- Trang chủ
- Nghiện - Nguyên Hòa
- ChÆ°Æ¡ng 63
Tác giả:
HÆ¡n nữa cô còn chÆ°a khống chế Lâm gia trong tay mình, là m sao có thể chết dá»… dà ng nhÆ° váºy? Cô vẫn chÆ°a táºn mắt chứng kiến Phù Khinh chết, là m sao có thể mang theo tiếc nuối rá»i Ä‘i cÆ¡ chứ?
Cà ng quan trá»ng hÆ¡n chÃnh là , cô còn chÆ°a nói lá»i từ biệt vá»›i Hứa Hòe a.
Nghĩ đến Hứa Hòe, Lâm Thù à cảm thấy lồng ngực của mình tựa hồ có chút đau đớn.
Cô muốn khảm cô gái kia ở bên cạnh mình, muốn bẻ gãy đôi cánh của nà ng, nhÆ°ng cuối cùng vẫn phải để nà ng rá»i Ä‘i. Hứa Hòe giống nhÆ° má»™t nắm cát, Lâm Thù à nghÄ©, kỳ thá»±c rõ rà ng đã mạnh mẽ nắm lấy nà ng ở trong tay, kết cục luôn nằm ngoà i dá»± Ä‘oán, cuối cùng hạt cát cÅ©ng chảy qua kẽ tay cô, từng chút từng chút, cuối cùng không còn sót lại chút gì.
DÆ°Æ¡ng VÅ© Ä‘ang lái xe, từ gÆ°Æ¡ng chiếu háºu nhìn Lâm Thù à tá»±a hồ Ä‘ang trầm tÆ° ở ghế sau. Hiện tại đã đến ngã ba, bên trái là bệnh viện, bên phải là quay lại căn há»™ của Lâm Thù Ã. Xe dừng trÆ°á»›c vạch ngá»±a vằn, hắn không biết Lâm Thù à muốn Ä‘i đâu.
"Lâm tổng? Chúng ta đi thế nà o?"
Giá»ng nói của DÆ°Æ¡ng VÅ© là m Lâm Thù à hoà n hồn trở lại, cô ngẩng đầu, dừng lại hai giây, cuối cùng chỉ vá» bên trái.
Chỉ đi nhìn một chút, cô tự nhủ.
DÆ°Æ¡ng VÅ© Ä‘áºu xe ở ga ra dÆ°á»›i tầng hầm, Lâm Thù à đi thang máy lên lầu. Hiện tại hà nh lang nÆ¡i Hứa Hòe Ä‘ang ở Ä‘á»u là ngÆ°á»i của cô, những ngÆ°á»i không liên quan đã cho rá»i Ä‘i, nÆ¡i Lâm Thù à đi qua vô cùng yên tÄ©nh.
Không má»™t ai phát ra tiếng Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngÆ°á»i còn nằm trên giÆ°á»ng trong phòng cÅ©ng không biết.
Lâm Thù à không và o cá»a, vừa rồi cô Ä‘ang soi gÆ°Æ¡ng trong toilet, hiện tại hình tượng của cô tháºt sá»± không tốt lắm, cÅ©ng khó trách khi vá» nhà Lâm Phà m nhìn thấy dáng vẻ của cô liá»n trách mắng. Cô không quan tâm đến ánh mắt ​​của ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng hiện tại cô lại quan tâm đến ánh mắt của Hứa Hòe.
Cô lặng lẽ đứng ở cá»a, xuyên qua mảnh kÃnh nhá», lén lút quan sát tình hình của ngÆ°á»i bên trong.
Kỳ thá»±c Hứa Hòe cÅ©ng rất tẻ nhạt, đây là phòng cao cấp, má»™t căn phòng to lá»›n, trong phòng ngủ chỉ có mình nà ng. Lâm Thù à bố trà rất nhiá»u vệ sÄ©, nhÆ°ng những ngÆ°á»i kia trông rất nghiêm túc, bá»n há» vẫn đứng ngoà i cá»a, nà ng không có ai nói chuyện cùng.
Trong phòng có TV nhưng Hứa Hòe không có hứng thú xem.
