- Trang chủ
- Hiệp Giả Hệ Thống Dị Giới Hoà nh Hà nh
- ChÆ°Æ¡ng 12: Bạch nÆ°Æ¡ng tá» cứu được đồng há»c
Tác giả:
‘Chuyện đã một tháng, đến giỠmới báo?’
Từ Hiá»n cảm thấy lạnh lòng.
NÆ¡i biên thùy hẻo lánh, trị an lá»ng lẻo, thi thoảng lại có ác nhân, hung đồ lá»™ng hà nh, bách tÃnh cÅ©ng đã quen mắt.
NhÆ°ng Từ Hiá»n không ngá» quan phủ hà nh sá»± bất lá»±c đến thế.
Gần má»™t tháng trÆ°á»›c, trong địa bà n các thôn trấn trá»±c thuá»™c Thanh Hà Huyện, tiếp giáp vá»›i Äan DÆ°Æ¡ng Huyện bắt đầu có trẻ con mất tÃch, nghi là do có táºp Ä‘oà n tá»™i phạm chuyên bắt cóc trẻ con tác quái.
Nha môn chÆ°a thể tróc nã hung phạm vá» quy án thì cÅ©ng thôi Ä‘i, đằng nà y đến việc thông báo cho bách tÃnh cảnh giác Ä‘á» phòng cÅ©ng giấu nhẹm Ä‘i.
Mãi cho đến năm ngà y trÆ°á»›c, má»™t thôn nhá» trong địa bà n Äan DÆ°Æ¡ng Huyện cÅ©ng xảy ra chuyện trẻ con mất tÃch, không giấu được nữa má»›i chịu phát công văn xuống Bạch Long Trấn.
‘NgÆ°á»i tốt dá»… gặp, thanh quan khó tìm.’
Từ Hiá»n trả lại công văn cho VÆ°Æ¡ng lão gia tá», trong đầu chợt nhá»› tá»›i kẻ khả nghi xuất hiện ở hẻm HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng ban nãy, hắn giống nhÆ° nghÄ© đến gì đó.
“VÆ°Æ¡ng lão chá»› gấp, thế lá»±c thần bà nà y bắt cóc nhiá»u trẻ con nhÆ° váºy, hoặc là muốn bán là m nô lệ, hoặc là định nuôi quân… tạo phản. Nếu Tiểu Minh là do chúng bắt Ä‘i, váºy tạm thá»i không lo nguy hiểm tÃnh mạng.â€
Hắn trÆ°á»›c tiên nói lá»i an ủi, tránh cho lão nhân nghÄ© quẩn mà gặp chuyện không may, sau đó dùng cả hai tay nắm chặt lấy bà n tay nhăn nheo của VÆ°Æ¡ng lão gia tá», tháºp phần nghiêm túc nói vá»›i lão:
“Việc nà y ta đã phát hiện chút manh mối, cÅ©ng có dấu vết để lần theo. Mặc dù không thể bảo đảm… nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng lão, ta nhất định dốc táºn sức lá»±c để tìm được Tiểu Minh.â€
VÆ°Æ¡ng lão gia tá» kinh ngạc: “Tiểu Hiá»n ngÆ°Æ¡i có manh mối?â€
Sau đó láºp tức gấp gáp bảo rằng: “Váºy mau, mau Ä‘i gá»i lại hai vị sai nha báo cho há» biết. Há» má»›i Ä‘i đây thôi, mau lên!â€
Từ Hiá»n đã nháºn định đám quan lại trên huyện là hạng giá áo túi cÆ¡m, sao chịu nhÆ° thế. Hắn lắc đầu trấn an VÆ°Æ¡ng lão gia tá»:
“Biết ngà i nóng vá»™i, nhÆ°ng việc nà y vẫn cứ để ta lo liệu. Quan phủ hà nh sá»± bất lá»±c, há» không đáng tin.â€
Trong mắt lão nhân vẫn chứa đầy lo lắng, tá»± trách, phẫn ná»™ và tuyệt vá»ng. Lão nhìn Từ Hiá»n nhÆ° thể Ä‘ang nói: “NgÆ°Æ¡i đến chân cÅ©ng không nhúc nhÃch được, có thể đáng tin hÆ¡n sao?â€
Từ Hiá»n Ä‘á»c hiểu ánh mắt của VÆ°Æ¡ng lão gia tá».
