- Trang chủ
- Hiệp Giả Hệ Thống Dị Giới Hoà nh Hà nh
- ChÆ°Æ¡ng 3: Hà tất lấy thÆ° há»a đổi tiá»n thuốc?
Tác giả:
NghÄ© lại lần đầu tiên gặp gỡ Từ Hiá»n, Hứa Tuyên cảm khái vô cùng.
Nhá»› khi ấy, nà o có vị tiên sinh phong lÆ°u tiêu sái nhÆ° bây giá», chỉ có má»™t con ma bệnh, trên mình chồng chất vết thÆ°Æ¡ng, bầm dáºp đầy ngÆ°á»i, hai tay gãy xÆ°Æ¡ng, gân thịt có nhiá»u tổn hại, lục phủ ngÅ© tạng Ä‘á»u suy kiệt.
Nhất là xÆ°Æ¡ng cốt hai chân Ä‘á»u bị bóp nát, nhiá»…m phải Ä‘á»™c tÃnh, dẫn đến bại liệt hoà n toà n.
Bị tra tấn đến mức đó, Hứa Tuyên biết thân pháºn của kẻ nà y tất không Ä‘Æ¡n giản.
NhÆ°ng hà nh y cứu ngÆ°á»i là chức trách của kẻ là m đại phu, y không thể vì e sợ mà trÆ¡ mắt nhìn ngÆ°á»i ta chết trÆ°á»›c mặt mình.
Sau đó thì má»i chuyện cứ thế xảy ra, Từ Hiá»n ở lại Bạch Long Trấn. ThÆ°Æ¡ng thế trên ngÆ°á»i hắn sao có thể má»™t lần là khá»i, cứ má»™t thá»i gian ngắn lại đến Bảo An ÄÆ°á»ng tái khám, đổi thuốc.
Lúc đầu hắn không có tiá»n tà i gì trong ngÆ°á»i, thế là nghÄ© ra cách vẽ tranh, Ä‘á» chữ thay tiá»n thuốc men, lại nhá» váºy mà hai nghá»ã€Há»a Sĩ】và ã€ThÆ° Pháp Gia】được kÃch hoạt, coi nhÆ° niá»m vui bất ngá».
Cứ thế đến nay, Bảo An ÄÆ°á»ng đã treo đầy tác phẩm của Từ tiên sinh.
Trong lúc hồi tưởng chuyện xÆ°a Hứa Tuyên cÅ©ng không quên bắt mạch, xoa tay bóp chân, soi mắt, xem lưỡi để kiểm tra bệnh tình của Từ Hiá»n.
Lý Tá»± Thà nh đứng má»™t bên có vẻ sốt sắng muốn biết tình trạng tiên sinh nhà mình lắm, nhÆ°ng ngÆ°á»i trong cuá»™c là Từ Hiá»n lại thá» Æ¡ nhÆ° không.
Sau má»™t hồi, Hứa Tuyên lúc thì gáºt đầu, lúc thì lắc đầu, trầm giá»ng nói cho Từ Hiá»n nghe rằng:
“Khôi phục rất tốt, nhất là hai tay thÆ°á»ng xuyên váºn Ä‘á»™ng, xem trạng thái Ä‘oán chừng còn tốt hÆ¡n trÆ°á»›c khi bị thÆ°Æ¡ng. Tổn thÆ°Æ¡ng ná»™i tạng cÅ©ng đã hoà n toà n biến mất, hồi phục nhanh hÆ¡n thÆ°á»ng nhân rất nhiá»u, có thể váºn Ä‘á»™ng mạnh mà không lo xuất huyết.â€
Nói đến đây, y chợt vá»— nhẹ cẳng chân của hắn, giá»ng hÆ¡i chần chừ:
“Äá»™c tố từ lâu đã bị tiêu trừ, chỉ là …â€
Thấy Hứa đại phu ngáºp ngừng, Từ Hiá»n bèn nói:
“Nếu váºy xem ra ta đã hoà n toà n khá»i hẳn. Phải chúc mừng Hứa đại phu rồi, không cần tiếp tục bị quỵt tiá»n thuốc.â€
Hắn chêm câu chuyện cÆ°á»i để Hứa Tuyên khá»i báºn tâm chuyện hai chân của mình, nhÆ°ng ngÆ°á»i sau chỉ lắc đầu bảo:
“Nghe đồn trong giang hồ có môn Trúc Cốt Công có thể tái tạo xÆ°Æ¡ng cốt, Từ tiên sinh ngÆ°Æ¡i có thể nghÄ© biện pháp há»c bá»™ võ công nà y xem sao.â€
Từ Hiá»n nghe váºy cÅ©ng không nói mình đã có biện pháp, nà o cần công phu gì đó. Hắn chỉ gáºt đầu cÆ°á»i: “Nếu có cÆ¡ há»™i, ta sẽ tìm thá».â€
Trái vá»›i hắn, Lý Tá»± Thà nh lại thầm nhá»› kỹ cái tênã€Trúc Cốt Công】nà y trong đầu.
