Tác giả:
Phiên Vân từ lúc trở vỠđã không chịu nói gì khiến Äiá»m Nhi cÅ©ng lo lắng
không thôi, y cứ một mình trong tẩm phòng mà không muốn để ai bên cạnh
hầu hạ, có khi nà o đã vì việc hoà ng đế muốn láºp phi mà đau lòng quá mức
hay không?
Còn Ä‘ang phân vân suy nghÄ© xem có nên báo lại tình hình của hoà ng háºu thì đã nhìn thấy hoà ng đế trở vá», Äiá»m Nhi vá»™i và ng cúi ngÆ°á»i hà nh lá»…: “ Hoà ng thượng vạn an.â€
Ngôn Phong dÆ°á»ng nhÆ° không quan tâm đến bất cứ kẻ nà o, hắn cứ nhÆ° váºy Ä‘i lÆ°á»›t qua Äiá»m Nhi và o trong tẩm phòng. Vừa bÆ°á»›c và o đã nhìn thấy
Phiên Vân trầm mặt ngồi ở trên giÆ°á»ng nhìn vá» hÆ°á»›ng nà y, trên bà n còn
đầy cả mấy món điểm tâm chưa được động đến.
Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Ä‘á»u đã nghe hết chuyện xảy ra ở chá»— Trịnh công công,
Ngôn Phong biết được điểm tâm là do Phiên Vân là m bị hắn từ chối. Hơn
nữa lúc nói chuyện vá»›i phụ tá» Giang đại há»c sÄ© ở Ngá»± thÆ° phòng bị Phiên
Vân tình cá» nghe thấy, quan trá»ng hÆ¡n còn bị y hiểu là m hắn có ý muốn
láºp Giang đại tiểu thÆ° là m phi.
Duáºt Ngôn Phong ban đầu nóng ruá»™t muốn nhanh chóng trở vá» Hòa Di cung để giải thÃch rõ rà ng, thế nhÆ°ng hắn từ từ lại bình tÄ©nh hÆ¡n, trong đầu còn có má»™t loại suy nghÄ© khác. Ngôn Phong không muốn để bị y hiểu lầm,
nhưng hắn lại muốn biết Phiên Vân sẽ có phản ứng như thế nà o nếu y cho
rằng hắn có ý muốn láºp thêm phi tá».
Lúc nà y khi hắn đã đối diện vá»›i Phiên Vân rồi cÅ©ng không nháºn ra chá»—
nà o không đúng, Ngôn Phong xem y chỉ là im lặng nhìn mình, vốn dÄ© vẻ mặt không há» có Ä‘au buồn cÅ©ng chẳng có tức giáºn.
Hoà ng đế trong lòng đột nhiên so với mấy ngà y hôm nay cà ng muốn khó
chịu cùng nóng giáºn hÆ¡n, hắn nhăn mà y nhìn y im lặng không lên tiếng.
Hai ngÆ°á»i đối diện má»™t hồi vẫn không có bất cứ tiếng Ä‘á»™ng gì, không có
ngÆ°á»i chất vẫn cÅ©ng không có kẻ cần phải giải thÃch.
Ngôn Phong trầm mặt một hồi mới chủ động bước chân tiến lên, hắn lại
gần bên bà n đầy những món điểm tâm mới cầm lên một mẫu bánh cắn một
miếng. Rõ rà ng muốn nhÆ° má»i lần sẽ nói đồ do y là m hắn ăn và o Ä‘á»u thấy
rất ngon, thế nhÆ°ng tâm trạng lúc nà y của Ngôn Phong lại khiến hắn chẳng thể nà o cảm nháºn được vị ngon của nó nữa.
Phiên Vân đôi mắt vẫn im lặng nhìn Ngôn Phong, thấy hắn tỠra chán
ghét thả mẫu bánh còn chưa ăn hết trên tay xuống bà n, y trong lòng lúc
nà y cÆ°á»i cÅ©ng không được mà khóc cÅ©ng chẳng xong. Cuối cùng vẫn chỉ lÃ
không nói gì, cứ nhÆ° váºy nhìn hắn Ä‘i đến gần mình.
