°á»i kia rót rượu cho Hồ Tà Tá», Cao lão đầu rồi đến Khang Thuáºn Phong, đến ngÆ°á»i cuối cùng rót rượu cho má»i ngÆ°á»i rồi má»›i uống.
Sau đó, bầu rượu lại trở vỠchỗ Cao lão đầu.
Hồ Tà Tá» gắp má»™t miếng thức ăn, há»i Cao lão đầu:†Hổ tá» cÅ©ng chÆ°a minh bạch sao?â€.
Cao lão đầu trả lá»i:†Vốn là ta đã nói chuyện để hắn hiểu nhÆ°ng hắn lại nói lão bất công, không biết ta đã chỉ dạy hắn kiểu gì nữaâ€?
Hồ Tà Tá» mỉm cÆ°á»i nói:†NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng quá để ý đến hắn, hắn rất cố chấp. Vá» HÆ°á»›ng SÆ¡n thì sao? Có liên lạc gì chÆ°a?â€.
“ Vá» HÆ°á»›ng SÆ¡n ngÆ°á»i hẳn đã biết, hắn ở dÆ°á»›i thôn không thể gá»i Ä‘iện, ta đã sai ngÆ°á»i Ä‘i suốt đêm xuống đó, sáng mai sẽ dẫn ngÆ°á»i vá», chỉ sợ là hắn đã ra ngoà i.â€
Hồ Tà TỠhồi lâu không nói, ý bảo Cao lão đầu rót rượu cho hắn.
Uống má»™t ngụm rượu, lại buồn bá»±c ná»a ngà y, lão má»›i nói:†Vá» tên tiểu oa nhi HÆ°á»›ng SÆ¡n nà y, đáng tiếc…â€.
Cao lão đầu không nói, yên lặng rót thêm cho hắn một chén rượu.
Hồ Tà Tá» khoát tay:†Không uống nữa, à i…già rồi không giống nhÆ° lúc trẻ…†Sau đó quay đầu, ná»™i tâm vẫn không yên, nói vá»›i Khang Thuáºn Phong:†Ta xÆ°a nay không nói gì ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nay ta đã già rồi, ta sợ ngÆ°Æ¡i sẽ lá»— mãng, có rất nhiá»u sá»± tình ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a biết, thừa dịp nà y ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i biết.â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng cúi đầu cung kÃnh nghe.
“ Tiểu nhi ngÆ°á»i muốn cùng vá»›i Tam Hắc Tá» luáºn võ, váºy ngÆ°á»i nói cho gia gia má»™t chút, ngÆ°á»i biết được Tam Hắc Tá» luyện công phu gì, am hiểu đấu pháp nhÆ° thế nà o? TÃnh tình hắn thế nà o?â€.
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ© má»™t chút rồi lắc đầu.
“ NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết Tam Hắc Tá» tại Bình Háºu trấn nà y có mấy đệ tá»â€¦Mấy đệ tá» nà y am hiểu cái gì? TÃnh tình nhÆ° thế nà o?
Khang Thuáºn Phong lúc nà y không biết nói gì, lại lắc đầu.
“ Tiểu nhi ngÆ°Æ¡i cái gì cÅ©ng không biết, ngÆ°Æ¡i dá»±a và o cái gì mà cÅ©ng luáºn võ vá»›i Tam Hắc Tá»?â€.
Khang Thuáºn Phong khó hiểu nhìn lão nhân, hắn cÅ©ng không minh bạch được, bốn huynh đệ nhà tá»· phu, chẳng phải hắn vẫn đánh thắng được bá»n há» sao?
Hồ Tà Tá» là ngÆ°á»i già đã thà nh tinh, tá»± nhiên hiểu hắn nghÄ© gì trong lòng.