Äôi mắt nà ng có chút trống rá»—ng, trong phòng trà n ngáºp ngôn ngữ không quen thuá»™c vá»›i nà ng, im lặng xuất thần.
NhÆ°ng dù hiện tại nà ng Ä‘ang xuất thần cÅ©ng khiến Lâm Thù à đang đứng ngoà i cá»a nhìn đến say sÆ°a.
Nhìn thấy cô gái trong phòng giống nhÆ° muốn quay đầu, Lâm Thù à im lặng lùi vá» phÃa sau, ẩn mình Ä‘i. Bắt đầu trong lòng cô cảm thấy ngá»t ngà o, sau hà nh Ä‘á»™ng nà y chỉ còn lại là chua xót.
Từ khi nà o cô muốn nhìn Hứa Hòe một chút lại trở nên sợ hãi rụt rè như thế?
Giống nhÆ° má»™t tên trá»™m, không thể quang minh chÃnh đại mà nhìn.
Äứng ở bên tÆ°á»ng, trên mặt Lâm Thù à mang theo nụ cÆ°á»i khổ.
Không bao lâu, bác sÄ© đến, bác sÄ© rá»i Ä‘i.
Hứa Hòe lại ngủ, sau khi bị thÆ°Æ¡ng tinh thần nà ng không tốt lắm, bác sÄ© kiểm tra xong thì thay bình truyá»n dịch, không lâu sau lại ngủ thiếp Ä‘i.
Lúc nà y, Lâm Thù à đã yên lặng ngồi trên băng ghế ngoà i hà nh lang hÆ¡n ba giá».
Biết rằng Hứa Hòe đã nghỉ ngÆ¡i, Lâm Thù à má»›i đứng dáºy từ vị trÃ, nhẹ nhà ng Ä‘i đến cá»a phòng, sau khi xác nháºn qua tấm ván ép thủy tinh trong suốt là cô gái bên trong đã ngủ, cô má»›i lặng lẽ vặn nắm cá»a.
Cô chỉ muốn nhìn nà ng một chút, chỉ một chút thôi.
Lâm Thù à đi chân trần, đôi già y cao gót mÅ©i nhá»n tinh xảo mà u bạc đã cởi ra ở cá»a, từng chút từng chút tiến đến gần Hứa Hòe.
Y tá cẩn tháºn kéo rèm trong phòng xuống trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i, lúc nà y ánh sáng trong phòng không đủ, nhÆ°ng trong ánh sáng nhÆ° váºy Lâm Thù à cảm thấy khuôn mặt Hứa Hòe cÅ©ng rất rõ rà ng. Rõ rà ng đến là m cho cô mê luyến tá»±a hồ không dá»i mắt nổi.
Lâm Thù à đứng ở đầu giÆ°á»ng, chỉ yên lặng nhìn cô gái trên giÆ°á»ng, đứng hồi lâu không nói lá»i nà o, cho đến khi Ä‘iện thoại trong túi phát ra tiếng rung "Ong ong".
Cô rá»i Ä‘i, khi Ä‘i ra ngoà i, cô thở dà i má»™t hÆ¡i.
Äóng cá»a lại, Lâm Thù à tiếp Ä‘iện thoại của Tấn An vẫn ở nhà cÅ© của Lâm gia, báo cáo cho cô tình hình hiện tại ở nhà .
"... Tiểu thÆ°, nhị thúc của ngà i hiện tại Ä‘ang trong thÆ° phòng, Phù Khinh hiện Ä‘ang được ngÆ°á»i trông giữ, trong nhà má»i bác sÄ© tá»›i, bác sÄ© gia đình trÆ°á»›c đây cÅ©ng đến. Gần nhất trong nhà nên thay đổi nhân sá»± rất lá»›n. Tiểu thiếu gia ... ừm, Lâm Thiên à bây giá» cÅ©ng được đón từ trÆ°á»ng há»c vá», đã cho ngÆ°á»i theo dõi ..." Tấn An vừa báo cáo vá»›i Lâm Thù Ã, vừa nhìn Lâm Thiên à hiện Ä‘ang ngồi trên ghế sô pha là m má»™t mặt oan ức ba ba không biết xảy ra chuyện gì.
