- Trang chủ
- Trọng Sinh Thiên Sinh Duyên
- Chương 1: Trọng sinh
Tác giả: Thiên Diệp
Nghe nói thế tử Trấn Bắc Hầu là phế vật, mười lăm tuổi mà chỉ đạt đến cảnh giới Luyện Thể tam trọng.
Nghe nói thế tử Trấn Bắc Hầu vì muốn cưới Trường Nhạc công chúa mà tham gia thi tuyển đại hội tỷ võ.
Nghe nói thế tử Trấn Bắc Hầu bị đại thiếu gia của phủ Thừa Tướng đánh đến thừa sống thiếu chết trên đại hội tỷ võ.
Nghe nói Thái Quân (nội tổ mẫu) Trấn Bắc Hầu xuất quan đại náo phủ Thừa Tướng muốn đòi công đạo cho tôn nhi. Một nhà Trấn Bắc Hầu toàn là nữ trung hào kiệt bao vây phủ Thừa Tướng đòi giao ra người đả thương tôn nhi của họ.
Nghe nói đêm đó sát khí nghịt trời, phủ Thừa Tướng cũng không chịu lép vế, cả hai bên giao đấu không ai nhường ai. Đến cuối cùng Hoàng đế Lam Đình Hàn của Lam Vân đế quốc xuất động Long Vệ cấm quân dẹp loạn mới có thể giải quyết được chuyện này. Nhưng mà xử lý như thế nào cũng khiến cho vị hoàng đế trẻ tuổi này rất đau đầu. Một bên Trấn Bắc Hầu, một bên phủ Thừa Tướng. Nếu làm không tốt sẽ khiến cho mọi chuyện càng thêm rắc rối, khó xử a.
Chuyện này tất cả đều nghe nói, đến cuối cùng mọi chuyện thực hư như thế nào, người dân trong thành cũng không ai rõ ràng tường tận. Chẳng qua thế tử Trấn Bắc Hầu quả thực là phế vật, điều này càng không thể nào chối cãi.
Đến cuối cùng sự sống chết của thế tử Trấn Bắc Hầu thế nào vẫn đang được mọi người trông ngóng bàn luận sôi trào.
Mặc dù ở bên ngoài thị phi đồn đãi như thế nào, thì đại môn ở bên ngoài Trấn Bắc hầu phủ vẫn đang đóng chặt. Mọi chuyện bên trong lại càng không có ai biết được.
Lúc này bên trong phủ Trấn Bắc Hầu, ở đại viện Linh Lung Các nơi mà thế tử đang được điều trị.
Thái y trong cung hay y sư nổi tiếng trong thành đi ra, đi vào tấp nập như xem hội. Nhưng mà...khuôn mặt của ai nấy đều hết sức ngưng trọng.
Ngồi ở giữa đại sãnh là một vị lão thái thái, tóc bạc trắng, khuôn mặt nhăn nheo phúc hậu. Nếu nhìn kĩ cũng có thể mờ mờ đoán được khi xưa vị lão thái thái này ắt hẳn là một mỹ nhân sắc nước hương trời.
Nhìn qua trang phục của lão thái thái, mọi người sẽ biết được đây chính là Thái Quân của Trấn Bắc Hầu. Tay cầm long đầu trượng khí tức toả ra lạnh lùng uy nghiêm. Không một ai dám khinh xuất, hay mạo phạm đến nàng.
Ở bên cạnh Thái Quân là năm người nữ tử nhìn qua có chút thành thục, già dặn, nhưng cũng là năm nữ tử có mỹ mạo. Đây là năm vị bá mẫu của thế tử Trấn Bắc Hầu.
Đều nói Thái Quân có bảy người con trai tài giỏi kiệt xuất, trấn giữ ở phía Bắc biên cương. Nhưng đều hi sinh cho các lần thú triều và chiến đấu cùng Ma Tộc hung mãnh. Hiện tại chỉ có trượng phu cùng với thất nhi của nàng ở phương Bắc trấn thủ.
Đối với hoàng đế Lam Đình Hàn mà nói, hắn lại càng không thể không nhân nhượng một nhà Trấn Bắc Hầu. Nếu không đế quốc Lam Vân của hắn cũng không có ngày hôm nay.