“ Tiểu nhi à , ngÆ°Æ¡i phải biết là luáºn võ vá»›i Tam Hắc Tá» khác hẳn vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng. NgÆ°á»i thÆ°á»ng luáºn võ đánh thắng hay thua cÅ©ng không cần để lại mạng…Trà ng diện cÅ©ng không có gì, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i luáºn võ trong chốn võ lâm, cần mình bạch được đối phÆ°Æ¡ng là ai, thủ Ä‘oạn nhÆ° thế nà o, Ä‘á»™ng thủ có sống chết? HÆ¡n nữa cho dù đánh thắng cÅ©ng khó bảo toà n trong đám thân nhân bằng hữu huynh đệ của hắn không ai đến báo thù. Nếu Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh đến bão thù còn tốt, nếu ngÆ°á»i đến sá» dụng thủ Ä‘oạn ám toán thì khó lòng phòng bị.†Hồ Tà Tá» nói đến sau thanh âm dần dần nghiêm khắc hÆ¡n:†NgÆ°Æ¡i má»™t khi tiến và o võ lâm, thá»i nà o khắc nà o cÅ©ng phải cảnh giác Ä‘á» phòng ngÆ°á»i ám toán. Năm đó Hình à môn Lá»™c ÄÆ°á»ng, chỉ cần có ngÆ°á»i lại gần hắn ba tấc hắn láºp tức Ä‘á» phòng. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng nhÆ° váºy cho má»— gia, cho dù là bằng hữu, vÄ©nh viá»…n đừng quay lÆ°ng lại vá»›i ai trong vòng ba tấc, luôn luôn để mặt đối mặt…â€.
Khang Thuáºn Phong nghe xong giáºt mình há to miệng.
Hồ Tà TỠkhông để ý đến hắn nữa, tiếp tục dùng bữa.
Qua má»™t hồi lâu, Khang Thuáºn Phong má»›i phản ứng lại, cầm lấy bầu rượu trÆ°á»›c mặt Cao lão đầu, cung kÃnh mà rót cho lão nhân má»™t chén rượu, nói:†Má»— gia, ta sai rồi!â€.
Hồ Tà Tá» lúc nà y má»›i nghẩng đầu lên, tiếp nháºn rượu, uống má»™t ngụm.
“ Má»— gia biết, thá»i đại bây giá» thay đổi, không giống vá»›i trÆ°á»›c kia nhÆ°ng tiểu nhi ngÆ°Æ¡i nhá»› cho kỹ, mặc kệ thá»i đại thay đổi nhÆ° thế nà o, đạo lý hà nh đạo Ä‘á»u là không sợ giả luyện gia(??), chỉ sợ chân luyện gia(??), luyện gia(?) chân chÃnh tuyệt không quản việc ngoà i thân, đây là má»™t quy củ hà nh đạo, quy củ nà y còn lá»›n hÆ¡n tÃnh mệnh!†Hồ Tà Tá» nói tá»›i đây, hai tròng mắt chá»›p lên:†Từ xÆ°a ngÆ°á»i nghÄ©a hiệp cÅ©ng dùng võ vi phạm lệnh cấm, chân chÃnh là ngÆ°á»i luyện võ, từ xÆ°a đến nay là m gì có ai tuân thủ pháp luáºt?â€.
Khang Thuáºn Phong nghe xong những lá»i nà y không khá»i có chút ngây dại.
Äúng lúc nà y Cao lão đầu mang theo má»™t đứa nhỠđến, đứa nhá» trong tay bÆ°ng má»™t cái mâm, bên trong có mấy cái bát còn Ä‘ang bốc lên nhiệt khà nóng hổi.
Äi tá»›i giÆ°á»ng, lão thái thái bÆ°ng lên má»™t cái bát, nói vá»›i Hồ Tà Tá»:†Tà Tá» bá, má»i ăn canh.â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng nháºn cái bát, nhÆ°ng không trá»±c tiếp Ä‘Æ°a cho Hồ Tà Tá» mà đưa cho Cao lão đầu, sau đó do Cao lão đầu đặt trÆ°á»›c mặt Hồ Tà Tá».
Trong cái bát là cháo gạo, được gá»i là canh. Bình thÆ°á»ng ăn cÆ¡m tối xong Ä‘á»u lấy canh để kết thúc.
Trong phòng không có tiếng Ä‘á»™ng nà o, chỉ có tiếng húp canh sùm sụp. DÆ°á»›i giÆ°á»ng có bảy tám ngÆ°á»i váºy mà không có ai lên tiếng, lẳng lặng mà đợi.
Ä‚n hết bát canh, Cao lão đầu phất phất tay, nhi tá» của hắn liến tiến và o dẫn bảy tám ngÆ°á»i kia lui ra ngoà i.
Chốc lát sau, lại có má»™t ngÆ°á»i Ä‘i và o, mang theo má»™t bình nÆ°á»›c sôi cùng vá»›i má»™t ấm trà . Cao lão đầu đứng lên, từ trong tủ lấy ra má»™t há»™p trà , pha xong rồi cấp cho má»—i ngÆ°á»i má»™t chén đầy.
