- Trang chủ
- Hiệp Giả Hệ Thống Dị Giới Hoà nh Hà nh
- ChÆ°Æ¡ng 14: Giang Hồ Nháºt Báo muốn gặp tiên sinh
Tác giả:
‘Trong sách?’
Xem lá»i nhắc nhÆ° không nhắc nà y, Từ Hiá»n cÅ©ng Ä‘Ã nh lắc đầu.
NhÆ°ng nhìn thấy nhiệm vụ nà y xuất hiện thù lao đánh giết Tiên Thiên, Huyá»n Tà ng, hắn cảm giác sau lÆ°ng mình nhÆ° má»c gai.
‘Thuyá»n đến đầu cầu tá»± nhiên thẳng.’
Tá»± an ủi má»™t câu, Từ Hiá»n lăn bánh rá»i phòng bếp, quay lại tụ há»p vá»›i Hứa đại phu và ông cháu trưởng trấn.
Hắn dừng ở má»™t bên, nghe VÆ°Æ¡ng Tiểu Minh kể Bạch nÆ°Æ¡ng tá» là m sao lấy đại hồng thủy cuốn trôi đám ngÆ°á»i xấu, và o trong sÆ¡n Ä‘á»™ng cứu nó liá»n hiểu ý mà cÆ°á»i.
Tiểu tỠnà y xem ra cũng không biết Hứa phu nhân cứu nó bằng cách nà o, nhanh trà lấy lấy tình tiết “thủy mạn Kim Sơn†trong Bạch Xà Truyện ra để chém gió đây mà .
Trông thấy Hứa đại phu dở khóc dở cÆ°á»i, bất đắc dÄ© không biết là m sao khi có má»™t đứa trẻ muốn tranh là m Hứa Tiên vá»›i y, Từ Hiá»n cảm thấy lòng được khuây khá»a, tạm thá»i quên Ä‘i khó khăn của nhiệm vụ má»›i.
Bạch Xà Truyện truyá»n khắp Bạch Long Trấn, các quán trà quán rượu lá»›n nhá» Ä‘á»u có ngÆ°á»i kể, VÆ°Æ¡ng lão gia tá» tất nhiên từng nghe qua, chỉ mỉm cÆ°á»i nhìn tôn nhi nhà mình biểu diá»…n.
Mặc dù chuyện Hứa phu nhân là ngÆ°á»i cứu được VÆ°Æ¡ng Tiểu Minh có nhiá»u uẩn khúc, nhÆ°ng lão nhân nà y cÅ©ng không nghÄ© tá»›i việc tìm hiểu ngá»n nguồn. NgÆ°á»i già rồi, chỉ cần con cháu bình an là đủ.
NhÆ°ng lão cÅ©ng còn nhá»› Từ Hiá»n đã nói mình có manh mối vá» bá»n hung đồ nà y, hÆ¡n nữa còn muốn bá» qua quan phủ, tá»± mình lo liệu.
Thấy hắn trở lại, lão bèn đến gần khuyên nhủ:
“Tiểu Hiá»n à , Tiểu Minh cÅ©ng đã bình an trở vá». Nghe lão đầu má»™t câu, nếu ngÆ°Æ¡i có manh mối của vụ án nà y thì vẫn nên báo cho nha môn Ä‘i thôi.â€
“Cả Bạch Long Trấn nà y ai chẳng biết Từ tiên sinh tà i cao bát đấu, dá»±a và o tà i năng của ngÆ°Æ¡i ắt có ngà y công thà nh danh toại, sao phải dấn thân và o nguy hiểm.â€
“à tốt của VÆ°Æ¡ng lão, Từ Hiá»n xin nháºn…â€
VÆ°Æ¡ng lão gia tá» còn tưởng rằng hắn nghe khuyên, nhÆ°ng chỉ thấy Từ Hiá»n nhẹ nhà ng lắc đầu, dùng ánh mắt không chút gợn sóng nhìn lão, giá»ng đầy thản nhiên:
“Luyện được văn võ nghệ, chà o hà ng đế vÆ°Æ¡ng gia.â€
“Äó không phải ta!â€
“Từ Hiá»n ta chỉ có chút bản lÄ©nh nông cạn, không vì vinh hoa phú quý, cÅ©ng không đủ sức vì thiên hạ thÆ°Æ¡ng sinh.â€
“NhÆ°ng nếu mắt thấy tai nghe chuyện bất bình, dù phải đánh cược tánh mạng cÅ©ng tất không là m ngÆ¡. Chẳng vì hai tiếng nhân nghÄ©a, chỉ vì không thẹn vá»›i lòng.â€
Hãm hại nhi đồng, thiên lý bất dung.