Äến đây coi nhÆ° Hứa Tuyên đã chẩn bệnh xong xuôi, y đứng dáºy Ä‘i ra sau quầy để hốt thuốc, miệng thì tiếp tục tán gẫu vá»›i Từ Hiá»n.
“Äược rồi, bệnh của ngÆ°Æ¡i ta đã trị xong, cÅ©ng không trị tiếp được nữa. Từ tiên sinh ngÆ°Æ¡i cố gắng đừng để phải đến Bảo An ÄÆ°á»ng, coi nhÆ° đã giúp ta đại ân.â€
Từ Hiá»n nghe ra là Hứa Tuyên muốn nhắc nhở hắn cẩn tháºn, chá»› để bị thÆ°Æ¡ng nữa. Hắn chỉ cÆ°á»i đáp lại:
“Thứ cho ta khó mà đảm bảo, ai trong Ä‘á»i không có những lúc cảm mạo, sốt vặt, lúc ấy lại phải là m phiá»n Hứa đại phu ngÆ°Æ¡i bốc thuốc cho ta.â€
Nghe váºy, Hứa Tuyên buông lá»i sâu xa: “Bằng thể trạng của Từ tiên sinh bây giá», muốn bị bệnh vặt đúng là khó đây.â€
Vị đại phu nà y cÅ©ng không phải tay mÆ¡, luồng chân khà tuy còn nhá» yếu nhÆ°ng lại mãnh liệt vô cùng trong Äan Äiá»n của Từ Hiá»n sao mà giấu diếm được y, nhất là vừa rồi còn giúp hắn thăm khám toà n diện nhÆ° thế.
“Có lẽ váºy.â€
Từ Hiá»n cÆ°á»i xòa cho qua, nhìn nhÆ° không nghe ra lá»i bóng gió của Hứa Tuyên. NgÆ°á»i sau cÅ©ng ăn ý hiểu ngầm, vá» nhÆ° không hay biết gì.
Chỉ có Lý Tá»± Thà nh đứng má»™t bên vò đầu, gã cảm thấy trong lá»i nói của hai ngÆ°á»i có ẩn chứa gì đó, nhÆ°ng nghÄ© má»™t hồi vẫn chẳng ra.
Sợ gã cà o rách da đầu bản thân, Từ Hiá»n lấy từ trong tay ống tay áo ra má»™t cuá»™n tranh, giao cho gã treo lên tÆ°á»ng.
Äó là tiá»n chẩn bệnh lần nà y của hắn.
Äáng nhắc tá»›i là thiên hạ nà y từ lâu đã xuất hiện thủy tinh, Ä‘á»™ trong suốt cÅ©ng rất tốt, ‘tiá»n thuốc’ của Từ Hiá»n Ä‘á»u được lồng và o khung kÃnh để đóng trên vách tÆ°á»ng.
Lý Tá»± Thà nh xe nhẹ Ä‘Æ°á»ng quen Ä‘i ra sau quầy lấy búa, Ä‘inh, nẹp gá»— và khung kÃnh, tìm má»™t chá»— trống trải trên vách tÆ°á»ng bên phải rồi bắt đầu thi công.
Mấy tấm kÃnh nà y Ä‘á»u được cắt sẵn vừa vặn vá»›i những bức tranh của Từ Hiá»n. Hứa Tuyên cho hắn biết rằng đó Ä‘á»u do nÆ°Æ¡ng tá» của y đặt là m.
Nói đến Hứa phu nhân thì Từ Hiá»n chỉ gặp qua má»™t lần, khoảng chừng hÆ¡n hai tháng trÆ°á»›c, dù tiếp xúc không nhiá»u nhÆ°ng hắn đã cho rằng nà ng là má»™t vị kỳ nữ tá».
