Tác giả:
“ Hoà ng thượng, có chuyện lá»›n rồi.â€
Hoà ng đế Ä‘ang ngủ say lại bị tiếng ồn à o là m thức giấc, hắn tức giáºn
nhưng vì kẻ phá rối kia lại là thái giám Tứ Tùy nên cũng không xem như
lớn chuyện.
Duáºt Thừa Viêm lÆ°á»i biếng không muốn quan tâm nên há»i bằng giá»ng ngái ngủ: “ Chuyện gì cứ để trá»i sáng rồi má»›i nói, đừng là m phiá»n trẫm.â€
“ Không thể đợi được đâu hoà ng thượng, tam hoà ng tá» vừa cho ngÆ°á»i báo tin. Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia đã bá» trốn khá»i vÆ°Æ¡ng phủ rồi.â€
“ NgÆ°Æ¡i nói cái gì?†Vừa nghe tin hoà ng đế đã báºt ngÆ°á»i dáºy, hắn ngồi trên giÆ°á»ng, vẻ mặt tức giáºn lá»›n tiếng: “ Hắn trốn rồi, là m sao có thể
chứ?â€
“ Äược biết đã có ngÆ°á»i bà máºt Ä‘á»™t nháºp vÆ°Æ¡ng phủ cứu vÆ°Æ¡ng gia ra ngoà i, rất có khả năng là ngÆ°á»i của Thảo ÄÆ°á»ng quân.â€
“ Thảo ÄÆ°á»ng quân…†Nghe đến cái tên nà y hoà ng đế không tránh khá»i
hoang mang hoảng sợ, hắn lắc đầu: “ Trẫm đã cho ngÆ°á»i theo dõi tình hình tại Nam địa, bá»n chúng không phải vẫn chÆ°a có hà nh Ä‘á»™ng gì. HÆ¡n nữa
hoà ng thúc nằm trong tay trẫm, ba năm qua chúng không thể là m được gì
bây giá» sao lại.â€
“ Bây giỠkhông phải lúc nghĩ đến những chuyện đó thưa hoà ng thượng,
chúng ta cần láºp tức bắt được vÆ°Æ¡ng gia trở vá». Nếu tháºt sá»± do ngÆ°á»i của Thảo ÄÆ°á»ng quân, chỉ sợ má»™t khi vÆ°Æ¡ng gia vỠđến Thừa Viên Chức thì sẽ
trở thà nh tai há»a lá»›n.â€
Chỉ nghe cÅ©ng biết chuyện nà y sẽ dẫn đến háºu quả gì, hoà ng đế vì lúc
nà o cÅ©ng lo lắng thế lá»±c của Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng quá lá»›n mạnh má»›i muốn tÃnh
kế.
Duáºt Vên Chức cho rằng chỉ cần Duáºt Ngôn Phong trở thà nh phế nhân thì không thể là m nên chuyện, nhÆ°ng thế lá»±c của Ngôn Phong nắm giữ tại nam
địa lại chưa từng bị lung lay, chỉ đà nh giữ lại mạng của hắn lại để tạo
uy hiếp vá»›i Thảo ÄÆ°á»ng quân, không ngá» bây giá» lại xảy ra chuyện nà y.