Nà ng muốn nói, ngÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng nhất ở đây chÃnh là đứa nhá» ngồi trên ghế sô pha.
Ở cái tuổi chÆ°a hiểu gì, tháºm chà còn không biết việc sinh ra mình có thể chÃnh là má»™t sai lầm.
Äến vá»›i thế giá»›i nà y nhÆ° má»™t sản phẩm đã được tÃnh toán, vì năm đó Phù Khinh muốn có được má»™t đứa con. Äáng tiếc chÃnh là tá»· lệ tồn tại của tinh trùng Lâm Phà m quá thấp. Còn thêm thân thể của Phù Khinh không phù hợp để thụ thai nhân tạo, lúc nà y má»›i Ä‘em sá»± chú ý đánh tá»›i trên đầu Lâm Nhị.
Lâm Phà m tá»± phụ kiêu ngạo, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn sẽ không chủ Ä‘á»™ng thừa nháºn má»™t ná»a lý do Phù Khinh không có con là vì hắn, cÅ©ng sẽ không chủ Ä‘á»™ng ra ngoà i là m thụ tinh. Cho nên, Phù Khinh má»›i dụ dá»— Lâm Nhị là quản gia và o thá»i Ä‘iểm đó, cá nÆ°á»›c vui vầy giữa hai ngÆ°á»i là không thể thiếu. NhÆ°ng mà , Phù Khinh luôn là nữ nhân là m việc có mục Ä‘Ãch, hòa trá»™n cùng má»™t chá»— vá»›i Lâm Nhị muốn thổi gió bên gối của ngÆ°á»i kia là m sao lại không dá»… dà ng?
Lâm Thiên à được Phù Khinh mang thai trong hoà n cảnh nhÆ° váºy.
Cáºu sinh ra xem nhÆ° đã ngáºm thìa và ng, nhÆ°ng trong nháy mắt tình thế đã thay đổi, bản thân đứa nhá» vẫn còn chÆ°a biết gì, Tấn An vừa nhìn đã cảm thấy đáng thÆ°Æ¡ng. Hắn ngẩng đầu liếc nhìn đồng hồ treo tÆ°á»ng, hiện tại thá»i gian không còn sá»›m, đã qua giỠăn cÆ¡m, nhÆ°ng Lâm Thiên à vẫn chÆ°a ăn, đáng thÆ°Æ¡ng ngồi tại chá»—, cÅ©ng không dám ăn trái cây trên bà n trà gần đó.
Má»™t khi thoát khá»i hà o quang của con trai Lâm Phà m, cáºu tháºm chà còn không bằng má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng trong Lâm gia.
Lâm Thù à nói mấy câu trên Ä‘iện thoại liá»n kết thúc cuá»™c gá»i, lúc nà y Tấn An má»›i Ä‘i vá» phÃa đứa nhá» trên ghế sô pha. Trong túi nà ng cÅ©ng có hai viên sôcôla, Ä‘Æ°a cho Lâm Thiên Ã.
Ãnh mắt của đứa nhá» lúc nà y trở nên vô cùng đáng thÆ°Æ¡ng, cáºu nháºn ra Tấn An, vừa nhìn thấy ngÆ°á»i quen thì không khá»i vui vẻ, kéo Tấn An lại há»i hiện tại đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Ä‘á»™t nhiên trong nhà có rất nhiá»u ngÆ°á»i, còn có, tại sao má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không thÃch cáºu nữa? Ngay cả ngÆ°á»i hầu thÆ°á»ng đối tốt vá»›i cáºu, hiện tại nhìn cáºu Ä‘á»u tránh còn không kịp?
Äối mặt vá»›i những câu há»i của Lâm Thiên Ã, Tấn An không thể trả lá»i. Nà ng sá» sỠđầu của Lâm Thiên Ã, "Sau nà y em sẽ hiểu." Sau nà y, sẽ từ từ quen. Tấn An không nói thêm gì nữa, xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i đây.