Hồ Tà Tá» nhấp má»™t ngụm trà rồi nói:†Gia tá»™c Tam Hắc Tá», ta từng cùng bá»n hỠđã Ä‘á»™ng thủ qua rồi, quyá»n pháp của bá»n há» là từ Äồng Quan Tô gia.â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng táºp trung tinh thần lắng nghe.
“ Năm đó Ngạ hổ Tô tam tại Äồng quan truyá»n xuống không Ä‘Æ°Æ¡c bao nhiêu ngÆ°á»i, truyá»n đến Triệu gia có hai ngÆ°á»i là ngÅ© cÅ©ng tam oa. Tam Hắc Tá» chÃnh là háºu nhân của Triệu gia. Ông ngoại hắn là đại thổ phỉ Nhị Hoa, tinh thông hắc hổ kim quyá»n. Tam Hắc TỠđặt không Ãt công phu trên bá»™ quyá»n pháp nà y, ta lúc ấy thiếu chút nữa đã lãnh phải hắc hổ trác vÄ© thối ( hổ Ä‘en quẫy Ä‘uôi ). Äấu pháp của Tô gia đã gần nhÆ° biến mất, chỉ nghe nói lão đầu Ä‘em đấu pháp truyá»n cho Tam Hắc Tá». Bất quá ngÆ°á»i nà y không hiểu được tinh túy của nó, chỉ á»· và o khà lá»±c trá»i sinh, bá» ngoà i thì mạnh mẽ mà bên trong lại hÆ° nhược, ấn theo công phu của Thuáºn Phong hẳn là có thể chế trụ hắn. NhÆ°ng Thuáºn Phong chÆ°a có kinh nghiệm chiến đấu, vì váºy ngà y mai lên núi luáºn võ cần phải cẩn tháºn. Hồ Tà Tá» vừa nói lại chá»›p chá»›p mắt:†Ngà y mai HÆ°á»›ng SÆ¡n áp tráºn, ta cho Loa tá» cùng vá»›i Hổ tá» Ä‘i cùng con, dù sao Triệu lão hán tại Bình Háºu trấn nà y đệ tá» cÅ©ng không Ãt, ta không Ä‘i đỡ để ngÆ°á»i ta nói ta lấy lá»›n hiếp nhá».
Nghe xong lá»i nà y, Cao lão đầu gáºt gáºt đầu, Loa tá» là biệt hiệu của con trai hắn.
Hồ Tà Tá» nói xong những lá»i nà y, tiếp tục dặn dò Khang Thuáºn Phong:†NgÆ°Æ¡i ngà y mai phải có Ä‘iểm giác ngá»™, vá»›i HÆ°á»›ng SÆ¡n mà há»c há»i thêm, Tam Hắc TỠđó chÃnh thức là lão giang hồ lão luyện, ngÆ°Æ¡i hãy xem xem lần luẫn võ nà y vá»›i việc đánh vá»›i ngÆ°á»i khác thì có gì không giống.â€
Thấy Khang Thuáºn Phong gáºt gáºt đầu, lão gia tá» nói tiếp:†Äược rồi, các ngÆ°Æ¡i ngà y mai còn có nhiá»u việc, Ä‘i nghỉ hết Ä‘i, mấy ngÆ°á»i chúng ta còn nói chuyện thêm má»™t lát nữa.â€
Vừa má»›i dứt lá»i, nhi tá» của lão đầu liá»n tiến lên nói:†Khang thúc, ta Ä‘Æ°a ngÆ°á»i Ä‘i nghỉ ngÆ¡i.â€
Khang Thuáºn Phong nghe xong có chút ngại ngùng mà xấu hổ, nhi tá» của Cao lão đầu so vá»›i chÃnh phụ thân mình có khi còn lá»›n tuổi hÆ¡n.
Ngà y hôm sau, má»›i sáng sá»›m, Khang Thuáºn Phong đã được đánh thức, trong viện tá»±a hồ có rất nhiá»u ngÆ°á»i. Mặc dù đã táºn lá»±c hạ giá»ng nói nhÆ°ng nhiá»u ngÆ°á»i thà nh ra vẫn khá ầm Ä©.
Khang Thuáºn Phong vá»™i dáºy, mặc quần áo, đẩy cá»a ra nhìn, quả nhiên là toà n sân đã đầy ngÆ°á»i.
