- Trang chủ
- Nghiện - Nguyên Hòa
- ChÆ°Æ¡ng 84
Tác giả:
Tâm trà của Lâm Thù à không ảnh hưởng sâu sắc vá»›i phim Ä‘iện ảnh. Äiá»u duy nhất cô nhá»› chÃnh là Chà Tôn Bảo mặt đầy lông mượn thân hôn Tá» Hạ Tiên Tá». Chà Tôn Bảo trong trà nhá»› của cô luôn là bá»™ dáng đầy lông. Cô cảm thấy Hứa Hòe có thể nghi vấn bất cứ cái gì, thế nhÆ°ng không thể nghi vấn dáng dấp của cô. "Tôi không nhiá»u lông nhÆ° váºy ..." Thấy Hứa Hòe không có phản ứng, cô ho khan má»™t tiếng, sau đó nói.
Hứa Hòe má»›i cảm thấy Lâm Thù à rất đáng tin, hiện tại thì: "..." A, là m sao bây giá»? Tá»±a hồ có chút hối háºn a! Lúc nà y là lúc quan tâm đến những chuyện nà y sao?
“Em vẫn chÆ°a trả lá»i tôi.†Lâm Thù à tá»±a hồ vẫn chấp nhất vấn Ä‘á» nà y.
Hứa Hòe Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i, mở miệng, cắn bả vai ngÆ°á»i kia má»™t cái. “Quan tâm nhÆ° váºy?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên!†Lâm Thù à trả lá»i không ngừng, “Hắn không dá»… nhìn.†Cô tá»± tin nói.
Hứa Hòe: "..." Sao ngÆ°á»i nà y lại Ä‘á»™t nhiên trở nên ấu trÄ© nhÆ° váºy?
NhÆ°ng nÆ¡i Hứa Hòe không nhìn thấy, Lâm Thù à lặng lẽ nở nụ cÆ°á»i. Ở nÆ¡i nà y chá» lâu nhÆ° váºy, chỉ có hai ngÆ°á»i cô và Hứa Hòe, nếu không có Ä‘á» tà i sẽ cà ng không có tinh thần. ChỠđợi không thấy táºn cùng sẽ quét sạch lòng kiên trì của con ngÆ°á»i, cuối cùng chết trong hoảng sợ cùng chỠđợi. Cô không muốn Hứa Hòe và bản thân mình nhÆ° váºy, cho nên cô chỉ có thể tiếp tục tìm Ä‘á» tà i nói chuyện.
Nhưng mà , đỠtà i có chút ...
Bởi vì không biết chÃnh xác cách cá»a hang nÆ¡i mình xuống trÆ°á»›c đó bao xa, Lâm Thù à không thể chắc chắn khi nà o lá»±c lượng cứu há»™ sẽ tìm thấy cô. Tháºm chà hiện tại cô còn không chắc Tấn An đã thá»±c sá»± tìm cô hay chÆ°a.
Ãnh mặt trá»i chiếu từ trên đỉnh đầu sắp sá»a biến mất từng chút, Hứa Hòe bị Lâm Thù à là m phân tâm cuối cùng cÅ©ng nháºn ra. Nà ng ngẩng đầu nhìn ánh sáng ban ngà y ở trên đầu dần dần trôi Ä‘i, "Lại má»™t ngà y sắp trôi qua rồi!"
Hứa Hòe Ä‘Æ°a tay xoa xoa cái bụng tá»±a hồ đã nhá» Ä‘i, là m sao bây giá»? Hiện tại nà ng tháºt sá»± cảm thấy rất đói.
Lâm Thù à chú ý tới động tác nhỠcủa nà ng, đầu quả tim đau nhói, hiện tại không còn cách nà o, bên cạnh cũng không có đồ ăn, muốn dùng tay không bắt cá dưới nước có vẻ không thực tế đi?
“Ừm, lạnh không?†Lâm Thù à vỗ nhẹ và o lưng nà ng, muốn biểu thị động viên.
Hứa Hòe lắc đầu, “Em chỉ sợ chị lạnh.†Lúc đầu, nà ng muốn cởϊ áσ khác Ä‘Æ°a cho Lâm Thù Ã, nhÆ°ng ngÆ°á»i kia kiên quyết từ chối, nói cô không muốn mặc.
