- Trang chủ
- Bên LỠSự Cố Ngoà i à Muốn
- ChÆ°Æ¡ng 40: C40: ChÆ°Æ¡ng 40
Tác giả:
Liá»…u DÄ© TÆ° tranh thủ thá»i gian nghỉ trÆ°a, từ công ty Ä‘i thẳng đến bệnh viện, nghÄ© đến đứa bé mà bản thân nhìn lá»›n lên - Cố Chỉ Lịch, là con ruá»™t của Phi Äại, sau khi và o phòng bệnh, cô không thể rá»i mắt khá»i đứa bé nà y.
Mấy năm nay, cô luôn cảm thấy đứa bé nà y quá đáng yêu, không giống Cố Cảnh Hà m nhà m chán kia chút nà o, bây giá» cô má»›i hiểu rõ đây là con của Phi Äại, thảo nà o đáng yêu nhÆ° thế.
Dì VÆ°Æ¡ng thấy Liá»…u DÄ© TÆ° từ khi Ä‘i và o cứ mãi nhìn Lịch Lịch, vừa nhìn vừa cÆ°á»i ngốc nghếch đã sắp được ná»a tiếng.Ở cùng phòng vá»›i má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy, dì VÆ°Æ¡ng phải uống mấy viên thuốc trợ tim, chứ hoảng hốt quá rồi.
"Lịch Lịch, cháu xem An Ca đã ăn xong rồi, cháu cÅ©ng ăn nhanh lên Ä‘i." Dì VÆ°Æ¡ng hối Lịch Lịch, còn liếc nhìn Liá»…u DÄ© TÆ°, cô ấy lại nở nụ cÆ°á»i rùng rợn đó, giống nhÆ° yêu quái muốn ăn thịt trẻ con.
Hà n An Ca ăn xong vòng tay qua vai Lịch Lịch, nhá» giá»ng nói và o tai cô bé: "Lịch Lịch, sao dì nà y cứ nhìn cáºu mãi thế?"
Cố Chỉ Lịch quay đầu ghé và o tai An Ca, che miệng cô bé rồi nhá» giá»ng nói: "Dì TÆ° TÆ° nhiá»u khi rất kỳ lạ, riết cÅ©ngquen rồi."
Hà n An Ca cÆ°á»ng đại mở miệng, lá»™ ra vẻ mặt kinh hãi: "Tháºt đáng sợ quá Ä‘i."
Cố Chỉ Lịch nhét má»™t thìa cÆ¡m và o miệng, ngoan ngoãn nghiêng đầu vá» phÃa Liá»…u DÄ© TÆ°, ngá»t ngà o gá»i cô: "Dì TÆ° TÆ°."
"Sao nè." Liễu Dĩ Tư vội và ng đáp lại.
Cố Chỉ Lịch nhấn mạnh từng chữ, cháºm rãi nói lý lẽ vá»›i cô: "Dì đừng nhìn cháu nhÆ° thế, An Ca nói dì nhÆ° thế tháºt đáng sợ."
Nhiệt huyết cháy bá»ng của Liá»…u DÄ© TÆ° nhanh chóng bị dáºp tắt bởi đứa bé đáng yêu nhất Cố Chỉ Lịch.
Cô quay sang Hà n An Ca, nở má»™t nụ cÆ°á»i giả tạo hiá»n là nh, đứa trẻ nà y dám nói cô đáng sợ, chẳng có mắt gì hết, đúng tháºt là con ruá»™t của Cố Cảnh Hà m.
"Dì ơi, cháu... cũng đáng yêu lắm mà ?"
Hà n An Ca lùi lại phÃa sau Lịch Lịch chỉ lè má»™t mắt nhìn cô, rụt rè há»i dì VÆ°Æ¡ng: "Dì VÆ°Æ¡ng, khi nà o mẹ cháu sẽ tá»›i."
"Sắp rồi." Dì VÆ°Æ¡ng thay đổi giá»ng Ä‘iệu, xa cách khách sáo há»i Liá»…u DÄ© TÆ°, "Cô Liá»…u, cô cÅ©ng đến được má»™t lúc rồi, tôi rót trà cho cô mà cô cÅ©ng không uống sao?"
Liá»…u DÄ© TÆ° cầm ly giấy lên, nhấp má»™t ngụm tượng trÆ°ng, vì để chá» Phi Äại, chỠđến táºn thế, chỠđến sông cạn đá mòn, cÅ©ng không sợ gì hết!
