- Trang chủ
- Quốc Thuáºt Hung Mãnh
- Quyển 1 – ChÆ°Æ¡ng 2: Anh rể xảy ra chuyện
Tác giả:
Nghe xong những lá»i của Khang Thuáºn Phong, Hồ Tà Tá» Ä‘Æ°a tách trà lên ngang miệng mình, uống nhÆ° tu nÆ°á»›c lã, rồi dùng tay quẹt miệng, rồi má»›i nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Từ khi con còn rất nhá», ta đã kể chuyện Tam quốc cho con nghe, cho con Ä‘á»c Tam quốc diá»…n nghÄ©a, có biết vì sao không?â€
Khang Thuáºn Phomg im lặng, hắn biết lão đầu không phải Ä‘ang há»i hắn vấn đỠđó!
Quả nhiên Hồ Tà Tá» không đợi hắn trả lá»i đã nói luôn: “Có câu, trẻ không Ä‘á»c Thủy Há», già không Ä‘á»c Tam Quốc. Trẻ Ä‘á»c Thủy Há», huyết tÃnh Ä‘ang vượng, dá»… Ä‘i nhầm Ä‘Æ°á»ng lạc lối. Già đá»c Tam Quốc sẽ dá»… hối háºn những chuyện thá»i trẻ không là m. Vì váºy trẻ Ä‘á»c Tam Quốc có thể sá»›m nhìn thấu thế sá»±, hà nh sá»± khôn ngoan. Con có hiểu không?â€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu, nhÆ°ng láºp tức lại lắc đầu.
Hồ Tà Từ báºt cÆ°á»i: “Con rất thuá»™c chuyện Tam quốc đúng không?â€
Lần nà y Khang Thuáºn Phong gáºt đầu chắc nịch, hắn Ä‘á»c bá»™ Tam quốc diá»…n nghÄ©a từ khi má»›i 10 tuổi, là ông ná»™i mua cho hắn, hắn luôn yêu thÃch bá»™ sách nà y, Ä‘á»c không biết bao nhiêu lần, má»—i lần cầm sách lên, dù Ä‘ang ở chá»— nà o, là hắn có thể Ä‘á»c đến cuối cùng. Những câu chuyện trong sách đã quá quen thuá»™c. Hắn vốn sá»›m đã hiểu được dụng ý tại sao ông ná»™i lại mua Tam quốc cho hắn Ä‘á»c, vì váºy hắn thÆ°á»ng nghiá»n ngẫm những ngÆ°á»i trong truyá»n cá» thế ra sao, bà y mÆ°u tÃnh kế thế nà o. NhÆ°ng dù thế nà o thì Tam quốc đã là chuyện quá xa rồi, những thứ Ä‘á»c đầy sắc mà u đó, không thể dùng trong cuá»™c sống hiện tại được.
“Váºy con nói cho ông ngoại, trong sách LÆ°u Bị tại sao từ má»™t ngÆ°á»i bán già y cá» lại trở thà nh Thục đế? Tà o Tháo vì sao có thể tá» má»™t Hiệu úy Tây Viên trở thà nh Ngụy VÅ© đế ép thiên tá» già nh chÃnh quyá»n? Tôn thị vì sao có thể xÆ°ng đế Giang Äông?†Hồ Tà Tá» khua khua cái quạt, nhâm nhi ngụm trà nói.
“LÆ°u Bị dùng danh nghÄ©a tông thất LÆ°u Thị, giá»i kết giao á»ng xá», đồng thá»i đâu đâu cÅ©ng có thể thể hiện phong Ä‘á»™ hiệp nghÄ©a, hÆ¡n nữa giá»i nháºn ngÆ°á»i, có tà i dùng ngÆ°á»i; Tà o Tháo có dÅ©ng có mÆ°u, giá»i dùng ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa kết giao vì ân nghÄ©a; Tôn thị cÅ©ng váºy, Ä‘á»u là ngÆ°á»i biết dùng ngÆ°á»i tại†Khang Thuáºn Phong nhất thá»i không nhá»› được cụ thể, chỉ có thể trả lá»i qua loa.