“CÅ©ng còn tốt.â€
“Lâm Thù Ã.†Hứa Hòe nhẹ nhà ng gá»i tên cô, “Lúc đó, tại sao chị không chá»n tá»± mình vác bình dưỡng khà đi ra ngoà i? Chị có kinh nghiệm hÆ¡n em, dù sao trong trÆ°á»ng hợp nà y, chị có thể có cÆ¡ há»™i được cứu cao hÆ¡n a!" Hứa Hòe ôm eo nhá» của nữ nhân trÆ°á»›c mặt, kỳ thá»±c vừa rồi nà ng vô tình nghe thấy bụng của Lâm Thù à kêu lên!
Vẻ mặt Lâm Thù à rất ôn nhu, “Ha, tôi sợ em sợ a!†Cô đặc biệt không Ä‘Ã nh lòng, cho nên má»›i không Ä‘Æ°a ra Ä‘á» nghị nhÆ° váºy.
Hứa Hòe láºp tức hiểu ra, lúc nà o Lâm Thù à cÅ©ng có thể nháºn biết chÃnh xác những suy nghÄ© trong lòng nà ng. Äúng váºy, nà ng rất sợ. Nà ng sợ ở lại đây má»™t mình, ba mặt Ä‘á»u là nÆ°á»›c, má»™t bên là tÆ°á»ng, sợ khi Lâm Thù à rá»i Ä‘i sẽ không có tin tức gì, nà ng sẽ chết dần chết mòn trong ná»—i sợ hãi cùng chỠđợi vô táºn. Có lẽ, trÆ°á»›c khi chết trong lòng nà ng vẫn còn trà n đầy sợ hãi. Nà ng thà nhÆ° bây giá», hai ngÆ°á»i ôm nhau sưởi ấm. Chỉ cần bên cạnh có đối phÆ°Æ¡ng, dù ở bất cứ môi trÆ°á»ng nà o, nà ng Ä‘á»u nguyện ý.
NgÆ°á»i rá»i Ä‘i không sợ, nhÆ°ng ngÆ°á»i ở lại luôn lo lắng mình sẽ bị bá» rÆ¡i.
Cho nên, Lâm Thù à đã để lại cơ hội cho nà ng.
“Chị không sợ em rá»i Ä‘i sẽ không trở vá» nữa sao?†Thanh âm Hứa Hòe trà n đầy phiá»n muá»™n, rõ rà ng là hai ngÆ°á»i đã tách ra ba năm, sao Lâm Thù à lại còn có thể tin nà ng nhÆ° váºy? Lúc trÆ°á»›c, nà ng háºn không thể để cô chết Ä‘i.
Bị há»i câu nà y, Lâm Thù à mỉm cÆ°á»i, có lẽ vì cô cảm thấy câu há»i nà y có chút buồn cÆ°á»i, "Không sợ. Chỉ cần tốt cho em, Ä‘á»u có thể được." Cô không cố tá» ra mình nhân phẩm tốt bao nhiêu, trái lại, Lâm Thù à chÆ°a từng cảm thấy mình là má»™t ngÆ°á»i có nhân phẩm tốt. Chẳng qua cô cảm thấy mình nợ Hứa Hòe, cho nên, cho dù dùng mạng của mình để đổi lấy mạng của nà ng, cô cÅ©ng nguyện ý.
Hứa Hòe không cách nà o phản bác, bởi vì Lâm Thù à đúng là là m nhÆ° váºy. Cô Ä‘em bình dưỡng khà của mình Ä‘Æ°a cho nà ng.
"Äược rồi, nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy là m gì. Không phải đói bụng sao? Hiện tại ngủ má»™t giấc Ä‘i, khi thức dáºy sẽ có ngÆ°á»i đến đón chúng ta ra ngoà i..." Lâm Thù à nói, ngủ có thể tiêu hao năng lượng Ãt hÆ¡n thức. Ngủ có thể không cảm thấy đói Ä‘i?