Nếu không biết thì thôi, nhÆ°ng má»™t khi đã biết thì Từ Hiá»n tất không để yên.
Từ Hiá»n chỉ có Háºu Thiên tam trá»ng, nhÆ°ng thân là ngÆ°á»i mang hệ thống, hắn có đủ tá»± tin để đối đầu vá»›i đám hung đồ nà y.
Bây giá» cảnh giá»›i còn thấp, không đủ năng lá»±c nhổ táºn gốc bá»n chúng, nhÆ°ng chà Ãt hắn cÅ©ng muốn bảo toà n đám trẻ thÆ¡ trong trấn.
Chá» ngà y võ đạo thông thần, hắn tất lấy thế long đằng vạn lý du cá»u châu, quét dá»n hết thảy yêu ma quá»· quái tại nhân gian.
Nhìn thấy ánh mắt quyết chà không đổi trên gÆ°Æ¡ng mặt bình thản của Từ Hiá»n, VÆ°Æ¡ng lão gia tá» biết chẳng khuyên nổi hắn nữa, chỉ còn biết vá»— nhẹ lên vai hắn xem nhÆ° cổ vÅ©.
Hứa Tuyên cÅ©ng tá»›i gần, tuy không nghe được lão nói gì vá»›i Từ Hiá»n từ đầu, nhÆ°ng lá»i của hắn thì y nghe không lá»t má»™t chữ. Y gáºt gù cảm thán:
“Từ tiên sinh quả là báºc đức hạnh cao khiết váºy, Hứa Tuyên hổ thẹn không sánh được.â€
Từ Hiá»n nghe váºy bèn liếc Hứa đại phu má»™t cái, cÆ°á»i nhÆ° không cÆ°á»i: “Hứa đại phu là đại thụ trong giá»›i hạnh lâm, ngÆ°Æ¡i nói thế má»›i khiến ta hổ thẹn đây.â€
Lá»i nà y là tháºt lòng, bởi hắn dùngã€Hiệp Äạo Thiên Nhãn】nhìn lên đỉnh đầu Hứa Tuyên thì thấy Thiện Khà còn y còn dà y gấp đôi Hứa phu nhân, Ãc Khà cÅ©ng chỉ má»ng manh nhÆ° Lý Tá»± Thà nh.
Hứa phu nhân ra ra và o và o phòng bếp, dá»±a và o công lá»±c của nà ng thì lá»i to tiếng nhá» Ä‘á»u có thể thu và o tai, nên nghe câu nà y của Từ Hiá»n nà ng liá»n mỉm cÆ°á»i, gáºt đầu tán đồng.
Theo Hứa phu nhân thì Từ Hiá»n dù ná»™i tâm chÃnh khÃ, ngoại mạo bất phà m, lại bác há»c tinh thông, Ä‘a tà i Ä‘a nghệ, nhÆ°ng so đức hạnh thì vẫn là không bằng được quan nhân nhà mình.
Nhá»› đến những lúc Hứa đại phu vì bệnh tình của ngÆ°á»i xa lạ mà trằn trá»c không ngủ được, ánh mắt của Hứa phu nhân lại cà ng thêm má»m mại.
Äặt Ä‘Ä©a thức ăn cuối cùng xuống chiếc bà n bát tiên, nà ng cung tay đứng ở cạnh bà n, nhẹ giá»ng hô:
“Quan nhân, VÆ°Æ¡ng lão, Tiểu Minh, má»i ngÆ°á»i đến dùng cÆ¡m thôi. May mắn thiếp thân chuẩn bị còn thừa chút cÆ¡m canh, Từ tiên sinh và Tá»± Thà nh cÅ©ng tá»›i chung bữa cho vui.â€
Hứa phu nhân hiện tại dù ôn nhÆ° lÆ°Æ¡ng thiện, nhÆ°ng đến cùng vẫn không phải Bạch nÆ°Æ¡ng tá» hiá»n lÆ°Æ¡ng thục đức, dịu dà ng nhÆ° nÆ°á»›c trong Bạch Xà Truyện.