“Những gì con nói không sai, đó Ä‘á»u là những cái há» thà nh công, nhÆ°ng há» ai cÅ©ng có má»™t Ä‘iểm thà nh công nhất, con chÆ°a trả lá»i được†Hồ Tà Tá» nhìn Khang Thuáºn Phong, nói từng câu từng chữ: “Không chỉ há», từ xÆ°a đến nay, ngÆ°á»i trong thiên hạ, Ä‘á»u khiến há» thà nh công nhất, không phải vì há» là ngÆ°á»i thà nh phủ thao lược, mà vì trong lòng những ngÆ°á»i nà y, há» sá»›m đã coi mình là chủ thiên hạ rồi, sá»›m đã coi thiên hạ là tà i sản của há»c rồi. Vì váºy trong thiên hạ, đối vá»›i há» mà nói không ai là không dùng được, không đâu là không dung được. Má»i con ngÆ°á»i má»i mảnh đất trong thiên hạ nà y há» dùng không phải không có ý nghÄ©a. Con ngÆ°á»i phải có tÆ° tưởng đó trÆ°á»›c, thì má»i chuyện là m má»›i thuáºn tay. Ông thá»i trẻ và o nam ra bắc, cảm nháºn lá»›n nhất là những con ngÆ°á»i hà o kiệt, không ai không coi thiên hạ là tà i sản của mình…â€
Khang Thuáºn Phong mở to mắt nhìn ông lão, trong lòng hình nhÆ° ngá»™ ra được chút Ãt, nhÆ°ng lại có cảm giác không hoà n toà n nắm được hết.
Hồ Tà Tá» thở dà i, nói tiếp: “Ông biết con nhất thá»i không nói được, ông nói cho con nghe, nếu con lỡ dở chuyện há»c hà nh của mình, để thà nh toà n Thuáºn Yến, là trái tim con lÆ°Æ¡ng thiện! NhÆ°ng nếu con muốn thà nh công, thì phải nắm bắt cÆ¡ há»™i hiện tại, dù phải hi sinh em giá cÅ©ng phải Ä‘i há»c đại há»c. Chỉ có nhÆ° váºy con má»›i có thể thay đổi được tình trạng gia đình mình hiện giá». Chị con đã vì con mà hi sinh bản thân, nhÆ°ng gia đình con đâu có thay đổi được gì? Nếu năm đó chị con má»™t lòng muốn há»c đại há»c thì giỠđã há»c xong rồi, vá»›i ngoại hình và năng lá»±c há»c vấn của nó thì thay đổi gia đình con có phải dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u không? ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cá»a ải năm đó có thể khó qua đối vá»›i gia đình con. NhÆ°ng nó đã hi sinh bản thân mình, có Ãch lợi vá»›i gia đình, con nên hiểu, nhÆ°ng chỉ là nợ ngÆ°á»i ta chút tiá»n mà thôi. Nợ má»™t đồng là nợ, nợ má»™t trăm má»™t nghìn má»™t vạn cÅ©ng là nợ, khi đó da mặt mà dà y thì gia đình con cÅ©ng không đến ná»—i bao nhiêu năm nay không ngẩng mặt lên đượcâ€
Khang Thuáºn Phong vẫn ngây mặt ra nhìn ông lão, những lá»i hôm nay ông lão nói, quá khác vá»›i những đạo lý là m ngÆ°á»i mà cha mẹ và ông ná»™i lúc sinh thá»i dạy hắn, hắn không có cách nà o tiếp thu những lá»i nà y của Hồ Tà Tá».
“Ông chỉ lấy má»™t và dụ thế nà y, không phải nói con phải hi sinh em gái để đổi lấy há»c nghiệp của con, chỉ là nói cho con biết, con ngÆ°á»i mÆ°u đại sá»± thì không được câu nệ tiểu tiết. Nếu con có thể coi thiên hạ nà y là tà i sản riêng của con thì không hi sinh em gái con, xoay sở lấy má»™t vạn tám nghìn đồng, cÅ©ng không phải chuyện khó. Thủ Ä‘oạn không quang minh cÅ©ng không cần ngại. Là m ngÆ°á»i không phụ đại đức, có phụ tiểu tiết cÅ©ng không phải thiếu sót gì lá»›n. Nợ má»™t món nhân tình, vá» sau có thể trả nhiá»u nhiá»u là được. Phải chịu những lá»i Ä‘Ã m tiếu, chỉ cần có thể có được thứ con cần, đợi ngà y con thà nh công thì những lá»i Ä‘Ã m tiếu đó ắt sẽ biến mất. Công thà nh danh toại vá» sau chÃnh là sức mạnh, nếu cả Ä‘á»i không là m được chuyện gì thì còn nghÄ©a lý gì nữa?â€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu hiểu ý, hắn cảm thấy trong đầu có má»™t chút ý tưởng, nhÆ°ng không thá»±c sá»± rõ rà ng lắm.
