- Trang chủ
- Cô Học Trò Lăng Nhăng 2
- Chương 18
Tác giả: QK Lee
Dù trải qua chuyện đó nhưng Jennie vẫn muốn hành hạ lấy Quân Kì. Hôm nay hẹn Vân Quân đi mua sắm, rồi đi ăn đi uống, vừa tan làm Quân Kì đã nhận được chục tin nhắn khi mở điện thoại lên.
"Em không mau đón vợ em?"
"Định mua lại nguyên khu mua sắm à?"
"Vợ em ăn kinh khủng thật"
"..."
Và còn rất nhiều, Quân Kì nở lấy một nụ cười, leo lên chiếc xe Poscher xanh đen của mình, tới thẳng trung tâm thương mại - mua sắm theo địa chỉ Vân Quân gửi cho.
Từ xa đã thấy Jennie cũng Vân Quân đi vào một tiệm giày, sau đó âm thầm đi từ sau lưng, thấy một nơi bán quần áo thú, chạy vào mua một bộ đồ thú con gấu nâu.
Chuẩn bị thêm cả kẹo cầm trêи tay, đưa đúng viên kẹo mình đã chuẩn bị trước cho Jennie, mở ra bọc ni lông chính là chữ "love you" được khắc trêи đó.
Con gấu nâu đó đi theo Vân Quân và Jennie từ tầng 1 đến tầng 7 của khu mua sắm, không ngừng nghỉ giây nào. Lúc này Jennie đã hơi mệt, mới vào ngồi một quán ăn.
- Thưa cô, có một người nhờ tôi gửi tới cô bó hoa hồng này.
- Là ai vậy? Tôi đã...à không đang độc thân nhưng không nhận đâu.
- Người đó đã đi khỏi rồi ạ.
Jennie lấy bức thư từ trong bó hoa ra.
- Bữa ăn này được tín từ thẻ tín dụng của tôi, "người lạ" mời em ăn một bữa.
"Người lạ"? Bỏ trong hoặc kép, Jennie nở một nụ cười nhẹ, mặc sức ăn, cứ gọi đến khi nào no thì thôi.
- Em ăn nhiều hơn tôi tưởng.
Vân Quân phải cảm thán Jennie.
- Chúng ta chuẩn bị về thôi.
Lúc này cũng đã 7 giờ rồi, Jennie và Vân Quân đang đúng bắt taxi thì có một chiếc xe màu hồng chạy đến, còn có cả đống tim màu đỏ to nhỏ trêи xe.
- Thưa hai quý cô, hai quý cô được dùng bữa tối tại nhà hàng 5 sao LOVE, mời hai quý cô lên xe được không ạ?
- Được.
- Nè, có biết gì đâu mà lên bậy, lỡ bị bắt cóc thì sao?
- An tâm đi_Jennie hùng hồn khẳng định.
Cả hai dùng được một lúc bỗng nhiên đèn toàn sân thượng khách sạn bị tắt, một thân hình cao gầy, với vest đỏ, cầm một bó hoa hồng lớn đi đến. Đưa bó hoa hồng hướng về Jennie.
- "Người lạ" muốn được cưa đổ quý cô đang-độc-thân có được không?
- Xin lỗi, nhưng cô không có cửa cua tôi đâu, cho cô thời gian đấy.
- Quý cô muốn cho người lạ này thời gian là bao nhiêu?
- Ba ngày.
- Chỉ cần là quý cô thì dù có là 3 thế kỉ tôi cũng nguyện.
Vân Quân nhíu mắt nhìn hai người này đang làm trò con bò gì đó. Quân Kì chứ ai nữa, làm mấy trò điên khùng này từ sáng đến giờ, có bị khùng không? Người ta nói yêu quá hoá điên là cặp này á hả?
"Bộ yêu đương riết điên hay gì, cưới nhau cả chục năm còn làm mấy trò con bò này, không sợ sau này con cháu nó biết nó cười vào mặt cho à?"
Vân Quân thiệt không hiểu mấy người yêu nhau đang nghĩ gì.
...
Ngày 1...
Jennie vừa bước ra cổng thì thấy Quân Kì cùng con siêu xe đứng chờ.
- Thời gian 3 ngày của tôi bắt đầu rồi chứ?
Jennie nở một nụ cười, leo lên xe của Quân Kì, chiếc xe phòng nhanh ra khỏi thành phố, đến một bờ biển cực kì đẹp, có những ngôi nhà lênh bênh giữa biển, những cầu trượt giữa biển khổng lồ.
