Tác giả: Du Kỳ
“Vậy hôm nay mọi người hãy nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai sẽ lên đường!"
Kim Phi gật đầu, nhảy xuống khỏi đài
Y đắc ý hỏi Cửu công chúa: “Điện hạ, người thấy quân đao. của ta thế nào?”
Ở đời trước có thể dễ dàng mua một quân đao trên mạng.
Nhưng để có thể tạo ra loại đao này ở Đại Khang, Kim Phi đã tốn không ít thời gian.
©ó thế nói nó đã thế hiện tay nghề cao nhất của y.
Trong mắt của một người thợ đây là chuyện rất đáng tự hào.
Mặc dù Cửu công chúa không hiểu việc chế tác, không. hiểu được sự hưng phấn của Kim Phi, nhưng cô ấy vẫn phối hợp gật đầu tán dương: “Rất tốt, đó là thanh đao tốt nhất mà. ta từng thấy”
Cuộc sống tranh đấu trong cung đã giúp Cửu công chúa có khả năng diễn xuất thượng thừa, khuôn mặt tự nhiên, giọng nói chân thành.
Nếu như là lúc trước, Kim Phi chắc chắn sẽ không nhận ra có gì bất thường,
Nhưng bây giờ quan hệ giữa y và Cửu công chúa đã thân thiết hơn trước, y cũng chú ý tới Cửu công chúa hơn.
Mặc dù giọng điệu của Cửu công chúa vẫn như bình thường, nhưng Kim Phí nhạy bén nhận ra có gì đó không đúng.
“Sao vậy, không vui à?”
Kim Phi hỏi nhỏ.
Trong lòng y hơi hụt hằng.
Cảm giác này giống như ở đời trước khi y đồn hết công sức để xây xong một toà mô hình, hào hứng chia sẻ kết quả với bạn gái, nhưng bạn gái chỉ trả lời một cách qua loa.
Cũng may Cửu công chúa tỉnh ý hơn bạn gái trước đây của Kim Phi, thấy Kim Phi bưồn bã, cô ấy không nói dối mà gật đầu, nói nhỏ: “Không phải là ta không vui mà là ta cảm thấy ngài hơi... iều lĩnh."
“Liều lĩnh?”
"Cũng không thể nói là liều lĩnh... Nên nói như thế nào đây nhỉ?"
Cửu công chúa kéo Kim Phi qua một bên, chân thành nói “Những thứ đồ ngài vừa lấy ra có ý nghĩa rất lớn, còi, kim cong, thuốc, đặc biệt là kim chỉ nam và diêm, nếu như dùng đúng cách sẽ có tác dụng lớn, nếu tệ lắm thì vẫn có thế bán đi, chắc chản sẽ kiếm được rất nhiều tiền như Thuỷ Ngọc.
Nhưng ngài lại đưa hết cho bọn họ”
Nói tới đây, Cửu công chúa trước nay luôn lạnh lùng lại đỏ mặt: “Nói ra không sợ ngài chẽ cười, vừa rồi ta đã muốn thu lại hết quân đao của bọn họ..."
Lần này cô ấy không ngụy trang mà rất chân thành.
Kim Phi nghe vậy không nhịn được cười.
“Ta còn tưởng là chuyện gì, hóa ra là chuyện này”
“Chẳng lẽ chuyện này không nghiêm trọng sao?“ Cửu công chúa tức giận nói: “Bổn cung đang lo cho ngài mà ngài còn cười!"
Cửu công chúa khiến cho Kim Phi nhớ tới Đường Tiểu Bác, hai người rất giống nhau ở điểm này, chỉ muốn Kim Phi dấu
các phát minh của mình đi, chỉ để cho mình dùng,
Cửu công chúa làm vậy khiến cho Kim Phi cảm thấy gần gũi hơn.
Không còn là cô công chúa cao ngạo vô cảm, mà giống cô em gái nhà bên đang nũng nịu với ý.
Hết lần này đến lần khác cô em gái này còn tự xưng “Bổn cung”.