Hồ Tà Tá» nhìn bá»™ dạng của hắn, không nói gì nữa, đứng dáºy Ä‘i và o lá»u. Lát sau quay trở ra, trên tay có má»™t phong thÆ°.
“Con hãy cách xoay sở số tiá»n nà y, nếu không được thì cầm lá thÆ° của ông Ä‘i tìm ngÆ°á»i trên nà y, nhất định có thể mượn… NhÆ°ng chuyện há»c phà giải quyết cụ thể thế nà o ông nghÄ© cháu ông nhất định sẽ có cách! Ông không hiểu thế sá»± hiện tại lắm, chỉ biết, đại há»c nà y giống vá»›i thi trạng nguyên trÆ°á»›c kia, Ä‘á»— thì trở thà nh nhân tà i trụ cá»™t quốc gia…. NhÆ°ng nếu chút chuyện nà y không giải quyết được thì trạng nguyên đâu còn ý nghÄ©a gì?â€
Khang Thuáºn Phong đứng dáºy gáºt đầu, nháºn lấy lá thÆ° của Hồ Tà Tá», hắn cúi ngÆ°á»i vá»›i ông lão rồi rá»i khá»i sÆ¡n trại.
Äến con Ä‘Æ°á»ng nhá» dÆ°á»›i khe núi, Khang Thuáºn Phong không nhảy nhót nhÆ° trÆ°á»›c nữa mà lại chắp tay sau lÆ°ng Ä‘i cháºm lại, tuy vẫn không biết số há»c phà phải là m thế nà o, nhÆ°ng trong lòng hắn đã kiên quyết hÆ¡n, không hoảng loạn nữa. Hắn biết mình chắc chắn không hi sinh em gái, cÅ©ng nên giúp cha mẹ yên lòng hÆ¡n, hắn biết mình chắc chắn có cách kiếm được há»c phÃ, hắn nhất định phải há»c đại há»c!
Cách Khang Gia Nguyên và i chục dặm có má»™t thôn là ng khá lá»›n, gá»i là Nam Diêu Äầu.
Nam Diêu Äầu sở dÄ© có cái tên nà y là vì nÆ¡i đây thÃch hợp cho nghá» là m gạch, nÆ¡i nà y trÆ°á»›c kia là những ngÆ°á»i là m gạch nghèo khổ tụ lại hình thà nh nên thôn lạng tá»± nhiên. TrÆ°á»›c kia đây là thôn nghèo nhất, không bằng cả Khang Gia Nguyên, nhÆ°ng từ sau cải cách mở cá»a, thôn là ng khá dần lên.
Khang Thuáºn Äệ chÃnh là gả cho TrÆ°Æ¡ng Thẳng Lợi ngÆ°á»i thôn nà y.
Nhà TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi có bốn anh em, hắn là anh ba. Cha hắn cả Ä‘á»i là m gạch, là ngÆ°á»i thá»±c thà , nhÆ°ng lão nà y ăn được ngủ được, là ngÆ°á»i có phúc an nhà n. Bốn anh em há» TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»u giống cha mình, ai ai cÅ©ng béo tốt, nhÆ°ng tÃnh cách thì không thá»±c thà nhÆ° cha hắn, mà lại giống tÃnh mẹ chúng.
TrÆ°á»›c kia, TrÆ°Æ¡ng gia vốn nghèo hèn, sá»± thá»±c thà của TrÆ°Æ¡ng cha tháºm chà còn khiến ngÆ°á»i trong thôn dị nghị, nhÆ°ng sá»± trưởng thà nh của bốn anh em TrÆ°Æ¡ng thị khiến cho nhà há» TrÆ°Æ¡ng dần có thanh thế trong thôn.