Sau má»™t hồi ‘ầm, đùng, bốp, chát’, Lý Tá»± Thà nh phủi tay rồi hô: “Tiên sinh, Tá»± Thà nh đã là m xong.â€
“Ừm.â€
Từ Hiá»n nghe váºy thì quay xe lại, nhá» nghá»ã€Thợ Má»™c】cấp hai mà chiếc xe lăn hắn là m ra có thể bẻ cua, đánh ngoặt dá»… dà ng.
Hứa Tuyên cÅ©ng ra khá»i quầy để xem lần nà y Từ Hiá»n vẽ gì. Tranh của hắn Ä‘Æ°a cho Hứa Tuyên thÆ°á»ng có nét riêng, không phải vẽ thủy mặc sÆ¡n thủy mà thÆ°á»ng là cảnh tượng lúc y chẩn trị cho các bệnh nhân.
Nhưng lần nà y thì nét riêng có hơi quá.
“Ồ, vẫn là Bảo An ÄÆ°á»ng, chỉ là ngoà i cá»a... Äó hình như… là ta và nÆ°Æ¡ng tá»?â€
Hứa Tuyên nhìn thấy khung cảnh bên ngoà i tiệm thuốc của mình, hai vợ chồng y mặt mà y dÆ°Æ¡ng quang xán lạn, nở nụ cÆ°á»i hiá»n hòa vÆ°Æ¡n tay ra tiá»…n Ä‘Æ°a các bệnh nhân.
Sao y biết là bệnh nhân? Bởi vì những nhân váºt Ä‘i trên phố Ä‘á»u Ä‘ang cầm theo và i gói thuốc, ngÆ°á»i nà o không có thì trên đầu trên tay cÅ©ng có quấn băng trắng, hoặc là chống nạn kháºp khá»…nh, không có lấy má»™t ngÆ°á»i khá»e mạnh.
Có đúng má»™t nhân váºt không cầm gói thuốc, cÅ©ng không quấn băng chống nạn thì bị hai tên há»c đồ tiệm thuốc há»›t hải Ä‘uổi theo, má»™t tên há»c đồ bÆ°ng theo má»™t bát thuốc to có mà u Ä‘en ngòm, tên còn lại thì giÆ¡ cao cây châm bạc to dà i nhÆ° cán thÆ°Æ¡ng.
Hứa Tuyên ngáºp ngừng: “Từ tiên sinh, tranh nà y của ngÆ°Æ¡i tháºt… đặc biệt.â€
“Hứa đại phu quá khen.†Từ Hiá»n tá» vẻ khiêm tốn, sau đó có hÆ¡i đắc chà nói rằng:
“ÄÆ°a ngÆ°Æ¡i nhiá»u tranh nhÆ° váºy, đây là bức mà ta hà i lòng nhất. Nó gá»i là “Kim Châm Äá»™ Kiếp, Thuốc Äắng Dã Táºt, NgÆ°á»i NgÆ°á»i Äá»u Có Bệnh, Mau Äến Bảo An ÄÆ°á»ngâ€, ngụ ý mong Hứa đại phu ngÆ°Æ¡i chữa được cho cà ng nhiá»u ngÆ°á»i, phát tà i phát lá»™c.â€
Hứa Tuyên dở khóc dở cÆ°á»i: “Váºy thì Ä‘a tạ Từ tiên sinh rồi.â€
Sau đó lại thấp giá»ng thở dà i: “NhÆ°ng mà phát tà i thì…†var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
“Phải rồi Hứa đại phu, Tiểu Quế, Tiểu Thuáºn nÆ¡i đâu, sao đến giá» nà y vẫn chÆ°a thấy mặt?â€
Sau khi ngó qua bức tranh của mình Từ Hiá»n má»›i kịp nháºn ra sá»± vắng mặt của hai tên há»c đồ Bảo An ÄÆ°á»ng.
“Tiểu Thuáºn đến thăm há» hà ng ở huyện khác. Còn Tiểu Quế… Bảo An ÄÆ°á»ng kinh doanh không nhÆ° ý, hắn đã xin từ công, đến nÆ¡i khác tìm việc rồi.â€
Hứa Tuyên giải đáp nghi hoặc của hắn, nụ cÆ°á»i trên mặt có chút thảm đạm.
