- Trang chủ
- Hiệp Giả Hệ Thống Dị Giới Hoà nh Hà nh
- Chương 11: Tiên sinh bỗng ghé nhà gia trưởng
Tác giả:
Giá» Ngá» ba khắc, tan há»c rồi.
Äám há»c trò thu dá»n bà n há»c, Triệu Tiểu Hổ hai mắt rÆ¡m rá»›m, vừa nấc vừa cất sách vở và o, rất là căm thù gấp má»™t tá» giấy lại bá» và o trong túi vải.
Lãng tỠhồi đầu là thà nh ngữ trái nghĩa với chấp mê bất ngộ.
Äó cÅ©ng là bốn chữ tiên sinh viết trên giấy, yêu cầu đồng há»c Tiểu Hổ vá» nhà chép phạt má»™t trăm lần vì ‘má»™t mình ta chấp hết’.
Không đợi Lý Tá»± Thà nh, Từ Hiá»n thong dong lăn bánh rá»i khá»i há»c Ä‘Æ°á»ng. Lúc ra tá»›i hẻm, hắn bá»—ng nhiên dừng tay lại.
‘Lén la lén lút, kẻ nà o…’
Thị giác siêu phà m của Từ Hiá»n khiến hắn dùng khóe mắt thấy được có bóng ngÆ°á»i vừa lấp ló ở cuối hẻm. Từ trong tay áo lấy ra má»™t hÅ© cá» vây, hắn bốc má»™t quân rồi dùng hai ngón kẹp sẵn lấy.
Có thể đây chỉ là hiểu lầm, nhưng Từ tiên sinh tôn sùng lý niệm cẩn tắc vô áy náy.
Huống chi đám há»c trò còn ở đây, thân là tiên sinh hắn phải đảm bảo an toà n cho chúng.
Bá»n nhá» kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau rá»i lá»›p vá» nhà ăn cÆ¡m.
Lý Tá»± Thà nh ra trÆ°á»›c nhất, gã láºp tức bắt lấy tay cầm của xe lăn, định đẩy Ä‘i nhÆ°ng bị Từ Hiá»n giÆ¡ tay ngăn lại.
“Tiên sinh?â€
“ChỠđồng há»c vá» hết đã.â€
Từ Hiá»n nhẹ giá»ng bảo váºy, gã không há» thắc mắc nghe theo.
Äám há»c trò thấy tiên sinh còn ở ngoà i cá»a, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u dừng lại cúi đầu thi lá»… rồi má»›i tiếp tục vá» nhà . Biết ra vá» và o giữa trÆ°a nên ai cÅ©ng chuẩn bị mÅ© để Ä‘á»™i.
Äến lượt Triệu Tiểu Hổ, thấy gÆ°Æ¡ng mặt mếu máo của tiểu tá» nà y, Từ Hiá»n nhịn không được chá»t nhẹ lên mặt nó má»™t cái.
Äồng há»c Tiểu Hổ cà ng ấm ức hÆ¡n rồi, vắt cặp chân ngắn ngủn lên chạy vá» nhà mách mẹ.
‘Äáng yêu nhÆ° váºy…’
Từ Hiá»n nhịn không được khẽ cÆ°á»i, tâm tình thoải mái.
Äến khi đứa nhá» cuối cùng rá»i Ä‘i, vẫn không có má»™t há»c sinh nà o quên cúi đầu chà o hắn, tất cả Ä‘á»u rất lá»… phép.
Tháºt ra lúc đầu trong lá»›p của hắn cÅ©ng có mấy đứa trẻ trâu, nhÆ°ng dÆ°á»›i sá»± ảnh hưởng củaã€Lão Sư】thì dần trở thà nh bé ngoan hết cả.
Khóe mắt lại liếc nÆ¡i cuối hẻm lần nữa, Từ Hiá»n phất tay áo ra hiệu Lý Tá»± Thà nh đóng cá»a há»c Ä‘Æ°á»ng lại, sau đó cả hai cùng rá»i khá»i.