- Tất cả thứ này đều giành cho em, vợ yêu của anh!
Quân Kì cho Jennie đứng trước ngôi nhà, con đường gỗ dẫn ra ngôi nhà.
- Em có thể cua chị lại lần nữa không?
- Tuỳ vào tấm chân thành của em thôi.
Chưa kịp phản ứng gì, Quân Kì đã trao cho Jennie một nụ hôn nhẹ nhàng, dù có là đang đứng đâu, làm gì, chị cần thì em vẫn sẽ bên cạnh chị.
Tối đến, Jennie đang đứng ngắm cảnh biển về đêm thì nhận được vòng tay từ sau lưng của Quân Kì.
- Trăng dưới mặt nước là trăng trêи trời, người đứng trước mặt chính là người trong lòng.
Không hiểu học được những từ ngữ này ở đâu nhưng lại là vô cùng nhẹ nhàng ngọt ngào.
...
Ngày 2...
Quân Kì đưa Jennie đến một quán cafe aucoutics cũ kĩ giữa muôn ngàn sự hiện đại. Tiếng đàn ghi ta, tiếng piano liên tục du dương bên tai.
- Gửi em, người tôi chưa từng nghĩ, sẽ ở bên cạnh được khoảng thời gian lớn như vậy.
Tiếng nhạc bắt đầu nổi lên...
Cứ mỗi sớm tinh mơ, thức giấc đợi chờ
Hình bóng em ùa về cùng ngàn nỗi nhớ
Đếm hết những tương tư
đếm những đoạn đường mà ta đón đưa
Dẫu có lúc phong ba, có phút giận hờn
Cùng đưa nhau qua
bao năm tháng vui buồn
Có thấy trong ta tình yêu giờ đã lớn hơn
Để ngày mai khi ta có nhau
Nhẹ nhàng trao từng nụ hôn sâu
Và ngày mai khi ta có nhau
Lại nắm đôi bàn tay giữ em thật lâu
Tình yêu đâu xa vời
Phải không em ơi
Tự do giữa đất trời
Của riêng ta thôi
Và ngày mai khi ta có nhau
Đến khi tóc bạc màu
Dù thời gian đưa ta qua bao ngày
Chỉ cần luôn còn nhau chốn này
Gọi bình yên qua đây
những lúc ta tay gối tay
Từng lời yêu đó, chỉ mong em thấu
Để đôi tim khẽ được xích lại gần nhau
Để những ánh nhìn đậm sâu
đến lúc bạc đầu
Để ngày mai khi ta có nhau
Nhẹ nhàng trao từng nụ hôn sâu
Và ngày mai khi ta có nhau
Lại nắm đôi bàn tay giữ em thật lâu
Tình yêu đâu xa vời
Phải không em ơi
Tự do giữa đất trời
Của riêng ta thôi
Và ngày mai khi ta có nhau
Đến khi tóc bạc màu
- Tình yêu đâu xa vời phải không em ơi?
Giọng nói hoà huyện với từng chữ cuối cùng, khiến cho khung cảnh thêm hường phấn, mắt ướng lệ.
...
Ngày 3...
Đây là một buổi sáng tinh mơ trêи vùng núi, từ sao buổi hoà nhạc hôm qua, Quân Kì đã đưa Jennie đến đây, một căn nhà gỗ nhỏ, cạnh dòng suối.
- Cô gái ơi~ cô có ở trong đó không?
- ...
Jennie thức giấc bước ra ngoài.
- Chuyện gì nữa vậy cô tiều phu?
Với bộ đồ cùng bó củi, cả cây rìu Quân Kì cằm trêи tay.
- Tôi vừa đốn củi về và muốn hỏi, cô có thể giúp tôi bắt cô được không?
- Sao?
- Theo luật lệ ở đây, chỉ được bắt vợ thôi, không được cưới vợ.
Không trả lời gì cả Jennie chạy nhào bổ đến ôm chầm lấy Quân Kì.
- Lão công à, cảm ơn em 3 ngày qua.
- Cua lại vợ khó thật nhưng vì chị, có khó thế nào em cũng sẽ làm.
Quân Kì lau lấy những giọt nước mắt vương trêи mắt và mi của Jennie vì cảm động.
—————
Phải thông báo rằng, phần II đã kết thúc rồi...
Mọi người có mong chờ phần 3 không?
Nhưng trước khi bàn đến phần 3 thì tui muốn hỏi!!!
"Có chị thụ nào ở đây đang rảnh không?"
"Rảnh thì yêu em nè!!"