Ngôn Phong ngừng lại trÆ°á»›c giÆ°á»ng, cứ nhÆ° váºy nhìn xuống Phiên Vân, hắn trầm giá»ng: “ NgÆ°Æ¡i không muốn nói gì vá»›i ta sao?â€
“ Hoà ng thượng muốn ta nói cái gì mới được?†Phiên Vân vẻ mặt bình
tĩnh đáp trả, thế nhưng y bây giỠtâm trạng so với Ngôn Phong cũng chắc
chắn không thể nà o tốt hơn hắn.
Phiên Vân không cần suy nghÄ© cÅ©ng biết Trịnh công công đã nói lại vá»›i hắn rằng y có đến, cÅ©ng sẽ nói y đã biết việc hắn muốn láºp thêm phi tá». Thế nhÆ°ng Ngôn Phong lại có thể lạnh lùng nhÆ° váºy, hắn đến cả má»™t lá»i
giải thÃch tạm thá»i cÅ©ng không muốn nói vá»›i y?
Ngôn Phong trầm giá»ng: “ Bất cứ thứ gì ngÆ°Æ¡i Ä‘ang suy nghÄ©, ta Ä‘á»u muốn nghe.â€
“ Äiểm tâm vừa rồi, hoà ng thượng thấy ngon chứ?†Phiên Vân Ä‘iá»m tÄ©nh
há»i lại chỠđợi không há» nháºn được câu trả lá»i. Rõ rà ng là Ngôn Phong
bảo y nói, thế nhÆ°ng bản thân hắn lại không thể trả lá»i.
Äợi má»™t hồi vẫn chỉ thấy hoà ng đế im lặng nhìn xuống mình từ trên
cao, Phiên Vân tá»±a nhÆ° mệt má»i phải đối diện vá»›i hắn má»›i cúi đầu: “ CÅ©ng phải, dù sao hoà ng thượng cÅ©ng đã nói không muốn ăn. Ta lý ra không cần bảo Äiá»m Nhi giữ lại mấy thứ đó là m gì…â€
Ngôn Phong nghiến răng kiá»m chế cÆ¡n nóng giáºn của mình, hắn nắm lấy
cằm Phiên Vân nâng lên đối diện vá»›i mình rồi gắt giá»ng: “ NgÆ°Æ¡i chỉ muốn nói nhÆ° váºy vá»›i trẫm?â€
“ Nếu đã muốn ép ta phải há»i ngÆ°á»i có phải muốn láºp thêm phi tá» hay
không, nhÆ° váºy chi bằng hoà ng thượng cứ tá»± mình nói thẳng ra không phải
tốt hÆ¡n sao?â€
Phiên Vân cuối cùng cÅ©ng chịu nói và o vấn Ä‘á» chÃnh, Ngôn Phong lạnh giá»ng: “ NgÆ°Æ¡i không cảm thấy gì sao?â€
“ à hoà ng thượng là ?â€
“ NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± sẽ không cảm thấy gì nếu trẫm láºp thêm phi tá», má»™t chút cÅ©ng không?â€
“ Hoà ng thượng tháºt sá»± muốn nghe lá»i tháºt sao?†Phiên Vân nhìn thẳng
và o Ngôn Phong, khóe môi y kéo lên má»™t nụ cÆ°á»i, thế nhÆ°ng lại có thể
nhìn thấy trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của y có bao nhiêu miễn
cưỡng.