Cô mở weibo xem và i trang, ngÆ°á»i được cà i đặt ở chế Ä‘á»™ đặc biệt Phi Vân Ca cách đây má»™t tiếng đã đăng má»™t bà i Weibo má»›i, giải thÃch chuyện tối hôm qua Ä‘á»™t nhiên offline, Liá»…u DÄ© TÆ° Ä‘á»c từng chữ má»™t, nhìn thấy dòng chữ lá»›n ở cuối... Sốc.
Phi Äại nói, là vì bạn của cô ấy ngất xỉu, tình huống cấp bách cho nên không kịp nói và i lá»i đã offline, láºp tức Ä‘Æ°a bạn đến bệnh viện.
Liá»…u DÄ© TÆ° nghÄ© nghÄ©, lúc đó ngÆ°á»i duy nhất ở cùng Phi Äại chÃnh là Cố Cảnh Hà m, chuyện nà y tháºt thảm, cô há»i dì VÆ°Æ¡ng: "Dì có biết tối hôm qua Cố Cảnh Hà m được Ä‘Æ°a Ä‘i cấp cứu không?"
Cố Chỉ Lịch Ä‘ang ăn cÆ¡m, nghe thấy Liá»…u DÄ© TÆ° nói thế, láºp tức ném cái thìa trong tay, chạy đến bên cạnh cô: "Dì TÆ° TÆ°, mẹ cháu là m sao thế?"
"Cấp cứu, thảo nà o đêm qua không liên lạc được." Liá»…u DÄ© TÆ° nhá»› tá»›i Cố Cảnh Hà m thỉnh thoảng bị Ä‘au đầu và đau bao tá», nhÆ°ng nhìn chung thể lá»±c cÅ©ng không tệ.
Cố Chỉ Lịch mếu máo, nước mắt rơi: "Mẹ, cháu muốn đi tìm mẹ."
Hà n An Ca và dì Vương đứng bên cạnh cô bé, một trái một phải dỗ cô bé.
Liá»…u DÄ© TÆ° Ä‘á»c lại Weibo của Phi Äại, cÅ©ng do cô nhanh miệng, chá»c cho cô bé khóc, nên nhanh chóng tìm cách tìm mẹ cho Lịch Lịch.
Dì VÆ°Æ¡ng vẫn bình tÄ©nh, dá»— dà nh đứa bé chợt nhá»› ra: "Không phải đâu, vừa rồi tôi còn má»›i gá»i cho cô chủ mà ?"
Liá»…u DÄ© tÆ° vá»™i và ng há»i: "Cô ấy còn sống à ?"
Dì Vương vỗ mạnh và o đùi: "Sống, sống tốt."
Liá»…u DÄ© TÆ° suy nghÄ© má»™t chút, lẩm bẩm: "Dù sao cÅ©ng ngất xỉu, không chết cÅ©ng mất Ä‘i ná»a cái mạng."
"Hu hu...." Cố Chỉ Lịch vừa nghe, cà ng khóc lớn hơn.
Hà n An Ca xua tay ngăn cho Lịch Lịch khóc, nhÆ°ng khi nghe tin dì Cố, ngÆ°á»i mà cô nhóc yêu quý Ä‘i cấp cứu chỉ còn lại ná»a cái mạng, thế là chá»›p chá»›p mắt, nÆ°á»›c mắt cÅ©ng rÆ¡i theo.
"Dì Cố...." Hà n An Ca đau lòng khóc, dì Cố đối xỠvới cô nhóc rất tốt, còn mua ô tô đồ chơi cho mình.
"Mẹ...." Cố Chỉ Lịch khóc lớn, kéo góc áo dì Vương, bảo bà cùng mình ra ngoà i tìm mẹ.
Dì VÆ°Æ¡ng lau nÆ°á»›c mắt cho An Ca, rồi lại lau mÅ©i cho Lịch Lịch, thay khăn giấy rồi lau mặt cho bá»n trẻ, hai đứa trẻ khóc không ngừng.
"Nà y, nà y, nà y.." Cô bị hoang mang bởi tiếng khóc của hai đứa trẻ. "Dì sẽ gá»i Ä‘iện cho mẹ cháu ngay, để há»i xem chuyện gì đã xảy ra."