“Chị cÅ©ng ngủ má»™t giấc Ä‘i.†Hai ngÆ°á»i không ăn cái gì, ai cÅ©ng không tốt hÆ¡n ai.
Nhưng mà , lần nà y, Lâm Thù à không ngủ.
Lâm Thù à nghe thấy hô hấp của ngÆ°á»i trong lòng trở nên Ä‘á»u đặn cùng kéo dà i, sau đó chuẩn bị Ä‘i ngủ, nhÆ°ng lúc nà y, cô vừa nghiêng đầu đã thấy đáy nÆ°á»›c có ánh sáng!
Trong tình huống nà o sẽ có ánh sáng lay Ä‘á»™ng dÆ°á»›i nÆ°á»›c? Lâm Thù à láºp tức đánh thức ngÆ°á»i trong lòng, cô nhẹ nhà ng che miệng Hứa Hòe. TrÆ°á»›c đó, cô đã nói vá»›i Hứa Hòe rằng cô rất chắc chắn những ngÆ°á»i có thể xuất hiện ở đây phải là ngÆ°á»i cứu trợ hai ngÆ°á»i. NhÆ°ng lúc nà y, Lâm Thù à vẫn lấy khẩu súng lục vắt bên hông ra.
Dù ở thá»i Ä‘iểm nà o, Lâm Thù à cÅ©ng là ngÆ°á»i không dá»… dà ng giao phó tÃnh mạng của mình cho ngÆ°á»i khác.
“Ha—†Theo tiếng nÆ°á»›c vỡ ra, đồng thá»i cÅ©ng có má»™t giá»ng nữ vang lên.
NgÆ°á»i ngoi lên khá»i mặt nÆ°á»›c nhìn lên, thứ đầu tiên nhìn thấy chÃnh là khẩu súng Ä‘en kịt Ä‘ang chỉa và o trán ...
Lúc nà y, khuôn mặt của Há» Tri Hảo Ä‘á»™t nhiên chìm xuống, "Lâm Thù Ã, cáºu đây là dùng thái Ä‘á»™ nà y đối vá»›i vị cứu tinh của cáºu sao? â€
Há» Tri Hảo là ngÆ°á»i đầu tiên tìm thấy hai ngÆ°á»i, khi nhìn thấy chiếc khăn lụa Ä‘á» treo bên ngoà i, cô láºp tức phán Ä‘oán đó là chữ viết tay của Lâm Thù Ã. Lúc nà y, Tấn An Ä‘i theo Há» Tri Hảo cÅ©ng từ dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c ngoi lên, nhÆ°ng khi Tấn An nhìn thấy Lâm Thù Ã, nà ng không bình tÄ©nh nhÆ° Há» Tri Hảo.
“Tiểu thÆ°!†Tấn An nhìn thấy ngÆ°á»i trên tảng đá, kÃch Ä‘á»™ng thốt lên.
Lâm Thù à nhà n nhạt gáºt đầu, yên lặng cất khẩu súng lục trong tay Ä‘i, nhìn vá» phÃa Há» Tri Hảo, lúc nà y cô vẫn còn nợ má»™t lá»i giải thÃch ...
"Äây không phải bất ngá» sao? Là m sao tôi biết từ phÃa dÆ°á»›i ngoi lên là ai.
Há» Tri Hảo cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, cô không thÃch nhất chÃnh là bị ngÆ°á»i chÄ©a súng và o đầu. “Bây giá» còn có thể Ä‘i được không?†NhÆ°ng bởi vì ngÆ°á»i bên kia là Lâm Thù Ã, lần nà y cô có thể nhịn.
Lâm Thù à cÆ°á»i khổ, chỉ và o bình dưỡng khà bị há»ng ở bên cạnh, “Tôi cần thêm má»™t cái nữa.â€
Há» Tri Hảo gáºt đầu nói vá»›i Tấn An: “Cô vá» bá» trÆ°á»›c Ä‘i, sau đó kêu ngÆ°á»i còn ở dÆ°á»›i nÆ°á»›c lên bá» hết, mang thêm má»™t bình và o đây."