Quen từ cuá»™c sống thiên Ä‘Æ°á»ng rÆ¡i xuống địa ngục ...
Lâm Phà m rất nhanh đã xá» lý xong chuyện nà y, cầm bản báo cáo kiểm tra mà u Ä‘en trắng, tất cả những lá»i nói dối Ä‘á»u vô lý cùng buồn cÆ°á»i dÆ°á»›i xác nháºn của khoa há»c.
Lâm Thiên à quả thá»±c không phải là con của hắn, tháºm chà ngÆ°á»i cho hắn Ä‘á»™i nón xanh chÃnh là em trai ruá»™t của hắn a!
Lâm Phà m vô cùng tức giáºn, hầu nhÆ° không cần suy nghÄ©, hắn đã bắn má»™t phát và o vai Lâm Nhị "Gá»i bác sÄ© tá»›i, băng bó cho hắn, sau đó để hắn cút cho ta!" Lâm Phà m mặc kệ vẻ mặt Ä‘au Ä‘á»›n của Lâm Nhị, thấp giá»ng an bà i.
Nếu nhÆ° hiện tại là nam nhân khác giảo cháºp cùng Phù Khinh, hắn tin rằng không chỉ là má»™t phát súng và o vai. NhÆ°ng mà , Lâm Nhị cÅ©ng là ngÆ°á»i của Lâm gia, Lâm Phà m không thể gϊếŧ hắn được.
Không phải Lâm Phà m rá»™ng lượng nể tình thân, mà là vì luáºt của tổ tiên Lâm gia.
Nhắc tá»›i cÅ©ng kỳ quái, phÆ°Æ¡ng thức cạnh tranh đánh gϊếŧ lẫn nhau vô nhân đạo nà y được truyá»n từ Ä‘á»i nà y sang Ä‘á»i khác, nhÆ°ng lại không được phép chủ Ä‘á»™ng ra tay vá»›i ngÆ°á»i nhà , việc nà y nghe tháºt mâu thuẫn.
Khi Lâm Thù à nghe những báo cáo nà y, không khá»i kéo khóe môi.
Lúc nà y Tấn An Ä‘ang đứng đối diện vá»›i cô, tháºn trá»ng há»i: "Tiểu thÆ°, hiện tại ngà i không vá» nhà xem sao?"
Lâm Thù à châm Ä‘iếu thuốc giữa hai ngón tay, nụ cÆ°á»i trên khóe môi trong là n khói má» mịt dần biến thà nh trà o phúng, "Vá» là m gì? Những má»› há»—n Ä‘á»™n kia, nhìn qua tôi cÅ©ng cảm thấy bẩn con mắt." Những ngÆ°á»i nhÆ° Lâm Phà m chắc chắn không muốn mình trở vá», đúng không? Nói cho cùng, ha ha, có mấy ngÆ°á»i lấy giẻ rách lau Ä‘i những thứ ghê tởm kia lại nhìn qua cá»±c kỳ quan trá»ng. Cô không có hứng thú xem cuá»™c vui, chỉ muốn đạt được những gì cô muốn. NhÆ°ng hiện tại, Lâm Thù à rất xác định lá»±a chá»n cuối cùng của Lâm Phà m chỉ có má»™t mình cô.
Nắm được Lâm gia, chÃnh là mục Ä‘Ãch cuối cùng của cô.
"À đúng rồi, cô đừng quên tìm ngÆ°á»i canh chừng Lâm gia, Ãt nhất không thể để Phù Khinh chết nhÆ° váºy. Thế giá»›i bà ta nên đến chỉ má»›i bắt đầu, váºy là m sao cÅ©ng phải cho bà ta nếm chút mùi vị Ä‘Æ¡n giản nhất của cuá»™c sống chứ, phải không?" Lâm Thù à cháºm rãi nói, ánh mắt cô rÆ¡i và o Ä‘iếu thuốc Ä‘ang cháy, giống nhÆ° Ä‘ang xuất thần, giống nhÆ° Ä‘ang thá»±c sá»± quan sát là n khói thoát ra từ tà n thuốc Ä‘á» tÆ°Æ¡i.