Liá»…u DÄ© TÆ° nhìn hai đứa trẻ Ä‘ang khóc, vừa Ä‘au lòng vừa khó chịu, cô và Cố Cảnh Hà m bằng tuổi nhau, mặc dù chÆ°a từng nghÄ© tá»›i chuyện có con, bá»n trẻ tuy nhìn rất đáng yêu nhÆ°ng tiếng khóc của chúng rung trá»i, có thể xé nát mái nhà .
Dì VÆ°Æ¡ng bấm số của Cố Cảnh Hà m, khi gá»i Ä‘i, thì lại nháºn thông báo số Ä‘iện thoại không liên lạc được.
Liễu Dĩ Tư thấy biểu tình của Vương di không đúng, buồn bã lắc đầu thở dà i: "Tôi nói rồi."
Cố Cảnh Hà m và Hà n Bùi Vân đứng cạnh nhau trong thang máy dẫn đến khoa ná»™i trú tầng năm, Hà n Bùi Vân báºt mà n hình Ä‘iện thoại lên rồi lại tắt, Ä‘á»™ng tác và vẻ mặt của cô trông rất bất an.
"Trong thang máy không có tÃn hiệu." Sau khi Cố Cảnh Hà m nói chuyện vá»›i Hà n Bùi Vân chuyện sinh thêm đứa nữa, Khóc Nhè không chịu nói chuyện vá»›i cô.
"Ừ." Hà n Bùi Vân ngẩng đầu nhìn số tầng trên mà n hình thang máy, trong mắt ẩn chứa rất nhiá»u suy nghÄ©.
Khi đến tầng năm, Cố Cảnh Hà m Ä‘i ra ngoà i trÆ°á»›c, vÆ°Æ¡n tay vá» phÃa Hà n Bùi Vân vẫn còn thẩn thá» trong thang máy: "Chúng ta tá»›i rồi."
Hà n Bùi Vân nắm tay Cố Cảnh Hà m nhÆ°ng vẫn đứng ở chá»— đó, cô nhìn Cố Cảnh Hà m, vừa ngẩng mặt lên đã không kìm được nÆ°á»›c mắt láºp tức rÆ¡i xuống.
"Sao váºy?" Cố Cảnh Hà m thấy Hà n Bùi Vân không chịu ra ngoà i, liá»n Ä‘i trở lại thang máy.
Cá»a thang máy cháºm rãi đóng lại, Hà n Bùi Vân nhìn tay hai ngÆ°á»i Ä‘ang nắm chặt, nÆ°á»›c mắt chảy dà i trên khuôn mặt, cô nghẹn ngà o mấy lần má»›i nói: "Tôi không muốn có con nữa."
Cố Cảnh Hà m lục lá»i trong túi xách tìm khăn giấy, nhÆ°ng vẫn không tìm thấy, ngẩng đầu liá»n thấy trong mặt Khóc Nhè đã đầy nÆ°á»›c mắt, cô cÅ©ng không chê bẩn, láºp tức giÆ¡ tay lên lấy ống tay áo lau cho cô ấy.
Còn chÆ°a chạm và o mặt, Hà n Bùi Vân Ä‘á»™t nhiên hét lên: "Cái áo nà y là mua từ Nháºt Bản vá»! Rất đắt!"
Cô vừa khóc vừa lùi lại, Cố Cảnh Hà m giữ đầu cô lại, thế là nÆ°á»›c mắt đã dÃnh lên.
"Cái nà y giỠlà của tôi, tôi mua lại cho cô 10 cái, được không?"
Hà n Bùi Vân gáºt đầu, nắm lấy tay Cố Cảnh Hà m, kéo cánh tay kia, dùng sức lau mặt mình.
"Cô có biết sinh con khó khăn thế nà o không?" Cô rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt há»i Cố Cảnh Hà m, ngÆ°á»i nà y chÆ°a từng trải qua, biết cái gì chứ, bản thân cô đã tá»± mình trải qua, thế nên cô không muốn phải trải qua lần thứ hai.
"Sinh đứa bé ra, phải có trách nhiệm vá»›i con, dạy con Ä‘i từng bÆ°á»›c, dạy con cách là m ngÆ°á»i, tôi có An Ca, giá» có Lịch Lịch, sau nà y lại thêm đứa nữa, tôi thá»±c sá»± không chắc bản thân sẽ đủ sức chăm sóc cho con."