DÆ°á»›i nÆ°á»›c nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nếu nhÆ° sá» nhầm dây váºy thì lãng phà thá»i gian. HÆ¡n nữa, khoảng cách từ cá»a hang đến đây không gần lắm, Ä‘i qua lại cÅ©ng không quá dá»… dà ng. “Tôi an bà i cho ngÆ°á»i của cáºu nhÆ° váºy không sao chứ?†Há» Tri Hảo nói xong liá»n ngẩng đầu nhìn Lâm Thù Ã. Dù giao tình có tốt đẹp đến đâu, cô cÅ©ng biết là m sao nắm bắt khoảng cách giữa ngÆ°á»i vá»›i ngÆ°á»i, khi ở chung sẽ không cảm thấy phiá»n chán.
“Ừm.†Lâm Thù à xua tay ra hiệu hiện tại Tấn An có thể là m theo mệnh lệnh của Há» Tri Hảo, sau đó cô Ä‘Æ°a tay vá» phÃa Há» Tri Hảo trong nÆ°á»›c. Kết quả là , không nghÄ© tá»›i, ngÆ°á»i kia không nhìn...
Há» Tri Hảo chống tay lên tảng đá, leo lên bá».
“Hầy, có thể coi là đã tìm thấy hai ngÆ°á»i.†Há» Tri Hảo ngồi ở má»™t bên, kể từ khi cô xuất hiện trên bán đảo Yucatan, gần nhÆ° má»™t ná»a thá»i gian của cô đã dà nh cho việc ở dÆ°á»›i nÆ°á»›c.
Thể chất tốt không có nghÄ©a là sẽ không cảm thấy mệt má»i.
Lâm Thù Ã: "Cáºu đến bằng cách nà o? Äến bao lâu rồi?" Cô tháºt sá»± không nghÄ© tá»›i Há» Tri Hảo sẽ xuất hiện ở đây.
Nữ nhân ngồi dÆ°á»›i đất nhÆ°á»›ng mi, khá lạnh nhạt liếc nhìn cô má»™t cái, "Cáºu kinh ngạc nhÆ° váºy là m gì? Cáºu gặp chuyện cÅ©ng không nói cho tôi biết má»™t tiếng, má»™t mình đến đây không sợ cái gì sao?" Cô không trả lá»i câu há»i của Lâm Thù Ã, ngược lại là oán trách.
Lâm Thù à nhÃu mà y, "Lúc đó cáºu đến có Ãch lợi gì? Nếu Phù Khinh chỉ rõ má»™t mình tôi, tôi sẽ không lấy tÃnh mạng của em ấy ra đùa giỡn." Bởi vì lúc đó, nhược Ä‘iểm của cô nằm trong tay Phù Khinh, hết cách nên chỉ Ä‘Ã nh thá»a hiệp.
Nói đến đây, Lâm Thù à nắm lấy tay Hứa Hòe, "Quên giá»›i thiệu, đây là vợ tôi, Hứa Hòe." Sau đó, khi Lâm Thù à quay đầu vá» phÃa Hứa Hòe nói, hiển nhiên ôn hòa Ä‘i không Ãt. "Äây là Há» Tri Hảo, lúc trÆ°á»›c tôi đã nháºn thức trong quân Ä‘á»™i."Â
"Xin chà o." Há» Tri Hảo đứng lên khá»i mặt đất, khá nghiêm túc bắt tay vá»›i Hứa Hòe." Tôi đã nghe qua tên em từ trong miệng Lâm Thù Ã. Sau nà y, tốt tốt Ä‘i theo cáºu ấy Ä‘i, mấy năm nay cáºu ấy phong quang, kỳ thá»±c cÅ©ng không dá»… dà ng.â€
Hứa Hòe không ngá» Há» Tri Hảo lại nói vá»›i nà ng những lá»i nhÆ° váºy, có chút sững sá». “Ừm, xin chà o.â€
Ngược lại, Lâm Thù à phục hồi tinh thần ngắt lá»i nà ng, “Nà y nà y, Lão Há», cáºu nói cái gì váºy?†Hứa Hòe không hiểu nổi Há» Tri Hảo, nhÆ°ng Lâm Thù à hiểu rõ. Há» Tri Hảo không phải là ngÆ°á»i nói nhiá»u, hoặc là nói, căn bản cô lÆ°á»i nói chuyện vá»›i những ngÆ°á»i mà cô không quen thuá»™c. Hiện tại cô nói nhiá»u nhÆ° váºy, Lâm Thù à biết đây là cảnh cáo Hứa Hòe. NhÆ°ng nÆ¡i nà o cô để ngÆ°á»i mình yêu bị ngÆ°á»i khác cảnh cáo? Cho dù là bằng hữu cÅ©ng không được!