Tấn An gáºt đầu, tiếp tục báo cáo công việc của mình.
Chỉ là những gì nà ng nói tiếp theo không liên quan gì đến Lâm gia, mà là Hứa Hòe.
"Mấy bác sÄ© tại bệnh viện đã gá»i tình hình của Hứa tiểu thÆ° đến há»™p thÆ° của ngà i dÆ°á»›i dạng tệp Ä‘iện tá», gá»i cho tôi má»™t bản sao. Thân thể Hứa tiểu thÆ° có chút suy yếu, hiện đã qua cÆ¡n nguy kịch, nhÆ°ng dá»± kiến ​​sẽ phải nằm viện nghỉ ngÆ¡i má»™t tháng. Vết thÆ°Æ¡ng đã hồi phục rất tốt, tiểu thÆ°, có cần chúng ta Ä‘Æ°a ngà i ấy vá» nhà không?" Tấn An đã sá»›m nháºn được thông báo của Lâm Thù à trÆ°á»›c khi quay lại, thu tháºp căn há»™ bên kia, còn không phải là vì Hứa Hòe sao?
Chỉ là Lâm Thù à vẫn chưa đưa ra yêu cầu nà y với nà ng.
Tấn An cảm thấy có chút kỳ quái, năng lá»±c của Lâm Thù à muốn Hứa Hòe trở vá» tÄ©nh dưỡng cÅ©ng không phải việc khó gì, nhÆ°ng ngÆ°á»i kia lại không há» có ý định nhÆ° váºy.
Ngà y đó ai cÅ©ng nghe thấy cuá»™c nói chuyện giữa Lâm Thù à và Hứa Hòe, tháºm chà còn không biết hiện tại chủ Ä‘á» nà y chÃnh là má»™t Ä‘iá»u cấm kỵ đối vá»›i Lâm Thù Ã.
"Không cần." Vẻ tản mạn trên mặt Lâm Thù à láºp tức rút Ä‘i nhÆ° thủy triá»u, trong mắt cô cÅ©ng mang theo tia lạnh lẽo, "Cô để ngÆ°á»i của chúng ta ở bệnh viện nhìn em ấy tháºt kỹ, không cho bất kỳ kẻ nà o không liên quan đến gần, đặc biệt là ngÆ°á»i của nhà cÅ©."
Tấn An khó hiểu, nhÆ°ng vẫn gáºt đầu.
"Còn có, nếu ngÆ°á»i bên Há» Tri Hảo có liên hệ, cô phụ trách má»™t chút. Hay sá» dụng lô hà ng lúc trÆ°á»›c chúng ta cÆ°á»›p được từ Phù Khinh. Chỉ sợ những năm nà y trong tay Phù Khinh không Ãt đồ váºt, tìm ngÆ°á»i thanh lý rõ rà ng, tôi Ä‘á»u muốn lấy những thứ thuá»™c vá» Phù gia" Lâm Thù à nói.
Tấn An nhá»› từng cái "Äược rồi, không sao rồi, ngà i vá» nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút, ở đây không có chuyện gì."
Tấn An "A" má»™t tiếng, vừa nãy nà ng từ dÆ°á»›i lầu Ä‘i lên nghe thấy ngÆ°á»i gian công theo giá» nói Lâm Thù à vẫn chÆ°a ăn tối, trÆ°á»›c mắt không khá»i lo lắng nói: "Tiểu thÆ°, hiện tại đã bảy tám giá» ..."
Lâm Thù à dáºp Ä‘iếu thuốc, ngẩng đầu lên, "Còn có việc?"
GÆ°Æ¡ng mặt cô lúc nà y đầy vẻ mệt má»i, Tấn An sá»ng sốt. Tháºt lòng mà nói, nà ng đã theo bên ngÆ°á»i Lâm Thù à nhiá»u năm nhÆ° váºy, luôn cảm thấy Lâm Thù à là nữ chiến binh, nà ng kÃnh nể nữ nhân trÆ°á»›c mặt, cÅ©ng toà n tâm toà n ý trở thà nh ngÆ°á»i Æ°u tú để cô dá»±a và o. Nà ng tháºt sá»± đã lâu chÆ°a nhìn thấy Lâm Thù à lá»™ ta vẻ mệt má»i cùng khổ sở nhÆ° hiện tại.
