- Trang chủ
- Nghiện - Nguyên Hòa
- ChÆ°Æ¡ng 50
Tác giả:
Tấn An đã Ä‘i theo bên ngÆ°á»i Lâm Thù à nhiá»u năm, hiện tại chuyện lá»›n chuyện nhá» của Lâm gia Ä‘á»u là nà ng liên hệ báo cáo vá»›i Lâm Thù Ã. Hiện tại nghe những lá»i của Lâm Thù Ã, nà ng rất rõ rà ng ý tứ của cô. “Tôi sẽ cho ngÆ°á»i bên dÆ°á»›i xá» lý ngay, đảm bảo khi ngà i trở vá» sẽ không gặp lại ngÆ°á»i nà y nữa.â€
Tấn An yên lặng sá» sá» mồ hôi trên trán, Lâm Thù à cÆ°á»ng thế nhÆ° váºy, rõ rà ng không phải nói chuyện ở trÆ°á»›c mặt nà ng, còn cách đại lão bản xa nhÆ° váºy, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng lại có khả năng là m cho nà ng cảm thấy hoảng sợ cùng lo lắng.
Lâm Thù à nhà n nhạt ừm má»™t tiếng, giống nhÆ° căn bản không có để ở trong lòng. Hà nh vi lần nà y của Phù Khinh thá»±c sá»± khiến cô tức giáºn, nhÆ°ng trong khi tức giáºn, Lâm Thù à lại nhá»› ra má»™t chuyện khác.
Nếu Phù Khinh có khả năng tìm ra nhược Ä‘iểm của cô, váºy còn trÆ°á»›c kia thì sao? TrÆ°á»›c kia cô còn chÆ°a đủ lông đủ cánh, không phải sẽ dá»… dà ng hÆ¡n sao?
Nữ nhân kia, quả nhiên có tâm địa rắn rết, và o thá»i Ä‘iểm nà o đó có thể giáng cho cô má»™t đòn chà mạng.
"Còn nữa, Ä‘i thăm dò xem trÆ°á»›c khi Phan gia xảy ra biến cố, Phù gia Ä‘ang là m gì!" Lâm Thù à nắm chặt quyá»n, từ sá»± việc nà y, cô cảm thấy có lẽ lúc trÆ°á»›c cô đã đánh giá thấp Phù Khinh. Äừng nói hy vá»ng nữ nhân kia có chi tâm lÆ°Æ¡ng thiện, để cho cô trở thà nh má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng còn rất khó.
Tấn An trả lá»i, thăm dò há»i, “Là trÆ°á»›c đây có vấn Ä‘á» gì không sao?â€
Lâm Thù à không kiên nhẫn cau mà y, “Xem có thể tra được chút gì hay không lại nói, tháng sau tôi sẽ trở vá», thu tháºp nhà bên kia."
"Bên kia? Tiểu thÆ°, ngà i không sống ở nhà cÅ© sao?" Tấn An lại ngạc nhiên, dù Ä‘i theo Lâm Thù à nhiá»u năm nhÆ° váºy, nà ng tháºt sá»± không thể hiểu được lần nà y Lâm Thù à đang là m gì. Trên ngÆ°á»i Lâm Thù à có góc khuất, nhÆ°ng khi đối mặt vá»›i công việc của Lâm gia, miá»…n là liên quan đến quyá»n lợi cùng quyá»n thừa kế, Lâm Thù à chÆ°a bao giá» cẩu thả. Không phải cô thá»±c sá»± coi trá»ng sản nghiệp của Lâm gia, mà chỉ là vì khẩu khà trong lòng. Nếu cô trở vá» mà không sống trong nhà cÅ©, có lẽ cÅ©ng biết Lâm Phà m sẽ nghÄ© nhÆ° thế nà o.