Äặc biệt là ông anh cả TrÆ°Æ¡ng Minh Lợi, lang thang bên ngoà i theo giang hồ là m thuê vai fnawm, há»c được chút công phu, sau khi quay vá» thì có tiếng đầu gấu, hay đánh nhau, rồi dần ‘nổi danh’, sau đó anh hai cÅ©ng theo anh cả, hai huynh đệ nổi tiếng gần xa. TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi và em trai TrÆ°Æ¡ng Bình Lợi cÅ©ng theo chân hai anh, ai biết đến tiếng của hai ông anh cÅ©ng không dám là m gì hai anh em hắn.
TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi hÆ¡n Khang Thuáºn Äệ bốn tuổi, hai ngÆ°á»i há»c cùng cấp ba, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi chỉ há»c hÆ¡n cô có hai lá»›p. Khang Thuáºn Äệ không phải là ngÆ°á»i con gái sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, nhÆ°ng lại có duyên, cà ng ngắm cà ng thấy yêu. Thá»i Ä‘i há»c, TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi đã để ý đến Khang Thuáºn Äệ, nhÆ°ng hắn thuá»™c loại há»c hà nh chẳng ra gì, còn Khang Thuáºn Äệ thì lại cần cù há»c giá»i có tiếng, là há»c sinh ngoan trong mắt thầy cô bạn bè. HÆ¡n nữa, khi hắn thôi há»c, cô còn Ä‘ang há»c năm đầu cấp ba, hắn vốn tưởng hai ngÆ°á»i không thể qua lại được vá»›i nhau, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên có má»™t gnayf, hắn nghe tiểu đệ của mình còn há»c trong trÆ°á»ng nói nà ng không Ä‘i há»c nữa. TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi nghe ngóng má»›i biết trong nhà cô có chuyện, hÆ¡n nữa vì tiá»n khám chữa bệnh cho cha mà cô Ä‘ang vá»™i lấp chồng.
Thế nhÆ°ng ở nông thôn, mang theo má»™t gánh nặng là má»™t ngÆ°á»i cha bị bệnh nhÆ° cô thì ai lấy. HÆ¡n nữa cô lại há»c cao, tuy không Ãt ngÆ°á»i Ä‘á»™ng lòng, nhÆ°ng không qua nổi cá»a ải cha mẹ. TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi sau khi hay tin thì má»›i quỳ xuống xin cha mẹ và anh cả, cầu xin ná»a buổi tối, khóc lóc hứa hẹn, cuối cùng anh cả TrÆ°Æ¡ng Minh Lợi thÆ°Æ¡ng em, đồng ý là m chủ. Rồi má»›i là m cái lá»… vạn đồng rÆ°á»›c Khang Thuáºn Äệ vá».
Thế nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi lại không há» có được cuá»™c sống hạnh phúc nhÆ° trong tưởng tượng, Khang Thuáºn Äệ tÃnh tình thanh cao không quen mắt vá»›i mấy anh em TrÆ°Æ¡ng Minh Lợi. Mà đâu chỉ là không quen mắt, quan trá»ng là còn coi thÆ°á»ng nhau nữa. Ban đầu khi cô tức giáºn thì TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi vô cùng quan tâm, nhÆ°ng dần dần, bất luáºn là m gì cÅ©ng chẳng ai quan tâm.
HÆ¡n nữa, TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi vẫn còn có Ä‘iá»u khổ tâm không nói được, khi hắn cầu xin cha mẹ và đại ca, cả nhà đá»u nhìn hắn quỳ gối cầu xin cÆ°á»›i ngÆ°á»i con gái nà y, trong lòng hắn uất ức mà không thể nói được. Mà TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi đầu phải loại hiá»n là nh cam chịu, đầu tiên thì chỉ lá»i qua tiếng lại, rồi mặc kệ cô là m gì thì là m, sau nữa thì cÆ°á»i nhạo, cÆ°á»i cô chẳng là m được việc gì, cÆ°á»i nhạo nhà cô nghèo khó. Cuối cùng thì hai ngÆ°á»i cãi nhau kịch liệt, TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi liá»n Ä‘á»™ng thủ đánh cô.