Năm người con trai chết trận của Thái Quân đều không có con cái, tứ nhi tử thì phiêu bạt khắp nơi không có hứng thú với việc làm quan. Trong đám huynh đệ hắn lại là người có tư chất thiên phú nhất, ham thích võ đạo nên tự mình ra thế giới bên ngoài lịch luyện.
Sau mười năm phiêu bạt tứ nhi tử của Thái Quân quay trở về, trong lòng của hắn có một hài nhi. Nhưng điều kì lạ là hắn để hài nhi lại, sau đó không một tiếng động rời khỏi Trấn Bắc Hầu. Cũng không ai biết hắn đi đâu.
Đối với lai lịch kì lạ của hài nhi này Thái Quân cũng không cần tra xét, trong thư của tứ nhi tử có nói hài nhi này là nhi tử của hắn, việc hắn để lại hài nhi là cần đến sự chăm sóc và chiếu cố của mọi người. Còn về việc hắn đi đâu trong thư cũng không hề đề cập đến.
Quay trở lại câu chuyện, sau khi được các thái y cùng y sư cứu chữa, thế tử Trấn Bắc Hầu cũng giữ lại một tia khí tức. Tuy vậy kinh mạch của hắn toàn thân đều đã bị đứt gãy, còn chuyện có tỉnh lại hay không thì không thể nói trước được.
Linh đan diệu dược từ quốc khố hoàng cung sau đó liền được đưa đến Trấn Bắc Hầu. Vị hoàng đế kia e sợ một nhà Trấn Bắc Hầu sẽ đối với hắn hận ý. Phương Bắc vẫn cần Trấn Bắc Hầu toạ trấn, nếu hắn không làm gì thì ngôi hoàng đế của hắn sẽ ngồi không ổn.
Sau khi các thái y cùng y sư lũ lượt rời khỏi, lúc này trong phòng chỉ còn lại sáu người. Một vị trung niên nữ tử mặc lam y lên tiếng:
- Mẫu thân! Kỳ Nhi, kinh mạch đứt hết mặc dù cứu chữa kịp thời. Nhưng sau này chắc chắn sẽ trở thành phế nhân.
Thái Quân nghe đại nhi tức nói thế, khuôn mặt bổng chốc âu sầu lo lắng nói:
- Ta thật hối hận, đáng lý không nên nuông chiều nó. Nếu không chuyện này sẽ không xảy ra.
Sau đó Thái Quân thở dài một tiếng rồi nói tiếp:
- Nếu tứ nhi trở về thấy Kỳ Nhi như vậy, ta quả thực không biết nên ăn nói như thế nào với nó.
Một vị nữ tử mặc hoàng y lên tiếng:
- Tứ đệ đi khắp nơi chắc sẽ biết được nhiều danh y kì nhân dị sĩ. Chỉ cần tìm được đệ ấy, ắt hẳn đệ ấy sẽ tìm mọi cách cứu chữa cho Kỳ Nhi. Mẫu thân đừng quá lo lắng!
Bốn nữ tử nghe hoàng y nữ tử nói thế liền gật đầu, sau đó một người khác lên tiếng:
- Chuyện đã xảy ra như vậy, chúng ta chỉ có thể chờ đến lúc Tứ đệ quay lại là được.
Lão Thái Quân sắc mặt trở nên nghiêm túc nói:
- Lần này hoàng thượng đưa đến Cửu Mệnh Đan mới có thể kéo dài mạng sống của Kỳ Nhi, nhưng cũng không thể kéo dài bao lâu. Một viên Cửu Mệnh Đan chỉ có thể kéo dài mạng sống của nó trong vòng một năm, nếu một năm tiếp theo không kiếm được Cửu Mệnh Đan, thì mạng sống của Kỳ Nhi liền không thể qua khỏi. Cần phải dùng chín viên Cửu Mệnh Đan, mạng sống của Kỳ Nhi mới có thể được cứu. Đại nhi tức! Ngươi đi thông tri lão thái gia cùng thất nhi, kêu bọn hắn tìm kiếm tin tức của Cửu Mệnh Đan.