“Ừm, tôi còn muốn Ä‘Æ°a ngÆ°á»i vá».†Lâm Thù à thẳng thắn thừa nháºn, bản thân cô vá» nhà cÅ© sẽ không có vấn Ä‘á» gì. Dù sao, những năm nay cô đã đấu trà vá»›i Phù Khinh không Ãt lần, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u rõ rà ng đối phÆ°Æ¡ng không phải là kẻ tầm thÆ°á»ng, muốn hạ gục đối phÆ°Æ¡ng trong nháy mắt là điá»u không thể. NhÆ°ng Hứa Hòe thì khác, mặc dù Lâm Thù à chắc chắn Hứa Hòe sẽ không bị bất cứ thÆ°Æ¡ng tổn nà o, nhÆ°ng cô không đủ có niá»m tin tuyệt đối nói không để cho Hứa Hòe chịu chút uá»· khuất. Huống hồ, quan hệ hiện tại của hai ngÆ°á»i...
NghÄ© đến đây, Lâm Thù à lại cảm thấy có chút cáu kỉnh, “Con trai của Phù Khinh bây giá» thế nà o rồi?†Cô dừng lại, nhÆ° suy nghÄ© má»™t chút, Ä‘á»™t nhiên nói: “Quên Ä‘i, đừng nói nữa, lại cà ng thêm phiá»n lòng. CÅ©ng nhá»› kỹ ngÆ°á»i nà y cho tôi, nói cái gì chúng ta cÅ©ng nên chú ý đến bảo bối của Phù Khinh má»›i đúng."
Trong lòng Lâm Thù à vẫn luôn nhá»› tá»›i Hứa Hòe, cúp Ä‘iện thoại xong xoay ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i phòng bệnh của Hứa Hòe.
Gần mÆ°á»i hai giá» trÆ°a Hứa Hòe má»›i tỉnh dáºy, kỳ thá»±c nà ng còn chÆ°a muốn mở mắt, thân thể mệt má»i rã rá»i, nhÆ°ng ý thức trở vá» giống nhÆ° thúc giục nà ng, buá»™c nà ng phải mở mắt, không thể ngủ tiếp.
Mà mắt Hứa Hòe vừa Ä‘á»™ng, khi ý thức trở vá», nà ng cÅ©ng cảm thấy vô cùng khó chịu. Giống nhÆ° bị má»™t ngá»n núi đè lên, từng bá»™ pháºn xÆ°Æ¡ng cốt Ä‘á»u Ä‘au nhức không chịu nổi.
Vừa định nhẹ nhà ng thở ra, tầm mắt Hứa Hòe liá»n rÆ¡i và o má»™t bóng lÆ°ng.
Không biết Lâm Thù à nằm nhoà i ngủ bên giÆ°á»ng từ lúc nà o, hiện tại vẫn chÆ°a tỉnh lại. Hứa Hòe nuốt lá»i hô hấp và o cổ há»ng, nà ng nhìn Lâm Thù Ã, nữ nhân nà y Ä‘ang đối mặt vá»›i nà ng, từ góc Ä‘á»™ của Hứa Hòe có thể thấy rõ và nh mắt bị thâm Ä‘en của Lâm Thù Ã, mà tóc cÅ©ng có chút lá»™n xá»™n, không còn có dáng dấp Æ°u tú cao cao tại thượng nhÆ° thÆ°á»ng lệ.
Hứa Hòe hÆ¡i nhúc nhÃch, vừa định xuống giÆ°á»ng thì Lâm Thù à đột nhiên mở mắt ra.