HỠTri Hảo chỉ liếc nhìn Lâm Thù à một chút, không nói gì.
Mà Hứa Hòe, nà ng Ä‘Æ°a tay kéo góc áo của Lâm Thù Ã, nà ng muốn nói là nà ng không sao, nhÆ°ng kỳ thá»±c nà ng cÅ©ng có thể hiểu được Há» Tri Hảo. Lúc trÆ°á»›c, không phải Lục Kinh Châu cÅ©ng đã cảnh cáo nà ng nhÆ° váºy sao?
“Tình huống bên trên thế nà o rồi?†Lâm Thù à chuyển đỠtà i.
"Nếu cáºu Ä‘ang nói ngÆ°á»i, váºy đã dá»n dẹp sạch sẽ rồi. Nếu là chuyện khác, còn cần má»™t thá»i gian." Há» Tri Hảo trả lá»i.
Lâm Thù à vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, “Chuyện khác gì?â€
Nói tá»›i chá»— nà y, trên mặt Há» Tri Hảo xuất hiện má»™t tia không tá»± nhiên, cô xin thá» phá huá»· kim tá»± tháp chỉ là má»™t tai nạn, “Có vẻ nhÆ° kiến trúc bên ngoà i đã bị tôi là m há»ng rồi ..." Cô liếc nhìn Lâm Thù à tá»±a hồ đã bị tin tức nà y là m cho choáng váng, tiếp tục nói: "Cho nên còn Ä‘ang xá» lý, công việc tiếp theo vẫn chÆ°a kết thúc. Váºy cÅ©ng không liên quan đến tôi nhiá»u, chủ yếu là vì uy lá»±c của máy bay chiến đấu ..." Nói, cô còn Ä‘Æ°a ánh mắt "Cáºu hiểu rồi đó" cho Lâm Thù Ã.
Lâm Thù à cảm thấy khóe mắt của mình tá»±a hồ giáºt giáºt, cô còn cảm giác mình đã nghe nhầm lá»i nói của Há» Tri Hảo, nghiến răng nói: "à của cáºu là mang máy bay chiến đấu ra?"
Dáng dấp Há» Tri Hảo khá vô tá»™i gáºt đầu, "Lúc Tấn An liên hệ vá»›i tôi, tôi cho rằng tình hình rất khẩn cấp, cÅ©ng không biết đối phÆ°Æ¡ng ra sao, có bao nhiêu ngÆ°á»i, cho nên tôi mang theo rất nhiá»u ngÆ°á»i..."
“Bao nhiêu ngÆ°á»i?â€
HỠTri Hảo yên lặng duỗi ra bốn ngón tay.
Lái bốn chiếc máy bay chiến đấu Ä‘i đối phó vá»›i chiếc trá»±c thăng trông nhÆ° con gà yếu á»›t, Lâm Thù à tá»± nhủ mình phải bình tÄ©nh, nhÆ°ng cuối cùng, cô thấy mình không thể bình tÄ©nh được. “Há» Tri Hảo, đầu cáºu bị cá»a kẹp sao?â€
Há» Tri Hảo: “…†Nói tháºt, khi nhìn thấy chiếc trá»±c thăng rách nát kia, trong đầu cô cÅ©ng đã nảy ra ý nghÄ© nà y. Äầu cô bị cá»a kẹp sao? Cô còn cho rằng Phù Khinh sẽ là loại ngÆ°á»i mang theo "Trăm vạn đại quân" Ä‘i giao chiến vá»›i Lâm Thù Ã.    Â
Sợ nhất là bầu không khà đột nhiên yên tĩnh ...