Ngôn Phong vì nhìn thấy y nhÆ° váºy má»›i tá»±a nhÆ° vừa tìm thấy má»™t chút
hy vá»ng, láºp tức lại bị Phiên Vân bất ngá» rút ra thanh kiếm bên dÆ°á»›i đệm giÆ°á»ng mà đặt trên cổ mình. Hoà ng đế dù váºy vẫn không chút nà o né
tránh, hắn nhÃu mà y: “ Phiên nhi, ngÆ°Æ¡i có biết mình Ä‘ang là m gì không?â€
“ Không phải ta đã từng nói rồi sao?†Phiên Vân nhếch môi, y cầm Tà n
Thanh kiếm từ từ đứng lên, lưỡi kiếm cÅ©ng nhÆ° váºy mà cà ng gần hÆ¡n ngay
bên cổ hoà ng đế: “ Ta đã nói bản thân mình không hỠcao thượng đến mức
có thể nhÆ° nữ nhân, ngu ngốc chấp nháºn phân chia tình cảm ngÆ°á»i mình yêu cho bất cứ kẻ nà o khác.â€
Ngôn Phong trầm mặt không nói, Phiên Vân Ä‘oán hắn có thể bất ngá» vì y còn có gan ká» kiếm trên cổ má»™t hoà ng đế nhÆ° hắn. Phiên Vân cÆ°á»i lạnh: “ Duáºt Ngôn Phong, ngay từ ban đầu ta đã cho ngÆ°á»i chá»n lá»±a, chÃnh ngÆ°á»i
đã chá»n lá»±a sẽ từ bá» huyết thống hoà ng tá»±, từ bá» háºu cung của chÃnh
mình. NgÆ°á»i nghÄ© ta sẽ dá»… dà ng nhÆ° váºy đồng ý để ngÆ°á»i láºp thêm phi tá»?â€
“ Váºy nếu nhÆ° trẫm nhất định phải láºp nà ng ta là m phi, ngÆ°Æ¡i dá»± định
sẽ là m gì?†Ngôn Phong không hỠquan tâm đến lưỡi kiếm ngay trên cổ mình đã vương chút máu, hắn vẻ mặt lạnh khóe môi lại không tự chủ kéo lên
khó lòng nhìn thấy: “ Ngươi định sẽ giết trẫm sao, hay là sẽ giết nà ng
ta?â€
“ Ta không cần phải tá»± hạ thấp mình đến váºy.†Phiên Vân túm lấy y
phục của Ngôn Phong, cÅ©ng tháºt gần ghé sát và o tai hắn: “ Không cần biết ngÆ°á»i tháºt sá»± muốn láºp thêm bao nhiêu phi tá», nhÆ°ng ta dám chắc chắn
ngÆ°á»i không muốn nhất chÃnh là phải từ bá» ta.â€
“ NgÆ°Æ¡i…â€
Phiên Vân khẽ cÆ°á»i: “ Thân là hoà ng háºu lại dùng kiếm uy hiếp tÃnh
mạng của hoà ng đế, ngÆ°á»i nói xem nếu để tin nà y lá»t ra bên ngoà i. cho dù hoà ng đế ngÆ°á»i không muốn Ä‘i nữa thì triá»u thần cùng dân chúng Thiên
Lang quốc, há» có thể cho phép nam hoà ng háºu nà y được yên ổn ngồi trên vị trà hoà ng háºu nữa hay không?â€
Phiên Vân nói xong thì đẩy ra Ngôn Phong, y mang theo Tà n Thanh kiếm
của mình không chút do dá»± bÆ°á»›c qua ngÆ°á»i hắn. Phiên Vân chÃnh là nhÆ°
váºy, những gì mình nháºn lấy Ä‘á»u phải trả đủ cho đối phÆ°Æ¡ng. Là hắn dám
phản bá»™i y, khiến y phải cảm nháºn thứ cảm giác nà y. NhÆ° Váºy thì Phiên
Vân cÅ©ng phải khiến hắn nháºn đủ, khiến hắn phải mất Ä‘i thứ bản thân mình không muốn buông ra nhất.
“ NgÆ°Æ¡i đứng lại đó.â€
Phiên Vân không há» quan tâm đến tiếng giáºn dữ của ngÆ°á»i phÃa sau, cho dù Ngôn Phong bây giá» ra lệnh không được để tin tức truyá»n ra, nhÆ°ng
chỉ cần ngÆ°á»i ra tay muốn lấy mạng hoà ng đế là y muốn nói, váºy thì cho
dù là hắn cũng không có cách ngăn chặn.