Thá»i gian thức dáºy sau giấc ngủ của Lâm Thù à ngắn hÆ¡n ngÆ°á»i khác nhiá»u, thói quen cảnh giác mà cô nuôi thà nh quanh năm tá»±a nhÆ° không có khả năng thay đổi trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u. Việc đầu tiên khi thức dáºy chÃnh là ngẩng đầu nhìn vá» phÃa Hứa Hòe, khi bắt gặp ánh mắt của cô gái, cô láºp tức lá»™ ra nụ cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i nà y giống nhÆ° những chuyện vẫn lo lắng cùng Ä‘á» phòng của cô đã lắng xuống. “Tỉnh rồi, có thấy chá»— nà o không thoải mái không?†Lâm Thù à há»i, ánh mắt ôn nhu, giá»ng nói nhẹ nhà ng hÆ¡n bình thÆ°á»ng.
Hứa Hòe lắc đầu, ngoại trừ đầu có chút nặng nỠhơn một chút cũng không có chuyện gì.
"Bên kia ..." Hứa Hòe do dự, hiện tại trong đầu nà ng rất rõ rà ng, nà ng vẫn còn nhớ những gì nà ng đã nói với Lâm Thù à lúc sáng.
Kỳ thá»±c sau khi nói ra những lá»i đó, nà ng không muốn nói chuyện vá»›i Lâm Thù Ã, nhÆ°ng hiện tại ngoà i Lâm Thù à ra, nà ng không tìm được ai để há»i tình hình của bên Hứa Ba nhÆ° thế nà o. Trong lòng lo lắng, nhÆ°ng hiện tại kéo lê thân thể mệt má»i, nhất thá»i tá»±a nhÆ° cÅ©ng không thể là m được gì.
Biển hiện của Lâm Thù à rất săn sóc, trong chốc lát cô đã hiểu được ý tứ của Hứa Hòe, sau đó cô nói: "Yên tâm, bên nhà tang ká»… có Lục Kinh Châu nhìn... Em, chuyện của ba em, đã được an bà i thá»a đáng rồi, thá»i gian được ấn định là 3 giá» chiá»u nay. Äến thá»i Ä‘iểm đó tôi sẽ Ä‘Æ°a em Ä‘i."
Hứa Hòe có chút kinh ngạc nhìn cô, nà ng không biết giữa mình và Lâm Thù à còn có quan hệ gì. Nà ng nhá»› lúc đó mình đã nói rất rõ rà ng rồi, theo tÃnh khà của Lâm Thù Ã, sau khi nghe xong lá»i nói của mình, còn có thể xem nhÆ° không có chuyện gì mà giao tiếp vá»›i mình sao? Cô tháºm chà còn giúp nà ng sắp xếp háºu sá»± của Hứa Ba.
“Kỳ thá»±c, chị không cần là m những việc nà y, Lâm Thù Ã.†Hứa Hòe nói, “Tôi đã nói rất rõ rồi, từ đây vá» sau chúng ta không còn liên quan gì đến nhau nữa, tôi sẽ tá»± lo việc của ba tôi, trÆ°á»›c tiên cảm Æ¡n chị vì khoảng thá»i gian nà y phiá»n phức chị." Nói xong nà ng cúi đầu, không dám nhìn và o đôi mắt quen thuá»™c kia.
Lâm Thù à không quá bất ngá» trÆ°á»›c né tránh của Hứa Hòe. Mấy tháng nay, còn thiếu Hứa Hòe tá» vẻ quáºt cÆ°á»ng trÆ°á»›c mặt cô sao? NhÆ°ng cô là loại ngÆ°á»i là m theo những gì ngÆ°á»i khác nói sao? Lâm Thù à mỉm cÆ°á»i, cô đứng dáºy lắc lắc cổ, vừa rồi nằm ở trên giÆ°á»ng mấy tiếng, cá»™t sống cổ tá»±a nhÆ° không chịu nổi.