Cho nên vì trả thù Từ Hiá»n khi nãy “tra há»i†mình, nà ng liá»n dùng lá»i ẩn ý bảo hắn ăn cÆ¡m thừa canh cặn nhà mình, đến Lý Tá»± Thà nh không liên quan gì cÅ©ng bất hạnh vạ lây.
Từ Hiá»n nghe ra, nhÆ°ng hắn không giống ngÆ°á»i của thế giá»›i nà y, gặp chuyện nhÆ° váºy liá»n tá»± ái sÄ© diện, trở mặt bá» vá».
“Váºy thì Ä‘a tạ Hứa phu nhân rồi, lần sau tại hạ nhất định mang theo bức há»a đến báo đáp ân má»™t bữa cÆ¡m của phu nhân.â€
Hắn thản nhiên đáp lại, sau đó định di chuyển vá» phÃa bà n ăn thì Lý Tá»± Thà nh đã láºp tức xuất hiện sau xe lăn giúp hắn, gã vẫn không hiểu mình vừa bị tiên sinh liên lụy.
VÆ°Æ¡ng lão gia tá» nghe hai ngÆ°á»i đối đáp cÅ©ng chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, việc của ngÆ°á»i trẻ tuổi, kẻ gần đất xa trá»i nhÆ° lão cÅ©ng không tiện xen và o.
Hứa đại phu cảm thấy hết sức bất đắc dÄ©, cÆ°á»i khổ nhìn Từ Hiá»n tá» vẻ cáo lá»—i.
Y không rõ nÆ°Æ¡ng tá» nhà mình và Từ tiên sinh má»›i gặp mặt hai lần đã có xÃch mÃch gì, nhÆ°ng khoảng thá»i gian nà y y cÅ©ng không dám ngá»— nghịch, ai bảo nà ng bá»—ng nhiên nguyện ý sinh con cho cho y sau mÆ°á»i năm từ chối.
NghÄ© tá»›i đây Hứa Tuyên lại nhá»› ra đây hình nhÆ° là công lao của Bạch Xà Truyện, thế là cà ng thêm áy náy nhìn Từ Hiá»n rồi.
“Ăn cơm rồi, ăn cơm rồi!†Chỉ có Vương Tiểu Minh là không tim không phổi, nhảy nhót đến chỗ bà n ăn, nuốt nước miếng nhìn bát đĩa trên bà n, hai mắt lúng liếng, rất là đáng yêu.
Nhìn má»™t hồi, trên mặt nó liá»n lá»™ vẻ mong Æ°á»›c: “Chá» sau nà y lấy Bạch nÆ°Æ¡ng tá» là m vợ, thế thì ngà y nà o cÅ©ng được ăn rồi.â€
Hứa đại phu: “…â€
… var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Thanh Hà Huyện, Dư Hà ng Trấn.
Äây là địa phÆ°Æ¡ng gần vá»›i Äan DÆ°Æ¡ng Huyện nhất rồi. Thôn đầu tiên của Äan DÆ°Æ¡ng Huyện phát hiện trẻ nhá» mất tÃch cÅ©ng ở ngay cạnh bên DÆ° Hà ng Trấn.
So vá»›i Bạch Long Trấn thì trấn nà y có diện tÃch lá»›n hÆ¡n má»™t phần ba, nhân khẩu cà ng là nhiá»u hÆ¡n gấp đôi, ở nÆ¡i gần biên thùy nhÆ° váºy cÅ©ng có thể xem là đại trấn rồi.
Trong trấn tháºm chà còn có thÆ°Æ¡ng nhân dá»±ng lầu các là m tá»u lâu, loại kiến trúc mà tại Bạch Long Trấn không thể tìm thấy.
Túy Ngá»a Các, nhã gian tầng ba.
Má»™t vị công tá» mặc thanh sam nhâm nhi chén rượu trong tay, đầu Ä‘á»™i mÅ© khảm ngá»c, hông mang yêu đái treo lủng lẳng má»™t cái đồng hồ mạ bạc, mi thanh mục tú, thần thái có vẻ chán chÆ°á»ng, nhắm mắt say sÆ°a nghe má»™t vị văn sÄ© trung niên khua môi múa mép.