Có lần má»™t thì sẽ có lần hai, dần dần TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi đánh quen tay, mà Khang Thuáºn Äệ lại mồm mép ghê gá»›m, tôi nói không được cô thì tôi đánh ~.~ cuối cùng thì dẫn đến vị Khang Thuáºn Phong tức giáºn hôm đó.
TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi không ngá» em vợ mình lại lợi hại đến váºy, má»›i chỉ là đứa trẻ má»›i lên lúc nà o cÅ©ng cúi đầu ngoan ngoãn, nổi xung lên đủ khiến hắn mệt má»i.
Vá» sau gá»i cả anh cả anh hai đến, cáºu đánh đến cá»a, đây là chuyện nghiêm trá»ng trong vùng. Sau khi anh cả đến, lá»i qua tiếng lại không hay lại Ä‘á»™ng thủ, kết quả hắn giÆ°Æ¡ng mắt nhìn anh cả và anh hai bị hạ gục. Còn tại là m sao hai anh bị hạ gục thì hắn chÆ°a kịp nhìn rõ.
Anh cả vốn tìm mấy ngÆ°á»i trên huyện vỠđể chuẩn bị báo thù, nhÆ°ng nhân thủ chÆ°a gom đủ thì buổi tối có ngÆ°á»i đến báo, tên tiểu tỠđó là đồ đệ của lão già Hồ Tà Tá», má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã nh âm thầm rút lui.
Anh cả lúc đó là im rồi, ngÆ°á»i truyá»n lá»i vừa Ä‘i, TrÆ°Æ¡ng Minh Lợi liá»n kÃch bác: Bà cô chú tá»± mình cầu xin vá» tá»± mình hầu hạ cho tốt, vá» sao còn gây chuyện vá»›i tiểu tổ tông đó thì anh lá»™t da chú. Có quan hệ vá»›i lão Hồ Tà Tá», cả huyện Bồ Châu nà y ai dám là m gì hắn.
TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi láºp tức im bặt.
Cáºu em út cÅ©ng đứng bên ca thán, tốn bao nhiêu tiá»n, quỳ cả tối, Ä‘Æ°a vá» nhà má»™t bà ngoại để nuôi.
Mẹ TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi vẫn Ä‘ang mắng Khang Thuáºn Äệ ở trong vÆ°á»n thì cÅ©ng bị anh cả ra mắng cho má»™t tráºn phải quay và o.
Trương Thắng Lợi sớm đã hết tâm trạng thương yêu như ban đầu rồi, sau vụ nà y lại cà ng nóng mắt hơn. Thanh niên nông thôn không được lãng mạn như ở thà nh phố, lấy vợ là mong những ngà y sống thoải mái.
Có lá»i nói nà y của anh cả, TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi không thể ngông cuồng nhÆ° trÆ°á»›c, im được má»™t thá»i gian. TrÆ°á»›c mặt bạn bè cÅ©ng không nói gì, bị ông cáºu đến táºn nhà há»i, trong vùng bị ngÆ°á»i ta coi thÆ°á»ng. VỠđến nhà , chỉ ngáºm miệng ăn cÆ¡m, ăn xong thì hút thuá»™c, hút chán thì lăn ra ngủ.
Thế nhÆ°ng, Ä‘iá»u khiến TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi không thể ngá» là , Khang Thuáºn Äệ có anh em đứng chống lÆ°ng lại không há» phách lối hÆ¡n, mà ngược lại còn ngoan hiá»n hÆ¡n, thấy hắn hút thuốc cÅ©ng không cằn nhằn nhÆ° xÆ°a, chỉ thi thoảng nhìn. Vá» sau dần dần lấy lại tinh thần, mắt sáng hÆ¡n, ra ra và o và o, thi thoảng lại hát và i câu. TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi không khá»i cảm thấy nóng ruá»™t, nhìn mà lại cúi đầu hút thuốc, không phải là cô ta Ä‘iên rồi chứ.
“Hút Ãt thuốc thôi …†TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi kinh ngạc há hốc miệng, hắn ngẩng đầu lên, nhìn cô Ä‘Æ°a gạt tà n đến trÆ°á»›c mặt hắn.
