- Trang chủ
- Nữ Hiệp Cháºm Äã
- Chương 17: 17: XỠLý Công Việc 2
Tác giả:
ÄÆ°Æ¡ng ——Lưỡi Ä‘ao lần nữa chạm và o nhau.DÆ°Æ¡ng Quan bổ ra má»™t Ä‘ao, nhÆ°ng lại không tổn thÆ°Æ¡ng tá»›i đối thủ chút nà o, ngược lại bị đối phÆ°Æ¡ng bổ trở vá», bức vách gá»— sau sÆ°Æ¡ng lúc nà y bị đụng nát, cả ngÆ°á»i té ngá»a ra sau."Khục —— "DÆ°Æ¡ng Quan ngã và o đình viện sau nhà , lăng lá»™n bên trong mà n mÆ°a, phát ra má»™t tiếng khục buồn bá»±c, cÅ©ng không kịp nhìn phÃa trÆ°á»›c, liá»n toà n lá»±c lăn sang má»™t bên khác.Mà không ngoà i hắn dá»± Ä‘oán, sau má»™t khắc, má»™t cây Ä‘ao chém tại vị trà vừa rồi của hắn, Ä‘ao chém xuống tạo thà nh má»™t vét Ä‘ao sâu 3 phân."NgÆ°Æ¡i, cái thằng nà y.
.
."DÆ°Æ¡ng Quan lá»™n nhà o đứng dáºy, sắc mặt nổi giáºn dẫn theo Ä‘ao muốn nói chuyện, lại thấy ngÆ°á»i trẻ tuổi kia mặt không thay đổi, rút ra trÆ°á»ng Ä‘ao lại lần nữa Ä‘i tá»›i, không nhanh không cháºm, còn uốn éo vặn cổ, trong mắt cÅ©ng không hung háºn, chỉ lá»™ ra bình thản.Trong lòng DÆ°Æ¡ng Quan kinh dị, hắn không thể nhìn ra cái khác, chỉ nhìn ra tiểu tá» nà y khẳng định giết qua ngÆ°á»i.Hai tay của hắn cầm Ä‘ao gầm thét má»™t tiếng, nhìn nhÆ° muốn xông lên, nhÆ°ng bÆ°á»›c chân lại lui vá» sau, kéo ra mấy bÆ°á»›c, liá»n xách Ä‘ao chạy vá» háºu viện, đồng thá»i hô to:"NgÆ°á»i tá»›i, chém chết hắn cho ta.
.
."Keng ——Lá»i má»›i vừa ra miệng, phÃa sau liá»n truyá»n đến hà n phong thấu xÆ°Æ¡ng.Thân thủ DÆ°Æ¡ng Quan quả thá»±c không kém, trở tay má»™t Ä‘ao, chuẩn xác không sai chặn lưỡi Ä‘ao bổ tá»›i, nhÆ°ng thân thể gánh không được lá»±c phản chấn, trá»±c tiếp bị đánh té sấp trên mặt đất, Ä‘ao trong tay cÅ©ng bị chấn bay ra ngoà i.Äinh cạch ——DÆ°Æ¡ng Quan không quản là đao Ä‘ang ở đâu, đứng lên liá»n muốn chạy vá» sau, nhÆ°ng lần nà y rốt cuá»™c không có cÆ¡ há»™i, vừa má»›i bò lên, cái ót đã bị ấn xuống, bị già y trá»±c tiếp giẫm cho ép trên mặt đất, má»™t đạo mang theo hà n mang từ trÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống.Xoạt ——"Thiếu hiệp cháºm đã! Tha mạng tha mạng.
.
."Mà n mÆ°a rả rÃch, trong đình viện lịch sá»± tao nhã truyá»n ra má»™t tiếng la lên tê tâm liệt phế.Dạ Kinh ÄÆ°á»ng đứng yên trong mÆ°a, giẫm lên má trái DÆ°Æ¡ng Quan, lưỡi Ä‘ao cắm ở trÆ°á»›c mắt hắn, cúi đầu nhìn xem, lúc nà y má»›i có má»™t chút biểu lá»™:"NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a thiếp má»i cho Bùi gia, nói rằng có có chuyện muốn bà n luáºn? Nói chuyện gì, nói Ä‘i."DÆ°Æ¡ng Quan sắc mặt nhăn nhó, nhÆ°ng không có ná»a phần phẫn ná»™, chỉ là gắt gao nhìn chằm chằm thanh Ä‘ao trÆ°á»›c mắt:"Hiểu lầm, hiểu lầm.
Ta tâm trà mê muá»™i, không biết được thiếu hiệp cÅ©ng là ngÆ°á»i nhà há» Bùi.
NÆ¡i nà y là kinh thà nh, có ngÆ°á»i chết sẽ rất khó xá» lý, thiếu hiệp đừng xúc Ä‘á»™ng.