“…Thanh Nhi, ta tháºt không còn kế sách, chỉ Ä‘Ã nh đến chá»— Tung SÆ¡n Nam Cá»±c Tiên Ông, cầu Cá»u Tá» Hoà n Hồn Tiên Thảo của ngÆ°á»i, nhÆ° vầy quan nhân má»›i có sinh lộ…â€
“…Tiểu Thanh bèn nói, nà o tốt nhÆ° thế, Nam Cá»±c Tiên Ông, đạo hạnh phi thÆ°á»ng, dÆ°á»›i trÆ°á»›ng có bạch hạc đồng nhi, lợi hại vô cùng, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘i chuyến nà y, là m sao đạt được tiên thảo…â€
“…Bạch nÆ°Æ¡ng tá» má»›i bảo rằng, không ngại, ta ở Tây Trì trá»™m ăn bà n Ä‘Ã o, Ä‘á»u có liên hoa há»™ thể, không thể tổn thÆ°Æ¡ng đến tÃnh mệnh. Chuyến nà y Ä‘i ta lại thiện ngôn nhá» vả, ngÆ°Æ¡i ở nhà cẩn tháºn trông coi, nếu quan nhân hồn phách kinh tán, váºy thì khó cứu…â€
Váºy thì là Bạch Xà Truyện, công tá» thanh sam nghe má»™t hồi đã hết chÆ°Æ¡ng “Äoan DÆ°Æ¡ng kinh biếnâ€, chóp chép miệng tá» vẻ thòm thèm chÆ°a dứt.
Nhấp hết chén rượu nồng trong tay, hắn bÄ©u môi nói vá»›i văn sÄ© trung niên: “Hứa Tiên tháºt không phải đấng trượng phu, thế mà bị nguyên hình của Bạch nÆ°Æ¡ng tá» dá»a cho chết khiếp, kém cá»i.â€
Văn sÄ© trung niên mỉm cÆ°á»i, gấp lại táºp sách trong tay, sá» râu mép bảo rằng:
“Công tá» nói váºy, có phần bất công. Chúng ta dùng thị giác ngoại giá»›i xem truyện, từ đầu đã rõ Bạch Tố Trinh là yêu xà , cÅ©ng hiểu nà ng đức hạnh, hiá»n thê lÆ°Æ¡ng mẫu. NhÆ°ng Hứa Tiên không giống váºy, bất ngá» gặp phải, kinh sợ quá Ä‘á»™, cÅ©ng là lẽ thÆ°á»ng.â€
Sau lÆ°ng công tá» thanh sam có má»™t vị thanh niên đứng yên bất Ä‘á»™ng, tay ôm trÆ°á»ng kiếm, diện mục đầy nghiêm túc, trông có vẻ là há»™ vệ.
Nghe văn sÄ© trung niên nói váºy, khóe miệng hắn nhoẻn lên, khẽ gáºt đầu má»™t cái sau đó liá»n thu hồi vẻ mặt nghiêm nghị nhÆ° cÅ©, giống nhÆ° sợ công tá» thanh sam nhìn thấy váºy.
“Ta chÃnh là ghét hắn gan thỠđế.â€
Công tá» thanh sam khinh thÆ°á»ng “hừ†má»™t tiếng, hắn má»›i không nói cho ngÆ°á»i ta biết là mình ghen ghét Hứa Tiên cÆ°á»›i được hiá»n thê nhÆ° Bạch nÆ°Æ¡ng tỠđâu.
Văn sÄ© trung niên thấy váºy chỉ lắc, sau đó thu liá»…m nụ cÆ°á»i lại mà bảo rằng: “NgÆ°á»i viết Bạch Xà đang ở Bạch Long Trấn, công tá» tháºt muốn tìm đến gặp hắn?â€
Công tá» thanh sam tá»±a lÆ°ng và o ghế, thái Ä‘á»™ có vẻ tùy ý nhÆ°ng giá»ng nói lại có phần nghiêm túc:
“Tất nhiên phải gặp. Ta vừa sinh ý tưởng má»›i đã gặp ngay Bạch Xà Truyện, chẳng phải thiên ý hay sao? Huống chi văn bút của kẻ nà y cÅ©ng không tồi.â€
Qua khung cá»a sổ, hắn nhìn vá» phÃa bầu trá»i, thấp giá»ng lẩm bẩm:
“Giang Hồ Nháºt Báo, cÅ©ng nên có cải biến.â€
~o0o~