“ Không thể để cho hoà ng thúc thoát được.†Hoà ng đế lá»›n tiếng: “ Láºp
tức ra lệnh cho ngÆ°á»i Ä‘uổi theo Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng, dù sống hay chết cÅ©ng
không thể để hắn thoát được đến Nam địa.â€
“ Tuân lệnh hoà ng thượng.â€
Thái giám Tá» Tùy vừa định lui ra thì bị hoà ng đế gá»i lại: “ Khoan đã.â€
“ Hoà ng thượng còn việc gì sao ạ?â€
“ Truy bắt không thể khiến nhiá»u ngÆ°á»i biết, cứ nói Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng
gia bị má»™t nhóm ác tặc bắt Ä‘i muốn nguy hại tÃnh mạng, cần phải cứu
ngÆ°á»i trở vá».†Hắn trầm mặt: “ Không thể để cho dân chúng nghÄ© ta là má»™t hoà ng đế vong Æ¡n, có thể ra tay vá»›i tiểu hoà ng thúc.â€
“ Vâng hoà ng thượng.â€
“ Nhất định phải bắt được ngÆ°á»i nghe rõ chÆ°a?â€
“ Nô tà i đã rõ.â€
- ------------------------------------------------------------------------------------
Xe ngựa xóc nảy liên tục là m Phiên Vân ngồi trong xe cũng chao đảo
tá»›i lui, Ngôn Phong đã có vẻ mệt má»i vì Ä‘i Ä‘Æ°á»ng không ngừng nghỉ, nhÆ°ng hắn vẫn không nói gì mà quan tâm Phiên Vân: “ Nếu khó chịu quá thì cứ
tá»±a lên vai ta ngủ má»™t lúc Ä‘i.â€
“ Không cần đâu.†Phiên Vân lắc đầu: “ VÆ°Æ¡ng gia ngÆ°á»i má»›i không ổn nhất mà .â€
Y nói rồi lại nhìn ra bên ngoà i cá»a, Ä‘Æ°á»ng rừng Ä‘i không bằng phẳng
khiến má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u má»i mệt. Bây giá» chỉ vừa ra tá»›i má»™t con Ä‘Æ°á»ng ở thôn là ng nhá» má»›i tốt hÆ¡n chút, Phiên Vân lo lắng nhìn Nhã Thanh: “ Äây lÃ
nơi nà o, chúng ta cần nhanh chóng đến Hà Trì thà nh. Ngươi tại sao nhất
định phải đến chá»— nà y, lỡ như…â€
“ Ta biết ngÆ°Æ¡i lo lắng nhÆ°ng nên nhá»› chúng ta đã Ä‘i hết má»™t ngà y má»™t đêm rồi, cần có chá»— nghỉ ngÆ¡i. Äây là Trình Dinh thôn, ta từng ở đây
chữa bệnh cho má»i ngÆ°á»i má»™t thá»i gian. Há» thà nh tháºt lại không quan tâm
mấy việc của ngÆ°á»i ngoà i thôn, rất khó bị phát hiện thân pháºn.†Nhã
Thanh lại nói: “ HÆ¡n nữa vÆ°Æ¡ng gia nếu tiếp tục ngồi xe ngá»±a, Ä‘Æ°á»ng dà i
di chuyển liên tục nhÆ° váºy sẽ khiến cÆ¡ thể không chịu nổi.â€
“ Nói cũng phải.†Không hiểu sao bản thân vẫn mãi không an tâm, nghe
Nhã Thanh nói váºy rồi Phiên Vân cÅ©ng cảm thấy sức khá»e của Ngôn Phong
lúc nà y má»›i là quan trá»ng nhất.
Nhìn trán Ngôn Phong đã vã má»™t tầng mồ hôi, rõ rà ng bản thân mệt má»i
còn chỉ biết quan tâm đến y. Phiên Vân lại gần, dùng tay áo lau cho hắn: “ Vương gia chắc là đói lắm rồi, chỠđến nơi Nhã Thanh nói ra sẽ mượn
nhà bếp nấu cho ngÆ°á»i và i món đồ ăn được không?â€
Ngôn Phong không nói gì, chỉ im lặng để y giúp mình lau mồ hôi trên
trán. Nhã Thanh suốt Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chứng kiến hai ngÆ°á»i bá»n há» có những hà nh
động thân thiết quá mức không chỉ lần một lần hai, chân mà y nhăn lại
trầm mặt má»™t hồi má»›i lên tiếng chỉ Ä‘Æ°á»ng, cÅ©ng nhÆ° phá Ä‘i cái không khÃ
kỳ quái nà y: “ Äến phÃa trÆ°á»›c thì và o ngã nhá» Ä‘i lên sÆ°á»n núi bên kia, ở đó chỉ có má»™t nhà dân nên rất dá»… nháºn biết.â€
Vong Âm nghe tiếng từ trong xe nói ra, nhìn phÃa trÆ°á»›c quả nhiên còn
có Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng cây cá» quá ráºm, cÅ©ng đầy đất đá lồi lõm. Hắn lại nói: “
ÄÆ°á»ng quá nhá», sợ rằng không thể đánh xe ngá»±a và o được.â€
“ Ngừng lại Ä‘i.†Nhã Thanh nói nghe thấy được, Vong Âm láºp tức kéo
dây cÆ°Æ¡ng để ngá»±a ngừng lại. Y chá» khi đã ngừng hẳn lại liá»n xuống
trÆ°á»›c, rồi má»›i nói vá»›i hai ngÆ°á»i còn ở trên xe: “ Xuống Ä‘i, ở ngay bên
kia nên Ä‘i bá»™ thêm và i bÆ°á»›c là đến rồi.â€
Phiên Vân sau đó cÅ©ng nhanh Ä‘i ra, y nhảy xuống xe ngá»±a rồi nói vá»›i Ngôn Phong: “ VÆ°Æ¡ng gia, ta giúp ngÆ°á»i.â€
“ Äược.†Äể Phiên Vân dịu mình xuống xe, Ngôn Phong lúc nà y đúng là khó có thể tá»± mình đứng vững nên phải tá»±a và o y.