Hứa Hòe trên giÆ°á»ng còn rất suy nhược. Khuôn mặt nhá» bé tái nhợt kia có chút bệnh trạng, đối mặt vá»›i Hứa Hòe nhÆ° váºy, coi nhÆ° trong lòng Lâm Thù à có lá»a giáºn cÅ©ng không thể phát tiết. Lúc nà y trong mắt cô chỉ có Ä‘au lòng, nhìn cô gái trÆ°á»›c mặt, nói: "Äược rồi, đừng sinh khÃ, hiện tại tôi dẫn em Ä‘i ăn chút gì đó, để bụng đói lâu nhÆ° váºy sẽ không tốt cho dạ dà y. Sau khi ăn xong tôi sẽ Ä‘Æ°a em đến nhà tang lá»…."
Biểu hiện của cô rất tá»± nhiên, giống nhÆ° hoà n toà n thá» Æ¡ vá»›i những lá»i của Hứa Hòe, cÅ©ng nhÆ° là không nghe thấy. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cÅ©ng không cảm thấy kÃch Ä‘á»™ng vì Hứa Hòe từ chối, ngược lại còn má»™t má»±c tiếp cáºn nà ng.
Có thể nói, loại chủ ý nà y của Lâm Thù à rất là m ngÆ°á»i kinh ngạc.
Hứa Hòe trố mắt má»™t lát, không nói tốt cÅ©ng không nói xấu. Dù sao nà ng cÅ©ng quá hiểu rõ Lâm Thù Ã, cho dù không thể để cô Ä‘i theo, Lâm Thù à sẽ nghe lá»i nà ng sao? Hứa Hòe mÃm mÃm môi, chuẩn bị nhấc chăn Ä‘i xuống. Nà ng vừa là m ra hà nh Ä‘á»™ng nà y, liá»n bị Lâm Thù à dùng tay ngăn lại.
“ChỠđã.†Lâm Thù à nói, “Tôi Ä‘i lấy tăm bông, trên mu bà n tay em vẫn còn ghim kim.â€
Hứa Hòe lại bị lá»i nói của cô là m cho sá»ng sốt, Lâm Thù à ôn nhu cùng săn sóc khiến nà ng không biết phải nói gì, nhÆ°ng trái tim nà ng rất ấm áp, giống nhÆ° có má»™t mặt trá»i nhá». Chỉ là má»™t mặt trá»i nhá» nhÆ° váºy, nà ng cảm thấy không kham nổi.
Äá»™ng tác của Lâm Thù à rất nhanh, lúc là m loại chuyện nà y cô rất cẩn tháºn, cúi đầu xuống, dùng tăm bông ấn và o mu bà n tay, sức lá»±c không mạnh, vừa phải.
“Äi thôi.†Lâm Thù à nắm tay nà ng.
Hứa Hòe nhìn mÆ°á»i ngón tay hai ngÆ°á»i Ä‘an và o nhau, ánh mắt tối sầm lại, quên Ä‘i, nà ng không quan tâm, cứ coi nhÆ° là lần cuối cùng Ä‘i. Hôm nay lo liệu háºu sá»± cho Hứa Ba xong, má»i chuyện sẽ thá»±c sá»± kết thúc.
Khi đến nhà tang lá»…, còn chÆ°a Ä‘i đến linh Ä‘Æ°á»ng của Hứa Ba, Hứa Hòe đã nghe thấy tiếng nói chuyện.
Nà ng rất kinh ngạc, hôm qua Ä‘á»™t nhiên xảy ra chuyện, vị trà linh Ä‘Æ°á»ng rất hẻo lánh, xung quanh cÅ©ng không có ngÆ°á»i quen biết. NhÆ°ng hiện tại thá»±c sá»± có tiếng ngÆ°á»i giao lÆ°u trong linh Ä‘Æ°á»ng. Nà ng ngẩng đầu, nhìn sang, khi nhìn thấy tình cảnh trÆ°á»›c mắt liá»n hoà n toà n sững sá».
Sao lại có nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy? HÆ¡n nữa, nhìn những vòng hoa đã bà y ra không còn chá»— để đặt, Hứa Hòe cảm thấy mình đã Ä‘i nhầm chá»—.