Nữ tử mặc lam y gật đầu cung kính nói:
- Vâng mẫu thân!
Thái Quân tiếp tục nói:
- Nhị nhi tức, tam nhi tức! Hai người các ngươi đi đến Đánh Thuê Công Hội cùng Đấu Giá Hiệp Hội thuê người tìm kiếm Cửu Mệnh Đan. Chúng ta sẽ ra giá cao cho ai có được.
Hai vị nữ tử khác liền đáp:
- Vâng, mẫu thân!
- Mặt khác, Ngũ nhi tức, Lục nhi tức! Ta muốn hai ngươi lên đường tìm kiếm tin tức của Tứ nhi. Trên đường đi, hai ngươi lập tức đến Linh Nguyệt Cung nói cho bát nha đầu, trong nhà cần sự giúp đỡ của nó. Sẳn tiện kêu nó xem trong Linh Nguyệt Cung có Cửu Mệnh Đan hay không, bằng bất cứ giá nào cũng phải đưa đến đây.
Hai người còn lại liền lên tiếng:
- Vâng, mẫu thân!
Sau khi năm vị nữ tử đều rời khỏi phòng, Thái Quân liền chống quải trượng đi đến đầu giường.
Trên giường có một vị thiếu niên đang nằm. Vị thiếu niên này hai mắt nhắm nghiền, nhìn thoáng qua thần sắc của hắn, cũng có thể thấy hắn đang có bệnh trong người, sắc mặt trắng nhợt, thân hình gầy gò ốm yếu.
Thái Quân đưa tay khẽ xoa đầu thiếu niên, ôn nhu nói:
- Kỳ Nhi! Ngươi phải cố gắng lên! Tổ mẫu sẽ cố hết sức tìm kiếm Cửu Mệnh Đan cứu ngươi.
Nói xong Thái Quân thở dài một tiếng nhìn tôn nhi của mình lần nữa, rồi ra khỏi phòng.
Lúc này bên trong phòng chỉ còn lại vị thiếu niên bất tỉnh nhân sự kia ở lại. Đối với mọi chuyện vừa xảy ra hắn không cách nào biết được, hơn nữa bản thân hắn lúc này đã là người chết. Việc phục dụng Cửu Mệnh Đan chỉ là kéo dài khí tức trong cơ thể của hắn mà thôi, còn linh hồn của hắn xác thực đã là hồn lìa khỏi xác. Một cái xác không hồn như thế nào có thể sống?
Chuyện này cũng là do Cửu Mệnh Đan gây nên, đan dược này có tính chất bá đạo. Nếu như người sắp chết phục dụng nó xác thực có thể cứu mệnh. Nhưng người đã chết thì không có cách nào.
Việc Thái Quân kêu người tìm kiếm Cửu Mệnh Đan cũng không thể nào cứu sống hắn, dù cho có tìm về tám viên khác đi nữa. Cứu hắn cũng chỉ cứu thân xác chứ không có cách nào triệu hồi hồn về được.
Lúc này đã là nửa đêm.
Nguyệt quang lên cao thắp sáng cả một vùng rộng lớn, bao gồm Linh Lung Các của Trấn Bắc Hầu.
Ánh sáng từ mặt trăng chiếu rọi vào bên trong phòng nơi mà vị thế tử gia kia đang nằm, huyền ngọc giới chỉ đang đeo ở tay hắn bỗng dưng phát sáng.
Huyền ngọc giới chỉ này là quà sinh thần do tổ phụ Hạo Thiên Vũ tặng cho Hạo Thiên Kỳ lúc hắn năm tuổi. Lúc tặng cho hắn tổ phụ đặc biệt dặn dò phải luôn mang theo bên mình. Chính vì thế mà Hạo Thiên Kỳ suốt từ nhỏ cho đến lớn, vẫn luôn đeo huyền ngọc giới chỉ không hề rời tay.
Sau đó thân thể của vị thế tử này giống như có một người vô hình nhấc bổng lên không trung, tiếp theo đó ánh sáng từ huyền ngọc giới chỉ phủ khắp thân thể hắn cứ như một cái kén. Nếu nhìn kỹ có thể thấy được ánh sáng kia là những phù văn cổ xưa đang dung hoà vào bên trong cơ thể của hắn.