Cố Cảnh Hà m nhấn nút tầng để ngăn thang máy Ä‘i xuống, lúc mở miệng ra nói chuyện, trong vô thức giá»ng đã ôn nhu vô cùng: "Má»™t mình cô chắc chắn sẽ quá sức, nhÆ°ng bây giá» chuyện có con là chuyện của hai chúng ta, cô hiểu rồi chứ? Äứa bé nà y sẽ giống nhÆ° An Ca và Lịch Lịch, là con của hai đứa mình, cho nên muốn chăm sóc cho con cÅ©ng phải là hai chúng ta cùng nhau chịu trách nhiệm."
Ai cùng vá»›i cô mà hai ta hả? Sao tá»± dÆ°ng giá» thà nh con của hai ngÆ°á»i là sao?
Hà n Bùi Vân nghẹn nước mắt liếc Cố Cảnh Hà m một cái, nói đến chuyện trách nhiệm lại nhớ đến chuyện ngu xuẩn bản thân đã là m, che mặt xấu hổ.
"Tháºt ra... tôi cÅ©ng có nghÄ© hết rồi, tôi không có ý định kết hôn, mà tình huống của cô thì không có khả năng kết hôn, chúng ta cùng nhau chăm sóc con cÅ©ng đâu có vấn Ä‘á» gì." Cố Cảnh Hà m dừng lại, cô sợ lá»i Ä‘á» nghị tiếp theo của mình quá lá»— mãn, cho nên vẫn không nói ra.
Hà n Bùi Vân cho rằng Cố Cảnh Hà m còn có chuyện muốn nói, liá»n yên lặng chỠđợi mấy giây, trong thang máy nhá» chỉ có yên lặng.
"Æ ? Thang máy Ä‘ang Ä‘i xuống." Cố Cảnh Hà m vừa buông ra, thang máy cÅ©ng đồng thá»i Ä‘i xuống.
Hà n Bùi Vân tùy ý lau mặt hai cái: "Chuyện nà y để tôi cân nhắc lần nữa."
"Vá»›i tình trạng của Lịch Lịch cần phải quyết định cà ng sá»›m cà ng tốt, chúng ta phải đợi 10 tháng...." Cố Cảnh Hà m nhá»› tá»›i mình có má»™t Ä‘iá»u kiện mấu chốt chÆ°a nói ra, sau đó bổ sung: "Tôi biết cô sinh An Ca rất vất vả, cho nên chuyện nà y cô cứ giao cho tôi Ä‘i."
Hà n Bùi Vân láºp tức kinh hãi nhìn Cố Cảnh Hà m: "Cô muốn tá»± mình sinh con?"
Cố Cảnh Hà m vá»™i và ng phủ nháºn: "Không, không, tôi không có tâm sức để mang thai. Hiện tại công nghệ tiên tiến nhÆ° váºy, tiêu tiá»n không phải là được rồi sao? Vá»›i lại công ty cÅ©ng có rất nhiá»u việc, còn phải lo cho Lịch Lịch, hÆ¡n nữa...."
Hà n Bùi Vân ngơ ngác nhìn cô: "Hơn nữa cái gì?"
Cố Cảnh Hà m hạ giá»ng, ngượng ngùng nói: "Tôi sợ Ä‘au, chỉ siêu âm âm Ä‘*o thôi đã rất Ä‘au rồi."
"Váºy tối hôm qua..." Hà n Bùi Vân nhẹ giá»ng hÆ¡n cô: "Có Ä‘au không?"
Cố Cảnh Hà m nói tháºt: "Äêm qua còn ổn, không Ä‘au lắm."
Tối qua cô uống quá nhiá»u nhÆ°ng ổn, không nôn, cÅ©ng không cảm thấy Ä‘au đầu.
"á»’." Hà n Bùi Vân không ngá» tay nghá» của mình sau nhiá»u năm nhÆ° váºy vẫn còn ổn áp.
"Chỉ là một chút... nên nói thế nà o đây?" Cố Cảnh Hà m rối rắm nói.
Hà n Bùi Vân khẩn trÆ°Æ¡ng há»i: "Sao váºy?"
"Có chút khó chịu." Äầu tôi vẫn còn choáng, cảm giác nôn nao vẫn khá khó chịu.
Thang máy đi xuống tầng một, có hai y tá đi và o, Hà n Bùi Vân và Cố Cảnh Hà m đứng sang một bên không nói gì.