Thấy váºy Phiên Vân liá»n khoác tay hắn qua vai mình, giá»ng đầy lo lắng: “ VÆ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i không sao chứ?â€
“ Äúng là … lại để ngÆ°Æ¡i nhìn thấy dáng vẻ vô dụng của ta rồi.â€
“ NgÆ°Æ¡i nói gì váºy chứ.†Phiên Vân biết hắn trong lòng không vui má»›i
nói: “ NgÆ°á»i chỉ má»›i Ä‘i lại bình thÆ°á»ng được mấy ngà y thôi, còn phải
ngồi xe ngá»±a liên tục hết má»™t ngà y má»™t đêm. Chịu Ä‘á»±ng được đến bây giá»,
còn nói bản thân vô dụng sao.â€
Nhã Thanh và Vong Âm má»™t bên má»—i ngÆ°á»i má»—i suy nghÄ©, Vong Âm thân lÃ
thuá»™c hạ của Duáºt Ngôn Phong, từ khi hiểu chuyện vẫn chÆ°a từng nhìn thấy hắn nhÆ° váºy. Bản thân Ngôn Phong là má»™t ngÆ°á»i có lòng kiêu ngạo rất
cao, hắn chưa từng muốn để cho ai thấy dáng vẻ yếu đuối của bản thân.
Thế nhưng bây giỠđến tự đứng trên đôi chân của mình cũng là một việc
khó khăn, chịu đựng bao nhiêu sự hà nh hạ sỉ nhục.
Bốn ngÆ°á»i chỉ Ä‘i má»™t Ä‘oạn đến căn nhà nhá» cách biệt trong thôn, ngoà i sân còn có má»™t khu vÆ°á»n nhá» trồng mấy loại rau xanh. Bên vách nhà thì
dá»±ng má»™t cái tủ gá»— nhiá»u ngăn thÆ°á»ng được dùng để phÆ¡i thuốc, Nhã Thanh
nói: “ Äây là nÆ¡i ta ở tạm lúc trị bệnh cho ngÆ°á»i dân trong thôn, tạm
thá»i cứ ở tại chá»— nà y. Nghỉ ngÆ¡i qua má»™t đêm, đến sáng mai lại Ä‘i tiếp.â€
Vong Âm cẩn tháºn quan sát khắp nÆ¡i má»™t hồi má»›i cùng vá»›i Phiên Vân dìu Ngôn Phong và o trong, căn nhà đơn sÆ¡ chỉ có má»™t gian chÃnh và má»™t phòng ngủ. Chiếc giÆ°á»ng gá»— bên trong phòng cÅ©ng là váºt dụng duy nhất, không
gối cÅ©ng không má»n.
Phiên Vân liá»n dùng bao đồ của mình là m gối để Ngôn Phong nằm xuống, y mỉm cÆ°á»i: “ VÆ°Æ¡ng gia năm nghỉ má»™t lúc Ä‘i, ta Ä‘i tìm thứ gì đó nấu ăn
được, chá» xong rồi má»›i gá»i ngÆ°Æ¡i dáºy được chứ.â€
Ngôn Phong không nói gì chỉ gáºt đầu rồi nhắm mắt lại, hắn quả tháºt vô cùng mệt má»i, cÆ¡ thể lại nhức má»i tê cứng nên chỉ muốn ngủ má»™t lúc.
Phiên Vân tuy nói đi nhưng vẫn cố ý ngồi lại xoa nắn tay chân cho hắn, ý muốn đợi hắn ngủ. Cũng giống như gần một năm qua, lúc nà o cũng chăm sóc hắn miếng ăn giấc ngủ không thiếu sót.
Nhã Thanh nhìn cà ng không thể im lặng hơn, luôn muốn nói chuyện riêng với Phiên Vân nhưng lại không có cơ hội. Vong Âm kia lại cứ chẳng nói
chẳng rằng đứng nhÆ° khúc gá»— trÆ°á»›c cá»a phòng, chá» hồi lâu y má»›i và o phòng kéo tay Phiên Vân ra ngoà i.