Tấn An mở miệng nói, "Tiểu thư, ngà i còn chưa ăn tối!"
DÆ°á»›i ánh đèn mông lung, Tấn An nhìn thấy Lâm Thù à còn chÆ°a nhá»› tá»›i tá»›i thay quần áo. Lần đầu tiên nà ng nghiêm túc nghÄ©, kỳ thá»±c, Lâm Thù à cÅ©ng là nữ nhân, cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i toà n năng.
Lâm Thù à gáºt đầu, "Tôi biết, cô vá» trÆ°á»›c Ä‘i, xá» lý tốt việc tôi an bà i, có chuyện gì ngà y mai lại nói. Tôi đã chuyển cuá»™c gá»i đến Ä‘iện thoại của cáºu, chá» lát nữa có ngÆ°á»i gá»i thì cáºu Ä‘á»u bảo ngà y mai liên lạc lại."
Hiện tại cô rất mệt, mệt má»i tá»›i mức nà o đây? Mệt má»i đến mức không muốn nghe Ä‘iện thoại.
Tấn An đã ra ngoà i.
Lâm Thù à tắt đèn đứng dáºy, cởi chiếc áo khoác có vết máu khô trên ngÆ°á»i, Ä‘iá»u khiển từ xa đóng rèm cá»a lại. Căn phòng không mấy sáng sủa láºp tức tối sầm lại, ngoại trừ ánh sáng của toilet trong phòng.
Lâm Thù à cởi bỠquần áo, bước và o phòng tắm, thả mình và o bồn tắm lớn, cô thực sự rất mệt.
Dưới ánh đèn sợi đốt rực rỡ, khuôn mặt cô đặc biệt không dễ nhìn.
Hiện tại có quầng thâm dÆ°á»›i đôi mắt nhắm nghiá»n kia, sắc mặt cô có chút tái nhợt không bình thÆ°á»ng.
Thá»i gian nhÆ° ngừng trôi, phòng tắm rất yên tÄ©nh, tá»±a nhÆ° không có ai trong đó.
Lâm Thù à một mình ngâm mình trong nước, rõ rà ng là nước ấm, nhưng cô lại cảm thấy rất lạnh.
Hai tay vốn dÄ© đặt ở ngoại vi bồn tắm, hiện tại má»™t tay ấn mạnh và o bên trái bụng dÆ°á»›i của chÃnh mình. Cẩn tháºn quan sát, giá»t nÆ°á»›c trên trán cô không phải văng lên trong lúc tắm, mà là má»™t tầng mồ hôi má»ng.
Tình hình của Lâm Thù à không tốt lắm, tÆ° thế nằm thÆ° thái trở nên không bình thÆ°á»ng, gợn nÆ°á»›c run rẩy, vô cùng bất ổn, trong không gian yên tÄ©nh lại có tiếng nÆ°á»›c bắn tung tóe, Lâm Thù à cuá»™n tròn thân mình, cắn môi dÆ°á»›i, nhìn ra Ãt Ä‘i cứng rắn ngà y thÆ°á»ng, nhiá»u thêm mấy phần yếu Ä‘uối.
Phần xương sống có kết cấu đồng nhất, nhưng vì cỠđộng cúi đầu của cô đã trở nên dữ tợn.
XÆ°Æ¡ng sống sau lÆ°ng tưởng chừng đâm xuyên qua lÆ°ng cô, mang theo ngá»— ngược cùng cÆ°á»ng bạo, nhÆ°ng hiện tại chủ nhân của nó Ä‘ang ở trong tình trạng rất không tốt.
Sau khi Lâm Thù à mạnh mẽ cuá»™n tròn, thá»i gian tá»±a nhÆ° trở nên im lặng trở lại, không khà yên tÄ©nh lại không có Ä‘á»™ng tÄ©nh. Lâm Thù à duy trì Ä‘á»™ng tác nà y gần má»™t phần tÆ° giá», lúc nà y má»›i nằm xuống, thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch hÆ¡n trÆ°á»›c.