Lúc hắn đang đắn đo không biết có nên để lộ ra chuyện mình biết võ công hay không thì chợt nghe Lý Tự Thà nh kêu lên:
“Tiểu Quế ca? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đến tìm trưởng trấn gia gia?â€
Gã nãy giá» không nói má»™t câu, có lẽ cảm thấy hÆ¡i bà bách nên vừa thấy ngÆ°á»i quen xuất hiện liá»n lá»›n giá»ng gá»i. HÆ¡n nữa nhìn dáng dấp của ngÆ°á»i nà y có vẻ nhÆ° cÅ©ng muốn đến tìm VÆ°Æ¡ng lão gia tá».
Lão và Từ Hiá»n thuáºn theo hÆ°á»›ng mắt của Lý Tá»± Thà nh liá»n trông thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang sải bÆ°á»›c chạy đến.
NgÆ°á»i tá»›i mặc trên ngÆ°á»i má»™t bá»™ áo vải thô rẻ tiá»n, thần thái nhanh nhẹn. Hắn chÃnh là Tiểu Quế, há»c đồ của Bảo An ÄÆ°á»ng, bởi vì hắn là m ngÆ°á»i lanh lợi nên khi có việc bên ngoà i tiệm thuốc, Hứa đại phu thÆ°á»ng để hắn Ä‘i là m.
“Trưởng trấn… a, Tiểu NgÆ°u, còn có Từ tiên sinh ngà i cÅ©ng ở đây?â€
“Tháºt là trùng hợp quá. Từ tiên sinh, nhá» ngà i viết Bạch Xà Truyện mà Bảo An ÄÆ°á»ng được cứu. SÆ° phụ không còn sầu lo, ta cÅ©ng được ở lại tiệm thuốc. Tiểu Quế tháºt lòng cảm kÃch bất táºn, mang ân suốt Ä‘á»i.â€
Hắn vừa tá»›i láºp tức chà o há»i ba ngÆ°á»i, gặp Từ Hiá»n liá»n nói lá»i tạ, tuy mồm miệng liến thoắng nhÆ°ng có thể nghe ra chân thà nh trong đó.
Từ Hiá»n lắc đầu khoát tay, tá» vẻ hắn không cần để tâm là m gì: “Ta chỉ là báo đáp lại thiện tâm của Hứa đại phu, chÆ°a đến mức nói là ân đức.â€
Sau đó lại nhÆ°á»›ng mà y há»i: “NgÆ°Æ¡i đến đây giá» nà y, hẳn là giúp Hứa đại phu truyá»n lá»i cho VÆ°Æ¡ng lão?â€
“Ôi, xem đầu óc ta nà y!†Tiểu Quế vá»— trán má»™t cái, quay sang nói vá»›i VÆ°Æ¡ng lão gia tá»:
“Trưởng trấn gia gia, sÆ° phụ để đến ta nói vá»›i ngà i, trÆ°a nay Tiểu Minh ở Bảo An ÄÆ°á»ng dùng bữa vá»›i ngÆ°á»i, trưởng trấn gia gia không cần lo lắng.â€
Ba ngÆ°á»i Từ Hiá»n nghe xong liá»n sá»ng sốt. Lý Tá»± Thà nh dù chÆ°a xem qua công văn nhÆ°ng nghe tiên sinh và trưởng trấn nói chuyện, gã cÅ©ng biết là đồng há»c Tiểu Minh của mình có thể bị bắt cóc rồi, nà o ngá» bây giá» lại nghe được là Tiểu Minh lại ở Bảo An ÄÆ°á»ng.
“Tiểu Minh thá»±c sá»± hiện Ä‘ang tại Bảo An ÄÆ°á»ng? Ngay lúc nà y?â€
Từ Hiá»n trịnh trá»ng há»i Tiểu Quế, ngÆ°á»i sau chẳng hiểu ra sao nhÆ°ng thấy thái Ä‘á»™ của hắn nhÆ° váºy nên cÅ©ng nghiêm túc gáºt đầu khẳng định.