"Äược rồi, hiện tại tôi tá»›i đây cứu cáºu, sao cáºu còn sinh khà nhÆ° váºy?" Há» Tri Hảo có chút oán giáºn, cô xin thá», đây là quyết định ngu ngốc nhất mà cô đã là m trong nhiá»u năm nhÆ° váºy, sau nà y cô sẽ không can thiệp và o chuyện của Lâm Thù à nữa!
Lâm Thù à cảm giác góc áo của mình bị ngÆ°á»i kéo, cô nhìn xuống Hứa Hòe, thấy ngÆ°á»i kia nhẹ nhà ng lắc đầu vá»›i cô, lúc nà y cô má»›i từ bỠý định môi thÆ°Æ¡ng khẩu chiến ba trăm hiệp vá»›i Há» Tri Hảo “Dù sao, lần nà y cÅ©ng cảm Æ¡n cáºu..â€
“Không có gì.†Há» Tri Hảo nói, cô má»™t lần nữa nhìn Hứa Hòe Ä‘ang đứng bên cạnh Lâm Thù Ã, sau đó cúi đầu.
Không lâu sau, Tấn An quay lại, bốn ngÆ°á»i đã mặc đồ lặn, Ä‘eo bình dưỡng khà và o lÆ°ng rồi chuẩn bị trở vá».
Tấn An có thể thấy trạng thái của Hứa Hòe không được tốt lắm, nà ng nhìn Há» Tri Hảo đã lặn xuống nÆ°á»›c, thấy Lâm Thù à vẫn Ä‘ang ở trên bá», liá»n há»i: "Tiểu thÆ°, có cần tôi mang Hứa tiểu thÆ° Ä‘i không?"
Nà ng vẫn còn lo lắng cho thân thể của Lâm Thù Ã, bác sÄ© nói cô cần phải tÄ©nh dưỡng má»™t thá»i gian, vết thÆ°Æ¡ng bên trong cÆ¡ thể khác vá»›i vết thÆ°Æ¡ng ở lá»›p da bên ngoà i.
NhÆ°ng Lâm Thù à hoà n toà n không hiểu ná»—i lo lắng của nà ng, "Không cần." NgÆ°á»i của cô, tá»± cô mang theo.
Bởi vì có lá»±c kéo dây thừng, trên con Ä‘Æ°á»ng nà y không có nguy hiểm, không có Ä‘i sai Ä‘Æ°á»ng, bốn ngÆ°á»i nhanh chóng tá»›i cá»a Ä‘á»™ng.
Lâm Thù à và Hứa Hòe bị thÆ°Æ¡ng ở mức Ä‘á»™ khác nhau, Há» Tri Hảo là ngÆ°á»i đầu tiên lên bá», cô nhìn thấy Tấn An Ä‘i theo Lâm Thù à liá»n không khá»i nở nụ cÆ°á»i. Lúc nãy trên tảng, cô Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể nhìn ra tình trạng của Lâm Thù à không tốt lắm, nghÄ© mang theo Hứa Hòe khả năng còn có túi quần áo, cÅ©ng không phải không có nghÄ© tá»›i muốn mang Hứa Hòe thay cho Lâm Thù Ã. NhÆ°ng sau đó, khi cô nhìn thấy Lâm Thù à không chút do dá»± biểu hiện che chở của mình dà nh cho Hứa Hòe, cô cÅ©ng không nói gì cả. Lâm Thù à không thể giao Hứa Hòe cho cô, cÅ©ng giống nhÆ° cô đối vá»›i Mục ca, ở nÆ¡i có cô, cô cÅ©ng sẽ không giao Mục Ca cho bất luáºn kẻ nà o.
“Tôi đã liên hệ vá»›i ngÆ°á»i trong bệnh viện rồi, hiện tạu ra ngoà i sẽ có ngÆ°á»i Ä‘ang chá».†Há» Tri Hảo vừa nói vừa Ä‘Æ°a tay kéo Lâm Thù à lên khá»i mặt nÆ°á»›c.
“Ừm, cảm Æ¡n.†Lâm Thù à trÆ°á»›c tiên ôm Hứa Hòe, để Há» Tri Hảo phụ má»™t tay, sau đó lên khá»i mặt nÆ°á»›c.