“ Nhã Thanh?†Phiên Vân Ä‘á»™t nhiên bị kéo ra ngoà i sân, y ngạc nhiên há»i: “ NgÆ°Æ¡i là m gì váºy?â€
Nhã Thanh nhìn lại thấy tên mặt Ä‘Æ¡ kia vẫn đứng canh trÆ°á»›c cá»a phòng
ngủ chứ không Ä‘i theo há», đến má»™t góc nhá» trong sân xem nhÆ° đủ xa má»›i
nói: “ Là ta há»i ngÆ°Æ¡i là m gì má»›i phải, ngÆ°Æ¡i và Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia
tháºt ra là quan hệ gì?â€
“ NgÆ°Æ¡i nói quan hệ gì là sao?†Phiên Vân nhăn mà y: “ NgÆ°Æ¡i Ä‘ang nghi ngá» ta và vÆ°Æ¡ng gia là quan hệ không đứng đắn? Ta và ngÆ°á»i Ä‘á»u là nam
nhân, là m sao có chuyện đó được.â€
“ NgÆ°Æ¡i biết các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là nam, nhÆ°ng vÆ°Æ¡ng gia biết sao?†Nhã
Thanh nghiêm trá»ng nói: “ Äừng nói vá»›i ta ngÆ°Æ¡i không nháºn ra vÆ°Æ¡ng gia
lúc nhìn ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu tình ý, trong mắt ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i không phải
Äà n Phiên Vân mà là Äà n Lục Nhi, là tiểu thiếp của ngÆ°á»i.â€
Phiên Vân gÆ°Æ¡ng mặt tá» vẻ khó xá», y nhìn vá» phÃa nhà trong lại cúi
đầu nhá» tiếng: “ Ta có thể nhìn ra, ta cÅ©ng không biết nên là m thế nà o.â€
“ Còn là m thế nà o cái gì?†Nhã Thanh nói: “ NgÆ°Æ¡i lúc trÆ°á»›c cÅ©ng lÃ
do bị ép buá»™c má»›i phải giả thà nh Äà n Lục Nhi, chỉ cần Ä‘i nói vá»›i vÆ°Æ¡ng
gia sá»± tháºt không phải được rồi?â€
“ Ta cũng muốn nói, ta định nói rồi…†Phiên Vân nhìn Nhã Thanh xong
lại nghÄ© tá»›i lúc Ngôn Phong biết được sá»± tháºt, không hiểu vì sao y lại
không dám mở lá»i: “ Ta... sợ VÆ°Æ¡ng gia không thể chấp nháºn được.â€
“ ChÃnh vì váºy ngÆ°Æ¡i má»›i phải nói cà ng sá»›m cà ng tốt, để đến lúc hắn
đối với ngươi tình cảm quá sâu, đến mức không rút ra được. Không lý nà o
ngÆ°Æ¡i muốn cứ tiếp tục lừa dối vÆ°Æ¡ng gia nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i có nghÄ© đến háºu
quả không?â€
“ Ta biết chứ, lúc trÆ°á»›c chỉ nghÄ© chá» khi thoát được khá»i VÆ°Æ¡ng phủ
rồi nói tất cả. NhÆ°ng bây giá» ra nháºn ra tình cảm của vÆ°Æ¡ng gia, chỉ sợ
ngÆ°á»i biết được ta là nam nhân rồi lại không thể tha thứ.†Phiên Vân thở dà i: “ Ta vẫn chÆ°a thể nói, ta không muốn mất Ä‘i má»™t ngÆ°á»i bằng hữu
nà y.â€
“ NgÆ°Æ¡i đừng có nói mấy lá»i ngu ngốc.†Nhã Thanh tức giáºn vá»— và o lÆ°ng Phiên Vân má»™t cái: “ NgÆ°Æ¡i lừa dối vÆ°Æ¡ng gia cà ng lâu, hắn sau nà y lại
cà ng háºn ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i nghÄ© Nháºt Minh vÆ°Æ¡ng gia là ai, hắn cho dù có lÃ
phế nhân vẫn là một vương gia nắm trong tay thế lực lay chuyển hoà ng
quyá»n, có thể tha thứ ngÆ°á»i khác đùa giỡn mình trong lòng bà n tay sao?â€
Phiên Vân im lặng không nói gì, Nhã Thanh cũng không phải muốn trách y là m việc không suy nghĩ, chỉ là lo lắng y gây nên mấy chuyện rắc rối
cho bản thân lại không chịu chừa Ä‘Æ°á»ng lui. Nhã Thanh nhá» giá»ng: “ NgÆ°Æ¡i suy nghÄ© kỹ má»™t chút, lá»±a thá»i gian thÃch hợp mà nói ra thân pháºn nam
nhân của mình Ä‘i.â€
Phiên Vân suy nghÄ© rồi gáºt đầu: “ Äược… ta biết rồi.â€