Tác giả: Du Kỳ
Nhưng đội trưởng đội hộ tống lại cho bà một gáo nước lạnh: "Thật xin lỗi phu nhân, ta không biết Linh Lung cô nương có làm nữ chưởng quầy không, ta chỉ phụng lệnh đến tìm người nhà Linh Lung cô nương. Xin hỏi, các vị có đồng ý đi cùng ta không?”
"Đồng ý! Đồng ý!"
Chu Trần Thị gật đầu lia lịa: "Cảm ơn tiên sinh nhà ngươi, làm phiền các vị tráng sĩ rồi!"
Nếu như Kim Phi phái người đến tìm bà ấy, chứng tỏ y rất coi trọng Chu Linh Lung.
Cho dù Chu Linh Lung không làm nữ chưởng quầy, thì hẳn là địa vị cũng không thấp.
Bà ấy nghe nói là thương hội Kim Xuyên không có người hầu, không quản là chưởng quầy. hay tiểu nhị thì đều có lương cả.
Tuy rằng tiền lương của Chu Linh Lung chắc: chắn không có khả năng làm cho các bà trở lại cuộc sống trước đây, nhưng so với việc phải làm việc hùng hục vất vả như bây giờ thì tốt hơn gấp. nghìn lần.
Cho dù là bọn họ tiếp tục kéo sợi, Chu Linh Lung chu cấp cho một ít tiền lương, nói không chừng có thể ăn no mặc ấm.
"Vậy các vị hãy đi thu dọn đi, rồi đi theo ta.”
Đội trưởng đội hộ tống nhìn về phía Trương Vân Đình: "Trương tiên sinh, cho hỏi vậy có được không ạ?"
"Đương nhiên có thể rồi!"
Trương Vân Đình trong lòng căng thẳng, lấy trong ngực ra một tập khế ước bán thân đưa cho đội trưởng đội hộ tống: "Đây là khế ước bán thân của bọn họ."
"Đa tạ Trương tiên sinh, xin hỏi ta nên đưa ngài bao nhiêu tiền?"
Đội trưởng đội hộ tống trực tiếp nhận lấy khế ước.
"Không cần, không cần. Hôm nay được quen biết với các vị cũng là duyên phận, chuyện tiền nong không đáng nhắc đến!"
Trương Vân Đình lập tức xua tay.
Thật ra đây là một cơ hội để bắt chẹt Kim Phi.
Chỉ cần Trương Vân Đình muốn, cho dù ông †a có ra giá một ngàn lượng, Trương Vân Đình tin là Kim Phi cũng băng lòng bỏ ra
Chỉ là ông ta cũng không muốn kiếm chút tiền này.
So với một ngàn lượng bạc, ông ta càng mong có thể kết thân với Kim Phi hơn.
"Đa tạ Trương tiên sinh, ta nhất định sẽ truyền đạt lại sự hào phóng của Trương tiên sinh cho tiên sinh nhà tai"
Đội trưởng đội hộ tống hành tẩu giang hồ, cũng không phải là ngu ngốc, nghe vậy liền cười chắp tay.
"Đa tạ Trương tiên sinh, sau này nếu cần đến Linh Lung cô nương, Trương tiên sinh chỉ cần phái người chuyển lời, ta nhất định sẽ để cho Linh Lung báo đáp lại ơn của tiên sinhl"
Chu Trần Thị cũng hành lễ theo. "Ha ha ha, hai vị khách khí rồi!"
“Trương Vân Đình vuốt râu cười lớn, biết là mình đã thành công.
Tất cả nữ quyến nhà họ Chu bấy giờ đều chạy ra cổng nhà tranh, tò mò nhìn vào đội trưởng đội hộ tống với Trương Vân Đình.
Đội trưởng đội hộ tống phát hiện bọn họ đa số đều chỉ mặc một lớp quần áo mùa hè, bèn sai người mang một số hành lý đến.
"Chu phu nhân, đây là áo bông, bà mặc vào trước."
"Cảm ơn tráng sĩ"
Chu Trần Thị cũng không khách khí, khom người nhận lấy gói đồ, đưa cho con dâu cả."
Người con dâu đã lạnh cóng từ lâu, ngồi xổm xuống mở bọc đồ ra tại chỗ.
Chờ cho nữ quyến nhà họ Chu đều đã mặc đủ áo bông, đội trưởng đội hộ tống dân bọn họ ra Xe ngựa.
Mấy đứa nhỏ đã đói bụng lâu rồi, phát hiện ra trên xe có bánh mỳ, thì bèn túm lấy gặm.
Sáng sớm ngày hôm sau, hơn mười nhân khẩu đã được đưa đến thuyền quay về Tây Xuyên.
Trải qua hơn mười ngày nghiêng ngả, cuối cùng nữ quyến nhà họ Chu cũng đưa theo con mình về đến thành Tây Xuyên nơi họ đã xa cách mấy tháng trời.
Chu Linh Lung đã sớm nhận được tin, từ sáng sớm đã đứng đợi ở cổng thành.
Mấy tháng biệt ly, cuối cùng cũng được đoàn tụ với người nhà một lần nữa.
Chu Linh Lung thuê một cái sân nhỏ, nhưng. Chu Trần Thị không về cùng mà dẫn theo một nhà đi tìm Kim Phi trước tiên.
"Đại ân của tiên sinh, nhà họ Chu ta suốt đời không quên!"
Chu Trần Thị vừa thấy Kim Phi thì lập tức cùng với nữ quyến nhà họ Chu quỳ xuống hành đại lễ với Kim Phi.
Trên đường bà ấy vào thành đến thương hội Kim Xuyên có nghe Chu Linh Lung nói, Kim Phi không chỉ tìm kiếm nữ quyến nhà họ Chu mà còn phái người đi tìm nam định nhà họ Chu nữa.
Đáng tiếc là nam đỉnh trưởng thành nhà họ Chu không thể kiên trì được, tất cả đều hy sinh ở tiền tuyến.