Tác giả: Du Kỳ
Nguy Vô Nhai nghe Cửu công chúa nói vậy, không khỏi nhìn cô ấy một cái thật sâu.
Hôm qua ông ta vừa mới bắt mạch cho Cửu công chúa, không có vấn đề gì, thai nhi rất khoẻ mạnh, Cửu công chúa đi bộ cũng mạnh mẽ như gió, nói là mệt mỏi chẳng qua chỉ là mượn cớ mà thôi.
Nhưng hai ngày nay trong làng có người loan tin vịt nói Cửu công chúa muốn đoạt quyền, một khi Cửu công chúa quản lý việc nhà, tương đương với việc chứng thực lời đồn.
Với sự thông minh của Cửu công chúa, không thể nào không nhìn ra điểm này, vậy nên cô ấy lựa chọn nhượng bộ.
Nguy Vô Nhai cũng nhận thức được điểm này, vậy nên cũng không nói gì, cúi đầu đứng ở một bên.
“Đúng, Vũ Dương việc dưỡng thai là quan trọng nhất, những chuyện khác có ta rồi.” Quan Hạ Nhi vội vàng đỡ Cửu công chúa ngồi xuống ghế: “Nếu muội có chuyện gì không may, ta có chết cũng không dám đi gặp liệt tổ liệt tông nhà họ Kim.
Không thể đẻ nhiều con cho Kim Phi, vẫn luôn là tâm bệnh của Quan Hạ Nhi.
Nếu như Kim Phi thật sự gặp chuyện không may, thì đứa bé trong bụng Cửu công chúa chính là huyết mạch duy nhất của y.
Quan Hạ Nhi là nữ nhân tư tưởng phong kiến, việc này quan trọng hơn bất kể thứ gì.
“Tỷ tỷ, lúc trước phu quân không có ở đây, lúc làng bị bao. vây, tỷ cũng đã làm rất tốt.”
Cửu công chúa thấy Quan Hạ Nhi vẫn còn chút lo lắng, nên khích lệ: “Lần này cũng giống như lần trước là được, nếu có chuyện gì không chắc chắn, ta với tỷ cùng nhau thương lượng”
“Được! Chúng ta cùng nhau bảo vệ làng, chờ đương gia trở về!
Quan Hạ Nhi gật đầu, sau đó quay về phía cửa hô lớn: “Nhuận Nương, mang áo giáp của ta ral”
“Vâng!”
Nhuận Nương vẫn luôn đứng ở cửa nghe lén, lau nước mắt một cái rồi xoay người chạy.
Một lát sau, Quan Hạ Nhi một thân quân trang đẩy cửa phòng ra.
Mặc dù sắc mặt hơi tái, nhưng khí chất của cô toàn thân đã thay đổi hoàn toàn.
“Tiểu Ngọc, thông báo cho các trưởng làng, trưởng lão, lãnh đạo cấp chủ nhiệm trở lên ở nhà xưởng, cùng với các. nhân viên hộ tống, Đại đội trưởng quân Trấn Viễn nhân viên, lát nữa qua xưởng dệt họp!”
Quan Hạ Nhi mở miệng nói. “Dạ!” Tiểu Ngọc chạy nhanh ra ngoài.
Quan Hạ Nhi dẫn theo Tiểu Ngọc một lần nữa tuyển chọn đội hộ vệ, đi về phía sau núi.
Mấy ngày gần đây, tin đồn trong làng nổi lên tứ phía, Quan Hạ Nhi vẫn luôn không lộ diện, người dân trong làng không khỏi bàng hoàng.
Gặp lại Quan Hạ Nhi, người dân trong làng nhất thời mới cảm thấy trong lòng ổn định một chút.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
“Hạ Nhi, bọn họ nói Phi ca bị giết hại ở Đông Hải, có thật vậy không?”
'Thím Ba kéo Quan Hạ Nhi lo lắng hỏi. “Tin nhảm, đều là tin nhảm thôi!”
Quan Hạ Nhi không chút do dự nói: “Có người muốn gây chuyện với làng chúng ta, cố ý tung tin đồn, mọi người tuyệt đối không thể tin! Hôm qua đương gia đã gửi tin cho ta, y ở Đông Hải có thể tạo ra thuyền lớn ra biển, rất nhanh sẽ quay về thôi!”
Cô đi qua đi lại như vậy là do Cửu công chúa sắp xếp, những lời này cũng là Cửu công chúa bảo cô nói.
Hiện giờ lòng dân ở làng Tây Hà bất ổn, bất kể là Kim Phi có mệnh hệ gì không, cũng không được thừa nhận.
“Ta đã nói rồi, Phi ca có bản lĩnh như vậy, đám mọi rợ cao nguyên còn bị y đánh tè cả ra quần, chỉ là mấy tên cướp biển mắt không thấy ánh sáng, sao có thể động đến được y!”
Thím Ba cần răng nói: “Nếu để cho ta biết là ai đáng chết nguyền rủa Phi ca, ta phải mắng chết hắn mới thôi!”
“Thím Ba, ở trong làng thím có quan hệ tốt nhất, nhất định phải điều tra rõ giúp Tiểu Ngọc, tin đồn truyền ra từ chỗ nào!”
Quan Hạ Nhi dặn dò nói: “Người tung tin đồn lòng dạ ác. độc, nhất định phải bät được hẳn!”
“Hạ Nhi, cháu yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta!”
'Thím Ba vỗ ngực nói: “Ta nghe từ vợ bé nhà Lục Tử, vậy ta đi hỏi cô ta là nghe ai nói, cứ như vậy hỏi lần lượt, ta không tin là không tìm được!”
“Vậy thì làm phiền thím Ba rồi!”
“Đầu là người một nhà, nói phiền toái khách khí như vậy làm gì!” Thím Ba khoát tay nói: “Vậy ta qua nhà Lục Tử hỏi một chút”
Nói xong bà ta vội vàng rời đi.
Quan Hạ Nhi tiếp tục đi về phía sau nói, dọc đường đi hễ có người hỏi thì cô đều trả lời như vậy.