“Quả không sai, tất cả trẻ con trong trấn Ä‘á»u tá»›i đây theo há»c. Nếu đúng theo những gì ta tra được thì ngà y mai bắt đầu và o buổi chiá»u…â€
Má»™t bóng ngÆ°á»i dần biến mất sau góc khuất.
“CÅ©ng nên chuẩn bị…â€
~o0o~
“Tiên sinh, chúng ta Ä‘i đâu?â€
Rá»i khá»i hẻm HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, Lý Tá»± Thà nh há»i ý Từ Hiá»n, trên tay gã cầm má»™t cây dù lá»›n.
“Äến nhà trưởng trấn.â€
Từ Hiá»n muốn trÆ°á»›c tiên đến nhà há»i vì sao hôm nay VÆ°Æ¡ng Tiểu Minh vắng mặt, sau đó lại tìm chá»— giải quyết bữa trÆ°a.
Trưởng trấn của Bạch Long Trấn là VÆ°Æ¡ng lão gia tá», cÆ° ngụ tại phố Nam, gần nhà vá»›i Ngô lão tiên sinh, hai ngÆ°á»i ấy cÅ©ng là bạn thâm giao mấy chục năm.
Ở thá»i đại nà y muốn mở lá»›p dạy há»c cÅ©ng không phải dá»…, đối vá»›i kẻ lai lịch bất minh, đến công danh tú tà i cÅ©ng không có nhÆ° Từ Hiá»n thì cà ng khó hÆ¡n lên trá»i.
May mà nhá» có hai vị lão nhân đức cao vá»ng trá»ng trong trấn đứng ra nói chuyện, nên dân trấn cÅ©ng tin tưởng mà giao phó đám nhá» nhà mình cho Từ Hiá»n dạy dá»—.
Chẳng mất bao lâu, Từ Hiá»n và Lý Tá»± Thà nh đã gần tá»›i nhà trưởng trấn. Cách và i trượng xa, hắn và gã há»c trò của mình đã bắt gặp hai ngÆ°á»i mặc đồng phục bá»™ khoái của nha môn, há» Ä‘ang đứng trÆ°á»›c nhà trưởng trấn.
“Tiên sinh, đó là nha sai.â€
“Ừm.†Từ Hiá»n khoát tay ý bảo gã trÆ°á»›c tiên dừng lại, chá» hai kẻ đó Ä‘i đã.
Vá»›i những gì xảy ra trong quá khứ, cảm nháºn của hắn đối vá»›i quan phủ hoà n toà n chẳng có gì tốt đẹp, nên cÅ©ng không muốn tiếp xúc đến.
‘Huyện nha lại có thông báo gì rồi.’
Bạch Long Trấn và rất nhiá»u thôn trấn xung quanh Ä‘á»u thuá»™c quyá»n quản hạt của má»™t huyện cấp trên, gá»i là Äan DÆ°Æ¡ng.
Hằng ngà y nha môn trên huyện Ä‘á»u cá» nha sai đến tuần tra, đảm bảo tráºt tá»± của các thôn trấn trong địa bà n. NÆ¡i nà o lá»›n thì có chừng chục ngÆ°á»i, nÆ¡i nà o nhá» thì chỉ phái bốn năm ngÆ°á»i Ä‘i tuần.
Má»—i khi huyện nha gá»i xuống thông báo gì đó thÆ°á»ng sẽ có nha sai dán bố cáo trên Ä‘Æ°á»ng cái, sau đó lại thông báo chi tiết cho trưởng trấn biết để ngÆ°á»i sau giải đáp thắc mắc cho bách tÃnh.
‘Năm nay thịt heo lại lên giá?’ Từ Hiá»n ngầm phá»ng Ä‘oán lung tung.
Chẳng khiến hắn đợi lâu, hai tên nha sai rá»i khá»i, để lá»™ hình dáng thấp bé của má»™t ông già còng lÆ°ng, tóc gần bạc hết, ngÆ°á»i mặc hoa phục, tay chống gáºy gá»—.
