- Trang chủ
- Nữ Hiệp Cháºm Äã
- ChÆ°Æ¡ng 39: 39: NgÆ°á»i Tá»›i
Tác giả:
Lạc NgÆ°ng phát hiện không có gì khác lạ, hai đầu lông mà y thu lại sá»± Ä‘á» phòng, nhÆ°ng cÆ¡n tức giáºn cÅ©ng không biến mất:"NgÆ°Æ¡i thân là nam nhân,dáng dấp cÅ©ng Æ°a nhìn,sao phòng lại bừa bá»™n nhÆ° váºy, không nói tá»›i củi bếp, ngay cả nồi niêu xoong chảo cÅ©ng Ä‘á»u không có.
.
.""Hôm qua ta mới chuyển đến, cái nà y cũng không nên trách ta.
Mà là do cái phòng nà y quá tồi tà n, hôm qua ta đã chuẩn bị đổi chá»—, không cần dá»n dẹp."?Lạc NgÆ°ng dừng Ä‘á»™ng tác lại:"Sao ngÆ°Æ¡i không nói sá»›m? Ta và Vân Ly dá»n dẹp hÆ¡n ná»a ngà y.
.
.""Váºy thu dá»n lại ở cÅ©ng được, dù sao tiá»n thuê nhà cÅ©ng đã đóng."Dạ Kinh ÄÆ°á»ng mang chim béo tiến và o phòng bếp, dò xét bên trong bếp má»™t chút:"Nha đầu kia đâu?"Lạc NgÆ°ng giữ má»™t khoảng cách vá»›i hắn:" Äi mua nồi bát cho ngÆ°Æ¡i rồi.
.
."Lúc nói chuyện, Dạ Kinh ÄÆ°á»ng lôi ra má»™t bình sứ nhá», Ä‘Æ°a cho nà ng."Äây là cái gì?""Thuốc trị thÆ°Æ¡ng.
Ta há»i Ä‘Æ°Æ¡ng gia của tiêu cục rồi, dược hiệu tốt, ngÆ°Æ¡i thá» má»™t chút không?"Lạc NgÆ°ng cầm lấy bình thuốc nhá», mở ra ngá»i ngá»i:"Ngá»c Long Cao.
.
."Rồi nà ng nhÆ°á»›ng mà y lên, nghi ngá» nhìn vá» phÃa Dạ Kinh ÄÆ°á»ng:"Thuốc nà y xuất phát từ Hạnh Lâm Thánh Thủ - Dược VÆ°Æ¡ng Lý, là thần dược chữa trị ná»™i thÆ°Æ¡ng, trên thị trÆ°Æ¡Ì€ng căn bản là mua không được, đặt ở chợ Ä‘en có thể bán vá»›i giá hÆ¡n má»™t trăm lượng bạc, tiêu cục kinh thà nh cho dù có, cũng chỉ lấy ra khi muốn bảo vệ tÃnh mạng mình, coÌ thể cho không ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy sao?"? !Dạ Kinh ÄÆ°á»ng nghe váºy âm thầm lảo đảo má»™t cái—— hôm nay Tam NÆ°Æ¡ng trị cánh tay cho hắn, Ä‘á»u xoa xoa giống nhÆ° thuốc không đáng tiá»n, hắn còn tưởng rằng chỉ là thuốc trị thÆ°Æ¡ng bình thÆ°á»ng.HÆ¡n má»™t trăm lượng bạc?Trách không được công dụng lại đáng ngạc nhiên nhÆ° thế.
.
.Dạ Kinh ÄÆ°á»ng đã lấy ra thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không thu lại, rá»™ng rãi nói:"Xem nhÆ° tiá»n lÆ°Æ¡ng ứng trÆ°á»›c Ä‘i.
Lạc nữ hiệp sá»›m tÄ©nh dưỡng thân thể rồi rá»i Ä‘i, ta cũng sá»›m má»™t chút được giải thoát, cầm dùng Ä‘i."Lạc NgÆ°ng nghe thấy lá»i nà y, ánh mắt thay đổi mấy phần:"NgÆ°Æ¡i ngốc sao? Ta coi nhÆ° có bị thÆ°Æ¡ng, bản thân cũng tá»± có thuốc chữa, cần gì vì váºy mà là m không công má»™t năm?""Nếu Lạc nữ hiệp cảm thấy ngại, hay là dạy ta thêm chút công phu nữa?"Lạc NgÆ°ng nghe thấy Dạ Kinh ÄÆ°á»ng có cái ý nghÄ© nà y liá»n trả lại thuốc trị thÆ°Æ¡ng cho hắn:"Trả lại cho Ä‘Æ°Æ¡ng gia của caÌc ngÆ°Æ¡i.
NgÆ°Æ¡i nghÄ© cÅ©ng đẹp vô cùng, chỉ là cao thủ nhị lÆ°u ở trên giang hồ thu đồ, Ä‘á»u phải dâng lên trăm lượng bạc ròng, má»™t bình thuốc trị thÆ°Æ¡ng liá»n muốn ta truyá»n thụ tuyệt há»c, hừ.