Tuy gương mặt không có chút biểu hiện gì, nhưng hắn vẫn nhìn thấy được sự mỉa mai.
TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi xoa đầu, mình không sốt, hắn tá»± véo mình, hắn cÅ©ng không nằm mÆ¡, hôm nay quái tháºt, mặt trá»i hôm nay hình nhÆ° vẫn má»c từ đằng đông mà .
Äi lại mấy vòng trong phòng, hắn vẫn không hiểu ngÆ°á»i phụ nữ nà y là m sao nữa.
Cho đến tối hắn vẫn chưa hiểu.
NhÆ°ng đến ná»a đêm, khi má»™t cÆ¡ thể trần nhÆ° nhá»™ng lần đầu tiên chủ Ä‘á»™ng chui và o chăn của hắn thì hắn má»›i hiểu.
“Cô sao thế …†Trong bóng tối, hắn nghe thấy giá»ng mình run run.
NgÆ°á»i phụ nữ không nói gì, chỉ ghì chặt lấy hắn, hôn lấy hôn để.
Hắn quay lại hôn cô.
“Mình vá» sau hút thuốc Ãt thôi, miệng hôi… ừm†Câu đầu tiên của ngÆ°á»i phụ nữ nà y bị chặn lại.
Rồi sau đó, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cố gồng mình lên, ngÆ°á»i phụ nữ nhẹ nhà ng rên, trong cuá»™c hôn nhân mấy năm trá»i của há», đây là lần đầu tiên hòa hợp đến váºy.
“Tại sao lại tốt vá»›i tôi thế …†TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi cả ngÆ°á»i đẫm mồ hôi, thá»a mãn nằm ngá»a ra, còn ngÆ°á»i phụ nữ nằm nép trong lòng hắn nhÆ° má»™t con mèo ngoan ngoãn.
“Vì…vì tôi là bà ngoại mà mình quỳ xuống xin vá»â€¦â€ NgÆ°á»i phụ nữ nhẹ nhà ng nói, nhÆ°ng giá»ng có chút thay đổi, hai cánh tay ôm chặt bụng hắn, TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi cảm thấy ngá»±c mình nóng lên.
Hắn chợt cảm thấy sống mũi cay cay, hai mắt rưng rưng.
……
“Vá» sau hút thuốc Ãt thôi … miệng hôi…†Äây là câu nói cuối cùng của ngÆ°á»i phụ nữ đêm nay.
Cuá»™c sống của TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi từ đó vui vẻ hẳn lên, nói nhiá»u hÆ¡n, nhÆ°ng Ãt tùy tiện và lá»— mãng nhÆ° trÆ°á»›c, hắn vốn nghiện thuốc nặng mà lại cai thuốc, hắn bắt đầu ra là m gạch, tôn trá»ng lá»… phép vá»›i cha mẹ hắn. Khang Thuáºn Äệ vẫn không nói nhiá»u, nhÆ°ng dung nhan tÆ°Æ¡i tỉnh hÆ¡n nhiá»u.
Vì váºy mấy ngà y nay khi nà ng không còn cÆ°á»i nữa, TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi cảm thấy bà vợ mình có tâm sá»±, há»i mãi mà không nói, hắn không ép, hắn Ä‘oán chuyện nà y chắc có liên quan đến nhà cô.
Khang Thuáºn Äệ ngồi trÆ°á»›c bếp lò, lá»a trong lò lại thêm cái nóng của tháng tám khiến trán cô đổ mồ hôi, áo đẫm mảng nÆ°á»›c, cô nhìn chăm chăm và o lò, lo lắng vá» chuyện há»c phà của em mình.
Mẹ cô có nhá» ngÆ°á»i qua chuyển lá»i, bảo cô vá» nhà má»™t chuyến.
Cô biết vá» nhà có nghÄ©a là tiá»n.
Äiá»u nà y là m khó cô rồi, nhà TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi má»›i chỉ tạm đủ sống, nhÆ°ng má»™t lúc đòi có mấy nghìn đồng thì đâu có dá»…. HÆ¡n nữa, theo phong tục địa phÆ°Æ¡ng, con gái Ä‘i lấy chồng là bát nÆ°á»›c hắt Ä‘i, cầm tiá»n từ nhà chồng vá» nhà mẹ đẻ là bị ngÆ°á»i Ä‘á»i chê cÆ°á»i.