“Sao Tiểu Minh lại ở Bảo An ÄÆ°á»ng…†Từ Hiá»n há»i giữa chừng lại thôi, quay sang nhìn lão nhân: “Việc đó cÅ©ng không quan trá»ng nữa. VÆ°Æ¡ng lão, cát nhân thiên tÆ°á»›ng, Tiểu Minh vô sá»±.â€
Sắc mặt VÆ°Æ¡ng lão gia tá» dần sáng trở lại, ánh mắt vui sÆ°á»›ng tá»™t Ä‘á»™, nÆ°á»›c mắt trà n ra, vừa cÆ°á»i vừa mắng:
“Thằng cháu bất hiếu má»›i tà tuổi đã biết trốn há»c rồi, xem lão đầu nà y có đánh nát mông nó hay không. Không được, ta láºp tức phải tá»›i chá»— Hứa đại phu dạy dá»— nó má»›i được.â€
Nói Ä‘oạn lão liá»n nhặt lấy gáºy chống định cất bÆ°á»›c Ä‘i, nhÆ°ng bị Từ Hiá»n ra hiệu cho Lý Tá»± Thà nh giữ lại.
Từ Hiá»n biết VÆ°Æ¡ng lão gia tá» yêu cháu sốt ruá»™t, muốn gặp mặt trá»±c tiếp má»›i yên lòng, nên hắn bèn nói vá»›i lão: “VÆ°Æ¡ng lão, chi bằng để Tá»± Thà nh cõng ngà i Ä‘i, nhÆ° váºy nhanh hÆ¡n.â€
“Cũng được, cũng được.†Lão trưởng trấn nhanh chóng đồng ý, không còn tâm trà đâu cò kè sĩ diện.
Thấy lão phối hợp, Từ Hiá»n quay sang căn dặn Lý Tá»± Thà nh: “Dù ngÆ°Æ¡i giữ lấy che, giúp ta cõng VÆ°Æ¡ng lão đến Bảo An ÄÆ°á»ng.â€
Lý Tá»± Thà nh nghe lá»i cõng VÆ°Æ¡ng lão gia tá» lên lÆ°ng, vá»›i gã mà nói thì lão nhẹ nhÆ° bông. Gã chỉ lo lắng tiên sinh nhà mình: “Thế còn tiên sinh?â€
Từ Hiá»n không đáp lại, chỉ rút từ trong tay áo ra thêm má»™t cây dù.
Tiểu Quế cÅ©ng nhanh ý, chạy ra sau đẩy xe lăn đồng thá»i giúp hắn bung ô che nắng, chỉ là vẻ kinh dị trên mặt khó mà giấu được. Hắn cÅ©ng từng nghe Từ tiên sinh không chỉ há»c rá»™ng tà i cao mà còn biết ảo thuáºt, hôm nay xem nhÆ° táºn mắt chứng kiến.
Lý Tự Thà nh nhìn đã quen nên không phản ứng gì, còn Vương lão gia tỠtrong đầu bây giỠchỉ có cháu nội nên cũng chưa để ý đến.
Nhóm bốn ngÆ°á»i thẳng hÆ°á»›ng vá» phố Tây, do lão nhân sốt ruá»™t đòi Ä‘i nhanh nên chẳng mấy chốc đã đến Bảo An ÄÆ°á»ng.
Tiểu Quế nhanh chân chạy và o háºu viên thông báo cho sÆ° phụ, ngay sau đó hai thầy trò Từ Hiá»n và trưởng trấn thấy Hứa Tuyên Ä‘i ra. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“VÆ°Æ¡ng lão ngà i đến đón Tiểu Minh sao? á»’, Từ tiên sinh, Tá»± Thà nh, hai ngÆ°á»i cÅ©ng tá»›i. Äúng lúc lắm, nhá» Bạch Xà Truyện của ngÆ°Æ¡i mà Bảo An ÄÆ°á»ng không đến ná»—i đóng cá»a, vừa hay Ä‘ang giá» cÆ¡m trÆ°a, chi bằng cùng nháºp tiệc để Hứa Tuyên ta rót rượu cảm ân.â€
Thấy Hứa đại phu hà o hứng cao nhÆ° váºy, Từ Hiá»n chỉ Ä‘Ã nh Ä‘Æ°a tay cắt ngang nhã hứng của y, hắn lắc đầu bảo:
“Rượu thịt gì đó để sau Ä‘i. Hứa đại phu, nghe nói Tiểu Minh ở chá»— ngÆ°Æ¡i? Dẫn VÆ°Æ¡ng lão và o gặp Ä‘i thôi. Vá»›i lại sáng nay Tiểu Minh không đến há»c Ä‘Æ°á»ng, ta đây cÅ©ng muốn biết tại sao nó lại ở Bảo An ÄÆ°á»ng.â€
Hứa đại phu tá» vẻ bị lá»i của hắn là m khó, chỉ Ä‘Ã nh nhún vai chịu thua: “Ta cÅ©ng không biết được, Tiểu Minh là do nÆ°Æ¡ng tá» nhà ta dẫn vá» khi nãy.â€
“Hứa phu nhân?†Trong đầu Từ Hiá»n chợt xuất hiện má»™t vị mỹ phụ mặc y phục đồng sắc vá»›i mình.