.
.""Nghe nói ngÆ°Æ¡i là đồ đệ Tam Tuyệt Tiên Ông, thân thủ nà y của ngÆ°Æ¡i không quá giống."?DÆ°Æ¡ng Quan không nghÄ© tá»›i tiểu tá» nà y còn biết sÆ° phụ hắn là ai, nhÆ°ng bây giá» cÅ©ng không dám ngông cuồng, vá»™i và ng giải thÃch:"Äồ đệ ký danh, trong nhà cùng sÆ° phụ có chuÌt giao tình, đêÌn nhaÌ€ nghệ há»c được mấy năm, không có chân truyá»n, để anh hùng chê cÆ°á»i.
.
.""Xem ở bên trên danh vá»ng sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, lÆ°u ngÆ°Æ¡i má»™t cái mạng.""Äa tạ thiếu hiệp đại ân.
.
.
A —— "DÆ°Æ¡ng Quan lá»i còn chÆ°a dứt, chÃnh là hét thảm má»™t tiếng.Chỉ thấy lưỡi Ä‘ao lại rÆ¡i xuống, trá»±c tiếp cắm và o cánh tay phải.Khuôn mặt DÆ°Æ¡ng Quan trá»±c tiếp vặn vẹo, ánh mắt hoảng sợ nhìn vá» phÃa Dạ Kinh ÄÆ°á»ng, căn bản nói không ra lá»i."Má»™t Ä‘ao nà y là sợ ngÆ°Æ¡i cảm thấy ta không dám ra tay.
Ta có khả năng không đánh chết sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, giết chết ngÆ°Æ¡i tháºt không phà sức.
Cáo từ."Xoạt ——Dạ Kinh ÄÆ°á»ng rút ra bá»™i Ä‘ao, Ä‘em thanh Ä‘ao tại xoa xoa vết máu trên quần áo DÆ°Æ¡ng Quan, thu Ä‘ao và o vá», quay ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i phòng khách.DÆ°Æ¡ng Quan cắn chặt hà m răng, che cánh tay phải máu chảy ồ ạt đứng lên, quả thá»±c là không dám lên tiếng kêu Ä‘au, Ä‘Æ°a mắt nhìn Dạ Kinh ÄÆ°á»ng rá»i Ä‘i.Kẹt kẹt ——Cá»a lá»›n phòng khác mở ra.PhÃa sân ngoà i, đã có mấy chục tên côn đồ Ä‘ang đứng vây quanh; DÆ°Æ¡ng Triá»u cùng Trần BÆ°u tiêu sÆ°, thì cầm Ä‘ao canh giữ ở trÆ°á»›c cá»a nhÆ° lâm đại địch.Mà mấy cái phú thÆ°Æ¡ng sắc mặt kinh nghi, thì đứng tại chá»— cá»a sân.Dạ Kinh ÄÆ°á»ng khép cá»a lại, ném Ä‘ao cho DÆ°Æ¡ng Triá»u, tiếp nháºn duÌ€ che mÆ°a che lên đỉnh đầu:"Nói xong rồi, Ä‘i thôi.""Nhanh nhẹn nhÆ° thế sao.
.
."Trần BÆ°u nhá» giá»ng lầm bầm má»™t câu, lại không há»i nên là m sao bây giá», dù sao trong phòng có tiếng đồ đạc đổ vỡ cùng tiếng rú thảm, ngÆ°á»i bên ngoà i Ä‘á»u nghe và o trong tai, đồ đần Ä‘á»u biết trong đó có việc gì.Những tên côn đồ trong sân thấy Bang chủ Ä‘á»u không có lá»™ diện, nà o dám cản, nhao nhao nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng ra.Mấy cái phú thÆ°Æ¡ng không rõ rà ng cái háºu sinh Bùi gia nà y có phải trá»±c tiếp Ä‘em DÆ°Æ¡ng Quan chém chết hay không, nên cÅ©ng không dám đáp lá»i.Sa sa sa.
.
.Trong trang viên to nhÆ° váºy lặng ngắt nhÆ° tá», chỉ có má»™t cái dù Ä‘en, không nhanh không cháºm Ä‘i ra khá»i trang viên.Mãi đến khi xe ngá»±a từ ngoà i cá»a lá»›n rá»i Ä‘i, trong viện má»›i má»™t lần nữa xuất hiện tiếng vang Ä‘á»™ng:"Bang chủ? Bang chủ ngÆ°Æ¡i không sao chứ? Cái cuồng đồ lá»›n máºt nà y, dám.
.
.
Nhanh đi báo quan.
.
.""Cút! Má»™t bá»n phế váºt.
.
.
Báo quan cái chó má gì.
.
.".