TrÆ°á»›c kia chắc chắn nà ng sẽ không quản những chuyện nà y, nhÆ°ng từ khi chị dâu cả nói vá»›i cô là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xấu nà y đã phải quỳ xuống thế nà o để lấy cô vá» thì cô thá»±c sá»± cảm Ä‘á»™ng. NgÆ°á»i ngoà i nhìn và o, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y chỉ biết hút thuốc uống rượu, chỉ biết đánh nhau gây lá»™n, cÆ°á»›p gà trá»™m chó, nhÆ°ng ngÆ°á»i tốt hÆ¡n thì có quan hệ gì tá»›i mình?
Thá»±c ra thá»i Ä‘i há»c, cô có thân vá»›i má»™t nam sinh, tuy ngÆ°á»i ta chẳng là m chuyện gì quá đáng, nhÆ°ng cÅ©ng coi nhÆ° có chút tình cảm, nhÆ°ng khi cô há»i vay tiá»n cho cha chữa bênh thì ngÆ°á»i ta biến mất, sau đó mấy ngà y thì chẳng thấy ngÆ°á»i đâu. Mà gia đình nam sinh nà y khá hÆ¡n nhà TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi nhiá»u.
HÆ¡n nữa từ khi bản thân chấp nháºn hắn, sá»± thay đổi của hắn ai ai cÅ©ng nhìn thấy, đã thay đổi được nhÆ°ng thói xấu tưởng chừng không bỠđược, nhÆ° bệnh nghiện thuốc, nói không hút là không hút luôn.
NgÆ°á»i khác có tốt mấy, có Æ°u tú mấy thì can hệ gì tá»›i mình, ngÆ°á»i ta xấu nhÆ°ng không xấu vá»›i mình.
Vì váºy cô má»›i khó xá».
Äúng lúc Khang Thuáºn Äệ thấy khó xá» thì TrÆ°Æ¡ng Thắng Lợi là m ăn trên trấn đã biết được tại sao vợ mình lại có thái Ä‘á»™ lạ váºy. Thì ra em vợ Ä‘á»— đại há»c rồi, cần có tiá»n đóng há»c phÃ.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông từng bị ông em vợ tìm đến táºn cá»a đánh nà y lại Ä‘ang Ä‘i khắp nÆ¡i xoay sở tiá»n há»c phÃa cho em vợ mình.
Khang Thuáºn Äệ đợi mãi không thấy chồng vỠăn cÆ¡m trÆ°a, cÅ©ng không thấy ai chuyển lá»i vá», nếu là trÆ°á»›c kia đây là chuyện bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng từ khi hai ngÆ°á»i là m là nh thì hắn thÆ°á»ng vỠăn cÆ¡m đúng giá», không quay vá» kịp thì nhất định sẽ nhá» ngÆ°á»i vá» báo má»™t tiếng.
Cô vẫn muốn đợi hắn vá» thÆ°Æ¡ng lượng chuyện há»c phà của em trai, hai ngÆ°á»i năm nay không góp được đến má»™t nghìn đồng, cô cÅ©ng tiết kiệm được ba trăm, vốn định mua cho Thắng Lợi và i cái áo đẹp, lấy nhau bao năm, cô chÆ°a từng quan tâm đến hắn, mua cho hắn cái gì, vì váºy cô má»›i tiết kiệm tiá»n để thể hiện thà nh ý của mình.
Nếu Thắng Lợi có thể mượn có bác cả Ãt tiá»n, có thể góp đủ má»™t ná»a thì mình vá» nhà mẹ má»›i nhẹ nhà ng được.
Cuối cùng, cô quyết định vá» nhà trÆ°á»›c, chần chừ mãi má»›i mang theo chÃnh trăm đồng trong nhà ,cô tin ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của mình sẽ không trách mình vá» chuyện nà y.
Sá»± tá»± tin nà y khiến tâm trạng cô tốt hÆ¡n, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xấu đó đối vá»›i cô tốt nhất.