Từ Hiá»n nghe váºy chợt “ồ†má»™t tiếng, tay trái gác lên tay vịn xe lăn, bà n tay đỡ lấy thái dÆ°Æ¡ng, nghiêng đầu há»i chuyện:
“Tiểu Quế sợ ngÆ°Æ¡i quịt lÆ°Æ¡ng?â€
Hứa Tuyên lắc đầu: “Hắn là sợ ta trả lÆ°Æ¡ng.â€
Từ Hiá»n nghe váºy chợt nhắm mắt lại, có vẻ đăm chiêu nghÄ© ngợi. Quả tháºt là xem nhiá»u tiểu thuyết sinh hoang tưởng, thiên hạ nà o có lắm tiểu nhân âm hiểm nhÆ° trong sách, đại Ä‘a số ngÆ°á»i trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u là kẻ có lÆ°Æ¡ng tri, không đến mức gá»i là hiá»n nhân thánh mẫu, nhÆ°ng cÅ©ng hiểu tri ân báo đáp.
Tất nhiên, ác nhân cÅ©ng tồn tại, hÆ¡n nữa còn vượt xa những gì thÆ°á»ng được miêu tả trong tiểu thuyết.
Trong đầu Từ Hiá»n chợt xẹt qua má»™t và i hình ảnh nÆ¡i tăm tối, khiến nắm đấm giấu trong ống phải tay áo của hắn không kìm được xiết chặt lại.
‘Ta vẫn là may mắn, bá»n chúng vẫn còn thiện lÆ°Æ¡ng chán. Chá» ngà y ta đăng nÆ¡i tuyệt đỉnh, chắc chắn báo đáp lại sá»± thiện lÆ°Æ¡ng của các ngÆ°Æ¡i, má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng không thiếu.’
NhÆ°ng bây giá» nghÄ© những chuyện nà y còn quá sá»›m. Từ Hiá»n mở mắt ra, dùng ánh mắt châm chá»c nhìn Hứa Tuyên:
“Hối háºn sao Hứa đại phu? Ta biết ngay có ngà y ngÆ°Æ¡i phá sản vì trị bệnh từ thiện, giỠđến cả há»c đồ cÅ©ng bị sá»± lÆ°Æ¡ng thiện của ngÆ°Æ¡i dá»a bá» chạy.â€
Hứa Tuyên nghe váºy khóc cÆ°á»i không xong, chỉ tay vá» phÃa Từ Hiá»n mà không biết nói gì. Y phải phục sá»± mặt dà y của vị Từ tiên sinh nà y rồi, nói đến trị bệnh từ thiện chẳng phải hắn là kẻ hưởng lợi nhiá»u nhất sao.
“Xem ra tranh nà y tá»›i đúng lúc, ngÆ°Æ¡i bây giỠđúng là cần nhiá»u bệnh nhân.â€
Từ Hiá»n nghiêng ngÆ°á»i vá» bên phải, đổi sang tay mặt để đỡ thái dÆ°Æ¡ng, mấy ngón tay trái khá» nhẹ lên tay vịn, hai mắt khép há» nhÆ° Ä‘ang suy tÃnh gì đó.
Hứa Tuyên thấy váºy, sao có thể không nháºn ra Từ tiên sinh Ä‘ang nghÄ© kế giúp mình, trên mặt chợt dấy lên vẻ mong đợi.
Từ tiên sinh đến Bạch Long Trấn chỉ hÆ¡n bốn tháng nhÆ°ng đã nổi danh trà tuệ hÆ¡n ngÆ°á»i. Ngô lão tiên sinh ở phố Nam dạy há»c trò đã mấy chục năm, gặp hắn cÅ©ng phải khen má»™t câu “thiên tÆ° thông minh, há»c thức uyên bácâ€.
Tá»c… tá»c… tá»c…
Nhất thá»i trong Bảo An ÄÆ°á»ng chỉ còn tiếng đầu ngón tay của Từ Hiá»n gõ lên mặt gá»—.
Không lâu sau đó, Lý Tá»± Thà nh chợt thấy tiên sinh nhà mình dừng tay, môi hÆ¡i nhếch lên, cÆ°á»i nhÆ° không cÆ°á»i nhìn Hứa đại phu nói:
“TrÆ°á»›c đây lấy thÆ° há»a trả tiá»n chẩn bệnh cÅ©ng đã nhiá»u. Nay ta đổi phÆ°Æ¡ng pháp má»›i, trả Hứa đại phu ngÆ°Æ¡i má»™t truyá»n thuyết dân gian.â€
~o0o~