Trong suốt quá trình nà y, cô không kêu lên một tiếng nà o, chỉ nghiến răng chịu đựng cơn đau từ cơ thể mình.
Äứng dáºy, đứng dÆ°á»›i vòi hoa sen, Lâm Thù à rá»a sạch thân thể, choà ng khăn tắm Ä‘i ra ngoà i.
Trong phòng má»i thứ đã chuẩn bị tốt, cô ngồi xổm bên bà n đầu giÆ°á»ng, lấy hòm thuốc ra, tìm mấy viên thuốc nhá» trong đó, nhét và o miệng, mở nắp chai nÆ°á»›c khoáng trên đầu giÆ°á»ng, tùy tiện nuốt xuống.
Lâm Thù à ngã xuống giÆ°á»ng, trong bụng vẫn còn nóng rát khiến cô cảm thấy rất khó chịu. Cô lặng lẽ nằm đó, trải qua là n sóng Ä‘au Ä‘á»›n nà y.
Không biết bao lâu Lâm Thù à má»›i đứng dáºy khá»i giÆ°á»ng. Cô mở vali ra, đây là ngà y cô Ä‘Æ°a Hứa Hòe vá» nÆ°á»›c liá»n Ä‘Æ°a vá» căn há»™ trÆ°á»›c. Cô nghÄ© ở đây có thể mối quan hệ của cô cùng Hứa Hòe sẽ tiến thêm má»™t bÆ°á»›c, hòa hoà n hÆ¡n má»™t chút, nhÆ°ng không ngá»...
Thay quần áo xong, Lâm Thù à đi ra ngoà i.
Mà n đêm buông xuống, nhÆ°ng Ä‘iá»u nà y không ảnh hưởng đến náo nhiệt của thà nh phố. Lâm Thù à tá»± mình lái xe đến bệnh viện.
Hiện tại đã là mÆ°á»i giá», bệnh viện là nÆ¡i khác vá»›i khu thÆ°Æ¡ng mại, rất yên tÄ©nh, đây là má»™t thế giá»›i hoà n toà n khác vá»›i nhịp sống hối hả.
Lâm Thù à lên lầu, lúc nà y trong phòng Hứa Hòe không có tiếng TV như ban ngà y. Trong phòng của cô gái kia, ngoà i yên tĩnh, vẫn là yên tĩnh.
Ãnh trăng thÆ°a thá»›t rÆ¡i trên sà n nhà , giống nhÆ° má»™t và i con Ä‘om đóm không nghe lá»i Ä‘ang nhảy múa.
Có má»™t ngá»n đèn nhá» cạnh giÆ°á»ng, Lâm Thù à nghe nói là Hứa Hòe yêu cầu. Có vẻ nà ng không thÃch loại cô quạnh trong phòng, lại sợ bóng tối cho nên má»›i nhá» ngÆ°á»i mua chiếc đèn ngủ nà y.
Hiện tại, cô đang đứng trước mặt nà ng, lặng lẽ nhìn nà ng.
Lâm Thù à vÆ°Æ¡n tay ra, bá»—ng dÆ°ng lại nắm thà nh quyá»n trên không trung, giống nhÆ° muốn chạm và o cô gái trÆ°á»›c mặt, nhÆ°ng trong lòng tá»±a hồ có chút sợ hãi.
Lâm Thù à nghÄ©, Hứa Hòe không thÃch sá»± đụng chạm của mình, đúng không? Nà ng muốn tránh xa mình, muốn phân rõ giá»›i hạn, nhÆ°ng má»™t má»±c không thể thoát khá»i mối quan hệ dị dạng nà y ...
Bà n tay thon gầy dừng giữa không trung má»™t lúc, cuối cùng vẫn rÆ¡i và o trên mặt cô gái hiện Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng.