Nhi tá» của Cao lão đầu đã ở trong sân, Ä‘ang bắt chuyện vá»›i má»™t ngÆ°á»i cao to da Ä‘en ngồi trong viện tá», hắn Ä‘ang lắng nghe nhi tá» Cao lão đầu nói gì đó. Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng Ä‘i qua kêu má»™t tiếng:†Hổ tá» ca.â€
Hán tá» kia nghe được tiếng kêu, chuyển đầu nhìn đã thấy Khang Thuáºn Phong, vá»™i và ng đứng lên:†Thuáºn tá».†Rồi vá»— và o vai hắn:†Lợi hại a! Qua được trà ng nà y, tÆ°Æ¡ng lai ngÆ°Æ¡i tiá»n đồ vô lượng.â€
Khang Thuáºn Phong vuốt vuốt đầu mình:†Hổ tá» ca chê cÆ°á»i rồi.â€
Hán tá» kia cÅ©ng cÆ°á»i:†Lão gia tá» có trách mắng gì ngÆ°Æ¡i không?â€.
“ Không! Chỉ giáo huấn và i câu thôi.†Khang Thuáºn Phong xấu hổ nói.
“ Hẳn là lão gia tá» phải hảo hảo giáo huấn ngÆ°Æ¡i tháºt tốt, ngÆ°Æ¡i má»›i có bao tuổi mà có dÅ©ng khà tiếp nháºn tráºn chiến nà y. Loại chiến đấu nà y không phải là ai công phu cao thì thắng. Tam Hắc Tá» không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, hắn tu luyện đấu pháp gia truyá»n, ngÆ°Æ¡i tưởng đây là sá»± tình chÆ¡i đùa sao?†Hán tá» kia vừa rồi mặt còn vui cÆ°á»i, trong nháy mắt đã trầm xuống.
Khang Thuáºn Phong không biết nói gì, đứng im nghe hắn giáo huấn.
Hổ tá» nà y không phải ngÆ°á»i bản huyện, hắn là ngÆ°á»i Bồ châu, tên gá»i Cao Hổ. Hắn cÅ©ng không phải đệ tá» của Hồ Tà Tá» mà là đệ tá» má»™t ngÆ°á»i bằng hữu của lão, bởi vì lão thu đồ đệ Ãt, LÆ°u tiên sinh cÅ©ng chÆ°a kịp truyá»n cho hắn cái gì đã qua Ä‘á»i. TrÆ°á»›c khi qua Ä‘á»i, LÆ°u tiên sinh Ä‘em hắn phó thác cho Hồ Tà Tá», công phu của hắn phần lá»›n là do Hồ Tà Tá» truyá»n cho nên Hồ Tà Tá» mặc dù cùng hắn có tình thầy trò nhÆ°ng danh pháºn thì không phải.
Hổ tá» nà y là má»™t ngÆ°á»i da Ä‘en, lần nà y Hồ Tà Tá» gá»i hắn đến chủ yếu là để mang những ngÆ°á»i nà y Ä‘i áp tráºn. Äám ngÆ°á»i trong viện cÅ©ng là do hắn mang đến.
“ Lão gia tá» chuẩn bị gá»i ngÆ°á»i kia…NgÆ°Æ¡i biết không?†Giáo huấn xong Khang Thuáºn Phong, Hổ tá» lại trở vá» vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
“ NgÆ°Æ¡i không biết?†Khang Thuáºn Phong há»i hắn nhÆ°ng ánh mắt lại hÆ°á»›ng vá» nhi tá» của Cao lão đầu.
“ NgÆ°Æ¡i đừng nhìn hắn…Tên Loa tá» nà y, ta há»i hắn lão gia tá» gá»i ngÆ°á»i nà o, hắn chết sống cÅ©ng không nói. Nếu không phải ta nể mặt mÅ©i của cha hắn, ta không thu tháºp hắn má»›i là lạ.†Hổ tá» nói xong, hai tròng mắt hung tợn mà nhìn Loa tá».
Loa tá» lại cÆ°á»i tủm tỉm không nói lá»i nà o, là m nhÆ° không thấy được bá»™ dáng của hắn.
Khang Thuáºn Phong biết đây là quy củ, Loa tá» má»™t má»±c đứng nghe ngoà i cá»a nhÆ°ng cÅ©ng không thể nói cho hắn, hắn không thể loạn truyá»n, đây là quy củ chỉ nghe không nói. NgÆ°á»i há»c võ không thể là m khác, vì văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, ngÆ°á»i há»c võ cả Ä‘á»i đánh nhau chết sống chÃnh là vì tranh cao thấp, không có tâm tÃnh tranh cao thấp cho dù có luyện được võ công cao cÆ°á»ng cÅ©ng nhÆ° đạo lý có tiá»n mà không dùng tiá»n.