Mất khoảng một lúc lâu sau, ánh sáng từ huyền ngọc giới chỉ nhạt dần. Thân thể của vị thế tử này mới từ từ hạ thấp xuống. Mặc dù không có gì thay đổi khác thường, nhưng bên trong thân xác hắn đã có một tia khí tức kì lạ khác. Nói đúng hơn là đã có một linh hồn ngụ trị, việc linh hồn này như thế nào chiếm lấy thân xác của vị thế tử đã chết kia, tất cả đều là do căn nguyên của huyền ngọc giới chỉ.
Mặc dù thân xác đã có linh hồn, nhưng muốn dung hoà thích ứng với thân xác mới lạ là hoàn toàn không thể. Cần phải có thời gian chuyển đổi khí tức mới có thể làm chủ được thân xác này. Thế nên thế tử Trấn Bắc Hầu vẫn đang trong tình trạng ngủ say.
Một tháng sau đó.
Người dân bên ngoài đã không còn nghị luận sôi trào như lúc trước. Nhưng ai nấy đều đang ngóng tin tức trong phủ Trấn Bắc Hầu truyền ra. Đủ loại tin đồn cho thấy vị thế tử gia kia e là yểu mệnh, sống không lâu.
Bên ngoài đại môn của Trấn Bắc Hầu vẫn đóng kín, một tháng nay người của Trấn Bắc Hầu không hề ra khỏi cửa. Giống như là cách biệt với thế giới bên ngoài.
Tại Linh Lung Các nơi mà vị thế tử gia kia đang ở. Các nha hoàn lúc này đang thay hắn đổi y phục, đây là chỉ thị của Thái Quân. Cứ cách ba ngày sẽ có người cho hắn tẩy rửa, thay đổi y phục mới. Mặc dù hắn vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, nhưng Thái Quân vẫn hết lòng chăm sóc hắn.
Sâu bên trong tiềm thức của vị thế tử là một linh hồn nữ tử đang trôi nổi, hai mắt nàng nhắm chặt, giống như đang ngủ say. Mặc dù như vậy nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng nhan sắc của nàng tuyệt luân.
Bổng nhiên hai mắt nàng mở ra, sau đó cánh môi khẽ mấp máy:
"Đây... là... đâu? Ta... đang... ở... đâu...? Ta... không... phải... đã... chết... rồi... sao?"
Nàng đưa mắt đẹp nhìn xung quanh, cũng có thể đoán ra đây là không gian tiềm thức. Chỉ khi có thân thể, mới xuất hiện không gian tiềm thức.
Nhưng mà... Nàng đã chết, xuất hiện không gian tiềm thức là điều không thể.
Nhớ tới việc mình đã đánh nhau với kẻ thù và đã chết, thân xác tan thành tro bụi, sau đó linh hồn của nàng đột nhiên bị hút vào bên trong không gian của huyền ngọc giới chỉ. Tại sao bây giờ nàng lại ở bên trong tiềm thức? Không lẽ nàng đã hồi sinh sao? Vì cái gì nàng lại hồi sinh được? Chuyện này đến cùng là như thế nào?
Cảm nhận được một chút khí tức bên ngoài qua cơ thể, nàng có thể biết được huyền ngọc giới chỉ đã khiến mình phục sinh. Nữ tử có chút khiếp đảm, huyền ngọc giới chỉ lại có công năng thần kỳ như vậy? Làm cho một người đã chết phục sinh sao?
Nếu đã hồi sinh vậy đây là cơ thể mới của nàng, nhưng mà nàng vẫn chưa cách nào điều khiển được thân thể, chỉ có thể cảm nhận được một chút khí tức bên ngoài mà thôi.
Hiện tại nàng muốn thích ứng với thân thể này phải thông qua huyền ngọc giới chỉ dung hoà linh hồn. Cũng nhờ một tháng qua huyền ngọc giới chỉ hấp thụ năng lượng của ánh trăng, nên nàng mới có thể vận dụng được sức mạnh của nó.
Chờ qua thêm một tháng nữa nàng có thể chính thức tỉnh lại và sử dụng thân xác này.