NhÆ°ng không, nÆ¡i nà y chÃnh là linh Ä‘Æ°á»ng của Hứa Ba, hiện tại, thá»±c sá»± có rất nhiá»u ngÆ°á»i đến tế bái, tháºm chà nà ng còn nhìn thấy má»™t và i bóng dáng quen thuá»™c trong đám ngÆ°á»i nà y. Äó là những gia đình đã từng có giao hảo vá»›i gia đình nà ng, nhÆ°ng sau đó trở nên xa lánh vì nhiá»u lý do khác nhau.
Hứa Hòe đứng đó không Ä‘i, nà ng cảm thấy mình cần má»™t chút thá»i gian để tiêu hóa tất cả những gì mình nhìn thấy.
Có chút huyá»n huyá»…n, khó mà tin nổi.
"Em không Ä‘i qua xem má»™t chút sao? Những ngÆ°á»i kia Ä‘á»u là tá»›i thăm ba em, em cÅ©ng không muốn ông ấy quạnh quẽ Ä‘i nhÆ° váºy đúng không?" Lâm Thù à thấy nà ng dừng bÆ°á»›c, sau đó cÅ©ng dừng lại, nói.
Biểu hiện của ngÆ°á»i nà y quá mức bình thÆ°á»ng, cÅ©ng không cảm thấy chút kinh ngạc. “Chị sắp xếp chuyện nà y?†Hứa Hòe nhìn Lâm Thù à há»i.
Lâm Thù à không có né tránh ánh mắt của nà ng, rất tá»± nhiên nói, "Äó là vì tôi là m ngÆ°á»i ở thà nh phố Thanh Phúc bất mà tránh xa Hứa gia, nhÆ°ng nếu hiện tại ngÆ°á»i năm đó Ä‘á»u đã Ä‘i rồi, tôi cÅ©ng không thể dây dÆ°a không tha đúng không? Lục Kinh Châu đã sắp xếp, em ..."
"Ná»±c cÆ°á»i!" Hứa Hòe hất tay cô ra, tâm tình phản kháng trÆ°á»›c nay chÆ°a từng có, "Lâm Thù Ã, hiện tại chị rất đắc ý đúng không? Cao cao tại thượng nhÆ° váºy, vÄ©nh viá»…n có thể Ä‘em ngÆ°á»i đùa bỡn sau đó vá»— tay! Chị cảm thấy nhÆ° váºy rất lợi hại sao! Hiện tại ba tôi đã chết rồi, ai cần chị giả nhân giả nghÄ©a!".
Sau đó, nà ng dùng sức đẩy Lâm Thù Ã, lảo đảo chạy Ä‘i.
Lâm Thù à đột nhiên bị đẩy cÅ©ng không để ý tá»›i, dÆ°á»›i chân loạng choạng suýt chút nữa ngã chổng vó. Cô hét lên "Hứa Hòe", nhÆ°ng ngÆ°á»i kia không quay đầu lại, chỉ Ä‘Æ°a cho cô má»™t bóng lÆ°ng quyết tuyệt cà ng lúc cà ng xa.
Bóng lưng kia tựa như đang lên án cô.
Lâm Thù à cÆ°á»i khổ, Lục Kinh Châu nói đúng, tại sao ngay từ đầu cô chắc chắn rằng mình sẽ không yêu Hứa Hòe? Váºy hiện tại cô là m sao bây giá»? Cô đã nghiện nà ng, mà nà ng, háºn chết cô.
Cô muốn rút lại những lá»i vừa rồi, kỳ thá»±c không muốn biểu đạt ý tứ hà m xúc của mình, nhÆ°ng cô không biết là m sao má»i chuyện lại trở thà nh nhÆ° váºy.
Äứng tại chá»—, Lâm Thù à mệt má»i thở dà i.
Tất cả những gì hiện tại cô đang là m, hóa ra trong mắt Hứa Hòe chỉ là giả nhân giả nghĩa...