Má»™t nhóm ngÆ°á»i rá»i khá»i khu rừng, bên ngoà i đã sá»›m có ngÆ°á»i tiếp ứng.
Hứa Hòe bị Lâm Thù à kéo và o xe cứu thÆ°Æ¡ng, lúc nà ng quay đầu lại, nhìn thấy Há» Tri Hảo Ä‘ang nói chuyện vá»›i nam nhân mặc đồng phục cảnh sát. Nà ng không khá»i nghÄ© lúc ra khá»i mặt nÆ°á»›c thì nhìn thấy má»™t mảnh có thể nói là "Tà n tạ khắp nÆ¡i", trong lòng không khá»i có chút lo lắng. “Chị ấy, sẽ không sao chứ?â€
Lâm Thù à đang dá»±a và o chá»— ngồi, trong môi trÆ°á»ng sống khắc nghiệt cô vẫn không cảm thấy quá mệt má»i, mà bây giá» nhà n rá»—i không có gánh nặng, cô cảm thấy vừa mệt vừa hoảng, nhÆ° toà n thân không thể nhấc nổi má»™t chút khà lá»±c. Nghe thấy Hứa Hòe còn có tâm trạng lo lắng cho ngÆ°á»i khác, cô không khá»i báºt cÆ°á»i, "Yên tâm, không sao đâu, Há» Tri Hảo rất có bản lÄ©nh. Gia đình cáºu ấy có quan hệ vá»›i quân Ä‘á»™i ở mức Ä‘á»™ khác nhau, sẽ không có chuyện gì." Äại tiểu thÆ° Há» gia, Ä‘i đâu cÅ©ng Ä‘á»u được ngÆ°á»i nể mặt.
Hứa Hòe “Ồ†má»™t tiếng, giống nhÆ° láºp tức hạ xuống, “Váºy cảm tình của hai ngÆ°á»i rất tốt a!†HÆ¡n nữa, còn môn đăng há»™ đối? NghÄ© đến việc vừa rồi Há» Tri Hảo bảo há»™ Lâm Thù Ã, Hứa Hòe cảm thấy trong lòng nhÆ° bị kiến ​​cắn, có chút Ä‘au Ä‘á»›n.
“Ừm, xem nhÆ° là sinh tá» chi giao, Lão Há» là ngÆ°á»i rất đáng giao phó.†Lâm Thù à đáp, có thể giao phó tÃnh mạng của nhau ở trên chiến trÆ°á»ng, chẳng phải là ngÆ°á»i rất đáng giao phó sao?
NhÆ°ng khi những lá»i nà y rÆ¡i và o tai Hứa Hòe, liá»n trở thà nh không phải nhÆ° váºy.
Nà ng vốn đã rất nhạy cảm, lúc nà y nghe thấy lá»i nói của Lâm Thù Ã, là m cho nà ng không suy nghÄ© nhiá»u cÅ©ng không dá»….
Hứa Hòe có chút buồn bá»±c, nắm chặt quyá»n, lúc nà y má»›i cảm giác được trên tay có thứ gì đó dÃnh và o lòng bà n tay, cúi đầu xuống, nà ng nhìn thấy chiếc nhẫn do chÃnh tay Lâm Thù à đeo lên. Trong lòng nhÆ° bị thứ gì đó quét qua, Hứa Hòe Ä‘á»™t nhiên hiểu ra, hiện tại nà ng sợ cái gì? Cho dù trong lòng Lâm Thù à có suy nghÄ© gì, lẽ nà o nà ng không thể lấy thân pháºn là m vợ Ä‘i dò há»i sao?
“Lâm Thù Ã.†Hứa Hòe cảm thấy nếu hiện tại không há»i rõ nghi hoặc trong lòng, sau nà y nhất định sẽ có khúc mắc trong lòng. "Sao chị không cùng má»™t chá»— vá»›i vị Há» tiểu thÆ° kia? Nhìn hai ngÆ°á»i rất xứng đôi! A -"
Hứa Hòe còn chưa nói hết, trên đầu đã trúng một cái búng tay của Lâm Thù à đang ngồi bên cạnh.