Nghĩ vậy nữ tử cảm thấy không nên nóng vội, nàng đã chờ được rất lâu, chờ thêm một tháng cũng không là gì.
Nữ tử tiếp tục nhắm mắt, lúc này xung quanh linh hồn nàng có một vầng sáng màu bạc bao quanh, cho thấy nàng đang điều dưỡng linh hồn mình.
Huyền ngọc giới chỉ ở bên ngoài đang được vị thế tử kia đeo ở tay liền loé lên một tia sáng óng ánh, giống như đang chào mừng chủ nhân nó trở lại.
Lại một tháng sau đó.
Lúc này đã về thu.
Lá ở bên ngoài Linh Lung Các đã rụng đi khá nhiều, cây cối trở nên trơ trọi. Tuy vậy ở nơi đây vẫn được quét dọn hằng ngày, cho thấy chủ nhân nơi đây rất được coi trọng.
Nằm ở trên giường vẫn là vị thế tử gia kia, khuôn mặt của hắn trắng nhợt. Tuy vậy nếu ai để ý kỹ sẽ nhận thấy hắn đang dần dần trở nên có chút huyết sắc. Chỉ có điều lúc này đã là hai tháng trôi qua, người trong Trấn Bắc Hầu không nghĩ hắn có thể tỉnh lại.
Thái Quân phái năm vị nhi tức của mình tìm kiếm tin tức của Cửu Mệnh Đan, nhưng vẫn chưa có tin gì. Nếu qua mười tháng nữa không phục dụng Cửu Mệnh Đan tiếp theo e là vị thế tử nằm trên giường kia ắt hẳn sẽ chết. Mặc dù vậy nhưng ai nấy đều đang rất cố gắng, không ngừng tìm kiếm.
Hơn nữa qua sự việc đại thiếu gia của phủ Thừa Tướng đánh bị thương thế tử Trấn Bắc Hầu, thì quan hệ của hai nhà như nước với lửa. Ngay sau đó phủ Thừa Tướng liền đưa hắn đi đến Huyền Âm Môn học nghệ, nói học nghệ chẳng qua là trốn tránh cùng với tìm kiếm sự bảo vệ. Trưởng lão của Huyền Âm Môn là người trong gia tộc của phủ Thừa Tướng. Nếu Trấn Bắc Hầu muốn giết hắn vậy thì phải bước qua ải của Huyền Âm Môn.
Tuy vậy phủ Thừa Tướng vẫn rất kiêng dè Trấn Bắc Hầu, bọn hắn còn không quên nữ nhi thứ tám của Thái Quân là thiếu cung chủ của Linh Nguyệt Cung đâu. Địa vị của Linh Nguyệt Cung và Huyền Âm Môn tương đồng, nhưng nếu đắc tội với người sắp kế thừa của Linh Nguyệt Cung vậy thì đúng là ngu xuẩn. Chẳng qua phủ Thừa Tướng sau đó cũng im hơi lặng tiếng, chờ xem diễn biến tiếp theo rồi mới ứng phó.
Thái Quân lúc này chủ yếu một lòng muốn cứu sống tôn nhi, nên không rảnh quan tâm đến phủ Thừa Tướng. Chờ cứu được tôn nhi, đến lúc đó đòi lại công đạo cũng không muộn.
Bên trong tiềm thức của vị thế tử gia lúc này đang trôi nổi một linh hồn nữ tử, nàng phiêu dật xuất trần như tiên tử. Hai mắt đang nhắm bổng chốc mở ra, sau hơn một tháng điều dưỡng dung hoà linh hồn cùng thân xác. Lúc này nàng đã hoàn toàn cảm nhận được khí tức bên ngoài, hơn hết ý nghĩ cử động ngón tay lập tức truyền đi. Ngay sau đó ngón tay chậm rãi co giật, mày khẽ nhíu, tiếp theo là hai mắt từ từ mở ra.
★★★★★★★★★★★★★★★★★★
- Tác giả: Hôm nay sinh nhật nương tử, ta đăng chương chúc mừng nương tử đại nhân a! Mặc dù trường phái đối lập nhưng ta mặc kệ, chúc mừng là được. 😂😂😂😂