Khang Thuáºn Phong khi quẹo từ Ä‘Æ°á»ng nhá» sang Ä‘Æ°á»ng lá»›n đầu thôn thì nhìn thấy Khang Thuáºn Äệ Ä‘ang đẩy xe, vá»™i gá»i to: “Chị!!†Rồi chạy tá»›i đẩy xe giúp.
“Ăn chÆ°a?†Khang Thuáºn Äệ để cho em trai đẩy xe rồi há»i.
“Em vừa trên núi vá», vẫn chÆ°a ăn__ chị ăn chÆ°a?â€
Khang Thuáºn Äệ cÆ°á»i, lấy tay vò đầu hắn nói: “Ăn rồi, sinh viên ạ…â€
Khang Thuáºn Phong cÅ©ng cÆ°á»i, rồi mắt hắn Ä‘á» lên: “Chị, nếu không phải cha …, chị cÅ©ng đã là …â€
Khang Thuáºn Äệ trầm mặc, co tưởng mình sẽ Ä‘au lòng, nhÆ°ng lại không có cảm giác Ä‘au lòng, cô chợt nhá»› tá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của mình, lại cÆ°á»i nói: “Thá»±c ra không thi đại há»c cÅ©ng tốt mà …â€
“Tên há»—n xược đó không bắt nạt chị nữa chứ?†Khang Thuáºn Phong liá»n há»i, từ khi đánh anh rể, hắn không qua nhà chồng chị nữa, hÆ¡n nữa lá»›p 12 há»c căng, hắn cÅ©ng Ãt nói chuyện vá»›i chị, căn bản không biết chuyện giữa chị và anh rể.
“Nói gì váºy! Tiểu tá» thối! Äó là anh rể em đấy …†Khang Thuáºn Äệ mắng hắn, thuáºn tay dà đầu hắn xuống.
Khang Thuáºn Phong dÄ© nhiên tránh được: “Em không nháºn loại anh rể nhÆ° hắn…â€
Tránh cái gì, không được tránh†Khang Thuáºn Äệ ra vẻ giáºn dữ nói, rồi lại Ä‘Æ°a tay đánh hắn.
Khang Thuáºn Phong lần nà y không tránh, để cho chị đánh, hắn chợt cảm thấy sá»± thay đổi của chị mình, bất giác hét lên: “Chị …â€
Khang Thuáºn Äệ Ä‘á» mặt, nói nhá»: “Thá»±c ra, anh rể em cÅ©ng không xấu đâu …â€
Khang Thuáºn Phong kinh ngạc nhìn mặt chị mình Ä‘á» lên: “Hai ngÆ°á»i … hai ngÆ°á»i …â€
“Tiểu tá» thối, không được nói!†Khang Thuáºn Äệ lại hung dữ.
Khang Thuáºn Phong cÆ°á»i: “Không nói, không nói, ha ha ha …â€
Äến nhà , vì đã quá giỠăn, cha mẹ và em gái Thuáºn Yến đã ăn rồi, mẹ đã kéo chị và o phòng nói chuyện, em gái Thuáºn Yến mắt Ä‘á» ngầu bÆ°ng cÆ¡m lên cho Thuáºn Phong.
Khang Thuáºn Phong Ä‘Æ°a tay ra xoa xoa đầu em: “Mèo mắt Ä‘á», yên tâm, sẽ không bắt em lấy chồng đâu, há»c phà của anh anh sẽ có cách giải quyết, em hãy há»c cho tốt Ä‘i!â€
“Tháºt không …†Ãnh mắt Thuáºn Yến chợt mở to ra.
Äúng lúc nà y, cánh cá»a trong vÆ°á»n mở toang ra, bÆ°á»›c và o là em út nhà há» TrÆ°Æ¡ng TrÆ°Æ¡ng Bình Lợi, vừa và o cá»a đã hét lên: “Chị dâu ba, Chị dâu ba có đây không?â€
Khang Thuáºn Äệ Ä‘ang ở trong vÆ°á»n vá»›i mẹ liá»n lên tiếng đáp rồi chạy ra: “Chú tÆ°, sao váºy?â€
TrÆ°Æ¡ng Bình Lợi láºp tức khóc lên: “Anh ba rể ở trên trấn, bị ngÆ°á»i ta đánh …â€