Cho nên dần dần hình thà nh nên quy củ “ trưởng bối nói tiểu bối chỉ có lá»— tai không có miệngâ€. NgÆ°Æ¡i có thể nghe nhÆ°ng không thể nói. Bởi vì ngÆ°á»i nói vô tâm, ngÆ°á»i nghe cố ý, má»™t lá»i nói không tốt có thể dẫn đến tranh cãi, mà tranh cãi trên chốn võ lâm nhiá»u khi phải Ä‘á»n bù bằng tÃnh mệnh
“ Má»— gia nói ta Ä‘i gá»i HÆ°á»›ng SÆ¡n ca đến.â€.
“ Gá»i cả HÆ°á»›ng SÆ¡n ca đến, tháºt là tốt nha! Chỉ là má»™t ngÆ°á»i Tam Hắc Tá», lão gia tá» gá»i cả HÆ°á»›ng SÆ¡n đến, không phải dùng dao mổ trâu để giết gà sao? Lão gia tá» rốt cuá»™c có ý tứ gì váºy?†Cao Hổ vẻ mặt không hiểu nổi.
Khang Thuáºn Phong có Ä‘iểm kỳ quái, nam nhân gá»i là HÆ°á»›ng SÆ¡n nà y hắn đã gặp qua.
HÆ°á»›ng SÆ¡n gia nguyên nhà còn nghèo hÆ¡n so vá»›i Khang gia, cùng ở Nhai Oai thôn, nghe nói HÆ°á»›ng SÆ¡n má»›i chÃnh là đệ tá» chân truyá»n của lão gia tá», bất quả sau lại bởi vì quan hệ của mình và má»— gia nên thu thêm chÃnh mình. Sau đó lão gia tá» không thu thêm đệ tá» nữa,
Khi há»c nghệ trên sÆ°á»n núi, hắn đã gặp qua HÆ°á»›ng SÆ¡n mấy lần, má»—i lần Ä‘á»u là vá»™i vã đến rồi vá»™i vã Ä‘i. Má»—i lần đến hắn Ä‘á»u mang cho lão gia tá» má»™t Ãt đồ câu được, má»™t Ãt hà nh núi, máºt ong cùng má»™t Ãt thổ sản, lúc Ä‘i lão gia tá» Ä‘á»u cho hắn má»™t Ãt gạo, lÆ°Æ¡ng thá»±c, bá»™t Ä‘áºu, hắn luôn tìm cách từ chối nhÆ°ng cuối cùng lại phải mang Ä‘i. Thân thể HÆ°á»›ng SÆ¡n không cao không thấp, không máºp không gầy, tÆ°á»›ng mạo bình thÆ°á»ng tháºm chà có chút thanh tú, bá» ngoà i căn bản nhìn không ra là ngÆ°á»i luyện võ. HÆ¡n nữa tÃnh tình hắn rất tốt, gặp ngÆ°á»i luôn khách khÃ, bá»™ dáng lúc nà o cÅ©ng cÆ°á»i tủm tỉm, không phải là ngÆ°á»i có khà chất của ngÆ°á»i luyện võ. Má»™t năm bốn mùa Ä‘á»u là m má»™t thân quần áo chắp vá mà u lam, nghe nói hắn đã ba mÆ°Æ¡i ba tuổi, bởi vì nhà nghèo nên đến giá» còn chÆ°a lấy vợ.
Hắn không rõ lão gia tá» cÅ©ng váºy, Cao Hổ cÅ©ng váºy, đối vá»›i ngÆ°á»i lúc nà o cÅ©ng cÆ°á»i tủm tỉm, không hại ngÆ°á»i hại váºt bao giá» nà y, lại tin tưởng nhÆ° váºy.
Äang lúc hắn suy nghÄ© miên man, ngoà i cá»a có tiếng xe máy xé gió rồi lại có tiếng ngÆ°á»i thét lên:†HÆ°á»›ng SÆ¡n thúc tá»›i rồi, gá»i lão gia tá».â€.
Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng nhìn ra cá»a, chỠđợi nam nhân mà hắn cảm thấy rất thần bà nà y xuất hiện.