Khi đầu ngón tay chạm và o má»™t mảnh má»m mại quen thuá»™c trong trà nhá»›, mặt mà y của Lâm Thù à không dá»… nhìn ra nhu hòa Ä‘i rất nhiá»u. Cô quay lÆ°ng vá» phÃa ánh trăng, khóe môi lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i yếu á»›t. Nhiệt Ä‘á»™ đầu ngón tay có chút nóng khiến cô không tá»± chủ được muốn tìm kiếm nhiá»u hÆ¡n.
Cuối cùng, nữ nhân đứng bên giÆ°á»ng khom lÆ°ng...
Cô cúi đầu.
Cô hôn môi nà ng ...
Cách má»™t tầng ánh trăng lạnh lẽo, cô hôn ngÆ°á»i Ä‘ang ở trong giấc ngủ.
Môi có chút khô khốc, nhÆ°ng Lâm Thù à lại không thá»a mãn. Cô vÆ°Æ¡n đầu lưỡi, liáº¿Ê ÉáÏ, sau đó cắn và o, táºn lá»±c nhẹ nhà ng gặm cắn để không đánh thức ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt, mút lấy môi nhÆ° máºt hoa.
Trong miệng nhất thá»i trà n ngáºp mùi vị từ ký ức, là mùi vị rất dá»… chịu, phảng phất chút ngá»t ngà o.
Lâm Thù à cảm thấy ngÆ°á»i khát nÆ°á»›c không phải Hứa Hòe, mà là chÃnh mình. Cô giống nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘i trong sa mạc, hiện tại tháºt không dá»… dà ng má»›i tìm được ốc đảo, vốn dÄ© cô chỉ định lÆ°á»›t qua thôi, nhÆ°ng cả thể xác cùng trái tim cô Ä‘á»u bị vÅ©ng thanh tuyá»n ở ốc đảo nà y thu phục, nếm thá» má»™t ngụm, còn muốn nếm ngụm thứ hai, đòi lấy nhiá»u hÆ¡n...
Cô đã quên mình chỉ là lữ khách, chỉ là ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng, không thể mang vÅ©ng thanh tuyá»n theo, chung quy sẽ bá» qua. NhÆ°ng khi thưởng thức loại ngá»t ngà o nà y, cô giống nhÆ° từ bá» thân pháºn của chÃnh mình. Cái gì lữ khách, cái gì ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng, cô chỉ muốn đóng quân bên cạnh vÅ©ng thanh tuyá»n nà y, ngà y đêm bảo vệ nà ng.
Khi Lâm Thù à hôn đến cổ Hứa Hòe, chóp mÅ©i của cô vô tình va và o thân thể má»m mại của cô gái, cô Ä‘á»™t nhiên hoà n hồn.
Hà nh Ä‘á»™ng khom lÆ°ng triá»n miên ôm ấp dừng lại, giống nhÆ° má»™t cảnh quay đã qua chỉnh sá»a, vô tình bị nhấn nút tạm dừng ở giai Ä‘oạn sau.
Lâm Thù à mở mắt ra, tỉnh táo trở lại, phát hiện lúc nà y mình vẫn Ä‘ang cắn cổ Hứa Hòe. Cô Ä‘á»™t ngá»™t đứng dáºy, tầm mắt bao trùm Hứa Hòe trên giÆ°á»ng vẫn chÆ°a tỉnh lại. Nhìn cổ áo lá»ng lẻo của cô gái, vết hồng ngân má» nhạt trên cổ, còn có xÆ°Æ¡ng quai xanh xinh đẹp mê ngÆ°á»i, thân thể cô có chút không tá»± chủ được mà nóng lên.
Tay Lâm Thù à run run, thu tháºp quần áo của ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng, nhìn Hứa Hòe má»™t hồi lâu má»›i xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
"Ha ..." Cô khẽ cÆ°á»i ở má»™t nÆ¡i không có ai, mang theo châm chá»c cùng chế giá»…u, là vá»›i bản thân cô.
Mà tại thá»i Ä‘iểm Lâm Thù à bÆ°á»›c ra khá»i phòng đóng cá»a lại, ngÆ°á»i Ä‘ang nhắm mắt trên giÆ°á»ng cháºm rãi mở mắt ra.