Ngôn Phong túm lấy cổ tay Phiên Vân kéo y lại, hắn không nói má»™t lá»i
liá»n cúi xuống vác ngÆ°á»i trên vai lại Ä‘i trở vá» ném y lên giÆ°á»ng.
Phiên Vân trên tay vẫn còn cầm kiếm không suy nghĩ đã thả rơi trên
đất, y không phải ý muốn mà chỉ là tá»± bản thân sẽ lo lắng tháºt sá»± gây
thÆ°Æ¡ng tÃch lá»›n cho hắn. Phiên Vân lúc chÆ°a kịp có hà nh Ä‘á»™ng gì tiếp
theo thì đã bị Ngôn Phong đè lại trên giÆ°á»ng không thể cá» Ä‘á»™ng, y nhÃu
mà y: “ NgÆ°á»i cho rằng bây giá» ngăn cản thì ta không có cách nà o…â€
“ Câm miệng cho ta.†Ngôn Phong gắt giá»ng.
Phiên Vân vừa nghe hắn lá»›n tiếng dÆ°á»ng nhÆ° tháºt sá»± có thể láºp tức
giết mình thì vô cùng ngạc nhiên, Ngôn phong đối với y có dáng vẻ như
váºy ngoại trừ lần đó ở doanh trại, lúc hắn không nháºn ra là y nên vừa
tỉnh dáºy đã siết lấy cổ tá»±a nhÆ° muốn bóp chết. Nếu là lúc đó không nháºn
ra đối phÆ°Æ¡ng là Phiên Vân, thì đây là lần đầu tiên hắn tháºt sá»± đối vá»›i y nổi lên sát ý.
NgÆ°á»i bên dÆ°á»›i không còn kháng cá»± nữa, y cứ nhÆ° váºy nhìn hắn không
nói gì. Ngôn Phong sau đó cÅ©ng bắt đầu bình tÄ©nh hÆ¡n, hắn tháºm chà còn
không hiểu nói bản thân vừa rồi đã có loại suy nghĩ đáng sợ gì.
Hắn khi Phiên Vân ká» kiếm trên cổ mình nói những lá»i đó thì tất cả
khó chịu trong lòng cũng đã biến mất, thế nhưng chỉ vừa khi nghe y nói
muốn tìm cách từ bá» hắn, Ngôn Phong không thể nà o tin được dÆ°á»ng nhÆ° tất cả loại suy nghÄ© của mình lại trở nên Ä‘iên cuồng hÆ¡n bao giá» hết. LÃ
Ngôn Phong muốn khiến y ghen, là hắn muốn thấy y tức giáºn, vì nghÄ© hắn
muốn láºp phi mà không vui.
Thế nhÆ°ng loại ý nghÄ© Phiên Vân sẽ rá»i bá» hắn, y muốn thoát khá»i hắn
khiến toà n bá»™ sá»± vui mừng khi nhìn thấy y ghen Ä‘á»u thay thế bằng sá»± phẫn ná»™. Phiên Vân nói không há» sai, thứ duy nhất mà hắn chắc chắn không thể từ bá» chÃnh là y.
Ngôn Phong Ä‘á»™t nhiên dùng toà n bá»™ sức nặng của cÆ¡ thể Ä‘á»u đè trên
ngÆ°á»i Phiên Vân, y ngạc nhiên nhìn thấy hắn nhanh chóng thay đổi từ tức
giáºn đến lo sợ mà ôm lấy mình: “ Hoà ng thượng?â€
“ Phiên nhi, ta thua rồi.†Ngôn phong tựa đầu trên ngực Phiên Vân,
hắn trầm giá»ng: “ Ta ngay từ ban đầu đã hoà n toà n thua trong tay ngÆ°Æ¡i.â€
“ Hoà ng…â€
“ Ta vì ngÆ°á»i trở nên nhÆ° bây giá», còn có thể để tâm đến bất cứ ai khác ngoà i ngÆ°Æ¡i sao?â€