.
."Dạ Kinh ÄÆ°á»ng tất nhiên không nháºn, ôm cánh tay nhìn vá» phÃa ngoà i viện, trêu chá»c nói:"Aizzz, may mà ta không phải tiểu nhân.""NgÆ°Æ¡i còn không phải tiểu nhân? Hôm qua ngÆ°Æ¡i.
.
."Trên gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp của Lạc NgÆ°ng hiện lên và i vệt Ä‘á» á»ng, lá»±c tay lau hÅ© gạo cÅ©ng nặng thêm mấy phần.Lau lau ——Dạ Kinh ÄÆ°á»ng bất đắc dÄ© nói:"Nếu ta là tiểu nhân, muốn để ngÆ°Æ¡i dạy võ nghệ cho ta thá»±c sá»± rất dá»… dà ng, chỉ cần dù má»™t câu: Lạc phu nhân, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không muốn chuyện của hai ta bị ngÆ°á»i ngoà i.
.
."Hắc ——Lá»i còn chÆ°a dứt, trong phòng bếp cÅ© kỹ bá»—ng loé lên tia sáng lạnh lẽo.Thanh kiếm dà i ba thÆ°á»›c không biết từ lúc nà o đã ra khá»i vá», chá» lúc nhìn rõ, đã xuất hiện ở trên cổ Dạ Kinh ÄÆ°á»ngLạc NgÆ°ng cắn chặt môi dÆ°á»›i, gắt gao nhìn chằm chằm Dạ Kinh ÄÆ°á»ng, khuôn mặt trắng nõn Ä‘á» bừng, trong mắt tháºm chà hiện lên vẻ thất vá»ng và uất ức tá»›i cá»±c Ä‘iểm,cảm giác giống nhÆ° sắp có hai hà ng nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống."ChÃt chÃt.
.
."Chim béo yếu á»›t rụt cổ lại bay ra xa.Ngược lại phản ứng của Dạ Kinh ÄÆ°á»ng trông rất bình tÄ©nh, nhìn bá»™i kiếm cách cổ mình ná»a tấc nói:"Ta chỉ là so sánh thôi.
Lạc nữ hiệp không dạy, ta chỉ có thể nghÄ© cách lấy lòng ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i xem ta đã vô lá»… vá»›i ngÆ°Æ¡i bao giá» chÆ°a?""Nếu ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± vô lá»…, hôm qua ngÆ°Æ¡i đã chết rồi, không sống được tá»›i hôm nay."Sắc mặt Lạc NgÆ°ng lạnh lùng, nhìn chằm chằm Dạ Kinh ÄÆ°á»ng:"Chuyện ngà y hôm qua, ngÆ°Æ¡i và ta Ä‘á»u có lá»—i, ta cÅ©ng không so Ä‘o vá»›i ngÆ°Æ¡i,nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cũng đừng nhắc lại nữa.
Nếu dám lá»™ cho ngÆ°á»i thứ ba biết, đừng trách ta ác Ä‘á»™c.
.
."Äang lúc Lạc NgÆ°ng dùng vẻ mặt lạnh lẽo nói chuyện thì bên ngoà i ngõ nhá» bá»—ng nhiên vang lên tiếng Ä‘á»™ng:Cá»™p —— cá»™p, kẹt kẹt ——Nghe nhÆ° là của má»™t ngÆ°á»i, bÆ°á»›c chân rất nặng, có tiếng vang của đồ sắt ma sát, giống nhÆ° áo giáp, lại còn chạy rất nhanh.
.
.Dạ Kinh ÄÆ°á»ng nhÆ°á»›ng mà y —— tÆ° tà ng áo giáp, sẽ phạm tá»™i mÆ°u phản, coÌ thể mặc áo giáp ra ngoà i, chỉ có thể là ngÆ°á»i trong quan phủ.
.
.Lạc NgÆ°ng cũnglá»™ vẻ nghi hoặc, nếu tùy tiện phi rá»i khá»i phòng, sẽ dá»… dà ng bị cao thủ phát giác, nà ng nhìn vá» phÃa Dạ Kinh ÄÆ°á»ng, muốn bà n bạc xem nên ứng phó ra sao.Kết quả đã thấy tiểu tặc trÆ°á»›c mặt nà y gặp nguy không loạn, phản ứng cá»±c nhanh, trá»±c tiếp lôi kéo tay phải của nà ng, xông ra khá»i phòng bếp, chạy vá» nhà chÃnh."NgÆ°Æ¡i? !"Lạc NgÆ°ng vẫn Ä‘ang bảo trì vẻ mặt băng lãnh, bị kéo lảo đảo má»™t cái, ánh mắt kinh ngạc, cảm giác tiểu tá» nà y chỉ Ä‘ang chá» cÆ¡ há»™i nhÆ° thế nà y!Lạc NgÆ°ng muốn rút tay ra dừng bÆ°á»›c lại, nhÆ°ng lại không tiện là m ra Ä‘á»™ng tÄ©nh quá lá»›n, chỉ má»™t phút do dá»±, nà ng đã bị kéo và o phòng..