‘E rằng Tiểu Minh đúng là bị hung đồ bắt đi, nhưng sau đó được nà ng cứu ra.’
NhÆ°ng bây giá» không có thá»i gian để hắn Ä‘oán già đoán non, VÆ°Æ¡ng lão gia tỠđã sốt ruá»™t gặp cháu lắm rồi, nên Từ Hiá»n nói vá»›i Hứa Tuyên:
“NgÆ°Æ¡i dẫn VÆ°Æ¡ng lão và o gặp Tiểu Minh Ä‘i thôi. Lệnh phu nhân cÅ©ng có ở đây chứ?â€
Hứa Tuyên gáºt đầu, đồng thá»i dẫn bá»n há» và o háºu viện.
Äối vá»›i câu há»i của Từ Hiá»n, nếu không phải tin được nhân phẩm của hắn, e rằng Hứa đại phu đã nghi ngá» tên nà y có ý đồ xấu vá»›i nÆ°Æ¡ng tá» nhà mình.
Vén mà n bÆ°á»›c và o, há» liá»n trông thấy má»™t đứa trẻ trông chừng sáu tuổi, ngÆ°á»i mặc áo gấm, da dẻ trắng hồng, mặt mà y bụ bẫm, trên đầu có má»™t chá»m tóc dá»±ng cao, trông khá là đáng yêu.
Äứa trẻ ấy nằm bẹp trên chiếc bà n gá»— dà i, vẻ mặt nhà m chán nhìn hÅ© hÅ© lá» lỠđược đặt trên bà n, dá»±a và o chút Ãt từ vá»±ng há»c ở lá»›p mà gá»i tên chúng nó, thi thoảng lại chép chép miệng nhÆ° Ä‘ang đói.
VÆ°Æ¡ng lão gia tá» gặp nó liá»n lệ nóng doanh tròng, run giá»ng khẽ gá»i: “Tiểu Minh.â€
Nghe âm thanh già nua mà thân thuá»™c, thần thái nhà m chán của Tiểu Minh chợt chuyển thà nh vui vẻ, nó nhảy xuống ghế quay ngÆ°á»i lại, vừa lạch bạch chạy đến vừa hô lên “gia giaâ€.
VÆ°Æ¡ng lão gia tá» chá»™p lấy đứa cháu bảo bối, sá» tay nắn chân kiểm tra từng chút má»™t xem nó có bị thÆ°Æ¡ng gì không, nhÆ°ng Tiểu Minh chỉ cảm thấy nhá»™t quá nên uốn éo ngÆ°á»i cÆ°á»i khúc khÃch không ngừng.
Nhìn thấy vẻ hồn nhiên khả ái của nó, lão nà o còn nhá»› tá»›i đánh đòn nát mông gì nữa, chỉ biết móm mém cÆ°á»i theo.
Không đợi lão nhân há»i chuyện, Tiểu Minh đã kể ra tao ngá»™ sáng nay của mình.
“Gia gia, sáng nay tôn nhi bị kẻ xấu bắt cóc á! Bá»n hỠđúng là xấu quá rồi, nhốt ta ở chá»— tối thui tối mù.†Nó nói bằng giá»ng tỉnh bÆ¡, trên mặt không có tà gì là sợ hãi, chỉ có vẻ giáºn lắm đám ngÆ°á»i xấu kia.
Dù Tiểu Minh đã an toà n ở đây, nhÆ°ng nghe nó nói váºy VÆ°Æ¡ng lão gia tá» vẫn không nhịn được sợ hết hồn. Lão sốt sắng há»i: “Rồi là m sao con thoát ra được?â€
Tiểu Minh cÆ°á»i toe toét đáp lại: “Hì hì, là Bạch nÆ°Æ¡ng tá» dùng phép thuáºt cứu tôn nhi đấy. Gia gia, lá»›n lên ta muốn cÆ°á»›i Bạch nÆ°Æ¡ng tá» là m vợ!â€
Hứa đại phu: “…â€
~o0o~