Từ Hiá»n và Lý Tá»± Thà nh nhanh chóng tá»›i gần, hô giữ trưởng trấn lại trÆ°á»›c khi ông ta bÆ°á»›c và o trong nhà .
“VÆ°Æ¡ng lão.â€/ “Trưởng trấn gia gia!â€
VÆ°Æ¡ng lão gia tá» dừng bÆ°á»›c, thấy là hai ngÆ°á»i liá»n nở nụ cÆ°á»i, các nếp nhăn trên mặt nhúm lại, trông cà ng thêm già nua, nhÆ°ng giá»ng nói vẫn còn trung khÃ.
“Tiểu Hiá»n và Tiểu NgÆ°u ấy à , tan há»c rồi sao? Hai ngÆ°Æ¡i sao hôm nay lại rảnh rá»—i ghé thăm lão đầu nà y, có phải là muốn tìm lão Ngô?â€
“Ấy, giữa trÆ°a thế nà y, đã ăn cÆ¡m chÆ°a, có đói bụng không? Chi bằng và o nhà uống chút nÆ°á»›c chè, chá» Tiểu Minh vá» thì cùng ăn bữa cÆ¡m vá»›i lão đầu nà y nhở.â€
“Sau đó…â€
“Rồi thì…â€
“Tháºt là , tan há»c lâu rồi mà vẫn chÆ°a vá» nhà , thằng cháu bất hiếu của lão phu không biết lại la cà đâu rồi. Äợi nó trở vá»â€¦â€
VÆ°Æ¡ng lão gia tá» rất dà i dòng, nhÆ°ng hai thầy trò Từ Hiá»n lại kiên nhẫn nghe hết, thần sắc không há» có vẻ gì chán ghét.
TrÆ°á»›c đây Lý Tá»± Thà nh cảm thấy rất phiá»n khi bị ngÆ°á»i già giữ lại nói chuyện. Há» cà m rà cà m rà m, dà i dòng lắm lá»i, gã tháºt sá»± chịu không nổi.
NhÆ°ng từ khi nghe tiên sinh giải thÃch tại sao ngÆ°á»i già lại hay lắm lá»i, gã không bao giá» cảm thấy nhÆ° váºy nữa. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“Ta nói các trò nghe, lão nhân ở nhà lá»›n tuổi, há» nói chẳng ngừng miệng, thÆ°á»ng xuyên nhiếc mắng, trách móc các ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng không không có nghÄ©a là ghét bá» các ngÆ°Æ¡i.â€
“Chỉ vì cảm thấy mình sống không được lâu, sợ không còn đủ thá»i gian để tâm sá»±, để nhắc nhở con cháu nữa nên má»›i tranh thủ từng giá» từng khắc trò chuyện vá»›i thân nhân.â€
“Tại sao lão nhân thÆ°á»ng ngủ Ãt? Bởi muốn có thêm thá»i gian ở gần con cháu mà thôi.â€
Äó là những lá»i tiên sinh từng nói ở lá»›p, Lý Tá»± Thà nh không biết những đồng há»c khác nghe xong có để và o lòng không, nhÆ°ng gã thì có.
Kể từ lúc đó, gã thÆ°á»ng đến là m bạn bên gia gia của mình hÆ¡n, cÅ©ng biết lo sợ vá» việc ngà y nà o đó ngÆ°á»i thân sẽ rá»i mình mà đi.
Từ Hiá»n không hay việc gã há»c trò to xác đã có suy nghÄ© trưởng thà nh nhÆ° váºy, hắn chỉ định bồi tiếp VÆ°Æ¡ng lão gia tỠăn trÆ°a, nhÆ°ng nghe đến câu cuối cùng của vị trưởng trấn nà y, Từ tiên sinh cảm thấy ý nghÄ© đó không thà nh rồi.