Khi Hà n Bùi Vân nhớ lại cuộc trò chuyện vừa rồi, cảm giác tội lỗi trong cô cà ng tăng lên.
Trở lại tầng năm, Hà n Bùi Vân vẫn còn cách phòng Lịch Lịch hÆ¡n mÆ°á»i mét, cô dừng lại, há»i Cố Cảnh Hà m: "Cô có nghe thấy không?"
Cố Cảnh Hà m tiến lại gần mấy bÆ°á»›c, quay ngÆ°á»i nhìn Hà n Bùi Vân, hai ngÆ°á»i ngay tức khắc chạy nhanh đến phòng bệnh.
Trong phòng bệnh, An Ca và Lịch Lịch ôm nhau khóc, vừa khóc vừa gá»i Cố Cảnh Hà m.
"Mẹ......"
"Dì Cố..."
Dì Vương dỗ hai đứa, còn Liễu Dĩ Tư ăn hại ngồi một bên.
"Có chuyện gì thế?" Hà n Bùi Vân Ä‘i và o, An Ca liá»n chạy tá»›i ôm lấy đùi mẹ.
Cô nhóc vừa khóc vừa nói: "Dì Cố mất ná»a cái mạng."
Liá»…u DÄ© TÆ° nhìn thấy Phi Äại ngÆ°á»i tháºt, láºp tức hÆ°ng phấn, sau đó cô nhìn thấy Cố Cảnh Hà m mặc thÆ°á»ng phục ở cá»a, dụi dụi mắt, quả nhiên Ä‘i được mấy bÆ°á»›c và o phòng, ngÆ°á»i nà y còn sống đâu!
"Mẹ!" Cố Chỉ Lịch bám chặt lấy mẹ như một con gấu túi không chịu buông ra, "Dì Tư Tư nói mẹ được đưa đi cấp cứu, doạ chết Lịch Lịch rồi, hu hu...."
"Doạ chết An Ca rồi." An Ca tuy miệng còn la khóc, còn không quên hùa theo Lịch Lịch.
cỠđi giải cứu, dì ấy sợ chết khiếp, ôi..."
Dì Vương thầm thở dà i trong lòng, là m bà dì già đây cũng doạ chết rồi đây.
Cố Cảnh Hà m vá»— vá»— lÆ°ng Lịch Lịch, cô bé khóc đến không thở được, cô nóng nảy trách Liá»…u DÄ© TÆ°: "Sao lại nói báºy vá»›i con váºy hả?"
"Không không không, oan cho mình quá Lão Cố à . Lúc thấy tin tức Ä‘Æ°a Ä‘i cấp cứu mình lo lắng chết mất." Liá»…u DÄ© TÆ° nhìn Cố Cảnh Hà m, rồi lại nhìn Hà n Bùi Vân, tháºt sá»± không hiểu cho lắm.
Vẻ mặt Cố Cảnh Hà m trở nên lạnh lùng, lá»™ rõ vẻ chán ghét: "Truyá»n thông vô lÆ°Æ¡ng tâm nà o nói mình bị Ä‘Æ°a Ä‘i cấp cứu hả?"
Liễu Dĩ Tư lén nhìn Hà n Bùi Vân một cái, trầm mặc không nói.
"Nói." Cố Cảnh Hà m nhấn mạnh giá»ng Ä‘iệu, cô chÆ°a bao giá» thấy Liá»…u DÄ© TÆ° là m ra vẻ ngượng ngùng nhÆ° váºy.
Trên gò má của Liá»…u DÄ© TÆ° hiện lên hai vệt á»ng Ä‘á», cô nhìn mÅ©i chân mình, khoé môi nở nụ cÆ°á»i, giống nhÆ° thiếu nữ hoà i xuân.
Cô mắng: "Cáºu má»›i là cái đồ vô lÆ°Æ¡ng tâm."
"A?" Cố Cảnh Hà m ngÆ¡ ngác nhìn bạn mình, cái ngÆ°á»i Liá»…u DÄ© TÆ° nà y ngà y thÆ°á»ng cÅ©ng thô lá»— không kém, hôm nay vá» ngây thÆ¡ cái gì đây?
Liá»…u DÄ© TÆ° Ä‘Æ°a trang Weibo của Phi Vân Ca trên Ä‘iện thoại ra trÆ°á»›c mặt Cố Cảnh Hà m, quÆ¡ quÆ¡: "Äây, là Phi Äại nói."