Hắn Ä‘Æ°a tay lên xin ngắt lá»i của lão, mặt đầy nghiêm túc, giá»ng hÆ¡i trầm xuống:
“VÆ°Æ¡ng lão, ngà i nói là hôm nay Tiểu Minh có Ä‘i há»c?â€
Lão nhân gia láºp tức đáp lại: “Tất nhiên rồi, sáng nay lão đầu ta còn giúp nó chuẩn bị y phục mà . Thằng nhóc bất hiếu bảo là muốn đến lá»›p sá»›m nhất, chÆ°a đến giá» Thìn đã Ä‘i rồi cÆ¡. Ta nói tháºt là …â€
“VÆ°Æ¡ng lão, sáng nay Tiểu Minh chÆ°a từng tá»›i lá»›p.â€
Gạt việc tôn kÃnh trưởng bối sang má»™t bên, Từ Hiá»n ngắt lá»i VÆ°Æ¡ng lão gia tá».
Nghe hắn nói váºy, lão nhân liá»n sá»ng sốt: “Là m sao có thể? Chẳng lẽ nó lén Ä‘i đâu chÆ¡i… chÆ¡i…â€
Lão chợt cứng miệng, toà n thân bỗng nhiên run rẩy, sắc mặt trở nên xám trắng, trong khoảnh khắc trông cà ng già thêm.
“Không… không… thể nà o… đâu… không… khô… n…g thể… nà …o…â€
Liên tục lẩm bẩm trong miệng ba chữ ‘không thể nà o’, Vương lão gia tỠthở cà ng lúc cà ng gấp, cuộn công văn trong tay cũng cà ng xiết cà ng chặt.
Sau đó chân đứng không vững nữa, gáºy trượt khá»i tay té úp mặt xuống. CÅ©ng may mà Từ Hiá»n phản ứng nhanh lẹ khom ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tay đỡ lấy vị trưởng trấn già nua nà y.
Lý Tá»± Thà nh thấy váºy liá»n chạy đến thay hắn đỡ VÆ°Æ¡ng lão gia tá». Gã định cõng lão nhân gia đến Bảo An ÄÆ°á»ng nhá» Hứa đại phu kiểm tra xem sao, nhÆ°ng bị lão giãy giụa cản lại.
VÆ°Æ¡ng lão gia tá» không kiá»m chế được cảm xúc, hai mắt ứa lệ mà than khóc:
“Tiểu Minh, Tiểu Minh! Äứa cháu bảo bối của lão đầu ta… Con trai vì cái nhà nà y Ä‘i xa kinh thÆ°Æ¡ng, ta là m sao ăn nói vá»›i hắn? Xuống cá»u tuyá»n sao dám đối diện vá»›i con dâu? Ta chết mất thôi, ta chết mất thôi!â€
Thấy lão đau lòng như chết, Lý Tự Thà nh sốt sắng chẳng biết là m sao.
Từ Hiá»n vá»™i tiến đến nắm chặt lấy tay VÆ°Æ¡ng lão gia tá», dùng giá»ng nói trầm ấm của mình trấn an lão:
“Rốt cuá»™c chuyện nhÆ° thế nà o, Tiểu Minh gặp phải việc chi, có phải ngà i đã Ä‘oán được má»™t hai? Nói cho ta biết, má»i ngÆ°á»i cùng nghÄ© cách.â€
Nghe váºy, VÆ°Æ¡ng lão gia tá» xiết chặt lấy tay Từ Hiá»n nhÆ° nÃu lấy hy vá»ng, nhÆ°ng chỉ há miệng nói được: “Tiểu Minh… Tiểu Minh…â€
Căng thẳng quá Ä‘á»™, lão thở gấp không nói được gì, cuối cùng nhá»› tá»›i công văn trong tay, vá»™i và ng Ä‘Æ°a cho hắn, giá»ng run run: “Trong… trong đ…ó.â€
Từ Hiá»n nhanh chóng cầm lấy mở ra xem, Ä‘á»c lÆ°á»›t nhÆ° bây, chẳng mấy chốc hai hà ng chân mà y nhÃu chặt lại vì lo lắng, tóc mai không gió tá»± bay, trong mắt đã Ä‘ong đầy lá»a giáºn, thần quang chợt xẹt qua.
~o0o~